Hôm sau 8h sáng, Hermione đã ăn mặc chỉn chu từ trong thời gian kết giới đi ra. Đêm qua nàng cùng Carl chơi đùa đ-t nhau cả một đêm, nàng liền đi vào kết giới bên trong lợi dụng chênh lệch thời gian ngủ bù. Thực ra nàng không ngủ cũng không sao, nhưng thiếu ngủ sẽ khiến nàng nguyên cả ngày rất lười biếng, chẳng muốn làm gì cả.
Nhìn thấy Carl trên giường vẫn đang ngáy ngủ, Hermione hai mắt chớp chớp, miệng nhỏ nhếch lên đường cong xinh đẹp. Giật trên đầu một sợi tóc, tiểu cô nương từ từ tiếp cận, rồi dùng sợi tóc tại mũi hắn ngoáy ngoáy.
Carl đang ngủ say bị ngứa liền hai lông mày nhíu lại, cái mũi khịt khịt, bản năng đưa tay lên gãi gãi.
Hermione nhanh chóng thụt tay lại, mím môi cố để không cười ra tiếng.
Thấy hắn lần nữa tiến vào giấc ngủ, nàng lần nữa đưa tóc đến trêu đùa.
Carl lông mày nhíu chặt hơn, hắn vùng vẫy một cái, rồi trở mình xoay người sang bên khác, dùng gối che mặt lại.
Hermione trong mắt tràn đầy ý cười, che mũi không có nghĩa nàng không làm gì được, hắn trên người nơi nào nhạy cảm nàng đều biết rất rõ, lần này nàng ngoáy lỗ tai.
Lỗ tai lại bị ngứa, Carl tức giận ngọ nguậy tay chân, mở hai mắt ra liền thấy Hermione đang đứng bên cạnh bả vai run run, che miệng cười tít mắt, ngay lập tức biết được thủ phạm là ai, hắn đưa tay kéo lại nàng kẹp giữa hai chân, đem nàng làm gối ôm, hơi điều chỉnh tư thế rồi tiếp tục nhắm mắt muốn ngủ tiếp.
Bị bắt làm gối ôm Hermione cũng không phản kháng cũng không lên tiếng gì, nàng cứ như vậy đôi mắt long lanh gần trong gang tấc quan sát lấy người nàng yêu chết mê chết mệt khuôn mặt.
Thật lâu không thấy Hermione phản ứng, giả vờ ngủ Carl đành mở hai ra, thấy nàng đang lẳng lặng nhìn hắn, thấy hắn tỉnh lại nàng mắt đẹp chớp chớp chào hỏi.
Hắn cũng chớp chớp mắt, không nói gì cả mà nhìn thẳng vào mắt nàng.
Thế là buổi sáng hai người bắt đầu đọ sức bốn mắt nhìn nhau.
"..."
Thời gian trôi qua, ai vẫn chưa chịu thua ai, nhưng thấy sắp đến 9h, Hermione đành bỏ cuộc, nàng méo miệng tức giận trừng mắt.
"Ha ha, là ta thắng!" Carl cười đắc ý, buông lỏng tiểu cô nương ra, cưng chiều nhéo mũi nàng một cái.
"Không đúng, là ngươi lên tiếng trước, ta thắng mới phải!" Hermione ngồi dậy, cười đắc ý biện giải.
"A? Ngươi ăn gian, rõ ràng ngươi đầu hàng trước a." Carl kinh ngạc phản bác.
Tiểu cô nương lập tức kiêu ngạo ngẩng cao đầu, nàng giảo biện nói: "Hừ hừ, nhưng mà ta có nói ra đâu!"
"Tiểu Hermione thật láu cá, phải phạt!" Carl giả vờ tức giận, tại nàng nơi nhạy cảm không ngừng cù léc.
"A ha ha ha.. Đừng, ta chịu thua... Đừng mà..."
Hermione cười ha ha, không ngừng van xin cầu tha thứ.
Hai người chơi đùa náo loạn một hồi, mới tách nhau ra.
Hermione ngồi dậy, nàng hai má đỏ ửng, sửa sang mái tóc quần áo rối bời, hờn dỗi lườm hắn một mắt.
"Hôm nay có Quidditch thi đấu, ngươi có đi không?"
Carl lắc đầu, đáp: "Ngươi biết ta cũng không thích gì môn thế thao này!"
"Được rồi, vậy ta đi một mình a!" Hermione biết hắn tính cách, cũng không trong mong gì hắn đi theo. Nàng ghé miệng hôn môi hắn một cái, rồi quay người ra ngoài.
Cùng Hermione đùa giỡn một hồi hắn cũng vơi đi cơn buồn ngủ, đứng dậy làm vệ sinh thân thể, rồi ngồi lên bên lò sưởi cái ghế, phất tay từ tinh linh phòng bếp nơi đó triệu hồi ra một ấm trà nóng cùng một đĩa bánh nướng, từ nhẫn không gian lấy một cuốn sách thật dày ra đọc.
Cuốn sách này nó về 'Di Truyền Học', là hắn tại thư viện Anh sao chép đến. Từ lần trước Animagus thành công đến xem, hắn cảm thấy Doomsday Gene có rất nhiều thứ hắn vẫn không hề khai phát, hắn muốn thông qua học tập Gene di truyền, từ đó hiểu rõ hơn về bản thân.
Như trước đây đã nhắc đến, hắn Gene bên trong giống như tồn tại một hệ thống điều hành, hắn có thể thông qua nó đến điều khiển các chức năng của cơ thể, cũng như các hậu duệ của hắn như Hermione các nàng.
Lúc đầu hắn thao túng là dựa vào Gene hệ thống truyền đạt, nhưng từ từ học cách được vi mô khống chế sau đó, hắn đã có thể đối với Gene mặt ngoài tến hành biên tập, tiêu biểu sản phẩm chính là Lavender trên đầu mọc tai chó.
Mọc tai chó việc này không đến mức cần Gene khống chế sáng tạo ra, chỉ cần một cái đơn giản Biến Hình Ma Pháp là có thể làm được.
Đương nhiên, chuyện này cũng không liên quan gì đến chuyện sắp nói đến, từ kết quả nghiên cứu cùng Gene vi mô thao túng, hắn đã phát hiện trong Doomsday Gene tồn tại một thứ rất có ý tứ, đó chính là 'Khóa Gene' tồn tại.
Đúng vậy, các ngươi không nhầm đâu, tuy sinh ra đã vô địch, không có một lần nghiêm túc chiến đấu qua, nhưng tác giả vẫn muốn vì hắn buff sức mạnh.
Tại Vô Hạn Khủng Bố thiết lập: Khóa Gene là được sáng tạo ra, từ một nhân vật vĩ đại tên là "Cổ", đem Hồng Hoang vạn tộc sinh mệnh thừa số cắm vào nhân tộc thể nội, đồng thời tăng thêm một loại hạn chế nào đó, không đến mức trực tiếp dị hoá, mà từng bước một giải khai những thứ này hạn chế, đem những thứ này tại ngủ say sinh mệnh thừa số cho khải dụng đứng lên, phá vỡ tự thân sinh mệnh giới hạn quá trình chính là Khóa Gene.
Nhưng Khóa Gene chỉ tồn tại ở Vô Hạn Đa Nguyên Vũ Trụ, cho nên Nhân Tộc thuộc Đa Nguyên khác đi đến Vô Hạn cũng không có Khóa Gene, thành ra hắn Khóa Gene có nguồn gốc không phải đến từ Vô Hạn.
Nói một chút về Doomsday khởi nguyên, từ DC Comics tại 250.000 năm trước so với Superman thời đại, một nhà khoa học người ngoài hành tinh tên là Bertron muốn tạo nên những sinh vật có thể sống ở mọi điều kiện khí hậu. Người này lựa chọn Krypton thời tiền sử làm phòng thí nghiệm vì Krypton thuở sơ khai rất khắc nghiệt, chỉ có những loài sinh vật siêu mạnh mới có thể sống sót vào thời kì đó.
Hắn tìm và clone mọi sinh vật ông tìm được ở khắp vũ trụ và đưa nó xuống bề mặt Krypton. Nhưng ngay sau đó chúng bị chết bởi thời tiết ở Krypton. Mỗi sinh vật chết đi, ông cho quân của mình đem xác của chúng về nghiên cứu, tìm kiếm từng kiểu gen thích nghi và sinh tồn, ghép chúng lại thành một cơ thể và clone chúng.
Thí nghiệm cứ tiếp diễn hàng nghìn lần cho đến khi một đứa trẻ được sinh ra , nó có thể sống được ở nhiệt độ cao và bầu không khí không có oxi, nhưng chỉ một vài ngày thì đứa trẻ chết vì những con quái thú trên hành tinh Krypton.
Tuy nhiên, đứa trẻ có khả năng phát triển cơ thể nhanh chóng nhờ vào năng lượng mặt trời và cũng không cần ăn và hít thở không khí. Nó đã tiến hóa để thích nghi và chống lại những thứ giết chết nó.
Sau hàng chục năm, nó bị giết hàng nghìn lần, hồi sinh hàng nghìn lần, kí ức về những cái chết được khắ vào trong gen của nó, khiến nó căm thù mọi sự sống. Khi đã đủ mạnh nó săn đuổi và tiêu diệt toàn bộ quái vật săn mồi nguy hiểm của Krypton.
Thành ra Doomsday Gene bản chất là vô số sinh mệnh thừa số tụ tập lại, nhưng khác với Vô Hạn bên kia, Doomsday không có Gene xiềng xích, nên mới khiến Doomsday có thể vô hạn tiến hóa, vô hạn tiềm lực chuyện này.
Nếu tính theo Khóa Gene cấp độ đến xem, hắn bây giờ ở tại cấp độ Tứ Giai trung cấp. Đương nhiên, hắn không có Tâm Linh Chi Quang gì gì đó tồn tại, nhưng Ma Pháp có thể hoàn toàn thay thế năng lực này.
"...."
Khóa Gene chính là chuyện đầu tiên hắn phát hiện, mặc dù không mang đến cho hắn bao nhiêu trợ giúp nhưng vì tác giả bí ý tưởng nên viết ra chơi.
Chuyện thứ hai, mới là chuyện quan trọng a.
Sau khi học Gene di truyền sau đó, hắn phát hiện ra một chuyện rất kinh dị là hắn lại không phải Granger vợ chồng con ruột.
Đúng vậy, hắn mặc dù từ Monica mang thai sinh ra lại không không có quan hệ gì với bà cả, nguyên nhân rất rõ ràng chính là hắn mang Doomsday Gene còn Monica hai người lại là người bình thường, nếu là cha mẹ ruột thì hai người phải mang Doomsday Gene mới đúng.
Hermione cũng như vậy, nàng ADN ban đầu so với với hai vợ chồng chỉ có rất nhỏ tương đồng, theo quan hệ chỉ có thể xem như họ hàng xa. Đến nỗi nguyên nhân, hẳn là đo hắn lúc xuyên qua mang theo Doomsday Gene đối với nàng ảnh hưởng, gây nên đột biến.
Đột biến này lại có một phần nhỏ rất giống với Doomsday Gene, nên khi nàng tiếp nhận Gene của hắn lúc, độ phù hợp cao hơn nhiều so với những cô gái khác .
Cho nên nói, hắn cùng Hermione mang tiếng là anh em sinh đôi nhưng lại không có bao nhiêu huyết mạch quan hệ.
—------------------
Trưa hôm đó, Hermione sau khi xem Quidditch trở về, Carl liền nói chuyện này cho nàng.
"Cái gì? Chúng ta không phải anh em?" Hermione kinh ngạc hô to, nàng không thể tin được ca ca yêu dấu không phải là nàng anh ruột.
"Chỉ là quan hệ thôi, không ảnh hưởng đến chúng ta tình cảm a!" Carl thấy nàng phản ứng có chút hơi quá, liền ôm lấy để nàng ngồi trên đùi hắn ôn nhu dỗ dành.
"Ngươi chẳng lẽ không đau buồn?" Hermione môi đỏ hé mở, trừng mắt nhìn hắn quát to.
Carl có chút không hiểu thấu.
"Đau buồn cái gì? Ta càng vui sướng vì chúng ta không phải anh em thì có!"
"Ngươi!!" Hermione tức giận cắn răng, hai mắt đỏ ửng, nước mắt tràn mi mà ra, nàng không để ý đến hắn lắc mình biến mất.
Carl cảm giác đầu óc có chút không đủ dùng, lập tức sử dụng Siêu Cấp Đại Não tính toán, mấy giây sau, hắn liền biết Hermione tại sao phản ứng như vậy.
"Ài!" Hắn lắc đầu thở dài, thuấn di đuổi theo Hermione.
—--------Hết Chương-------
Xem, rất có ý tứ đúng không? Truyện gắn mác loạn luân bấy lâu nay lại không có loạn luân chút nào. Nhiều nhất là quan hệ với trẻ vị thành niên!
Tác giả, Carl, tự bào chữa!!