- song nhi : ( nghĩ trong đầu : đáng chết , là ta sơ xót , thói quen dùng thần thức dò xét cùng phản ứng quá nhanh, hắn chỉ có tứ trọng cảnh giới, vốn không nguy hại được cho ta, lúc đó cũng đã thấy hắn ôm 1 mớ quần áo, cũng biết quần áo xung quanh các gian khác là bị hắn trộm đi, cũng không có ác ý làm hại ai, vì cái gì còn lo chuyện bao đồng chứ ) ta...ta... ngươi gọi ta...
- minh kiên : đúng vậy , tiến lên trước 50 bước cho mọi người nhìn rõ ngươi đi, lần này duy nhất chỉ có ngươi khiến bản thiếu gia hài lòng, ký túc xá nữ bản thiếu gia không rõ đã lấy đi bao nhiêu bộ quần áo của bao nhiêu người, nhưng không 1 ai phát hiện, chỉ có ngươi, mới chỉ nhất trọng cảnh giới, tính cảnh giác lại cao như vậy, bản thiếu gia đi rón rén không gây tiếng động , nhưng ngươi lại có thể phát hiện ra, cho thấy ngươi có tính cảnh giác và đa nghi rất cao, có lẻ ngày thường, dù là con côn trùng gây động tĩnh ngươi cũng quát lên ai đó ?
- không sai, đây là 1 đức tính tốt, nếu không có ai thì không sao, nhưng nếu thật sự có người, kẻ xấu sẽ chột dạ mà hiện thân, đây cũng là 1 chiến thuật , điểm đáng khen tiếp theo, khi bản thiếu gia hiện thân, mặc dù bị bản thiếu gia khí tức uy áp sợ hãi xanh mặt, toàn thân run rẩy, nhưng vẫn cố áp chế mà hét lên cầu cứu viện trợ xung quanh , đây chính là phản ứng vô cùng nhanh.
- thường thì với những người phản ứng chậm, gặp phải cường giả, sẽ sợ hãi và chưa kịp phản ứng đã bị khống chế, nhưng bản thiếu gia còn chưa kịp khống chế ngươi đã hét lên, hay nói cách khác, bàn thiếu gia vừa hiện thân ngươi liền đã hét lên, điều này rất tốt, con người có tính tò mò rất lớn, mà nhiều người sẽ chết vì tính tò mò của mình, ví như ngươi không hét lên mà sẽ hỏi : ngươi là ai, ngươi làm gì v..v...
- ta đánh giá cao sự can đảm và nhanh trí của cô, vì vậy ta quyết định, mời ngươi từ nay đi theo bản thiếu gia đồng hành, chu du khắp thiên hạ, ngươi nguyện ý hay không ?
- song nhi : ta ?? ta....
- không thể, dâm tặc buông tha song nhi , tiếng rít qua kẽ răng của đám fan não tàn
- đều câm miệng cho ta, các ngươi đây là tìm chết ? ( tiếng răn dạy của các lão sư )
- minh kiên : yên tâm, không cần hoảng sợ, bản thiếu gia không có ác ý, bản thiếu gia coi trọng ngươi là phúc phận của ngươi, đi theo bản thiếu gia, ngươi muốn thứ gì có thứ đó, tri thức, đan dược, công pháp, tất cả đều là những thứ quý giá, ngươi chỉ cần đi theo phụ ta cho bản thiếu gia trong quá trình trưởng thành, đến lúc về sau, ngươi chính là cánh tay đắc lực của bản thiếu gia, ta ... coi trọng ngươi... ngươi sẽ không làm ta thất vọng chứ ?
- nói rồi ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú vào cô gái tóc tím, nàng thấy trong đôi mắt hắn có 1 sự mong đợi, 1 sự kích động, 1 sự hồi hộp, hơi thở cố kìm nén để không bộc lộ sự kích độc thở gấp.
- song nhi nghĩ trong đầu : tại sao hắn lại có nhiều cảm xúc như vậy ? không lẽ thân phận của ta bị bại lộ rồi ? không thể nào, quanh đây cao nhất cũng chỉ có nữ nhân sau lưng hắn kia là thất trọng cảnh, đây chính là hộ vệ của hắn trong lúc lịch luyện ?? thật có chút xinh đẹp, nhưng không bằng ta , uây ngươi đang nghĩ linh tinh cái gì ? chà , đôi ngực thật lớn, cũng không kém ta đi , aa lại nghĩ linh tinh cái gì ? có điều bộ ngực đó cũng thật đẹp, ta nhìn cũng có chút thấy thích. eo thật thon, có điều mông có chút to , mất đi dáng người cân đối, nữ nhân này, đã không còn là trong trắng ? dòng máu long tộc, bảo sao, tuổi còn trẻ đã không còn giữ mình, aa ta lại nghĩ cái gì ? việc này liên quan gì tới ta ? cũng phải đã làm nô tỳ cho người ta , làm sao có thể giữ mình ? không đúng , nam nhân trước mắt này thuần dương khí, chưa hề có tạp chất, nói rõ hắn bị cắm sừng ? aa ta lại nghĩ đi đâu , ( nói thì lâu thực tế suy nghĩ của nàng chỉ diễn ra trong vài giây đồng hồ )
- song nhi : thiếu gia, thứ ..cho ta... ta xuất thân thấp hèn... hơn nữa... ta....
- minh kiên anh mắt kiên định từ đỉnh tháp rơi xuống bước tới trước mặt nàng nói : đừng sợ hãi, nói xong đặt tay lên xoa đầu nàng
- minh kiên : cô bé , không cần sợ hãi, bản thiếu gia sẽ không hại ngươi, không biết vì lý do gì , bản thiếu gia cảm thấy chúng ta rất có duyên phận, dường như từ nơi xâu xa mách bảo, ta phải che chở bảo vệ ngươi , ý niệm này vô cùng mãnh liệt, ngươi tin tưởng sao ?
- song nhi : thiếu gia.. cái này... ta .. ta là sợ người lạ.
- minh kiên : chứng sợ người lạ rất nhiều người mắc phải, không sao đi theo ta, ta sẽ giúp ngươi chữa trị, tin tưởng ta , chỉ có bên ta mới là nơi an toàn nhất cho ngươi,
- hồng hoa : đúng vậy, có thể được thiếu gia coi trọng là phúc phận của bất kỳ ai, thân phận của thiếu gia ngươi là sẽ không thể tưởng tượng được đâu, khi ngươi trở thành người của thiếu gia, ngươi sẽ cảm thấy mình may mắn
- ly tình : đúng vậy , ta bây giờ cũng đã giao lại vị trí hội trưởng cho phó hội trưởng, đã không còn là hội trưởng đan sư công hội nữa, ta cũng đã đi theo thiếu gia, nếu như bên cạnh thiếu gia còn không phải nơi an toàn, thì trên đời này không nơi nào có thể nói là an toàn.
- mặc dù hồng hoa và ly tình đều không hiểu vì sao kiên lại kiên quyết cùng cố gắng thu nhận 1 nữ nhân nhất trọng cảnh, nhưng trước giờ , nam nhân này luôn thần bí và có nhiều điều vượt qua họ tưởng tượng, chỉ có thể tin tưởng hắn có lý do riêng để làm như vậy.
- còn bàn về việc có phải hắn háo sắc mà thu nhận nữ nhân này hay không e là 2 nàng không tin tưởng, sự việc mới sảy ra tối hôm qua còn đang rõ mồn một trong trí nhớ , ly tình còn nghĩ tối hôm qua sớm thành người của hắn, lúc đi ngủ chủ động cởi toàn bộ ý phục khi thấy hồng hoa cởi y phục, có điều hồng hoa là chỉ cởi y phục ngoài, bên trong còn mặc đồ ngủ, nàng dù sao cũng chưa từng tiếp xúc nam nhân, còn thân hoàn bích, lý do trở thành thân phận nô tỳ là 1 phần, 1 phần khác là đã bị tài nghê, anh tuấn thiên tư của hắn triết phục lúc ở bên trong đan đường , nhiều yếu tố khiến nàng quyết định trao thân,
- vì xấu hổ mà quay mặt đi cởi hết quần áo, đến lúc xoay người lại mới thấy 2 người phía đối diện đang mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nàng, nàng 1 tay phải che bộ hạ, 1 tay trái che bộ ngực, có chút xấu hỏ đỏ mặt , nhưng sau cùng càng xấu hổ hơn, vì là mình suy nghĩ quá nhiều, theo miệng hầu hạ của hồng hoa chị em tốt chuyên bẫy người này , hầu hạ chỉ là ôm hắn đi ngủ, cũng không có làm gì cả, theo như hồng hoa nói, có lẽ hắn muốn giữ thân hoàn bích vì còn tu luyện công pháp, cũng có thể là vì hắn thật sự muốn giữ cho người mà hắn yêu đầu tiên, chung quy là không rõ lý do, nhưng lâu nay , vớ vẩn bề ngoài thì được, còn ôm hôn trước nay còn chưa từng, đừng nói là bước cuối cùng. xấu hổ mặc lại bộ đồ ngủ chui vào chăn úp bộ mặt đỏ bừng vùi vào ngực hắn sau đó ngủ lúc nào không biết.
- 2 nàng cũng sẽ không tin tưởng, hắn là vừa nhìn đã yêu nữ nhân tóc tím này, không có gì đặc biệt , dường như những lý do ca ngợi vừa rồi của hắn có chút miễn cưỡng, đây là cố tình lấy lòng để thu phục nàng. vì vậy chắc hẳn bên trong có nguyên nhân xâu xa, 2 nàng không tiện hỏi han, chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền.
vậy thì đa tạ kiên thiếu gia rồi, phiền thiếu gia chiếu cố nàng, lão sư chủ nhiệm của nàng vội vàng bước ra nói , sau đó quay sang nhìn về phía nàng nói : còn không mau mau cám ơn thiếu gia,- song nhi : ta....ta.....
- kiên : haizzz , thôi được rồi, nếu nàng đã không muốn thì thôi, không cần miễn cưỡng, chỉ là có chút tiếc nuối, từ nơi sâu xa ta có thứ gì đó thục giục ta, nhất định phải bảo vệ nàng, nếu nàng ta đã không muốn ,vậy bỏ đi, bản thiếu gia trước nay làm người chính trực, đầu đội trời chân đạp đất xưa nay chưa từng làm gì có nỗi với ai , trời đất chứng giám, cũng không miễn cưỡng 1 ai, chúng ta đi.
- nói rồi cùng 2 nữ nhân quay người rời đi bỏ lại 1 đống hỗn độn sau lưng cùng đám người ngơ ngác nhìn, vẫn còn chưa hiểu lẵm chuyện gì vừa mới sảy ra, giống như 1 giấc mộng, đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
- lão sư chủ nhiệm : hài tử ngốc, còn không mau đuổi theo, từ lúc con mới vô học viện, ta đã nhận ra con tiềm lực vô cùng lớn, rất ham học hỏi, học gì cũng nhanh, tư chất tột cùng, còn việc nguyên hồn chỉ là tứ phẩm điều này có thể đối với chúng ta là hạn chế, nhưng nếu có thể đi theo thiếu gia như vậy, với tài lực hùng hậu, rất có thể 1 phút yêu thích mà giúp con tấn thăng lên ngũ phẩm thậm chí lục phẩm nguyên hồn cũng không biết chừng, đây là cơ duyên lớn, không lên bỏ nỡ , tính lo lắng sợ người lạ của con ta hiểu, nhưng con xem, con chỉ là 1 cô bé nhất trọng cảnh giới, xét về xắc đẹp , trên đời này rất nhiều mỹ nhân thậm chí còn hơn con nhiều, với địa vị thân phận của hắn, sẽ có vô số nữ nhân chạy theo hắn, con nghĩ bản thân con có gì đáng để hắn coi trọng ??? nghe lời ta sẽ không sai, đi theo hắn, tương lai con mới có thể phát triển được tiềm lực của mình, còn nếu chết chân ở đây, cả đời con sẽ chỉ là 1 lão sư tầm thường vô vị giống đám lão già chúng ta mà thôi.