Chương 39: Ngoại truyện: Đi (End)

"...."

"Người ở đây thật đáng sợ!"

Cố tránh khỏi mấy bà bác dây dưa, Hermione hốt hoảng nói.

"Người trong thôn đều là họ hàng, nên mọi người rất nhiệt tình" Carl buồn cười giải thích, một xóm thường có một hai họ vậy thôi, nhiều năm kết hợp lại đa số đều có thân thích. Giống hồi nhỏ mẹ hắn bảo gọi người này là dì hay dượng, hắn cũng rất thắc mắc họ có quan hệ gì với mình. Đến bây giờ lớn mà vẫn không biết, nên mặc kệ.

"Tại sao họ gọi ngươi là 'Cưng'??" Hermione tò mò hỏi. Cưng có nghĩa là tiểu baby, tiểu bảo bối. Không phải tên hắn là Nam a.

"Tên giả, biệt danh, hồi nhỏ gọi vậy" Carl hơi ngại ngùng, lớn rồi mà cũng bị gọi cái tên đó.

"Hì hì, sau này gọi ngươi là Baby Carl" Hermione vui vẻ cười lên.

Nàng cúi đầu ngẫm nghĩ nhìn tiểu Aine nói,

"Tiểu Aine nên gọi tên gì đây?"

"Nếu muốn thì nhanh chọn cái tên đi, đừng để mấy cô mấy bác đặt" Hắn nhắc nhở nàng nói.

Cái gì chứ nông thôn đặt tên thì hết chỗ chê. Nào là 'bướm', 'cu', 'vện',...các loại. Đặc biệt cái tên 'cu', trong thôn bị nhiều người dùng quá, thành ra mọi người thêm cái đặc điểm ở sau cho dễ phân biệt. Như thằng này da hơi đen gọi là 'cu đen', thằng nay nhỏ con gọi là 'cu teo', còn thằng lớn nhất gọi là 'cu to'....

Rất may hắn không thuộc về gia tộc 'cu', hồi nhỏ tên 'Cưng' thấy hơi ngại nhưng lớn lên nhìn lại mấy thằng trong xóm mới cảm thấy hãnh diện hẳn.

Chuyện là do bình thường mọi người dùng tên giả gọi quen rồi, đến mức không biết tên thật tụi nó là gì. Đến khi mấy thằng kia đám cưới, có người mơ hồ không nhìn thấy tên trên ảnh cưới chú rể, lúc đi lên tặng quà, cầm míc hô lên "Chúc cu to trăm năm hạnh phúc"...lúc đó cả hội trường được một phen cười đau bụng.

"Tên riêng thật thần kỳ!" Cô nàng nghe vậy hai mắt toả sáng, nàng quyết định phải cùng mấy bà bác tham khảo, cố tìm một cái tên hay để chơi thật vui với Aine.

------

"Mẹ ơi, con về rồi" Hắn đá bay con chó đang vui mừng chào chủ về, hét to.

"A! Anh về" Em gái hắn từ trong nhà lao ra, mừng rỡ kêu lên. Nhưng khi thấy Hermione đứng bên cạnh liền giật mình. Hốt hoảng chạy lại vào trong nhà vừa chạy vừa la to, giống như gặp cái thứ gì làm em ấy hoảng sợ.

"A, mẹ ơi! Anh đem bạn gái về, mẹ ơi"

Carl vội vàng dỗ dành Hermione, cô nàng tưởng rằng mình không được chào đón, đang tủi thân đâu.

"Cái gì, noa mang bạn gái về?" Mẹ hắn nghe vậy vội vàng chạy ra xem, rồi ngạc nhiên hô lên.

"Anh ơi, thằng anh nó mang bạn gái về, mau ra đây, nhanh!" Quay lại gọi ba hắn.

Carl mặt càng ngày càng đen, phản ứng này giống như hắn có bạn gái là chuyện không thể nào.

Hermione cũng đã hiểu không phải cả nhà không chào đón nàng, mà là quá bất ngờ khi biết Carl mang bạn gái về. Nàng ôm Aine cười chảy cả nước mắt.

"Đừng cười" Carl thẹn quá thành giận. Tiểu cô nương vội vàng che miệng lại, hai vai run run để cố gắng cười không ra tiếng.

"Về rồi à!" Ba hắn mới từ trong nhà ra, may mắn ông còn cho hắn bộ mặt, không hô ra tiếng. Nhưng lại lén lút quay đầu nói với em gái hắn, "Ra gọi cô, nói anh mày mang bạn gái về".

"Đi ngay" Con bé chạy nhanh ra khỏi nhà, lén lút đánh giá chị dâu tương lai, với bảo bảo chỉ trong ngực.

"Khục, mang bạn gái về mà không thông báo trước ba một tiếng" Ba hắn phàn nàn, may mà mới tắm rửa xong mặc áo quần đàng hoàng, nếu không lại mất mặt nữa.

"Con muốn tạo kinh hỉ thôi" hắn buồn bực nói.

"Kinh hãi thì có"

"...."

Rồi cả nhà đông đủ ngồi vào phòng khách, đánh giá Hermione, đặc biệt là tiểu bảo bảo trong ngực nàng.

Thấy không khí hơi ngột ngạt, hắn mở miệng giới thiệu trước.

"Đây là Hermione, Quốc tịch Anh"

"Her money? Tiền của cô ấy? Cái tên kỳ cục" Em gái hắn nói nhỏ, nhưng trong phòng yên tĩnh thế này mọi người đều nghe được..

"Ha ha" Hắn cười ra tiếng, thật thiên tài nha. Carl vui sướng xoa lấy đầu cô nàng, Hermione a Hermione, lúc nãy dám cười ta.

"Không phải her money, mà là hơ...mai...on...ni" Cô nàng tức giận cho hắn cái cùi chỏ, rồi dùng tiếng Việt nói ra từng từ rõ ràng. Lần đầu tiên nàng phát hiện tên của mình còn có nghĩa khác.

Hô, thì ra là vậy, mọi người nghe xong nhẹ thở ra một hơi. Tiền của cô ấy, nghe tên là liên tưởng đến thần giữ của rồi, nói khó nghe hơn là bần, kiệt mọt (tiếng địa phương). Ở nông thôn đôi khi họ rất mê tín..

"Her...mi...one, đúng không?" Con bé nó đọc lại, mắt sáng quắc nhìn Hermione hỏi.

"Đúng rồi, em của chịthật là giỏi" Cô nàng khen ngợi nói. Rồi lườm hắn một cái.

"Còn đây là con gái con" Hắn cười cười, rồi ôm lấy Aine nói.

"Wtf?" Mọi người nghe vậy suýt trợn mắt ra, hôm nay cá tháng tư nhưng cũng không nên đùa kiểu này nha.

"Thật sự, đã sắp tròn 1 tháng" Biết mọi người không tin, hắn nói tiếp.

"Con quen với Hermione 1 năm trước, nhưng giữa chừng có việc bận nên Hermione phải về nước, sinh ra tiểu Aine rồi mới bay về Việt Nam sáng nay" Hắn cho mình 1 Like, lý do hoàn hảo a, mọi người sẽ không bất ngờ khi đột nhiên có con gái. Nhưng hắn đánh giá thấp sự đón nhận của gia đình mình.

"Sao có thể? Mày có chó nó mới yêu, làm sao quyến rũ được Hơ... tiểu Tiền" Mẹ hắn phản bác.

"À xin lỗi tiểu Tiền, mẹ đang chửi thằng Nam(Carl)" Biết mình nói nhầm, mẹ hắn hắn vội vàng xin lỗi.

Tiểu Tiền? Gân xanh Hermione nổi lên, bây giờ nàng rất muốn đánh người, nhưng lại không đánh được, đó là cha mẹ ca ca a.

Quyết định, chính là ngươi. Cô nàng ác ý nhìn tiểu Aine một mắt, ai bảo bảo bảo nhỏ nhất đâu, có gì thì trách ba ba ngươi a.

"Không có gì đâu mẹ, anh Nam nhìn ngáo ngáo như vậy chứ nhiều con chó nó thích lắm ạ" Hermione ngẩng đầu cười nói. Ra vẻ mình là người bao dung, dễ tính. Cũng không quên chửi xéo Carl.

"Ha ha" Mẹ hắn rất vui khi được nghe nàng gọi mẹ, nhưng cũng không tin Carl được rất nhiều người chào đón, con trai như thế nào bà biết rõ nhất, nói rằng có chó nó mới yêu đúng là thật. (Hài vl =)) )

"Vậy nhà bên đó nói sao? Khi nào cưới?" Ba hắn yên lặng nãy giờ mới lên tiếng.

"Đợi Aine cho đầy tháng rồi tính sau, ba mẹ Hermione đã đồng ý" Carl đưa Aine cho mẹ hắn rồi nói. Vợ chồng Granger thì đơn giản, 'Phân Thân Thuật' + 'Biến Hình Thuật' là ok.

"Aine sinh ngày mấy?" Mẹ hắn ôm bảo bảo Aine hỏi.

"28 tháng 2 năm 2021 ạ" Hermione giành nói trước, thực ra là 29 tháng 2 năm 1996. Lúc đó nghe Carl nói năm nay là năm nhuận nên nàng cố nín mấy ngày, đợi đến 29 tháng 3 mới sinh Aine ra. Đây là lần đầu tiên tiểu Aine bị mụ mụ hố a, 4 năm mới sinh nhật 1 lần. Nghĩ lại thật đáng thương. (Ng ta 4 tuổi, mik 1 tuổi)

"Vậy mới qua một tháng, không sao, bù lại là được" Ba hắn nói, rồi đứng dậy đi gọi điện thoại báo tin vui cho người thân.

"....."

Cuối cùng quyết định 3 ngày sau cho tiểu Hermione đầy tháng, rồi cuối tháng cưới.

"Chị, chị ơi, chị học tiếng Việt ở đâu vậy?" Cô em gái Carl tò mò đến tìm Hermione líu lo nói.

"Là anh Nam dạy đấy" Cô nàng nguýt Carl một cái, tính ra nàng học nhanh như vậy cũng nhờ hắn, mặc dù hồi nhỏ nàng bị hắn lừa gạt làm tình mới nhận được năng lực, nhưng ai bảo lúc đó nàng dại dột.

"Thật không?" Con bé có vẻ không tin tưởng lắm.

Carl xạm mặt lại, hắn bây giờ làm cái gì cũng không ai tin, mặc dù lúc trước hắn hơi đồi phế, nhưng ít nhất lời nói của hắn trong nhà cũng có uy tín cao nha.

"Thật đó, anh Nam giỏi lắm luôn" Hermione bên ngoài ít nhất cho Carl có mặt mũi, khen hắn một câu.

Con bé nhìn Carl một cái, tạm tin a.

"Chị dạy em nói tiếng Anh được không?" Con bé với ánh mắt mong chờ nói.

"Okay" Hermione vui vẻ nói, lần cuối cùng làm giáo viên là mấy năm trước ở Hogwarts a, dạy dỗ Harry cùng với Ron, bây giờ nàng ngứa tay đây.

"Carl, Aine giao cho ngươi" Cô nàng ném tiểu Aine cho hắn rồi kéo con bé đi.

Hắn phát hiện địa vị mình trong nhà -1.

"Mặc kệ mụ mụ ngươi, chúng ta đi dạo chơi" Hắn ôm Aine cười đùa nói.

----------

"...."

"Ca ca, ngươi lúc nhỏ đi học chắc rất khổ a" Vừa mới bước vào nhà, Hermione nhìn hắn với vẻ mặt khâm phục nói.

"Cái gì?" Hắn không hiểu nhìn nàng, không phải nàng đang dạy học a?

"Các ngươi học tiếng Anh phải học thêm phần trọng âm, thật khó!!" Cô nàng giải thích.

Ở nước Anh làm gì có cái trọng âm này, nó khó nhớ sánh ngang với Ma Văn Cổ Đại a. Mặc dù Ma Văn đối với nàng cũng thường thôi, nhưng nhấn mạnh rằng đây là điều bắt buộc ở giáo dục Việt Nam. Không khâm phục không được.

Carl bó tay, tiếng Anh là tiếng mẹ đẻ của ngươi a, trọng âm là bản năng, cần gì phải học.

"Bình thường thôi, nhớ lại ngày nào..." Hắn xú mỹ nói, rồi khoe khoang lấy thành tích học tập của mình.

"Hừ, rắm thúi" Cô nàng không hề tin nói.

"Tốt, đưa Aine cho ta" Nói xong mặc kệ tiểu Aine phản đối 'No no' liên tục, nàng giật lấy tiểu Aine khỏi ngực hắn.

"Tiểu Aine chỉ thương ba ba, không thương mụ mụ" Nàng làm bộ mặt đáng thương đùa giỡn lấy.

"No, pa pa" Aine bất lực hét lớn lên, đây là dấu hiệu mụ mụ bắt đầu đùa giỡn nàng rồi ha.

"...."

Carl mặc kệ hai người, đi vào bếp phụ giúp mẹ nấu ăn, 15 năm chưa ăn cơm mẹ nấu, rất nhớ nha...ai cũng vậy mà...

------

Sáng sớm.

"Mẹ, con muốn đi cùng" Hermione năn nỉ mẹ hắn đang chuẩn bị đi chợ.

"Vậy cũng được, con với cùng đi nha " Bà nghe vậy hơi suy tư rồi đồng ý, nhân dịp này phải mang nàng đi khoe khoang mới được, con dâu người tây nha. Nghĩ đến mấy bà bán thịt luôn thích khoe khoang con dâu của họ. Bà thầm hừ lạnh, chắc chắn không bằng 1 ngón tay Hermione.

Đến chợ, tiểu cô nương lén đưa nàng 2 triệu mua đồ ăn, tiền bạc với nàng thì đơn giản thôi, nàng chỉ dùng Ý Chí hơi can thiệp vào thế giới, làm ra một số tài sản lớn là được, tiện tay làm luôn giấy tờ thông tin cho mình luôn.

"Con cất đi, mua sữa cho Nini" Mẹ hắn từ chối, mặc dù ở nông thôn nhưng trong nhà không thiếu tiền a. Đúng, Nini là tên gọi ở nhà của Aine, mặc dù Hermione muốn đặt cái tên 'chơi vui' hơn, nhưng mẹ hắn không đồng ý, hồi trước còn lạc hậu đặt tên lung tung cũng không sao, bây giờ hiện đại hơn đặt tên xấu đến tội nghiệp.

Chuyện này khiến Hermione hẳn thất vọng rất lâu, đêm qua hắn phải 'an ủi' nàng đến tận sáng a.

"Vậy mẹ cầm cái thẻ này đi, tiền con với Nam(Carl) chuẩn bị đám cưới" Nói xong, không đợi bà phản đối, nàng nhét cái thẻ ATM có sẵn Mật khẩu vào túi xách rồi chạy đi.

"Con bé này, thật là! " Bà phàn nàn kêu lên một tiếng. Mặc dù nói như vậy nhưng bà nhanh chóng giấu cái thẻ đi, có tiền mà không nhận là trời phạt đó.

----------

"Ôi, Nini ngoan, kêu bà nội" Trưa trở về, mẹ hắn ôm lấy tiểu Aine, bà rất ngạc nhiên khi biết Aine 1 tháng đã biết nói ba mẹ.

"Pa pa"

"Không phải, bà nội"

"Ma ma"

"Là bà nội"

"...."

Cuối cùng bà hắn chịu thua, tiểu bảo bảo còn nhỏ, chỉ kêu được mấy từ đơn giản.

"A?! tóc của Nini bị sao thế này?" Mẹ hắn ngạc nhiên vì thấy tóc tiểu Aine thiếu một miếng.

"Ha ha, là anh Nam cắt, bảo để làm kỷ niệm" Hermione cười khan, cầm lọn tóc ra rồi chỉ tay vào Carl đang nấu ăn tố cáo trước.

"Cái thằng này, lớn rồi còn đùa nghịch" Bà khiển trách hắn rồi thương tiếc sờ lấy bảo bảo.

Carl: "???"

Đang nấu ăn thì nồi rớt trên đầu.

-------1 năm sau

"Nini, đừng chạy, để mụ mụ trang điểm cho ngươi" Hermione cầm bút màu đuổi theo tiểu Aine hô lên.

"Không, ba ba, mụ mụ bắt nạt con" Tiểu Aine đã một tuổi mang áo ngủ, khuôn mặt đáng yêu nhỏ như toàn màu mực vẽ tranh, vừa hô ba ba vừa chạy đi.

Nàng đang ngủ trưa nha, đang mơ được chơi với ba ba thì bị mụ mụ vô lương vẽ xấu lên mặt. Còn lấy lý do trang điểm cho nàng, mụ mụ thật đáng giận.

"Đứng lại, nếu không hôm nay không có sữa" Mặc dù nàng có thể dễ dàng bắt được tiểu Aine, nhưng như vậy chơi không vui, nàng muốn thấy được bộ dạng Aine được uống sữa đành phải xoắn xuýt chấp nhận bị nàng chơi đùa.

"Không cần, ta sẽ xin ba ba, pe lè" Tiểu Aine thè lưỡi làm mặt quỷ. Rồi nhanh chóng chạy đi.

"Cái gì? sao ngươi biết?" Hermione tăng tốc độ bắt lấy Aine hỏi, 1 năm nay nàng với Carl làm tình ở trong thế giới kia nha. Đối với chuyện này, Carl vẫn muốn giấu giếm, không muốn tuổi thơ Aine bị làm bẩn, nên hai người vẫn lén lút đ-t nhau.

"Hừ, là chính ta nhìn thấy được, ba ba lấy cây gậy chọc chọc vào mông mụ mụ, rồi bắn sữa ra từ đó" Tiểu Aine khoanh tay trước ngực, ngẩng cằm kiêu ngạo nói. Nàng phát hiện ba ba với ma ma thường biến mất vào ban đêm, nàng cố gắng tìm mấy lần nhưng hôm qua mới thấy được.

"Chẳng lẽ ngươi đã thức tỉnh?" Hermione ngạc nhiên nói, cái này cũng quá nhanh a, nàng 14 tuổi mới thức tỉnh cái năng lực này.

"Hừ" Tiểu Aine hừ lạnh khinh thường.

"Đi, tìm ba ba ngươi" Nàng không cần ẩn dấu nữa, ôm Aine thuấn di biến mất.

------

Ở đây là một vũ trụ nhỏ, chiều rộng chỉ bằng khoảng 100.000 năm ánh sáng, nhưng trong này có rất nhiều hành tinh có sự sống. Các sinh vật ở đây một nửa là Nhân loại, còn nửa kia là một dạng quái vật giống trùng tộc, hai bên phân chia lấy một bên vũ trụ đối chọi lẫn nhau đã mấy vạn năm.

Trên một hành tinh khác hẳn với 2 nền văn minh, xung quanh có nhiều kiến trúc đặc biệt, nghe đồn rằng đây là nơi mà các vị thần ở. Mọi sinh vật hay công nghệ, thiết bị hiện đại sẽ bị mất đi hoạt động khi bước đến xung quanh 1000 năm ánh sáng.

Trong một phòng thí nghiệm lớn, Carl đang đứng trước một loạt cabin, bên trong là Penelope & Cho Chang các nàng đang trần truồng ngủ say. Tính ra thời gian đã sắp 1 năm thời a. Carl thở dài, hơi nhớ.

"Ca ca, tiểu Nini có chuyện" Đột nhiên Hermione thuấn di vào la to lên.

"Sao?" Carl lo lắng xuất hiện bên cạnh Aine, kiểm tra cơ thể nàng.

"Không có chuyện gì a" Hắn trừng mắt nhìn Hermione.

Cô nàng thè lưỡi giả ngây thơ, nói

"Nini đã thức tỉnh, hôm qua còn nhìn chúng ta làm việc ấy ấy"

"Sớm như vậy!" Carl ngạc nhiên cảm ứng lấy linh hồn nàng. Năng lượng căn nguyên đã bắt đầu phát sáng.

"Chỉ thức tỉnh sơ bộ thôi, chúng ta nên bắt đầu đi thế giới mới a, vì Aine" Hắn ngẩng đầu lên nhìn Hermione, nghiêm túc nói.

Cô nàng gật đầu đồng ý, mặc dù nàng thích chơi tiểu Aine nhưng không có nghĩa nàng không yêu Aine a. Thế giới mới Aine sẽ phát triển nhanh hơn.

Tiểu Aine không biết ba ba mụ mụ đang trò chuyện cái chuyện gì, nàng ngạc nhiên tò mò nhìn không gian xa lạ, những người kia nhìn quen quen a. Nàng nhìn vào Penelope Cho Chang,...nghĩ nghĩ.

--------

"Thế giới này sẽ đứng im a?" Hermione ôm lấy tiểu Aine hơi tiếc nuối nhìn xuống Trái Đất, cách biệt 25 năm khiến nàng phát hiện rất nhiều thứ mới lạ, thích thú.

"Yên tâm" Hắn nói xong liền cảm ứng thế giới mới, bắt đầu mở Thời Không chi môn.

"Chúng ta chưa đi à?" Thấy Carl đã mở xong cổng không gian, nhưng còn đứng ở đó chờ cái gì, Hermione lên tiếng hỏi.

"Ta muốn xác nhận một thứ, nếu không có gì sai lầm thì 5p nữa sẽ đến" Carl nhìn về khoảng không đối diện nói.

Hermione không nói gì, ca ca cứ thần thần bí bí.

5 phút sau.

Một cổng không gian được mở ra cách 1 km đối diện bọn họ, Hermione hơi hoảng hốt phòng bị lên, Carl vội nắm lấy tay nàng cho nàng một ánh mắt yên tâm.

Một cái tay từ trong đó chui ra, đến phần trên, rồi cả cơ thể. Người này nhìn Carl một mắt rồi đưa tay vào trong lỗ sâu kéo ra một người thấp hơn, nhìn kỹ là một tiểu cô nương.

Hermione há hốc mồm nhìn hai người.

Người kia có ý vị sâu xa nhìn Carl gật đầu, tiểu cô nương vẫy vẫy tay chào hỏi.

Carl gật đầu cười đáp trả, nháy nháy mắt nhìn tiểu cô nương kia một cái, rồi kéo mẹ con Hermione đang ngơ ngác bước vào trong không gian.

"Sao ngươi không nói ra?" Tiểu cô nương nhìn 3 người đã đi, ôm lấy người kia tò mò hỏi.

"Để cho hắn cảm thụ một lần a, chắc chắn chơi rất vui" Người kia tà ác nói. Nghĩ đến cái gì, hắn run rẩy một cái.

Hít một hơi thật sâu, hắn quay đầu nhìn về Trái Đất, nhỏ giọng nói.

"Việt Nam, quyết thắng đại dịch!"

------Hết ngoại truyện------