Chương 55: CHƯƠNG 55: ĐỨA NHỎ CỦA AI? 1

Cốc Vân nhìn ra các nàng nghi hoặc, vội vàng giải thích: “Vị phu nhân này, ta là phu nhân của Bùi Nhược Thần, vị này là mẫu thân, chúng ta biết Duệ Nhi là cốt nhục của phu quân, nên quyết định tới đón Duệ Nhi về Bùi gia nhận thức tổ tông.”

Bùi Nhược Thần? Ngự Thiên Dung sắc mặt lạnh lùng, nguyên lai là người nhà của hắn a!

Ánh mắt lạnh như băng đảo qua hai người nàng, Cốc Vân không hiểu sao cảm thấy rùng mình, có phải ảo giác không, ánh mắt vốn ôn hòa kai cư nhiên lộ ra vài phần sắc lạnh?

“Ai nói Duệ Nhi là người Bùi gia?” Ngự Thiên Dung không chút cảm tình nhìn hai người các nàng, tới đón Duệ Nhi nhận thức tổ về tông? Lời này nói như thể là ban ân cho Duệ Nhi! Hừ, nghĩ rằng ai cũng muốn trở thành người của Bùi gia sao? Vớ vẩn!

Phong hộ vệ cũng cảm giác được sự tình không ổn, đề nghị nói: “Phu nhân, ngươi mệt mỏi một ngày, hay là vào nhà ngồi nói đi!”

“Được.”

Ngự Thiên Dung trở lại phòng khách, nha hoàn lập tức bưng lên nước trà, Bùi phu nhân và Cốc Vân cũng cùng đi vào. Nước trà đương nhiên cũng có, bất quá, phải đợi Ngự Thiên Dung uống xong hai chén mới gọi nha hoàn đưa lên.

Buông chén trà trong tay, Ngự Thiên Dung mỉm cười, nụ cười kia, Cốc Vân nhìn mà lạnh rung trong lòng. Nàng lúc này mới nhớ tới một vấn đề, các nàng chỉ nghĩ muốn đem đứa nhỏ đi, nhưng không nghĩ tới nữ nhân này có chịu đáp ứng hay không.

“Ngự Thiên Dung, ngươi cũng không cần che dấu, ta đã cho người ta lấy máu của Duệ Nhi huyết và Nhược Thần làm nghiệm máu nhận thân, kết quả chứng minh hắn là đứa nhỏ của Bùi gia chúng ta!”

Bùi phu nhân thấy Ngự Thiên Dung không chút khách khí, trong lòng càng thêm bất mãn, nói chuyện càng thêm không để ý.

Ngự Thiên Dung thần sắc hơi hơi sửng sốt, lập tức cười lạnh nói: “Ta thực không biết có người âm thầm lấy máu của Duệ Nhi đâu. Phong hộ vệ…”

“Phu nhân, thuộc hạ lập tức đến hỏi bọn Thủy hộ vệ.”

“Không vội, tạm thời nghe đi!” Ngự Thiên Dung nhìn người tới, mỉm cười: “Ngươi chính là Bùi gia thiếu phu nhân, không biết thiếu phu nhân suy nghĩ gì khi đến chỗ của ta? Thực muốn đón Duệ Nhi về nhận thức tổ tông?

À, khoan… Để ta đoán, ngươi là muốn lợi dụng Duệ Nhi để được Bùi Nhược Thần ưu ái sao? Hay là, ngươi sẽ không sinh đứa nhỏ? Muốn cướp con ta?”

“Không phải! Ta sao lại không sinh được…” Cốc Vân sắc mặt đỏ lên, trừng mắt nhìn Ngự Thiên Dung, nữ nhân này thật không biết thấy thẹn, cư nhiên ở trước mặt nhiều người nói như vậy.

Ngự Thiên Dung nâng chung trà lên, nhẹ nhàng thổi khí, tuyệt không buồn bực, “Vậy sao ngươi không tự mình sinh một đứa con trai, làm chi phải chạy tới giành con của người khác?”

“Như vậy sao gọi là giành! Duệ Nhi là tôn tử của Bùi gia chúng ta, chúng ta đón hắn về nhà là đương nhiên!” Bùi phu nhân cũng sinh ra vài phần tức giận, Ngự Thiên Dung này thật sự là khẩu vô ngăn cản.

Ngự Thiên Dung cười nhẹ, khóe miệng rõ ràng hàm chứa vài phần châm chọc, “Đương nhiên? Ngươi nói phải là phải sao? Cho dù là vậy, ta sẽ đem đứa nhỏ mình vất vả nuôi lớn giao cho các ngươi sao? Thực nuồn cười, muốn Duệ Nhi của ta chính là bảo bối, chỉ với các ngươi, có đủ tư cách sao?”

Đối với loại thái độ cao cao tại thượng của Bùi phu nhân, Ngự Thiên Dung thập phần khinh thường, không thèm nhì, nói thật, những kẻ tự cho là đúng cũng là loại người nàng ghét nhất.

Bùi phu nhân bị thái độ khinh thường của nàng chọc giận đến không khống chế được, nhịn không được chỉ vào nàng mắng: “Ngươi, ngươi, chỉ là một cái hạ đường phụ, có thể diện gì nuôi dạy Duệ Nhi, Duệ Nhi đi theo ngươi sẽ hủy tiền đồ của hắn, ngươi nếu thật sự muốn tốt cho hắn, nên giao cho chúng ta, tốt nhất đừng để người khác biết ngươi là mẫu thân của hắn, bằng không, sẽ chỉ khiến hắn xấu hổ!”

Phong hộ vệ rút kiếm ra khỏi vỏ, chuẩn xác kề sát cổ Bùi phu nhân, âm lãnh nói: “Nếu không muốn sống, ngươi có thể thử nói thêm câu nữa xem!”

Bùi phu nhân nhìn thanh kiếm sắc lẻm, mặt xoát một cái trắng bệch, Cốc Vân lại quá sợ hãi, đứng bất động ở một bên, “Ngươi không được xằng bậy, nếu làm bị thương mẫu thân, Bùi gia sẽ không bỏ qua cho các ngươi!”

Ngự Thiên Dung như thể không nghe thấy nàng uy hiếp, thản nhiên nói: “Phong hộ vệ, nói thế nào đi nữa người ta cũng là trưởng bối, tuổi đã lớn, suy nghĩ khó tránh khỏi mù mờ, chúng ta không cần phải so đo, việc gì phải chấp nhặt với người ta a?”

Phong hộ vệ nhấc kiếm khỏi cổ Bùi phu nhân, Bùi phu nhân rốt cục thả lỏng, toàn thân xụi lơ, nửa ngày sau mới hoàn hồn trừng mắt nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngươi —— thật lớn mật! Cư nhiên dung túng hạ nhân giết ta?”

Giết? Ngự Thiên Dung liếc nàng một cái: “Phu nhân, ngươi có lầm hay không, ai nói muốn giết ngươi? Hộ vệ của ta bất quá hy vọng ngươi nói chuyện khách khí một chút thôi.”

“Phản, Ngự Thiên Dung, ngươi nghĩ ngươi vẫn là Ngự gia tiểu thư sao? Ngự gia, đã sớm thất thế, ngươi hôm nay nhục nhã ta như thế, ta…”

“Ngươi định làm thế nào?” Ngự Thiên Dung khẽ duỗi người, còn ngáp một cái, “Ai, làm việc một ngày, thực mệt a! Về đến nhà còn không được an bình!”

Bùi phu nhân tức giận đến sắc mặt trắng bệch, nàng cư nhiên dám đối đãi mình như thế!

“A, Bùi phu nhân a, nể mặt ngươi tuổi cao, ta sẽ nói cho ngươi, việc ngươi lấy máu nghiệm thân không chuẩn đâu!”

“Ngươi nói cái gì?”

Ngự Thiên Dung cười nhẹ, ngoắc ngoắc ngón tay với Phong hộ vệ, “Phong hộ vệ, ngươi gọi Duệ Nhi đến.”