Chương 86: Lão nhân thần bí

Ngay khi Thanh Thúy và Tiểu Ly vừa rời khỏi, trước cửa luyện đan môn lại xuất hiện hai thân ảnh nữ tử ngọc ngà. Hai nàng đều tuyệt sắc mỹ nữ, tà áo bay là là trên mặt đất, ánh mắt nhìn vào trong luyện đan môn như đang chờ ngóng người cực kỳ quan trọng.

Linh Mộng bên trong luyện đan môn cũng liền biến hóa gương mặt, gương mặt nàng thay vì sự hờ hững buồn ngủ lại tỏ ra cực kỳ hiếu kỳ. Nàng môi hồng nhỏ lên tiếng :

- Tiểu tử nhà ngươi phúc cũng lớn thật, vừa đi cùng hai mỹ nhân. Bây giờ lại có hai mỹ nhân chờ ngoài cửa.

Quân Huyền gương mặt khó hiểu, hắn không đáp lại Linh Mộng thêm lời nào, trực tiếp bước ra ngoài luyện đan môn xem thử. Vừa bước ra ngoài, Quân Huyền gặp hai thân ảnh quen thuộc ngày nào. Hai nàng sắc đẹp vẫn là động lòng người như vậy, thêm gió hiu hiu thổi tóc hai nàng lên càng khiến người ta xao xuyến hơn.

- Chúc mừng ngươi nha ! Chỉ không gặp một tuần mà bản lĩnh của ngươi lại tịnh tiến lớn đến vậy. – Thanh âm cực kỳ nhẹ nhàng vang lên từ hai nữ tử.

- Đâu có a, ta là ăn may thắng được thôi. – Quân Huyền xoa đầu mình, cười cười đáp.

- À đúng rồi, ta còn chưa sang phòng Phượng nhi nữa. Nhân tiện ta liền đưa ngươi thứ này luôn. – Quân Huyền vừa nói vừa lấy ra một bình đan dược. Bình đan dược này không phải là bình đan dược để hồi phục hồn lực mà là thanh tâm đan của hắn.

Hắn vốn luyện trong thời gian rảnh để đưa cho Kim Phượng nhưng chưa có thời gian, nên nhân cơ hội gặp nàng ở đây liền đưa luôn.

Nhìn Quân Huyền tiện tay cũng lấy ra được một bình đan dược, Kim Phượng và Ngọc Lan cũng liền ngầm ngưỡng mộ luyện đan sư.

Đưa đan dược cho Kim Phượng xong, cả ba người đều tiến tới phòng Quân Huyền xem thử cũng như là có phần ôn lại chuyện cũ và chúc mừng chuyện mới đi.

Bên ngoài học viện, Tiểu Ly và Thanh Thúy cùng đi tới trung tâm đế đô. Nơi cực kỳ phồn hoa, mọi thứ ở đây đều được bán đầy đủ, cường giả cũng như mây. Thiên huyền cảnh trong học viện cũng được coi là cấp bậc bá đạo, muốn tiếp xúc không phải dễ dàng.

Nhưng ở trung tâm đế đô, thiên huyền cảnh không phải khó gặp, rất nhiều tán tu tụ tập, đệ tử tông môn và đệ tử các ra tộc đủ để cho thấy sự cường thịnh nơi đây. Tiểu Ly và Thanh Thúy sau khi mua một vài loại dược liệu thì bắt đầu đi dạo thử. Thanh Thúy nhìn những đồ ăn không ngớt, ánh mắt cực kỳ sáng chói như ngôi sao.

Tiểu Ly bình thường cũng không hề ăn mấy nhưng bị Thanh Thúy dụ dỗ liền ăn hơn bình thường vài phần. Nhưng khi Thanh Thúy đang mải xem đồ thì Tiểu Ly nhìn thấy xa xa, dưới một gốc cây, có một thân ảnh già nua. Nhìn qua cực kỳ yếu ớt, hơi thở có phần không còn đều đặn nữa.

Lão nhân này tựa vào gốc tay, đôi mắt hờ hờ nhắm lại như mệt mọi muốn ngủ luôn không tỉnh nữa. Đế đô phồn hoa, cường thịnh, người qua người lại đông đúc nhưng lại không ai để ý đến lão nhân này. Tất cả chỉ chăm chú vào việc của mình, còn Tiểu Ly lại khác. Nàng như thấy được cuộc sống khó khăn của nàng lúc trước chưa được Linh Vân đưa về Vân Hương Lâu.

Tiểu Ly bước chân vội vàng đi đến trước người lão nhân, nàng ngồi xổm xuống, lấy một tờ lấy mỏng đặt chiếc bánh nóng nổi mới mua được vào tờ giấy, nàng để trước mặt lão nhân này.

Lão nhân này như phát giác động tĩnh, đôi mắt dần mở hơn hiện lên một ánh mắt có phần đục ngầu, nhìn nhìn Tiểu Ly một chút. Lão nhân vô lực nói khẽ :

- Tiểu cô nương thật tốt bụng nha.

Tiểu Ly chỉ khẽ cười cười đáp : “Lão nhân gia mau ăn đi cho nóng.” Nàng dứt lời cũng liền đứng dậy, quay về phía Thanh Thúy đang vẫy tay gọi mà đi đến.

Lão nhân này đôi mắt ảm đạm nhìn Tiểu Ly, tay cầm chiếc bánh nóng nhân thịt bắt đầu ăn : Tiểu cô nương này vậy mà lại có tiên băng chi thể hiếm có thế gian, thủy hệ cũng vượt qua mức thần thông bình thường, tương lai vô hạn. “Đôi mắt lại cực kỳ thanh tịnh không dính bụi trần…một hạt giống tốt.”

Bất giác từ ngày đại chiến kết thúc đến nay cũng là trôi qua một tuần thời gian. Buổi sáng sớm, trong phòng Quân Huyền, hắn vẫn đang ngồi xếp bằng mải mê tu luyện thì nội thể hồn lực có chút tăng vọt lên hiện ra dấu hiệu muốn đột phá thập tầng. Quân Huyền hít thở một hơi dài rồi bắt đầu chuyên tâm luyện hóa triệt để viên đan dược tam cấp.

Viên đan dược tam cấp được luyện hóa hết cũng là lúc nội thể Quân Huyền bành chướng, hồn lực tỏa ra xung quanh, hắn đột phá lên nhân hồn sư thập tầng.

Kết thúc tu luyện, Quân Huyền hắn vẫn nhắm mắt một chút cảm nhận thử thành quả. Hai ngày này, hắn xin nghỉ bế quan có được thực lực thêm tịnh tiến, hồn lực lên thập tầng đồng thời huyền lực cũng lên bát tầng.

Cực kỳ hài lòng với kết quả này, Quân Huyền hắn bước xuống giường, đi ra ngoài mở cửa để tới luyện đan môn. Nhưng không ngờ là vừa mở cửa, hắn gặp một thân ảnh quen thuộc đang đứng chờ từ trước.

Ngoài cửa phòng, Thanh Thúy học tỷ đã đứng như chờ hắn từ lâu, trên gương mặt nàng cũng là lấm chấm mồ hôi như vội vã chạy đến đây.

- Thanh Thúy học tỷ, tỷ đứng đây làm gì vậy ?

Nhìn thấy Quân Huyền bước ra Thanh Thúy mỉm cười, nàng vội nói :

- Chuyện là hôm qua Tiểu Ly có đến luyện đan môn tìm đệ bảo có chuyện gấp, nhưng đệ đang trong thời gian bế quan nên Tiểu Ly đành quay về chờ. Còn ta theo sư phụ tin tức biết đệ hôm nay kết thúc bế quan nên đến đây chờ đệ kết thúc bế quan để báo cho đệ.

- Vất vả cho Thanh Thúy học tỷ rồi mà Tiểu Ly tỷ là xảy ra chuyện gì ? – Quân Huyền gương mặt có phần lo âu hỏi lại. Từ lúc đến học viện đến giờ, Tiểu Ly chưa lần nào chủ động đến gặp mắt hắn nhờ giải quyết rắc rối cả, nhưng bây giờ lại có…vậy rắc rối này là ở bực nào. Hay là danh tiếng hắn vẫn chưa đủ nên có kẻ muốn đến trêu Tiểu Ly.

- Ta cũng không rõ. – Thanh Thúy lắc đầu đáp.

Quân Huyền hắn vội vàng nói : Tỷ vất vả rồi, nhờ tỷ bảo Linh Mộng lão sư, sáng nay ta bận chút nên không đến luyện đan đâu.

Dứt lời, Quân Huyền dứt khoát đi đến nơi Tiểu Ly đang ở.

Thời gian không mất quá lâu, Tiểu Ly cũng là ở một nơi khác trong luyện đan môn rộng lớn. Nơi này là một sân vườn rộng rãi thoáng mát, có ba phòng cho ba đệ tử ở. Hai đệ tử ở phòng kia phải dậy sớm lên giảng đường nên chỉ còn Tiểu Ly ở lại.

Quân Huyền bước đến trước cửa viện gõ gõ cửa. Chỉ sau chốc lát, cũng có tiếng bước chân đi ra, cửa viện vừa mở liền xuất hiện nữ tử dung mạo xinh đẹp nhưng có phần băng lãnh. Đôi mắt cực kỳ tinh tường, nhưng lại ánh lên sự lo âu. Nữ tử này cư nhiên là Tiểu Ly.

Nàng nhìn người đến là Quân Huyền liền tan biến sự lo âu đi thay vào đó là nụ cười nở trên miệng nhỏ hoa anh đào kia.

- Đệ kết thúc bế quan rồi sao ?

Quân Huyền gật gật đầu. Hắn vội hỏi : “Ta thấy Thanh Thúy học tỷ bảo tỷ đang gặp phiền phức. Là ai trong học viện liều mạng như vậy ? Tỷ chỉ cần nói ra ta liền đánh chết hắn, con trai viện trưởng ta còn cho ăn hành được mà.”

Tiểu Ly nụ cười dần tắt lại, nàng có phần cau mày nói :

- Phiền phức này có chút lớn hơn…đệ cũng khó giải quyết nó.

Quân Huyền có phần ngạc nhiên, gãi gãi đầu khó hiểu.

- Trước tiên, đệ vào trong đi.

Quân Huyền cũng theo Tiểu Ly tiến vào trong. Sau đó, nàng dẫn Quân Huyền đi qua ba gian phòng lớn tiến vào trong hậu viện.

Vừa vào hậu viện, Quân Huyền liền bắt gặp một lão nhân mặc hắc bào. Nhìn qua thấy cực kỳ yếu ớt, không hề có chút huyền lực, hay hồn lực nào tỏa ra ngoài.

Nhưng khi nhìn thấy lão nhân này trong thức hải Quân Huyền dậy sóng cực kỳ lớn mạnh như muốn cảnh báo cho hắn. Quân Huyền có phần kinh hãi, lão bào nhìn bình thường này lại không hề bình thường chút nào.

Huyền hư kỳ hắn cũng tiếp xúc qua, huyền hư đỉnh phong cũng không hề mang lại cho Quân Huyền cảm giác như này. Đến âm dương song lão, cường giả khủng bố trong ngũ đại cường giả cũng không hề áp bức đến Quân Huyền mạnh mẽ như vậy, nhưng lão nhân này lại khác. Chỉ một ánh mắt cũng đủ để giết chết hắn ngay bây giờ !

Quân Huyền gương mặt ngưng trọng, hắn không nghĩ tới trong đế quốc lại xuất hiện nhân vật khủng bố như vậy.

- Quân Huyền…không cần lo sợ. Lão già này không có ác ý. – Trong thức hải Quân Huyền truyền ra thanh âm quen thuộc của tiền bối thần bí.

Quân Huyền nghe tiền bối thần bí nói như vậy cũng điềm tĩnh lại hơn. Lão nhân mặc áo bào đen này, ánh mắt quét qua Quân Huyền một cái, rồi lại nhìn Tiểu Ly, lão nhân tỏ ra cực kỳ mệt mỏi, lên tiếng gạn hỏi :

- Tiểu nha đầu, ngươi không đi theo ta tu luyện là vì hắn ?