Chương 173: Tìm hồn thú

Quân Huyền hắn về tới phòng trước tiên là mở tới sáu viên đá. Khi ở Kim Thỏa Thành tình huống bất tiện hắn cũng không có mở trước, về tới phòng của chính mình an toàn Quân Huyền hắn mới bắt đầu.

Viên đá thứ nhất chính là huyền thổ chi thủy năm trăm năm tuổi. Nếu có người ngoài ở đây biểu cảm sẽ cực kỳ đặc sắc. Nhưng mà Quân Huyền hắn chứng kiến cảnh mở ra cực kỳ bình thường sau đó nhẹ nhàng thu vào một bình sứ cất vào trong nhẫn trữ vật.

Huyền thổ chi thủy năm trăm năm đúng là quý hiếm nhưng mà dùng để đúng vũ khí mà thôi. Hắn bây giờ cần hơn vẫn là thứ tăng lên thực lực.

Viên đá thứ hai vẫn là huyền thổ chi thủy nhưng mà phẩm chất cao hơn một chút đạt tới bảy trăm năm. Quân Huyền hắn vẫn như cũ cất trước sau lại tính.

Viên đá thứ ba cuối cùng cũng mở ra một thứ ưng ý, viên đá thứ ra mở ra Thiên Viêm Tủy. Thiên Viêm Tủy chính là thứ Quân Huyền hắn cần bây giờ. Không nói đến công dụng khác nhưng mà dùng Thiên Viêm Tủy đối với hắn tu luyện chính là muốn có bước nhảy vọt.

Thiên Viêm Tủy phù hợp với những người muốn chơi với lửa như Quân Huyền a. Hoặc là ai tu luyện công pháp hệ hỏa cũng đều muốn có Thiên Viêm Tủy để tu luyện.

Quân Huyền hắn dải Thiên Viêm Tủy xung quanh xong đó ngồi xếp bằng chính giữa bắt đầu tu luyện. Còn ba viên đá còn lại chờ sau khi tu luyện xong lại bắt đầu khám phá.

Quân Huyền hắn ngồi xếp bằng ở chính giữa mở ra Đạo Hỏa Lĩnh Vực ở xung quanh mình bắt đầu hấp thu Thiên Viêm Tủy. Thiên Viêm Tủy được Quân Huyền hấp thu có thể thấy bằng mắt thường được.

Từng đạo từng đạo màu đỏ bắt đầu nhập thể, theo Thiên Viêm Tủy được hấp thu Quân Huyền khí tức dần tăng, Đạo Hỏa Lĩnh Vực cũng càng thêm bùng cháy.

Quân Huyền vừa dùng tới Đạo Hỏa Lĩnh Vực bên cạnh hai phòng sư tôn và Kiêu Phong đều cảm nhận được nhưng cũng không có động thái gì. Kiêu Phong thì ngay lập tức nhắm mắt tĩnh tu.

Còn sư tôn Quân Huyền nhìn sang cười như lại không cười. Hắn cảm nhận được đạo hỏa lĩnh vực này như lại nhớ tới chính mình năm đó cũng dùng một loại lĩnh vực áp chế thiên kiêu đương thời.

Thiên Tâm dù không nhìn thẳng Quân Huyền nhưng mà chỉ một ánh mắt cũng nói lên rất nhiều. Thiên Tâm hắn cảm giác Vũ Thánh Tông lại có hi vọng, Thánh Tông chi tranh ngũ đại tông có khả năng cầm lấy cái chức vị đó a.

“Thời gian không còn lâu lắm, Quân Huyền a, ngươi cảnh giới phải tăng lên thật nhanh mới kịp.” Thiên Tâm nói xong liền thở dài. Hắn cũng từng là thiên kiêu cấp độ hắn đương nhiên rõ ràng tốc độ nhanh có thể đẩy ra sao. Nhưng mà muốn từ giờ đến thời gian đó Quân Huyền có thể chạm tới vương giả là hoàn toàn không khả thi được.

Thiên Tâm cũng không quá để tâm nữa liền bắt đầu vào nghiên cứu trận pháp. Trận chiến quyết định ấy liền để số phận sắp đặt thôi.

...

Quay trở lại với Quân Huyền, hắn bế quan lần này cũng không quá lâu. Thiên Viêm Tủy quá mức ít ỏi Quân Huyền hắn chỉ trong vòng hai ngày thời gian liền đã hấp thu hoàn toàn. Dù chỉ một ít Thiên Viêm Tủy nhưng Quân Huyền hắn cảm nhận được cảnh giới có phần tăng lên rõ ràng.

Dù chưa đột phá nhưng quan trọng hơn Đạo Hỏa Lĩnh Vực muốn tăng vọt về chất lượng. Đạo Hỏa Lĩnh Vực hình thức ban đầu đã có uy lăng khủng bố đè chết Lăng Quân. Nếu như tiếp tục tăng lên Quân Huyền hắn cũng không dám tưởng tượng nổi.

Kết thúc bế quan Quân Huyền hắn tiếp tục xem ba viên đá còn lại. Viên đá thứ tư mở ra lại là một quả trứng. Viên đá thứ tư này chính là viên Thiên Thư không cảm ứng được. Khi Quân Huyền hắn sử dụng thiên thư nhìn vào viên đá này chính là một mảnh đen xì không rõ ràng. Cũng vì thế Quân Huyền hắn liền nhặt lấy, chỉ là không ngờ mở ra lại là một quả trứng.

Được rồi, viên đá đã mở ra là một quả trứng thì Tiểu Viêm lại có công việc. Quân Huyền hắn liền để Tiểu Viêm ra một góc yên ổn nằm ngủ kèm theo ấp trứng.

Sau đó Quân Huyền hắn liền tiếp tục khai phá nốt hai viên đá còn lại. Không ngoài dự đoán, viên đá thứ năm mở chính là một viên huyền tinh. Viên huyền tinh này tác dụng đương nhiên là tăng tốc tu luyện huyền lực rồi a.

Còn viên đá cuối cùng Quân Huyền hắn mở ra tới một gốc bảo vật. Dù chưa biết bảo vật này là thứ gì nhưng mà Quân Huyền hắn nhìn gốc bảo vật này được bảo phủ màu vàng óng ảnh, kèm theo phẩm chất cũng không tồi. Chính là Quân Huyền hắn dùng dị hỏa đốt lấy hai phút cũng không có tổn hại gì.

Bảo vật này không tầm thường chút nào nhưng mà lại không phải là hoàn chỉnh. Quân Huyền hắn trước cất vào nhẫn trữ vật sau nếu có cơ hội sẽ hoàn thiện lấy nó.

Cầm viên huyền tinh trên tay Quân Huyền hắn cũng không có ý định bước vào tu luyện. Hắn bây giờ dốc lòng tu luyện huyền lực cũng không thể trong vòng thời gian chưa đầy hai tháng tiến đến linh hư được. Thay vì tu luyện Quân Huyền hắn liền tuyển chọn đi ra ngoài một chuyến.

Hồn lực đã tới hậu kỳ sau khi hấp thu Thiên Viêm Tủy và tu luyện cũng đã sắp đột phá tới đỉnh phong. Quân Huyền hắn liền muốn nhân cơ hội này vừa ra ngoài đột phá vừa tìm tới hồn thú thích hợp.

Dứt khỏi suy nghĩ Quân Huyền hắn liền đi ra ngoài. Muốn tìm được hồn thú thích hợp đương nhiên sẽ không tiến vào một đại sâm lâm nào đó nữa. Quân Huyền hắn lựa chọn tới nhiệm vụ đường chờ đợi.

Quân Huyền hắn tới nhiệm vụ đường đương nhiên không thu hút được ai để ý nhưng mà vị trưởng lão kia nhìn hắn tới liền nhíu mày.

“Tiểu tử này thế mà không chết ?” Một huyền hư kỳ trung kỳ dám cầm thiên cấp nhiệm vụ đúng là liều mạng. Chợt trưởng lão cảm giác không chết cũng đúng. Thiên Tâm thu đồ đệ sao có thể để hắn dễ chết như vậy được khẳng định là dùng hết đồ bảo mệnh mới có thể quay về.

Quân Huyền hắn cũng không để ý trưởng lão này suy nghĩ. Hắn đi tới bảng nhiệm vụ nhìn qua một lượt. Ánh mắt Quân Huyền hắn liền dừng lại ở một nhiệm vụ địa cấp. Dù nói là địa cấp nhưng cũng không có đơn giản chút nào, đó là trợ giúp một tòa thành đang bị yêu thú tấn công.

Quân Huyền hắn vừa nhìn tới nhiệm vụ này liền quyết định chọn. Chưa xác định rõ là yêu thú nào nhưng mà Vũ Thánh Tông để lên địa cấp nhiệm vụ thì khẳng định yêu thú đó không yếu. Mà đã không yếu Quân Huyền liền có khả năng thu vào làm hồn thú phù hợp.

Quân Huyền hắn tiến tới xé lấy tờ giấy nhiệm vụ thì bất chợt cũng có một cánh tay đưa đến tờ giấy ấy. Theo bản năng Quân Huyền hắn trước tiên nhìn sang liền thấy một người quen thuộc.

Không ai khác chính là La Yên sư tỷ đã từng đồng hành cùng hắn trong hoàng giả chi tranh. Quân Huyền nhìn tới vị sư tỷ này liền cười nói : “Đã sư tỷ muốn vậy liền lấy thôi.”

Quân Huyền hắn mục đích chỉ là ra ngoài kiếm hồn thú mà thôi. Nhiệm vụ này không được có thể chuyển nhiệm vụ khác. Một nhiệm vụ nhường sư tỷ cũng không có gì cả.

La Yên nàng cười cười cũng không có thu tay đón lấy tờ nhiệm vụ. Quân Huyền hắn vốn là định chọn nhiệm vụ khác liền thấy La Yên nhìn hắn nói : “Nhiệm vụ này cần hai người, sư đệ ngươi liền cùng ta làm đi.”

Quân Huyền hắn nghe vậy đương nhiên không có khước từ mà trước tiên liền gật đầu. Cầm trên tay tờ giấy nhiệm vụ La Yên đưa Quân Huyền hắn liền đọc thử lại. La Yên sư tỷ cũng không có nói sai. Nhiệm vụ này thật cần tới hai người. Nhiệm vụ đã tạo điều kiện như vậy liền không còn gì tốt hơn.

“Vậy làm phiền sư tỷ chiếu cố ta.” Quân Huyền hắn nhìn nàng cười nói.

“Còn làm phiền sư đệ bảo vệ ta như lần trước đây.”

Hai người đã quen thuộc liền không có câu lệ chút nào, Quân Huyền một lời, La Yên cũng đáp một lời. Sau đó hai người tiến ra ngoài nhiệm vụ đường tiến tới thành trì kia.

Quân Huyền hắn trên đường còn hỏi thăm rất nhiều về thân truyền đệ tử. Dù sao hắn cũng có khả năng tiến nhập chức vị này biết một chút vẫn liền tốt hơn a.