Fleur mơ màng mở hai mắt ra, nhìn chằm chằm trên trần nhà. Một hồi lâu, nàng sờ vào vùng cấm giữa hai chân của mình, đã ướt đẫm một mảnh lớn.
Cô nàng đưa bàn tay đang dính chất lỏng kia đến trước mặt quan sát, rồi ngửi ngửi.
Rất thơm a.
Fleur thầm nói, bỏ vào miệng liếm mút.
Rất ngon.
A? Không thể nào!
Fleur bật người ngồi dậy, nàng lấy lại tinh thần, đưa hai bàn tay đến trước mặt mình. Nàng không biết tại sao lại mút ngón tay mình, giống như thói quen?
Đúng, thói quen.
Cô nàng bật nhớ lại giấc mơ lúc nãy, rất chân thật. Chân thật đến mức nàng không thể không nghĩ đến liệu đó đã xảy ra, liền theo bản năng ăn dâm thuỷ của mình.
-----
Trong mơ, nàng là một thôn nữ sống ở một thôn nhỏ gần rừng rậm, bố mẹ đi săn cùng trồng trọt để nuôi sống gia đình. Lúc nhỏ, nàng tình cờ một lần nhìn lén bố mẹ làm tình, và biết cái gì là thủ dâm. Từ đó nàng tự moi móc tiểu huyệt mình để giải toả, cao trào một ngày 2 3 lần. Dần dần lớn lên, dù cao trào 1 ngày đến 5 lần nàng vẫn hơi hụt hẫng, không thoả mãn với chừng đó, nàng muốn sướng nhiều hơn nữa. Nàng nghĩ đến côn thịt đàn ông, chỉ có đàn ông mới khiến nàng sung sướng hơn được.
Nàng đã thức tỉnh sức mạnh rất kỳ lạ, có thể thôi miên bất cứ sinh vật nào. Nên nàng đã xin phép bố mẹ rời nhà đi đây đó. Nàng đi rất nhiều nơi, sử dụng sức mạnh của mình để thôi miên rất nhiều đàn ông để quan sát côn thịt của họ. Có ngắn, có dài, có lớn, có cong,... Nhưng không có một cái nào phù hợp yêu cầu của nàng, nàng muốn dành lần thứ nhất của mình hoàn mỹ nhất.
Nàng dần tuyệt vọng, những cơn nứng cứ dày vò nàng trong một khoảng thời gian dài, làm nàng chịu không được. Nàng quyết định lựa chọn cái mà nàng cho là hoàn hảo nhất để đ-t nhau. Nhưng rất may mắn, trước đó nàng lại gặp được một thiếu niên, khoẻ mạnh, đẹp trai, và đặc biệt côn thịt hắn, thật lớn, thật to. Chỉ nhìn qua một lần làm nàng không rời khỏi mắt. Chính là nó, côn thịt mơ ước của nàng.
Nàng quyết định thôi miên dụ hoặc hắn đ-t mình, nhưng không được. Năng lực đặc biệt của nàng lại vô dụng với hắn. Nàng không những không thất vọng mà là rất vui sướng. Hắn khác hẳn với những đàn ông khác mới phù hợp với nàng.
Nàng đã dùng phương thức bình thường làm quen, kề cạnh bên hắn. Mãi đến nửa năm sau hắn mới chấp nhận quan hệ với nàng. Nàng lúc đó hạnh phúc khóc oà lên, nửa năm, nữa năm chịu cơn nứng dày vò, nàng không biết thế nào chịu đựng được, mỗi khi chịu không nổi muốn tìm côn thịt nào đó cắm đại đi. Nhưng lại nghĩ đến côn thịt của hắn, nàng lại an ủi tiểu huyệt mình, chờ một lúc, sắp rồi. Như vậy lặp đi lặp lại cho đến bây giờ.
Sau đó, hai người tổ chức kết hôn, nàng dùng số tiền dành dụm nhờ thôi miên lấy được tổ chức đám cưới. Đêm động phòng đ-t nhau, nàng vui sướng khi phát hiện lựa chọn của nàng là chính xác. Nàng với hắn là một đôi trời sinh, côn thịt hắn làm nàng sướng muốn chết. Từ đó, mỗi ngày ở chung với nhau là làm tình, ăn uống ngủ, làm tình. Mãi mãi không ngừng nghĩ.
Hai người sống cuộc sống không biết xấu hổ đ-t nhau bên nhau mỗi ngày. Mãi cho đến nàng thức tỉnh.
-----
Fleur chìm đắm trong giấc mơ kia, nàng rất sung sướng, rất hạnh phúc, rất ấm áp. Nàng lấy bàn tay sờ sờ tiểu huyệt mình, tiểu huyệt trắng bóng như vỏ trứng gà bóc, lúc trước rõ ràng có vài sợi lông lưa thưa, nhưng không biết thế nào đã rụng sạch. Fleur đưa một ngón tay moi vào trong, cảm giác kia, thật tuyệt.
Sướng quá. Cô nàng thầm rên rỉ.
Rất nhanh đến cao trào, mông cô nàng giật giật bắn dâm thuỷ ra giường.
"Hô, thật đã, nhưng không bằng côn thịt!" Fleur tiếc nuối nói.
Côn thịt!?
Tại sao nàng lại sa đoạ như vậy nhỉ? Nàng cho mình một bạt tai.
Cố nhấn mạnh đó chỉ là mơ, là mơ. Nàng là người đoan trang, niết na. Không phải là dâm đãng như con đĩ trong giấc mộng kia.
Dù như vậy, nhưng Fleur vẫn đưa ngón tay dính đầy dâm dịch cũng như dâm thuỷ đặt lên miệng mình liếm mút.
"Hô!" Nàng thở ra một hơi.
"Khoan đã, đây là đâu?" Đột nhiên, Fleur giật mình nhìn xung quanh, đây không phải phòng nàng a. Theo thói quen lấy Ma Trượng ra.
Nhưng Ma Trượng...lại không thấy đâu.
Nàng hoảng hốt run lên, Vu Sư mà mất Ma Trượng thì hầu như bị phế bỏ sức mạnh. Nàng bây giờ chỉ là sinh viên năm 4 thôi, không trượng thi pháp là một loại kỹ năng khó khăn đối với nàng a.
Trong căn phòng vắng lặng chỉ còn tiếng thở hổn hển của Flour, cô nàng thôi miên mình trở bình tĩnh.
A!? Vậy mà thành công.
Fleur rất bất ngờ khi năng lực trong mơ lại đồng bộ đến hiện thực như thế này. Mặc dù không biết nguyên nhân tại sao, nhưng có sức mạnh là có một phần niềm tin.
Cô nàng bắt đầu quan sát căn phòng này, rất xinh đẹp, rất sang trọng. Đó là đánh giá đầu tiên của nàng về nó. Nó được trang trí bằng những đồ đạc cao cấp nhất, nàng cảm thấy căn phòng của Nữ Hoàng Anh cũng không sánh bằng.
Có lẽ chủ nhân nơi này đối với nàng cũng không ác ý a. Fleur tự an ủi.
Nàng sửa sang quần áo lại, đây là váy ngủ của nàng. Đứng dậy đi đến cánh cửa, chậm rãi mở nó ra một khe khở đủ để nhìn lén.
Một tiếng rên rỉ dâm đãng truyền vào tai nàng, khiến nàng nhớ lại những hình ảnh trong giấc mơ kia. Nàng cũng đã la hét phấn khích như vậy.
Hơi thở Fleur trở nên gấp gáp hơn. Nàng ghé mắt nhìn xem cảnh tượng bên ngoài.
Là một cặp đôi đang đ-t nhau, cô gái ngồi lên đùi của nam nhân. Hai tay vịn vào hai vai của nam nhân kia nhún nhảy liên tục.
Cô gái kia nàng cảm thấy rất quen.
Đúng rồi, giấc mơ lúc trước nữa. Đó là nhân vật chính của buổi tiệc sinh nhật, hình như là Aine, 4 tuổi.
Như vậy, bây giờ là mơ hay là thật?
Fleur hoang mang đờ người ngồi ở đó.
Ta là ai?
Ta đang ở đâu?
Ta đang làm gì?
......
......
"Đúng rồi. Ta là Fleur. Fleur Isabelle Delacour. Sinh viên năm 4 trường Beauxbatons!."
"Bữa tiệc lúc nãy là mơ, ta biến thành dâm nữ lại là mơ trong mơ!."
Fleur suy đoán.
Nếu là giấc mơ, vậy thì nàng có thể thoả thích giải phóng bản thân, dâm nữ cũng được, đoan trang cũng được. Sẽ không ảnh hưởng đến thực tế.
Nàng vui mừng tự nhủ.
Nàng lại lặng lẽ chú ý đến hai người kia đang đ-t nhau.
Thật thích, thật muốn tham gia.
Hai mắt Fleur nhìn chăm chú vào Carl cùng Aine đang hành động, ngón tay không biết từ lúc nào mò vào vùng tiểu huyệt thần bí kia.
Nam nhân kia đưa lưng về phía nàng nên nàng hơi tiếc nuối vì không thấy rõ chỗ giao hợp.
Lại nhìn kỹ bóng lưng kia mang đến cho nàng sự quen thuộc. Một hình ảnh trong đầu không tự chủ hiện ra, rồi trùng hợp lên bóng lưng đó.
Chẳng lẽ lại là hắn!?
Fleur vui sướng nói thầm.
Là người tình trong giấc mơ của nàng. Trong mơ, nàng có thể nhớ được tất cả mọi thứ, nhưng lại quên mất khuôn mặt hắn. Có lẽ nếu được nhìn thấy rõ côn thịt hắn thì nàng sẽ nhận được đáp án a.
Vốn định lao ra hỏi xem, nhưng nhớ đến cái gì, sắc mặt của nàng trở nên trắng bạch không còn giọt máu.
Nàng là hỗn huyết Mela. Mela thuần chủng yêu một người, là suốt cuộc đời chỉ yêu người đó, mãi mãi không thay đổi. Nhưng nếu người đó phản bội, Mela thuần chủng sẽ giết chết tình nhân của mình, ăn trái tim hắn, rồi tự sát.
Nàng mặc dù chỉ có 1/4 huyết thống Mela. Bà ngoại nàng là Thuần chủng, có lẽ nàng không cực đoan đến mức giết chết mình người yêu. Nhưng mà, nàng sẽ không chấp nhận được nam nhân mình còn có nữ nhân khác.
Nàng cứ trân trân nhìn bóng lưng kia, trong đầu cầu nguyện là không phải.
Cánh tay lại không tự chủ thủ dâm nhanh hơn, mạnh hơn.
'....'
Có lẽ Aine cảm nhận được ý nghĩ Fleur, nàng uống một ngụm lớn Tinh Hoa, rồi đè Carl nằm ra giường.
Côn thịt to lớn kia dựng thẳng lên như cột cờ, gân xanh quấn quanh cán thịt, quy đầu màu hồng tím bóng loáng. Nhìn rất đồ sộ.
Fleur bịt miệng lại để không khóc ra tiếng. Nàng rất đau đớn khi thấy được vật thật.
Chính là nó. Côn thịt trong mơ của nàng.
A?! Khoan.
Giống như nàng nhầm lẫn cái gì đó.
Trong mơ a.
Nàng đang mơ, nên không phải là thật.
Fleur vui sướng quá đỗi. Mặc dù nàng sẽ khó chịu khi nhìn thấy côn thịt yêu dấu của mình bị người khác hưởng dụng. Nhưng không sao, chỉ là mơ thôi.
Fleur tự an ủi mình.
Nàng ngồi bệt xuống sàn, chân dang rộng ra hai bên, một tay móc tiểu huyệt, tay kia bóp cái vú đã hơi có quy mô. Mắt nhìn chằm chằm vào hai người kia.
-------
Carl cùng Aine đang chìm đắm trong khoái cảm loạn luân, nên không biết tâm trạng Fleur đang lên xuống.
Căn phòng kia chính là được Aine bố trí, là nàng là người mang Fleur tới nên có trách nhiệm chăm sóc nàng.
Cô nàng có giấc mơ kỳ lạ kia là do huyết mạch phản tổ tạo thành, mặc dù đã bị huyết thống Krypton của Carl loại bỏ mất, nhưng một số năng lực đã trở thành bản năng trong người nàng.
May mà Carl thấy nàng có thiên phú mị hoặc quá mức hại nước hại dân, nên hắn đã phong ấn bớt hiệu quả, chứ nếu không khi thấy côn thịt hắn thì có lẽ nàng mất khống chế hoá thành dâm ma rồi.
Đương nhiên, dù đã phong ấn nhưng nàng vẫn rất thèm được đ-t, nhưng nó vẫn không lấn át lý trí của nàng. Còn mang lại cho nàng năng lực thôi miên đặc thù, chính là bản nhược hoá của thiên phú Mị Hoặc.
-------Hết chương------