'Cạch cạch’
Hai thiếu nữ xinh đẹp mở cửa đi vào nhưng không có ai. Đang định nói gì, nhưng ánh mắt hai người liền không thể rời đi khỏi chai rượu đặt ở trên bàn.
Penelope Clearwater học sinh năm 4, Cho Chang học sinh năm 2, hai người là học sinh của viện Ravenclaw. Hôm nay hai người trùng hợp đến muộn và không tìm thấy toa tàu trống, họ kết bạn cùng nhau đi đến toa cuối thử xem vận khí của mình.
“Penelope học tỷ, chúng ta đã tìm thử mấy toa xe rồi.” Cho Chang xách nhẹ nhàng hành lý, vừa phàn nàn vừa liếc từng toa tàu hai bên.
“Kiên nhẫn a Cho học muội, hi vọng còn dư toa tàu.”Tâm trạng Penelope hơi buồn bực, bố mẹ nàng thường xuyên cãi nhau bởi vì tương lai nàng, hai vợ chồng là Mugge, gia đình nàng không thích Vu Sư, hôm nay hai người cố ý kéo dài thời gian để nàng trễ tàu, không đến trường được khiến nàng khó chịu.
Đến gần toa cuối, hai nàng phát hiện một toa trống, Liền vội vàng gõ cửa.
“Có ai ở đó không?.”
Không có ai trả lời nên nàng đẩy cửa vào nhưng cửa bị khoá, đoán được có thể là trò đùa của ai đó, Penelope Clearwater chuẩn bị dùng Ma Trượng Mở Khoá Chú nhưng cửa tự nhiên mở ra. Hai người nhìn nhau ngạc nhiên, tự cẩn thận mở cửa từ từ nhưng không có ai.
Hai người mắt nhìn xung quanh nhưng ánh mắt rất nhanh tập trung ở chai rượu kỳ lạ kia.
Hai người nhìn nhau, họ đều có cảm giác mình khác biệt, cơ thể trở nên khô nóng, hô hấp dồn dập.
Nhìn xung quanh không có ai trong toa xe này, hai người đành phải ngồi tại toa xe thần bí này.
Một lúc sau, buông xuống cuốn sách trong tay, Cho Chang hỏi.
“Penelope học tỷ, ngươi nóng không, ta hơi nóng?.”
Penelope nàng cũng cảm thấy hơi khó chịu, khuôn mặt đỏ bừng, chỗ kia”ra mồ hôi” rất nhiều, trở nên ẩm ướt.
“Mở cửa sổ ra đi, Cho học muội.” Cho cố gắng mở cửa nhưng không được.
“Để ta.” Penelope cầm Ma Trượng hô: “Alohomora.” Tia sáng bắn về hướng cửa sổ nhưng cũng chẳng được gì. Thử lại mấy lần nhưng không được.
Hai người đành phải cởi áo ngoài ra, dư lại một lớp áo mỏng, đường cong như ẩn như hiện. Tại chỗ các nàng không biết , Carl vừa giúp các nàng làm xong Huyễn Tượng Chú, Cách Âm chú, cùng với nhiều loại chú đặc biệt để khỏi đề phòng người xấu quấy rầy (Carl - Lôi Phong).
Trên sàn nhà, hai bãi dâm thuỷ đang dần bóc hơi lên, chậm chạp xâm nhập vào cơ thể các nàng. Dâm thuỷ Hermione tính ra là Nhị đại Gene, bằng với huyết dịch Carl, có thể cải tạo nhận được 1/100 năng lực Gene của người Krypton.
Để hai người khỏi tốn thời gian tạo Gene mà trễ việc nhập học, làm người tốt thì phải làm cho luôn, Carl nhẹ nhàng phất tay, một đoàn lớn năng lượng hằng tinh, tràn vào toa xe, khiến nhiệt độ trong phòng trở nên nóng hơn.
Hai người cảm thấy là lạ, vội vàng mở cửa đi ra ngoài, nhưng cửa xe bị khóa kín.
Đập cửa hồi lâu, toa xe hơi nóng nên hai người cảm thấy khát nước, vội vàng mở nước mang theo uống, nhưng nước bay hơi mất, không còn một giọt. (lại là Carl đây, cười).
“Phải làm sao đây, Penelope học tỷ?.” Cho Chang lo lắng hỏi.
Penelope không nói gì. Nàng cũng cảm thấy mình đang ở trong trò đùa quái đản của ai đó, nhưng không biết làm thế nào. Nàng ngồi lại gần Cho Chang, thỉnh thoảng sử dụng Ma Trượng phóng thích một vài Ma Chú, cơ thể nàng nóng hầm hập, nàng thở phì phò. Chỗ tiểu huyệt nàng “Chảy mồ hôi” ướt hết một đoàn.
“Hô,...”
Penelope thở hắt ra, cúi đầu nhìn tiểu cô nương, mùi xử nữ thoang thoảng khiến nàng khó chịu hơn.
Để đuổi ra khỏi đầu những ý nghĩ lung tung, Penelope liếc nhìn qua cái bình kia, ánh mắt nàng trở nên không có tiêu cự, nhìn chằm chằm vào bình, nuốt một ngụm nước miếng, nàng đến gần, cầm cái bình lên.
Cho Chang cũng thấy Penelope học tỷ, mắt nhìn rồi không thể dời qua, nàng nước bọt cứ tiết liên tục.
“Học tỷ, đó là cái gì?.” Cho Chang chịu không được hỏi thăm, tiểu huyệt của nàng cũng đang chảy nước, trong toa xe tràn đầy mùi dâm dịch.
Penelope phát hiện nhãn mác, nhẹ nhàng đọc, hơi thở trở nên dồn dập hơn:
“Thái Dương Thần Tinh Hoa.” (Wtf? nhãn mác ở đâu ra, bên kia đang thao lỗ đít Hermione, Carl đột nhiên dừng lại)
Cho Chang đọc lặp lại:
“Thái Dương Thần, Tinh Hoa.”
Không biết đó là cái gì, nhưng cơ thể nàng ý nói nàng muốn nó, Cho Chang cùng Penelope Clearwater như ăn ý nhìn qua nhau.
Cho Chang nhanh chóng lấy hai cái ly trà, ánh mắt chờ mong nhìn Penelope, Penelope học tỷ hô hấp nhanh hơn, nàng vặn mở cái chai ra, một mùi rượu thoang thoảng tràn ngập cả phòng, hai cô nàng ánh mắt trờ nên hồng hồng, cảm giác thèm khát sâu tận trong từng tế bào, đây là do Gene thấp kém theo bản năng người Krypton muốn tiến hoá.
Penelope hít một hơi thật sâu, nàng lấy lại lý trí đổ rượu ra ly. Hai người mắt nhìn nhau, thấy được trong mắt đối phương sự do dự, sử dụng thứ không có nhãn mác, không biết có nguy cơ gì sẽ xãy ra. (Carl - Nhớ kỹ: Hãy đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng).
Trong không gian bên cạnh, Carl ánh mắt mơ hồ nhìn qua bên này, “Có người đang nhắc ta.” Carl nghĩ nghĩ. Hắn thề, hắn phải tìm được tên kia.
Cho Chang cùng Penelope nhìn nhau một cái, rồi bưng ly rượu uống một hơi thật sạch. Một đợt khô nóng nữa từ cơ thể hai người toả ra, áo quần hai người đột nhiên bóc cháy, hai người ôm nhau co thành một đoàn, từng đợt từng đợt đau đớn sâu tận cấp độ Gene khiến cả hai người gần như sụp đổ.
Bên cạnh Carl vừa mới đưa Hermione lên cao triều, Carl vung tay lên, một đoàn năng lượng ôn hoà, tràn đầy sinh mệnh lực truyền qua.
Hai cô nương ôm thật chặt lẫn nhau, cơ thể hai người đang chuyển biến, các hạng trình độ cơ thể gấp 3 người bình thường, chỉ số thông minh tăng lên gấp 5, tăng thêm sinh vật lực trường, (chừng đó thôi, không buff nhiều)
Cho Chang khuôn mặt béo tròn từ từ biết thành hình trái xoan, làn da trắng bốc, cao hơn, xinh đẹp hơi. Penelope học tỷ làn da lỗ chân lông thu nhỏ, xương chậu nhỏ hơn trở nên hoàn mỹ. Hai người được cải tạo tiểu huyệt giống nhau đều rộng và sâu hơn cùng lỗ đít thêm tuyến dịch nhờn. Độ mẫn cảm tăng gấp 3 (Hermione gấp 5), nhưng dâm thuỷ nhiều gấp 5 (Carl ác ý cười cười).
15 phút sau, có lẽ do lớn tuổi hơn nên Penelope tỉnh dậy trước.
Nàng cố gắng mở ra hai con mắt nhòm nhèm của mình, xoa nhẹ huyệt thái dương hơi sưng, trí nhớ của nàng vẫn dừng lại lúc uống cái gì “Thái Dương Thần Tinh Hoa” . Nghĩ đến đây nàng vẫn còn sợ hãi, đau đớn đến tận xương tủy, như sinh em bé.
(sinh con cũng không đau bằng 1/10 Gene sụp đổ thăng hoa a. Cho nên nàng bây giờ vừa ăn một phát Crucio (Toản Tâm Chú) vừa nói chuyện vui vẻ cũng không gì lạ.)
Vuốt ngực cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, bỗng nhiên cánh tay hơi cứng đờ. Hai cái con thỏ lớn đang nhún nhảy run run. Nàng đỏ mặt lấy áo từ túi Da Rồng thay. Mắt đảo qua Cho Chang vẫn đang trần trụi nằm ở sàn tàu , như có như không ma lực khiến mắt nàng không rời đi được, không để ý đến quần áo vừa lấy ra, nàng chậm rãi đi tới, thở hơi hỗn hển, khuôn mặt đỏ bừng.
Đến gần một bên rồi cúi người xuống, từ chỗ tiểu huyệt của nàng, nước bắt đầu chảy róc rách hơi khó chịu. Nàng hít một hơi thật sâu, cánh tay run run chạm đến khuôn mặt Cho Chang . Nhẹ nhàng vuốt ve, chơi chán.
Nàng vỗ vỗ khuôn mặt tiểu cô nương, nhỏ giọng gọi: “Cho Chang.”
Thấy tiểu cô nương vẫn không thức tỉnh, nàng hơi mừng thầm, nuốt ngụm nước bọt, cánh tay vuốt ve từ khuôn mặt xuống bộ ngực trắng. Ngực Hoa kiều con lai và mới phát dục cũng không lớn lắm, hai tay của nàng bóp nắn chúng hơi biến hình.
Ánh mắt nhìn xuống nơi tiểu huyệt của con gái, nàng cũng có, nhưng bây giờ nhìn của người khác cảm giác thật khác lạ. Hơi thở dồn dập hơn, nàng đi đến giữa hai chân, chậm chạp cúi đầu quỳ xuống, giống như chân thành tín đồ đang cầu nguyện. tay hơi run run chọc vào chỗ khe hở đẫm nước, hai ngón tay hơi tách cánh hoa ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào không rời ra.
Nàng bây giờ không biết mình phải làm gì nữa. Nàng, Penelope Clearwater, ban trưởng Ravenclaw, thích nam, không Lesbian. Bình thường hay tắm chung, trêu đùa bạn cùng phòng nhưng nàng không để ý, bây giờ nhìn tiểu huyệt Cho Chang khiến nàng mê mẫn, tay kia từ từ úp lên chính tiểu huyệt nàng đang chảy nước, bắt đầu xoa nhẹ. Hơi là lạ, lông mu của nàng biến mất rồi, không để ý đến điều đó, ánh mắt mê ly nhìn vào tiểu huyệt Cho Chang , xoa xoa của mình, miệng thở phì phò, thổi từng hơi nóng vào tiểu huyệt cô bé.
Cho Chang đã tỉnh lại nhưng không biết vì sao nàng vẫn nằm im như không có gì, Penelope học tỷ vuốt ve bộ ngực của nàng. Nàng thấy vậy khuôn mặt trở nên đỏ thẩm, mí mắt run run chứng tỏ nàng không bình tĩnh, bộ ngực nhỏ có hai bàn tay đang vuốt ve khiến cơ thể nàng hơi giật giật, tiểu huyệt có cái gì đó chảy lên cánh hoa khiến nàng hơi run rẩy, nàng nhắm nghiền hai mắt, tận hưởng cảm giác mới lạ.
Nhưng đột nhiên, tiểu huyệt của nàng bị Penelope học tỷ mở ra, học tỷ cúi đầu, hơi thở của nàng khiến nàng hơi ngứa ngáy, nàng ngượng ngùng đỏ mặt, nhưng không ghét. Một lúc không thấy học tỷ làm gì tiếp, Cho Chang cảm thấy hơi trống rỗng nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm im.
Bỗng nhiên, nàng nghe tiếng nước và tiếng thở hỗn hển, là Penelope học tỷ, nàng tò mò mở ra khóe, Penelope học tỷ, ban trưởng Ravenclaw cao quý mỹ lệ a, vậy mà đang quỳ dưới hai chân nàng, một cánh tay xoa mạnh vùng tiểu huyệt, tay kia đang bóp bầu vú lớn của nàng. Học tỷ nàng thủ dâm. Cho Chang nuốt một ngụm nước miếng, nàng nhìn chằm chằm vào con thỏ lớn của học tỷ đang bị bóp biến hình, nàng cũng muốn bóp a. Cơ thể nàng khô nóng hơn, tiểu huyệt chảy ra thật nhiều nước dâm đang chảy ra, nàng ngứa.
Một lúc sau, Cho Chang giật mình,
‘A!’ nàng lấy tay bịt kín miệng mình để không kêu ra tiếng, là học tỷ, Penelope học tỷ đang ngậm tiểu huyệt của nàng mà hút, cơ thể nàng co giật, tiểu huyệt dâm thủy phun ra ào ào, nàng sung sướng đê mê, hai mắt mê ly nhắm nghiền.
Penelope ngửi mùi dâm thủy từ tiểu huyệt Cho Chang chảy ra, một cỗ dục vọng ở sâu trong cơ thể mình tuôn ra, nàng chịu không nổi, cổ họng hơi khô khan, nàng khát nước từ lúc nãy đến giờ. Lưỡi liếm cái môi khô ráo, ngẩng đầu nhìn về Cho Chang, thấy tiểu cô nương thở phì phò, chắc cô nàng đã tỉnh.
Penelove hít sâu một hơi, nàng liều mạng, nàng thật nhanh chôn đầu mình vào giữa háng Cho Chang, miệng mở rộng ngậm tiểu huyệt hụt thật mạnh. Cơ thể Cho Chang hơi giật giật, một dòng nước ấm, ngọt lịm như cam tuyền ở giữa sa mạc bắn mạnh vào miệng nàng, Penelope thèm khát, nàng nuốt từng ngụm, nhưng nhiều lắm, từng dòng dâm thủy từ miệng nàng tràn ra dọc theo cằm, rơi xuống bộ ngực.
Penelove cảm thấy thật sảng khoái, chưa bao giờ nàng uống thứ gì ngon như thế này. 10s sau, không thấy nước bắn ra từ tiểu huyệt Cho Chang , Penelope vẫn chưa đã thèm, tay vuốt vuốt bụng nhỏ, miệng liếm sạch dâm thuỷ mình , rồi liếm sạch huyệt dâm của Cho Chang.
Ngẩng đầu nhìn Cho Chang vẫn đang phê, Penelope thở vẫn hơi thô, nàng đứng dậy, ngồi lên bụng Cho Chang, 4 bầu vú hai lớn hai nhỏ ép sát gần nhau.
Penelope cúi đầu xuống hôn lên cặp môi đỏ mộng. Cho Chang giật mình mở mắt ra, thấy trong gang tấc học tỷ xinh đẹp , nàng hôn mình. Tiểu cô nương ánh mắt híp lại, hưởng thụ lấy học tỷ hôn. Không biết tại sao, nàng yêu thích như vậy, Cho Chang thầm nghĩ.
Thật lâu, Penelope rời môi, Cho Chang vẫn nhắm mắt, nước bọt khóe miệng chảy ra, cái lưỡi đỏ thắm nhô ra chờ hôn. Tiểu cô nương mở mắt, ánh mắt mê mang, không hiểu nhìn về học tỷ.
Penelope không nói lời nào, nhìn vào cái lưỡi dài của học muội,
“Có.” cô nàng ánh mắt sáng lên.
Nàng đứng dậy, mông ngồi lên mặt Cho Chang, huyệt dâm đẫm nước dán sát vào đôi môi đỏ mộng. Cho Chang mở tròn mắt ra, nhìn tiểu huyệt trong gang tấc, nàng biết học tỷ đang làm gì. Nàng phối hợp lấy tay ôm mông Penelope, miệng mở ra, cái lưỡi dài nhỏ nhắn liếm sạch dâm thủy quanh tiểu huyệt, khe l-n mở ra, Cho Chang cho lưỡi dài vào sâu trong lỗ huyệt rồi liếm xung quanh.
Penelope hít hà, kêu rên ‘A,.aa...’ nàng sướng lắm, cái lưỡi dài của học muội thật tuyệt. Nàng động tình đã lâu nên rất nhanh nàng liền cao trào, không, nàng phun triều , từng tia nước bắn mạnh vào miệng Cho Chang, nhiều lắm, tiểu cô nương đành phải há miệng vừa hút vừa nuốt ‘Ộc ọc’.
Penelope cơ thể co giật, cơ thể ửng hồng, miệng há hóc, khóe miệng chảy nước bọt, mắt trợn tròn. Penelope đờ người ra, nhưng mông nàng vẫn không quên lắc lắc, tiểu huyệt chà chà vào miệng nhỏ Cho Chang, dâm thủy bắn đầy mặt khiến tiểu cô nương trợn trắng, Penelope đã ra xong nhưng tiểu cô nương vẫn liếm tiếp, nàng cũng rất thích mùi dâm thủy này.
Mấy phút sau, Penelope hơi tỉnh lại, cảm giác tiểu huyệt vẫn còn đang được chăm sóc, Penelope cảm động, nàng ngồi về bụng Cho Chang, hai tay chống hai bên đầu, cúi đầu xuống nhìn tiểu cô nương.
Cho Chang mắt nhìn trừng trừng trước mặt cặp thỏ lớn, nuốt nốt ngụm dâm thủy trong miệng, hai mắt không hiểu nhìn về Penelope.
Penelope cười cười, tiểu cô nương thật đáng yêu, nàng cúi đầu xuống hôn miệng nhỏ tiểu cô nương, liếm sạch dâm thủy ở khóe môi, và hai bên má.
“Cho Chang, chúng ta yêu nhau a.” Penelope nhận ra mình đã không rời bỏ được tiểu học muội, Lesbian là hợp pháp ở Anh, nên nàng không quan tâm, bây giờ nàng chỉ cần Cho Chang là được.
Tiểu cô nương ngây người, nàng là Hoa kiều, ngoại của nàng ở TQ, ở Anh không kỳ thị đồng giới nhưng TQ có a, nàng sợ bên ngoại phát hiện. Ấp úng không biết trả lời sao.
Penelope như đoán được nàng nghĩ gì.
“Chúng ta quan hệ bí mật a, ta nghe năm cuối học tỷ nói lầu 8 ở Hogwarts có một căn phòng bí mật, chúng ta có thể gặp nhau ở đó.”
Tiểu cô nương hơi động tâm, nàng cũng yêu thích học tỷ. Ngẫm nghĩ liền ầm ờ đồng ý.
Penelope vui vẻ, nàng cúi đầu hôn thật sâu học muội, Cho Chang lưu loát đáp lại.
Hai người ôm hôn nhau, tiếp tục cho nhau bú liếm, vô sự tự thông, hai người ôm nhau kiểu 69.
Hai nàng không biết có một ác ma nhìn chằm chằm cả quá trình của 2 nàng. (Carl - nhìn chằm chằm)
-------------------------------------hết chương-----------------------------------------------
Lúc đầu ta nghĩ viết đôi bách hợp Ravenclaw này hơi nặng miệng tí, nhưng cmt có đạo hữu khuyên ta nên viết nghiêm túc, bớt sắc, nên ta hơi sửa lại cho nó trong sáng tí, cảm ở đã ủng hộ.