Chương 26: Hermione "ghen"

Đến đại sảnh phòng ăn, Carl thấy Hermione lại đang ngồi một mình , liền chào hỏi hai người Penelope rồi đến ngồi bên cạnh nàng. Hai cô gái biết được địa vị của Hermione, hơi khó chịu nhưng không nói thêm gì, các nàng đi đến bàn ăn rồi bắt đầu chào hàng bản đồ.

Thấy Carl đi đến cùng hai cô gái, Hermione giọng hơi ghen tuông, nói.

“Hôm qua làm gì? Ta liên lạc không được với ngươi, có phải ngươi ở cùng với hai con yêu tinh kia?.”

“Tối qua làm bản đồ cả đêm nên không để ý đến a.” Carl thề thốt phủ nhận, mặc dù sau này nàng cũng biết nhưng giấu được chừng nào hay chừng đó, Hermione là bình dấm chua a. Nàng nổi giận hắn cũng sợ.

Tiểu cô nương liếc về bàn ăn Ravenclaw thấy 2 nàng đang bán bản đồ , thấy hai người mặt hồng hào, xinh đẹp hơn hẳn, rồi chú ý đến hai người kia có cái ống hút, giống hệt cái của nàng trong thư viện, nàng quay đầu lại, híp mắt nhìn nhìn hắn.

Carl run rẩy, hắn chơi ngu, Siêu Cấp đại não tuy tốt nhưng không có nghĩa EQ cao a. Lúc nãy hắn đang vui vẻ nên quên, làm sao bây giờ a? Hắn mở tối đa Siêu Cấp đại não để thôi diễn.

’Không được, cũng không được.’ Trong 1 phần ngàn giây, hắn tính toán ra được vài chục giải pháp, nhưng mà đều không được. Hermione không phải ngốc, nàng hẳn có thể đoán được điều gì.

Thấy ánh mắt Carl không đúng, nàng biết hắn đang suy nghĩ đối sách. Dự đoán được đáp án tệ nhất, tâm trạng Hermione hơi xuống. Nàng là người hiểu rõ hắn nhất, biết tính cách của hắn như thế nào, đặc biệt là đi đến Hogwarts. Nàng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng nhưng không ngờ nhanh như vậy. Nàng cố tự dối mình, nàng nói sang chuyện khác.

“Tối qua ta thấy Lavender là lạ.” Nàng nhìn Lavander cách đó không xa nói.

Hắn thấy nàng nói sang chuyện khác thì hơi đau lòng, nàng đã biết a. Nhưng tiểu cô nương không náo lên mà chỉ yên lặng chịu lấy. Im lặng mới là đáng sợ a, nếu cãi nhau để nói ra thì có thể giải quyết, còn im lặng không nói gì là dễ dàng sụp đổ nhất a. Nhưng hắn cũng không có cách nào.

“ Thế nào?.” Hắn đã đoán ra đại khái

“Lavender tối qua ngồi trong tolet đến nửa đêm, còn nữa ta nghe nàng giống như rên rỉ cái gì.” Tiểu cô nương đã làm tình nhiều năm, nên nghe tiếng rên là biết ngay.

“Nàng thủ dâm? Hay có ai khác vào phòng nữ với nàng?.” Tối qua chắc dùng dịch thể hắn tự sướng cả đêm a.

“Làm như ai cũng như ngươi, thần thông quảng đại a.” Hermione cười khinh nhìn hắn.

“Nàng cứ nhìn ta là lạ, sáng sớm còn dậy sớm gọi ta.” Nàng hơi khó hiểu.

‘Nàng muốn ăn ngươi a’ hắn chửi bậy, Carl đột nhiên mắt sáng lên, hắn đã có cách để Hermione chấp nhận các cô gái. Mặc dù hơi hèn hạ tí, nhưng mà ai bảo hắn không phải người tốt đâu. Hắn nở nụ cười tà ác.

Hermione đột nhiên rùng mình một cái, trừng mắt nhìn hắn:

“Cười cái gì, rợn cả người a.” Tiểu cô nương thấy hắn cười như vậy là biết hắn muốn chỉnh người.

“Kệ Lavender đi, không ảnh hưởng gì đến ngươi.” Nói xong, Carl ghé sát muốn ôm nàng. Nhưng bị tiểu cô nương đẩy ra,

“Đừng làm phiền đến ta.” Nàng vẫn hơi có chút ngăn cách.

Nhưng cảm thấy mình hơi quá, nàng nói,

“Cho ta một cái bản đồ.”

“Đây, là ta chế tạo riêng cho ngươi.”

Hắn lấy ra một tấm da dê đặc biệt cho nàng, đây là hắn cố ý làm riêng, các công năng tương tự với ‘Hoạt Điểm Địa Đồ’, nhưng có thêm công năng âm thanh, hình ảnh giám sát. Đương nhiên, những người có mang nhẫn của hắn sẽ không theo dõi được. Chứ lỡ Hermione theo dõi hắn là bị bắt tại trận ngay.

Sau đó, cô nàng tò mò với tấm bản đồ chơi vui vẻ, vứt hắn ngồi một bên.

Hắn nhàm chán nhìn xung quanh.

Để ý gần đó hắn thấy Fred cùng George đang khoe khoang trò đùa quái đản của họ với tân sinh Gryffindor, nhóm sư tử con ánh mắt sùng bái, dáng vẻ một bộ muốn thử, hắn cảm thấy Filch tiên sinh thật không dễ dàng a.

Nhà Weasley hắn thích nhất hai nhân vật này, hai người họ luôn luôn mang đến cho mọi người cảm giác vui vẻ, trong học viện hầu như ai cũng thích hai người họ, trừ một vài Slytherin. Nhà Weasley thì Ron tóc đỏ hay thích ghen tị, Percy quá nghiêm túc, Charle hay Bill thì hắn không biết, trong phim hay tiểu thuyết không xuất hiện nhiều.

Lại nhìn Harry đầu sẹo đang lâng lâng bởi fan hâm mộ, Ron ngồi bên hơi buồn bực nhưng đó là Harry yêu dấu của hắn, nên đành giận hùa vào đống đồ ăn trước bản.

Carl đang chờ mong Snape phản ứng khi phát hiện mình có thật nhiều người đồng đạo a

“Này Fred, George.” Hắn đến cạnh hai người.

“A, ai đây, dũng sĩ Ravenclaw.” Cặp song sinh kêu lên.

“Hôm qua các ngươi tản lời đồn a?”

George vỗ vỗ bả vai Carl, cười nói: “Huynh đệ, đừng quản lời đồn đại cái gì, vui vẻ là được rồi.”

Fred nói tiếp: “Đúng a, điều này đại biểu chúng ta ít nhất là ngày thứ tư đó, không cần lên khoá của lão con dơi kia.”

George đưa cho Carl một ly nước dâu kiểu Ý đông lạnh, để cho hắn tại bàn Gryffindor ăn cơm.

“Chiếu ta nói, ngươi liền không phải cứu Snape, ngươi không biết hắn có nhiều đáng giận.”

Carl cười cười, Snape đáng thương a.

George cắn một cái bánh pudding rượu thấm mứt hoa quả, nói:

“Nghe nói bản đồ kia là ngươi làm?.”

“Đâu có.” Hắn phủ nhận, lúc sáng hắn đã căn dặn hai học tỷ giữ bí mật, bảo nàng làm.

“Thật hâm mộ các nàng a.” Fred hối hận đến phát điên, hắn có ‘Hoạt Điểm Địa Đồ’ a, làm một cái bản đồ đơn giản là được, 1 cái 1 Kim Galleon, biết bao giờ hắn mới kiếm được số tiền đó.

Fred cùng George chụm đầu lại chảy nước miếng nhìn 2 học tỷ đang quát tháo phong vân.

“Không cần hâm mộ, các ngươi có thể buôn bán trò đùa quái đản cùng trò chơi của các ngươi a.”

Hắn an ủi,

Nói xong, hắn cẩn thận liếc qua bốn phía, hắn gọi hai người đến một gốc kín, nhỏ giọng nói: “Tới tới tới, cho các ngươi xem cái đại bảo bối!”

“......” Không biết vì cái gì, Fred cùng George cảm thấy Carl đặc biệt hèn mọn.

3 người cúi đầu, Carl lén lút lấy từ túi của hắn ra một cái đồng hồ báo thức, một xô sơn lớn, một đống chai lọ đưa cho hai người.

Fred cùng George mắt tò mò nhìn đũng quần hắn, làm sao lấy được một đống linh tinh ra từ đó.

Carl phủi hai người một cái, hắn lấy từ trong nhẫn ra a, không phải đũng quần, làm vậy để che dấu chiếc nhẫn thôi.

“Là Vô Ngân Thân Triển Chú.” Carl giải thích một phen.

Đây, siêu cấp đồng hồ báo thức, nó có thể đánh thức 1 nửa Luân Đôn.”

“Còn đây, Siêu cấp sơn, có phản các loại Ma Chú tẩy rửa, 1 tháng sau tự phai, thân thiện với môi trường.”

“Siêu cấp keo dính, cũng phản Ma Chú tẩy rửa, nhưng nó rất an toàn, sẽ không bị nghẹt thở chết.”

“Siêu cấp bom, bỏ sơn hay keo dính vào đây rồi ném ra, rất an toàn, không chết người.”

“......”

Hắn chỉ ra từng công dụng cho hai người, hai người ánh mắt càng ngày càng sáng,

“ Là ngươi làm a?.”

“ Đương nhiên, ta tính gia nhập vào Gryffindor, nhưng vận mệnh lại đưa ta vào Ravenclaw.”

Weasley song tử kiểm tra từng món đồ, nhìn hắn bằng ánh mắt khâm phục, không hỗ là "Đệ nhất dũng sĩ Hogwarts’ a.

Hai người liền quỳ xuống ôm đùi hắn, “Xin ngài nhận chúng ta làm đệ tử a!!.”

Không ôm đùi đến khi nào mới ôm, toàn là bảo bối a.

“Cút cút ra, ta không chơi gay.” Hắn đạp bay 2 người, rồi sử dụng ‘Làm sạch chú’ tẩy quần mình, xúi quẩy a.

“Đây là ta đưa cho các ngươi, bị bắt nhưng đừng nhắc đến ta a.”

Đúng lúc này, thanh âm nghiêm nghị đột nhiên từ phía sau lưng vang lên.

McGonagall giáo thụ không biết lúc nào, xuất hiện sau lưngở 3 người ,

Nàng xụ mặt, tăng thêm ngữ khí, hỏi: “Các ngươi đang làm gì?”

Carl giật mình một cái, ngồi lên thùng sơn, hồi đáp: “Chúng ta đang thảo luận tiễn đưa cho Snape giáo thụ lễ vật gì tốt a, ngài biết đấy, hắn dạy học một chút lại ra sự cố......”

McGonagall giáo thụ sắc mặt dịu đi một chút, nàng nói: “Granger tiên sinh, sự tình buổi sáng, ta đã biết, làm rất tốt, Flitwick giáo thụ sẽ lấy ngươi vẻ vang.

Cố gắng chăm chỉ học tập, đặc biệt là Biến Hình Thuật, có gì đến văn phòng hỏi ta.

Bất quá, nếu để cho ta biết các ngươi có ý đồ về kế hoạch trò đùa quái đản gì đó......”

Nàng lườm Carl cùng một đống đồ lung tung một mắt, một lát sau, đưa mắt nhìn sang huynh đệ sinh đôi.

“Hai người các ngươi buổi tối lưu lại!”?

“Chúng ta sẽ làm gì, giáo thụ?” Fred cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Tối hôm qua bọn hắn viết hai ngàn chữ kiểm tra, hôm nay còn muốn bọn hắn tiếp tục tiếp nhận trừng phạt khác.

“Các ngươi đi giúp Filch tiên sinh xoa huy chương trưng bày trong phòng ngân khí,” McGonagall giáo thụ nói, “Không cho phép dùng Ma Pháp, có nghe hay không, Weasley tiên sinh —— Toàn bộ lấy bàn tay xoa!”

Huynh đệ sinh đôi run lẩy bẩy.

Carl hít sâu một hơi.

Weasley huynh đệ lấy thân thử nghiệm, McGonagall giáo thụ giết gà dọa khỉ...... Carl đối với nội quy trường học Hogwarts, lần thứ nhất có thể lĩnh ngộ khắc sâu!

Vi phạm có thể, nhưng muôn ngàn lần không thể bị bắt lại.

Bài học kinh nghiệm xương máu a!

Hai huynh đệ sinh đôi cảm thấy thế giới đối với bọn hắn ác độc a, mới vào học hai ngày đã bị phạt hai lần. Nhưng nhìn dưới đất một đống đồ vật với trò đùa quái đản cảm thấy cũng không sao, dù sao chỉ là phạt thôi, họ quen rồi. Hai người vỗ tay nhìn nhau một cái rồi cúi đầu với Carl đồng thanh nói.

“ Chúng ta chính thức mời ngài gia phập ‘Hội trò đùa quái đản’ của chúng ta a.”

“ Không, ta không gia nhập.”

“ Nhưng ta có thể làm cố vấn a.”

“ Vâng, cố vấn tiên sinh.” Hai người đồng thanh kêu lên.

“Cái này là ‘Hoạt Điểm Địa đồ’ a, tương tự cái kia nhưng trong này có nhiều mật đạo.” Weasley song tử lấy ra bảo bối của họ đưa cho Carl, hai người nhận lấy nhiều đồ như vậy cũng ngại.

Carl nhận lấy địa đồ, Fred cầm Ma Trượng chỉ vào, “Ta tuyên thệ ta không làm người tốt.” (??) địa đồ hiện ra. “Còn đóng lại là ‘Phá luật thành công’.”

Hắn tò mò nhìn bản đồ, chất liệu làm từ da của sinh vật Ma Pháp nào đó, nó theo dõi mọi người bằng cách kết nối với kết giới của toà lâu đài, chắc do vậy nên ‘Bộ tứ đạo tặc’ để lại nó tại Hogwarts khi tốt nghiệp a. Carl lật qua lật lại, cảm thấy cũng tạm được, liền đưa lại nó cho hai người.

“Ta nghĩ bây giờ các ngươi cần nó hơn ta a.”

Hai huynh đệ thấy vậy liền nhận lại bản đồ, họ cần nó để trốn tránh kẻo bị bắt.

Đùa giỡn một hồi, hắn đứng dậy ly khai.

Carl có lẽ là một cái Gryffindor tốt a, nhưng ai bảo Ravenclaw nhiều gái đẹp đâu. Nhưng trước khi nhập học làm một đống trò đùa quái đản, giờ vứt thì lãng phí, tặng cho hai người, dù sao hai người họ vẫn nghèo. Hắn muốn làm người ẩn sâu công và danh, làm đại Boss sau màn. Nghĩ lại tội nghiệp Filch tiên sinh a.

Nhìn xung quanh không ai để ý, hắn phủi phủi áo quần rồi về lại chỗ Hermione.

“Bản đồ dùng thế nào?.” Hắn hỏi.

“Không ngờ rằng trong học viện có nhiều thông đạo bí mật như vậy, còn có, những khu vực trắng này là gì?.” Tiểu cô nương cầm bản đồ ngạc nhiên hỏi.

“Chắc là những căn phòng bí mật a, cái đó ta cũng không biết, ở đây có cấm chế nên ta không thăm dò được.” Hắn nói

“Ta muốn đi tìm.” Hermione mắt toả sáng, Phân Mũ Viện đưa nàng đi Gryffindor là không sai chút nào.

“Có thời gian ta sẽ dẫn ngươi đi a.” Chắc sang học kỳ 2, lúc đó hắn có lẽ đã xem xong thư viện rồi.

“Ngươi nhớ giữ lời a.” Tiểu cô nương nhấn mạnh

Bỗng nhiên, nàng quay đầu hỏi.

“Ngươi đã nói chuyện gì với hai anh em họ?.” Tiểu cô nương híp mắt nhìn hắn, anh em nhà Weasley đã làm học viện trừ 30 phân. Nàng biết tính ca ca mình, mặt ngoài vậy thôi chứ nội tâm ác thú vị muốn chết.

“Ta đâu có, hỏi thăm mấy thứ linh tinh a.” Hắn bình tĩnh nói. Mặt dày, nên nói dối không lo.

“Đừng để ta bắt được ngươi.” Tiểu cô nương nguýt hắn một cái rồi ôm quyển sách gặm.

Nhưng hắn mặt dạn mày dày ngồi bên cạnh nàng làm phiền, khiến tiểu cô nương không chịu nổi, đành phải đôi câu trò chuyện với hắn.

Hai người ngồi với nhau cho đến lúc đi học, giữa đường Penelope cùng Cho Chang ghé đưa tiền, hắn chỉ lấy 50 Kim còn 50 Kim đưa cho các nàng, trước khi đi Cho Chang còn còn cố ý khiêu khích nhìn Hermione một cái, khiến tiểu cô nương mặt lạnh rời đi.

Ài, cách mạng chưa thực hiện a

-----

Sáng nay hai tiết Ma Chú khoá cùng Biến Hình thuật, biểu hiện xuất sắc của hắn khiến Ravenclaw thêm điểm.

Buổi chiều là Thảo Dược học và khoá phòng ngự Hắc Ma Pháp. Giáo viên khoá Thảo Dược học là Sprout giáo thụ, bà là một phù thủy mập lùn, mái tóc xám lượn sóng, luôn đội 1 cái mũ vá và quần áo dính bùn đất do đặc trưng của nghề nghiệp, tuy nhiên nụ cười vẫn luôn thường trực. Nghe nói bà rất giỏi trong việc nấu ăn, thường xuyên chia sẻ các món ngon cho tân sinh.

Còn Quirrell vẫn điên điên khùng khùng hơn hôm qua, có lẽ tối qua không ngủ a, Carl ác ý suy đoán.

Kết thúc xong khoá học một ngày, tiểu Hermione vẫn duy trì mặt lạnh với hắn, hắn bó tay rồi, lúc sáng Cho Chang biết được nàng là nữ nhân đầu tiên của hắn khiến cô nàng đắc ý thật lâu, bây giờ còn có can đảm khiêu khích chính cung a.

Ăn tối xong rồi từ chối học tỷ Penelope đến phòng nàng, hắn cũng muốn, nhưng chuyện Hermione chưa giải quyết nên đành từ chối. Carl về phòng ngủ mình, bố trí một cái kết giới chống làm phiền, hắn bắt đầu cảm giác tiểu cô nương Lavender đó, cô nàng đang ở tolet thủ dâm, thấy phía dưới hơi sưng đỏ là đoán được cô nàng bỏ bữa tối, thủ dâm nãy giờ. Hắn cười thầm.

Hắn bắt đầu xâm nhập điều chỉnh Gene của nàng, hôm trước chỉ cải tạo sơ qua. Đầu tiên cải thiện hình dáng bề ngoài, cô nàng này tiêu chuẩn theo người phương tây, mặt vuông hơi xấu. Tiếp đó mở ra Siêu cấp thể chất, để tăng sức chịu đựng, độ mẫn cảm gấp 10 lần, thiết lập muốn cao trào phải có dâm dịch của Hermione hoặc của hắn.

Hắn cảm giác được cô nàng đang chuẩn bị cao trào thì bị cắt đứt, nàng không từ bỏ ma sát tiểu huyệt, thử rất lâu nhưng không thành công, tiểu cô nường ngồi trệt ra sàn, oà khóc lên.

Bây giờ nàng rất khó chịu, tính dục rất mạnh nàng đột nhiên bị phóng đại 10 lần, giờ thủ dâm vẫn không ra. Tiểu cô nương tuyệt vọng mặc xong váy ngủ đến nằm ỳ lên giường.

Đúng lúc này, Hermione mới từ thư viện trở về, thấy trong phòng chỉ có mình Lavender, có vẻ như khóc qua. Tiểu cô nương hiền lành đến gần hỏi thăm.

“Ngươi ổn không, Lavender?."

Đang mê mang không có phương hướng, Lavender bị gọi đột nhiên giật mình, nàng nghe thấy tiếng Hermione như gặp được cứu tinh, ngồi dậy đến trước Hermione níu áo nàng.

“Hermione, cái nước hôm thư viện ngươi uống mua ở đâu? Còn không ta có thể lấy tiền mua.”

“Ngươi có chuyện gì xảy ra?.” Hermione nghe đến nàng muốn dâm thuỷ của mình, hơi đỏ mặt hỏi thăm.

“Ta muốn nó, ta khó chịu quá, Hermione.” Lavender quỳ trên giường chân kẹp lại, mở miệng cầu xin.

Hermione không hiểu ra sao, giờ này nàng muốn đi hỏi Carl, nhưng nhớ lại ánh mắt khiêu khích của Cho Chang liền dừng bước, nàng cảm thấy chuyện này có thể tự giải quyết. Hermione quyết tâm.

Thấy Lavender giống như đang cố chịu đựng cái gì, Hermione lấy ra trong nhẫn nửa chai dâm dịch cuối cùng của mình đưa cho nàng.

Đối với Hermione, dâm thuỷ cái này chỉ xem như đồ uống, không có cũng không sao. Nhưng tiểu cô nương không biết, dâm thuỷ của mình còn có thể chuyển hoá hậu duệ, tính ra nàng đã có 3 hậu duệ a.

Thấy nửa chai nước, Lavender nhanh chóng cầm lấy uống một ngụm hết luôn. Vừa uống xong tiểu huyệt nàng liền phun, chắc do lúc nãy sắp lên đỉnh thì bị ngắt nên lần này nàng triều phun, cơ thể tiểu cô nương mềm nhũn nằm ngửa ra sau, hai chân mở ra.

Đứng đối diện Hermione thấy rõ cô nàng giữa váy nước bắn ra liên tục, như đái dầm. Hermione hơi giật mình, đây là lần đầu tiên nàng thấy một người cùng giới lên đỉnh a, lại còn triều phun nữa.

20s sau, Lavender mới ngừng lại, tiểu cô nương mặt triều hồng, nở nụ cười thoả mãn. Cô nàng ngồi bật dậy, ôm lấy Hermione, nói.

“Cảm ơn Hermione, còn nữa không, cho ta, ta muốn nữa.”

“Ngươi có chuyện gì xảy ra?.” Hermione tò mò hỏi, uống dâm dịch của nàng liền cao trào, lần đầu tiên nàng gặp a.

Tiểu cô nương Lavender thành thật kể lại, bây giờ Hermione nắm giữ căn mệnh của nàng a, nàng còn muốn.

“Ngươi liếm sạch bãi nước đó?.” Hermione kinh ngạc, chắc hôm qua nàng bỏ sót, nhưng không ngờ chỉ liếm nó mà đã khiến Lavender cao trào.

“Xin lỗi, đó là nửa chai cuối cùng.” Hermione đẩy Lavender ra, rồi trở về giường ngủ của mình, trong đầu nàng giờ tràn đầy những câu hỏi, có lẽ mai tạm tha thứ cho hắn a, chắc Carl biết.

Hermione không nói rõ ràng trở về giường ngủ, Lavender đang không biết làm thế nào thì bạn cùng phòng khác trở về. Nàng hốt hoảng che đậy lấy chăn niệm ướt đẫm, tại sự trêu chọc của các nàng ôm chăn chạy vào phòng tắm. Nàng không đái dầm a, nhưng vẫn đang phê nàng liền không quan tâm, tiểu cô nương ngồi tại trong tolet thủ dâm cả đêm.

‘Vẫn không ra được’ làm đủ cách nhưng vẫn không cao trào, Lavender mắt đỏ lên thầm than. Có lẽ hỏi lại Hermione xem, nàng thay áo quần mới rồi lấy chăn đệm dự phòng lên giường ngủ.

Hiện giờ. Tại bên này, Carl đang cười thầm, bước đầu tiên đã hoàn thành a.

------------