Chương 2: Hermione Granger

Hermione là một thiên tài, thành tích học tập luôn luôn vượt xa người cùng lớp, những vẫn kém xa so với Carl, điều này khiến cô bé không cao hứng, tương lai tiểu thư Vạn Sự Thông có lẽ mãi đứng thứ 2.

“Carl,tại sao thành tích của ngươi lại tốt như vậy, bình thường ta chẳng thấy người học bài?” Vừa ăn bữa sáng, Hermione cầm phiếu điểm nghiêng đầu sang hỏi Carl.

“Gọi ca ca!” Monica cau mày nhìn sang con gái.

“Không, Carl chỉ ra đời trước ta 15s” Hermione vẫn khó chịu tại sao mình không sinh ra trước.

“Vì ta là thiên tài” Carl chẳng thèm để ý, vẫn cặm cụi loay hoay với bánh mì nướng của Anh, ăn thức ăn Anh trong 8 năm khiến Carl ngán ngẫm.

“Chúng ta là chị em sinh đôi, nhưng chỉ giống nhau 50% ADN, nhưng không có nghĩa ngươi thông minh hơn ta” Hermione nghiêm túc giảng giải.

“Là anh em” Monica lại xen vào.

“Mụ mụ” Hermione la lên, nàng phụng phịu trừng mắt nhìn Carl, giống như đang nói:” Là ngươi sai, do ngươi ra trước”.

Granger tiên sinh vẫn yên lặng nhìn tờ báo, cười cười nhìn hai anh em.

Mấy ngày này Carl vẫn đang suy nghĩ, không biết nên dùng loại nào để cường hoá Hermione, là tương lai Thiết Tam Giác, với tính cách của Hermione nhất định sẽ gặp nhiều phiền toái, phương pháp thứ 3 hơi yếu, có 1/1000 Gene mang theo, còn không bằng chất lượng Gene người Krypton bình dân.

Phương pháp thứ 2 dùng huyết dịch thì mạnh hơn, 1/100 Gene, có thể sánh ngang với Mô Bản tướng quân Zod, nhưng Zod đã trưởng thành và trãi qua nhiều năm chinh chiến nên mới dễ dàng hấp thu năng lượng hằng tinh và có sức mạnh gần với Superman. Nhưng với Hermione, 8 tuổi, học sinh tiểu học, chưa qua rèn luyện, hơi kiêu ngạo. Carl cảm thấy để đến trình độ của Zod chắc cần 10 đến 20 năm.

Còn phương pháp thứ nhất, à ừm~ Carl không phải không có suy nghĩ, nhưng mà em gái mình, Carl sợ mình không xuống tay được.

Ps: Làm chuyện gì sai trước tiên tìm cái lý do lung lung, tự lừa gạt mình không sai, lúc đó cảm giác thoải mái hơn nhiều.

-------

Xong bữa sáng, Carl đi ra vườn, bởi vì ngôi nhà ở ngoại ô Luân Đôn nên vẫn có một khu vườn nhỏ.

Một con chim cu màu trắng, đang nằm ngửa phơi nắng trên bàn, đó là con chim đã ăn nhầm nước bọt của Carl, xen lẫn mẫu vụn bánh mì nhờ đó tiến hoá thành SuperBird. Vừa mới tiến hoá không được bao lâu, nên nó chỉ thức tỉnh "Siêu cấp lực lượng", "Siêu Cấp thể chất" và "Sinh vật lực trường" 1. Có lẽ là loài chim, nên nó bay rất nhanh, đạt đến 5 mach.

Thấy Carl vừa đến, nó bật người dậy, nhảy lên vai Carl. Vừa kêu “a ha, a ha…” vừa gật gù đắc ý.

Carl xạm mặt lại, nhìn vẻ mặt nó cười cười như thiếu đá,chắc nó tiến hoá sai sai a, kêu ‘A ha, a ha’ thay vì ‘Cu cu’.Carl nghĩ vậy

Phủi phủi còn chim trên bờ vai, Carl nằm ì lên cái ghế dựa gần đó suy nghĩ lung tung.

Đột nhiên,ánh mắt Carl đột ngột bị một đôi tay nhỏ vòng qua bờ vai che lại.

“Đoán xem ta là ai!” Hermione cười híp mắt cố gắng để cho giọng trở nên khàn khàn.

Carl mặt đen lại, nhưng vẫn trêu đùa em gái:” là Anna phải không?”

“Không, đoán lại!”Hermione chầm chậm nói lại

“Là Elena nhà hàng xóm”

“Sai” Tiểu cô nương hét lớn.

“Angela con gái tiệm sửa xe?”Carl tiếp tục hỏi thêm.

“Không phải, Carl là đồ ngốc” Hermione bĩu môi, mắt rưng rưng đi đến ngồi một bên Carl.

“A,thì ra là tiểu thư Hermione, ta cứ tưởng cô gái xinh đẹp nào” Carl vui vẻ cười trêu Hermione.

“Không chơi với ngươi” Hermione giả vờ giận dỗi nghiêng đầu qua một bên không nhìn Carl, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng liếc liếc nhìn giống như chờ Carl xin lỗi.

Carl chiều em gái mình, năn nỉ các kiểu và cam kết một vài lời hứa bất bình đẳng.

Hermione mặc dù thông minh, nhưng vẫn là đứa bé, đôi khi biểu hiện ra sự ngây thơ khiến cô bé trở nên hoạt bát đáng yêu.

Trong nguyên tác không có Carl, hoặc do bây giờ có Carl làm bạn chơi nên không còn cô đơn mọt sách nên ở lớp cô vẫn có nhiều bạn bè .

Carl nhìn xem Hermione trêu đùa con chim cười cười, nàng là nhân vật hắn thích nhất trong nguyên tác, bây giờ trùng hợp trở thành anh trai của Hermione.

“Carl, đây là chim gì? Nó có tên không? Chúng ta có thể nuôi nó được không? Ta cho rằng ba ba sẽ mua một chiếc lồng và thức ăn để nuôi dưỡng nó?” Tiểu cô nương bắn liên thanh tựa như muốn một mạch hỏi xong. Carl cũng không nhịn được có chút đau đầu, bệnh nói nhiều Hermione vẫn chưa sửa được a.

“Đây là chim cu, một loài chim thường thấy ở Châu Á, nhưng rất hiếm ở Anh. Nó không có tên, còn muốn nuôi dưỡng thì xin phép mụ mụ, ngươi biết mụ mụ vẫn không thích động vật mà.” Carl cũng bắn liên tục trả lời.

“Vậy chúng ta gọi nó là Kitty được không,ta thấy nó đang cười haha đồng ý” Tiểu cô nương đắc ý kêu lên, khoe khoang vì tài đặt tên của mình. Carl cũng xạm mặt lại, nó lắc lắc đầu kêu ‘A ha’, đâu phải ha ha. Đừng tưởng con chim nó ngốc, nó đã sơ bộ thức tỉnh "Siêu cấp đại não", nên nó thông minh hơn nhiều. Mèo Hello Kitty nó cũng biết.

“Tại sao lại là Kitty?” Carl hỏi.

“Ta rất thích nuôi một con mèo, nhưng mụ mụ không đồng ý, nên đặt nó tên là Kitty” Hermione ra vẻ đương nhiên trả lời. Kitty đập đập cánh, kêu ''a ha, a ha'' để bày tỏ sự phản đối của mình. Nhưng tiểu cô nương đã chốt, nó đành phải chịu phản đối vô hiệu.

Carl cũng không còn gì để nói, im lặng nhìn cô bé đùa giỡn chim Kitty đã chết lặng.

Trong lòng Carl suy nghĩ, có lẽ hắn đã có lựa chọn phương hướng cường hoá cho Hermione, nhưng chắc sang năm học mới, vẫn còn thời gian.

Ps: Mèo Hello Kitty xuất hiện ở Châu Âu vào những năm 198×.