Tô Hiểu lại từ kịch liệt đau đầu tỉnh lại lần nữa
"Hô hô hô..."
Ở trong phòng tối đen như mực đưa tay không thấy được năm ngón,Tô hiểu cầm lấy một bình nước
khoáng lớn cạnh giường , đổ tràn vào trong miệng.
Lộc cộc lộc cộc, lộc cộc lộc cộc.
Từ trên giường ngồi dậy Tô Hiểu uống no nước, não vẫn như tê dại vì đau
Đau!
Ngay khi Tô Hiểu nhắm mắt lại hắn lại có thể thấy con rối nhỏ trong giấc mộng kìa đang bày
một dáng múa kỳ quái tại trong một vùng tăm tối.
Nâng cùi chỏ tay phải, vặn cổ tay và gập bàn tay trái xuống kéo cánh tay xuống dưới và lòng
bàn tay hướng ra ngoài.
Hắn chịu đựng cơn đau, vươn tay về phía gối tìm kiếm điện thoại của mình.
Sau khi sờ vào , Tô Hiểu nhấn ngón tay mở khóa điện thoại
Trên màn hình một cô gái đầy sức sống chiếu sáng bừng cả căn phòng, một mái tóc ngắn gọn gàng
trên đó vẻn vẹn một chiếc cặp tóc hình cỏ bốn lá màu trằng hết sức dễ thương.
Ở bên trái phía dưới nàng , có ghi chú thời gian hôm nay :
5 giờ 4 phút
Thứ 2 , ngày 2 tháng 7
Ngày 27 tháng 5 năm Ất Mão
Đặt điện thoại di động xuống một bên , Tô Hiểu lại lên giường nằm xuống, đau đớn trong đầu không
hiểu giảm bớt nhiều.
Hắn nhớ nàng
Kéo chăn, mượn cơn buồn ngủ , hắn một lần nữa chìm vào giấc ngủ
Trong mơ , từng hình ảnh mơ hồ hiện lên . Phong cách gác chuông thời kì Victoria ở dưới hoàng hôn
tạo ra cái bóng ảm đạm nổi trên mặt nước, đèn bân-sân màu cam bên cạnh lấp lóe ánh sáng chập chờn.
Một con rối xinh xắn lại xuất hiện trong bức tranh , khua lên điệu nhảy kì dị
Phiên Nhược Kinh Hồng, lại có vẻ quỷ dị như thế.
Giọng hát của thiếu nữ trong trẻo vang lên bên tai Tô hiểu, hắn cố sức mở ra hai mắt, dùng ngón tay
ở trên điện thoại vạch một cái , để đồng hồ báo thức kết thúc.
“Bảy giờ rưỡi......” Tô Hiểu tự lẩm bẩm: “Hôm nay còn có việc.”
Ăn mặc tốt hắn rời tiểu khu ,ở cửa tiểu khu có hai người ngồi trông cổng
Tô Hiểu đi qua, cau mày nói: “Chú Lý , bây giờ đi ra ngoài cũng muốn kiểm tra?”
"Tiểu Tô à, sớm như vậy liền ra ngoài.” Chú Lý vui tươi hớn hở hỏi: “ Đi làm à ?"
Tô Hiểu lập tức không muốn để ý đến hắn.
Thật sự là một lời khó nói hết!
Nhớ lại sau khi kết thúc thi đại học bởi vì điểm cao mà được khen ngợi, nhớ lạilúc điền nguyện vọng,
nhớ lại lúc vào đại học ,trong đáy lòng nổi lên huyễn tưởng
...Sự thật lại giống như cay đắng hóa thành mưa to đập xuống dưới không chút lưu tình nào.
Tô Hiểu đại học thời báo thi là tương đối ít chú ý linh năng lý luận chuyên nghiệpmôn này được được
vinh dự gọi là "Người tu hành chuyên nghiệp"dạng dạy tà vật học thần bí học, minh tưởng học, chất xúc
tác làm phép Một khi tốt nghiệp, có chắc nịchlý luận đặt cơ sở người tu hành làm cái gì cũng có thể,
nghiên cứu công pháp, nghiên cứu tà vật, dùng lý luận chỉ đạo bản thân tu hành gia nhập vào cái nào
đó câu lạc bộ hoặc tông môn tham dự đạo pháp thi đấu vòng tròn, gia nhập vào quân đội......
Nhưng vấn đề là, Tô Hiểu không phải người tu hành!
4 năm đại học, hắn không có trở thành người tu hành!
“Không phải đi làm, ra ngoài đón người.” Tô Hiểu buồn buồn trả lời.
Nhìn Tô Hiểu bộ dạng này,chú lý cũng đã hiểu, không có truy hỏi, sau khi để cho Tô Hiểu lấy xuống màu cam
kính mắt , dùng cụ quét nhìn Tô Hiểu từ trên xuống dưới.
" Con ngươi kiểm tra hoàn tất.”
“ Nhiệt độ cơ thể kiểm tra hoàn tất.”
“ Linh quang kiểm tra hoàn tất.”
“ Thân phận đã xác nhận, không triệu chứng tà vật nhập thể , không bệnh truyền nhiễm uy hiếp.”
" So sánh tài liệu cá nhân. Đổi mới mã hai chiều hoàn thành.”
" Hồng Quân chúc ngài thân thể khỏe mạnh, lên đường bình an".
Trong dụng phát ra giọng nữ dễ nghe , Tô Hiểu cũng liếc mắt nhìn điện thoại cùng lúc có một tin
nhắn gửi tới.
Chú Lý thở dài :" Gần nhất người tu hành am hiểu tiên đoán thôi diễn cảnh báo sẽ có một tình
huống khẩn cấp và nguy hiểm ở khu vực chúng ta cho không chỉ có là vào cửa muốn kiểm tra, đi ra
ngoài cũng muốn kiểm tra.”
"Khẩn cấp tình thế nguy hiểm?” Hắn còn chưa thu được tin tức này đâu Tô Hiểu hơi kinh ngạc.
Có thể là nguy hiểm trình độ không cao, cho nên không có đưa tới toàn dân trình độ.
Đi ra cửa,hắn nhẹ nhàng thở ra.
Đem lúc kiểm tra màu cam kính mắt gỡ xuống , Ở trên điện thoại di động Tô Hiểu điền đến chỗ cần đến
nghĩ tới khi trước chuyện, nội tâm Tô Hiểu không khỏi rơi xuống.
Người tu hành, người tu hành à !
Ai không muốn trở thành người tu hành!
Trở thành người tu hành, cùng tà vật đấu tranh, tham gia đạo pháp thi đấu vòng tròn, hạng nhấtviện giáo
trực tiếp mời chào......
Từ nhỏ Tô Hiểu đều mơ ước trở thành một tên người tu hành, thức tỉnh sâu trong nội tâm “Bản mệnh chú”,
thắp sáng rộng lớn tối tăm tư duy biển
Thế nhưng là......
Hiện thực, vô cùng khắc nghiệt!
Ước mơ và hiện thực , chênh lệch cực lớn!
Giữa mùa hè , tập thể chuyên gia biên soạn [Thông Thức Minh Tưởng Pháp]làm một bộ phận giáo dục bắt buộc
Theo lý thuyết, [Thông Thức Minh Tưởng Pháp ] là đường thẳng chỉ thẳng tới cấp thánh hiền chiến lực
“Chí cao thiên chương”, độ khó luyện tập cực dễ chỉ cần trước khi ngủ làm một chút minh tưởng, liền có thể
lợi dụng thời gian ngủ tiến hành tu luyện.
Nhưng
mỗi lần tu luyện [ Thông Thức Minh Tưởng Pháp ],Tô Hiểu đều sẽ nằm mơ.
những mảnh vụn trong mơ , kỳ kỳ quái quái đều sẽ hiện lên
Mà mỗi lần phần cuối giấc mơ, đều sẽ xuất hiện một con rối quỷ dị , hơn nữa mang cho Tô Hiểu đau đớn dữ dội
Chỉ có đau đớn dữ dộit!
Tô Hiểu ngang ngược, cũng không có dừng lại tu luyện.
Nhưng vẫn là không có hiệu quả gì, ngược lại là theo tuổi tăng thêm, đau đớn càng ngày càng mạnh , trong
đầu mơ tới hình ảnh càng ngày càng rõ ràng, đến gần nhất, thậm chí có thể mơ tới con rối quỷ dị kia đang làm động tác.
“Hồng Quân đang vì ngài tìm tốt nhất con đường, xin chờ một chút.”
Cuối cùng Màu cam kính mắt khung kính phát ra kiềm chế lấy âm thanh, chỉ có Tô Hiểu có thể nghe thấy.
Tại chân thực nhà cao tầng, lộ diện đường đi bên trong, xuất hiện hư ảo bảng chỉ đường mũi tên.
ánh mặt trời xuyên qua khe hở hàng cây bên đường vẩy vào mũi tên phía dưới trên mặt đất.
“Ách......”
“Nhìn phụ cận không có xe taxi dáng vẻ .”
“Chỉ có đi đến trạm xe lửa .”
Đi tới đi tới, hắn đột nhiên nghĩ đến trong mơ con rối cái kia tư thế kỳ quái.
“Ta Có thể có thử làm một chút con rối kia tư thế!” Từ trong nội tâm Tô Hiểu một cái ý nghĩ xông ra.
Tô Hiểu cũng không muốn để cho mình làm trung nhị tư thế tin tức bị “Hồng Quân” tạo thành video ghi chép lạị
mặc dù cũng không có người nào sẽ nhìn, nhưng lại mất mặt nha thế là hắn ở trên đường phố đoạn tìm một chỗ không
có camera vị trí, nhớ lại trong đầu con rối kia làm ra tư thế.
Tư thế kia rõ ràng khá là khó, nhưng Tô Hiểu lại đặc biệt nhớ kỹ rõ ràng, cứ như là hắn tự mình tập luyện qua như thế.
Nâng cùi chỏ tay phải, vặn cổ tay và gập bàn tay trái xuống kéo cánh tay xuống dưới và lòng
bàn tay hướng ra ngoài....
Từ từ , Tô Hiểu giống như tiến nhập trạng thái thần kỳ nào đó , hắn vậy mà phát hiện ra hắn góc nhìn chậm chạp bốc lên, tại chỗ cao
quan sát chính mình!