Chương 1: Tạm biệt cậu

Tại Nạn Xảy Ra Khi Tôi Thi Đại Học

===========================================

Cậu chuyện này xảy ra vào ngày tôi đi xét tuyển đại học


"Reng reng reng"

"Alo, Mai Anh cậu gọi điện cho tớ là có việc gì sao?"

Bên kia điện thoại tôi nghe một giọng nói âm trầm:

"Tôi là y tá, cô có phải người nhà bệnh nhân không?"

"Tôi là bạn thân của cậu ấy. Mai Anh đã xảy ra chuyện gì?" Tôi hét lớn

"Bạn của cô sáng hôm nay được đưa tới bệnh viện, cô ấy bị tai nạn hện giờ đang phẩu thuật. Phiền cô liên hệ với người nhà bệnh nhân."

Tôi không hỏi với giọng lắp bắp:

"V..vậy, hiện giờ cậu ấy đang ở đâu?"

"Bệnh viện xxx"

"Được, vậy tôi thông báo cho người nhà cậu ấy!"

Vừa cúp máy thì tôi liền gửi tin nhắn về cho bố mẹ cậu ấy. "Không xong rồi hai bác, Mai Anh xảy ra chuyện rồi. Hai bác đến bệnh viện xxx đi" Từ khi nào mà những giọt nước mắt đã rơi xuống đất.

...

Tại bệnh viện xxx

Tôi chạy thật nhanh vào bệnh viện, đến chỗ cấp cứu. Ở đó tôi thấy một cô y tá đang đứng ngoài cửa, tôi chạy đến gần cô y tá hốt hoảng hỏi:

"B...bạn của tôi sao rồi?"

Cô y tá nhẹ nhàng nói:

"Lúc bạn cô đưa vào đây thì người bê bết máu, theo như chụp x-quang thì cô ấy bị gãy xương chậu, xương sống bị tổn thương. Nếu cứu được thì cô ấy không tránh khỏi nguy cơ bị liệt.

"Không"

Tôi ngồi ngoài cửa chờ, tôi chỉ mong cậu ấy không sao. Vài phút sau bố mẹ cậu ấy đến, họ nhìn thấy tôi liền chạy lại hỏi với giọng hốt hoảng:

"Mai Anh có sao không con? Bây giờ con bé sao rồi!"

Tôi vừa nói vừa khóc:

"Khi cậu ấy vào đây thì người đầy máu, chụp x-quang thì bị gãy xương chậu và bị tổn thương xương sống. Còn có nguy cơ bị l...iệt nữa"

Hai người họ nghe xong thì đứng hình, bác gái vì sốc quá mà ngất đi. Tôi bật dậy chạy lại chỗ bác ấy hốt hoảng hỏi:

"Cô ơi cô có sao không?"

Tôi hét lên:

"Bác sĩ, bác sĩ có người ngất!!"

Bác trai sốc đến nỗi không nói nên lời, vài phút sau bác ấy mới bình tỉnh lại được. Tôi thì thào với bác ấy:

"Bây giờ bác đi theo chăm sóc bác gái đi cháu ở đây chờ, có tin tức gì cháu báo cho bác."

Bác ấy chỉ gật đầu rồi đi theo chiếc giường của bác gái

Ba tiếng sau...

"Cạch" có một người bác sĩ bước ra. Vừa nhìn thấy tôi chạy lại hỏi:

"Bác sĩ! Cậu ấy sao rồi?"

Bác sĩ trầm giọng nói:

"Chúng tôi đã cố gắng hết sức..."

Bác sĩ chưa nói hết câu tôi đã hét lớn:

"K...không, đây không phải là sự thật."

Bác sĩ tiếp tục nói:

"Cô ấy đã mất máu quá nhiều dẫn đến cái chết!"

"K...kh...ông thể nào đây chắc chắn là mơ, bác sĩ đây là mơ đúng không?"

"Không, đây là sự thật! Gia đình chuẩn bị tang sự, xíu nữa có thể đến nhà xác để nhận xác."

Lời vừa rồi như sét đánh ngang tai, tôi đẫ sốc đến nỗi chân đứng không vững. Tôi đã phải bám lấy bức tường để ngăn chân mình không ngã khụy xuống. Mai Anh cậu ấy đã chơi với tôi từ nhỏ, chúng tôi rất thân thiết. Đi dâu cũng có nhau, học chung với nhau tỡi bây giờ. Khi tôi buồn cậu ấy luôn ở bên an ủi, khi tôi làm được gì đó cậu ấy luôn chúc mừng, khi tôi chán nản cậu ấy luôn động viên tôi. Tại sao cậu đi không nói với tớ? Cậu đã từng hứa sẽ luôn luôn bảo vệ tôi mà. Cậu cũng từng hứa chúng ta sẽ thi chung trường với nhau mà. Nếu như cậu không còn thì tớ cần thi đại học để làm gì? Tại sao cậu lại bỏ tôi bơ vơ giữa thế giới này? Tại sao hả?

Tôi cố gắng cầm chiếc điện thoại lên gọi cho bác trai, tôi nói bằng giọng buồn bã:

"Bác trai con biết sau khi bác nghe tin này rất sốc nên là bác hãy chuẩn bị tinh thần để nghe."

Bác ấy vội vàng đáp lại với giọng âm trầm

"Mai Anh xảy đã ra chuyện gì?"

"Bác nén bi thương, c...cậu ấy m..ấ...t rồi!"

"Cái gì!" Bác ấy hét lớn sau đó bác ấy hỏi:

"C...cháu nói Mai Anh mất rồi?"

"Vâng"

"Cháu ở đó chờ chú đến."

Vài phút sau

"Bác sĩ, con tôi?"

"Anh nén bi thương, bệnh nhân vì mất quá nhiều máu nên mất đi. Bây giờ anh có thể đến nhà xác nhận lại xác để chuẩn bị tang lễ."

"Bác nén bi thương, con người có sinh có tử."

"Không Mai Anh bố đã từng hứa mua cho con một chiếc xe mô-tô, bây giờ con đi rồi sao bố tặng con đây! Mai Anh của bố!"

...

Một năm sau, tại nghĩa địa

"Mai Anh cậu ở trên đó sao rồi? Trên đó có tốt không? Tớ thì hiện giờ sống rất tốt! Tớ vô được một trường đại học tốt, có được một công việc bán thời gian. Bố mẹ cậu bây giờ vẫn ổn họ đã nhận con nuôi cách đây ba tháng trước, cậu biết không họ đặt tên cậu cho em ấy. Bây giờ cậu không phải lo nữa!"

Nói xong tôi cầm bó hoa trên tay đặt xuống trước bia mộ, đó là bông cúc trắng bông hoa mà cậu ấy thích nhất!

"Mai Anh à bây giờ tói giờ tớ phải đi làm rồi! Cậu ở trên trời sống tốt nhé! Nếu cậu có kiếp sao hi vọng cậu vẫn luôn làm bạn với tới"

Tôi quay người rời đi.

"Hẹn gặp lại cậu ở kiếp sau, YÊN NGHĨ NHÉ MAI ANH"

==========Hết==========