Tô Huyên Nhi nghe vậy cười cười nhìn sang Quân Huyền. Đáp lại Quân Huyền chỉ nhẹ gật đầu. Đã Lã Phong nhắm tới hắn vậy liền thỏa mãn hắn đi thôi quan trọng hơn tất cả vẫn là Tô Huyên Nhi được lợi.
Nhưng mà Tô Huyên Nhi nào có cho dễ dàng như vậy, đã là thi đấu liền hai bên thưởng phạt phân minh đâu chỉ nàng có lợi như vậy. Dù Quân Huyền có thể không đổ thạch tốt nhưng mà ít nhất nàng cũng kéo tới cho Quân Huyền lợi một chút.
“Lã Phong huynh liền chuyên gia đổ thạch nay thi với một người chưa biết gì có hay không là đang cố ý bắt nạt.” Tô Huyên Nhi nàng lời nói vừa dứt lời nói liền thấy Lã Phong từ bên tay lấy ra một đồ vật.
Cầm lấy một thanh gỗ trên tay Lã Phong ánh mắt nhìn nó cực kỳ trân quý nói : “Đây là tán hồn mộc cũng là một phòng thủ hồn tu đánh lén cực kỳ trân quý bảo vật. Tán hồn mộc này dù chỉ một đoạn nhưng có công dụng liền không cần phải nói. Nếu như Vũ Thánh Tông bằng hữu có thể thắng ta trong lần này vậy ta liền đem nó cho ngươi.”
Quân Huyền nhìn tới bảo vật này cũng là có chút động tâm. Hắn dù bây giờ bảo vệ thần hồn cũng có rất nhiều thủ đoạn nhưng mà đồ đưa tới tay có ai không muốn đâu ?
Chưa dừng lại ở đó, Lã Phong nhìn xung quanh mọi người xem trò nói : “Vũ Thánh Tông bằng hữu huynh yên tâm, mọi chi phí đổ thạch lần này đều là ta đến chịu. Còn nữa, như huynh mở ra tới bảo vật vật cũng không cần phải tặng Tô tiểu thư có thể cầm về.”
Lã Phong câu nói nghe thật sự rất sảng khoái nhưng đều có phần nhắm tới Quân Huyền, mà nhắm tới hạ thấp toàn bộ mọi thứ của Quân Huyền.
Lã Phong lại nhìn tới Quân Huyền nói : “Ta như Tán Hồn Mộc còn mang ra tới, nếu như ta thắng Quân Huyền huynh tính tặng lại thứ gì a?”
Lã Phong như đã tính toàn toàn bộ, hắn đối với trò này quen thuộc số hai, không ai chủ nhật. Hắn đem tới Tán Hồn Mộc mục đích đương nhiên moi từ Quân Huyền bảo vật ngang cấp, dù sao Quân Huyền có thể hơn hắn ở khoản này sao ?
Nhìn Quân Huyền ánh mắt có phần chần chừ Lã Phong càng thêm tự tin. Lã Phong nhìn tới ánh mắt Quân Huyền thấy chần chừ nhưng Tô Huyên Nhi nàng lại thấy thứ khác. Nàng cũng chưa nói gì chỉ chờ đợi mà thôi.
Nhưng cử động này sao qua mắt được Lã Phong, hắn từ đầu đến giờ biểu hiện đều như muốn cho Tô Huyên Nhi nàng thấy, mục đích ngoài hạ Quân Huyền xuống đương nhiên là giành điểm ưu tú trong mắt nàng. Dù Tô Huyên Nhi lọt vào mắt xanh Nhạc Hạo nhưng hắn vẫn muốn thử thử một chút cơ hội.
Lã Phong nhìn Quân Huyền lại nhìn Tô Huyên Nhi cười : “Nếu như tại hạ có thể may mắn thắng không biết có hay không cơ hội mời Tô tiểu thư đi ăn một tối.”
Lã Phong vừa dứt lời liền thấy Quân Huyền cười nói : “Được.” Nghe Quân Huyền như vậy thẳng thắn Lã Phong không thể nhịn được nụ cười của mình. Trái lại Tô Huyên Nhi gương mặt như bị ăn trái đắng nàng nhìn lấy Quân Huyền u oán, trên môi còn như muốn mắng tới : “Ngươi không thắng được xem bản cô nương ra sao xử lí ?”
Đáp lại ánh mắt Quân Huyền cười cười, hồng nhan họa thủy a. Hắn đã chịu thiệt thòi nhiều liền bây giờ cho Tô Huyên Nhi có chút thiệt vậy.
Lã Phong cùng Quân Huyền thi chọn huyền thạch đương nhiên thu hút nhiều ánh nhìn quan sát. Giống như Cao Tử Linh thân phận cũng lại không xuống dưới xem mà chỉ đứng trên quan sát. Bên dưới người xem số lượng đã rất đông mà bên trên người chú ý số lượng cũng không kém.
Dù có người đoán được trước kết quả nhưng vẫn muốn là chính mình tận mắt chứng kiến.
Đến đây xem thi đấu cũng không phải vì hai người tranh mỹ nhân có thể thu hút được nhiều như vậy mà là hai người thuộc về hai phái đối chọi gay gắt. Hạo Thiên Tông cùng Vũ Thánh Tông. Dù Lã Phong không phải Hạo Thiên Tông người nhưng cũng là thế lực trực thuộc Hạo Thiên Tông, nói là đại diện cũng không phải sai.
Mà thứ bọn họ muốn nhìn thấy hơn chính là Vũ Thánh Tông bị đánh mặt, không chỉ riêng Vũ Thánh Tông bất cứ tông môn nào trong ngũ đại tông bị đánh mặt đều đáng xem.
Vũ Thánh Tông người cũng không phải người nào cũng điềm đạm khiêm tốn, cũng có người này người kia. Cho nên các tông nhỏ đối với năm đại tông cũng không có hảo cảm nhiều, nhìn hai người ai thua đều là khiến bọn họ hả dạ nhiều.
Quân Huyền hắn cũng không để ý tới ánh mắt người xung quanh, với thần hồn cảm giác hắn biết được rất nhiều ánh mắt chú ý nhưng còn đang giấu đâu. Quân Huyền nhìn tới Lã Phong nói : “Lã Phong huynh muốn làm sao thi ?”
Lã Phong nhìn xung quanh như có phần ưng ý liền nói : “Vẫn là theo quy tắc cũ đi. Chọn huyền thạch mở ra được bảo vật càng quý vậy liền thắng.”
Quân Huyền nghe vậy cũng là gật gật đầu. Nhưng mà Quân Huyền chưa kịp động thân lại thấy Lã Phong tiếp tục nói : “Như vậy đi, để không tính là tại hạ khi dễ ngươi vậy ngươi có thể chọn sáu khối huyền thạch, ta chọn ba khối.”
Dứt lời, Lã Phong liền không cho Quân Huyền thêm một lời nói liền phất phất tay đi chọn huyền thạch. Dù trên lời nói kia có vài phần chính nghĩa nhưng thật ra càng là hạ sâu khinh thường. Chính như lời nói, không khi dễ chọn tới sáu khối mà vẫn thua vậy nói ngươi bản lĩnh thật sự kém.
Vũ Thánh Tông đệ tử cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Mà Lã Phong lời nói vừa dứt kèm theo hành động dứt khoát thu tới bên ngoài cũng rất nhiều lời khen hay. Được khen như vậy kèm biểu hiện trước mặt mỹ nhân Lã Phong càng là cười tự tin bước đi chọn huyền thạch.
Quân Huyền nhìn một màn này cũng chưa nói gì chỉ là trong bụng lại đang cười thầm : “Đã ngươi muốn vậy liền thành toàn ngươi, hôm nay bảo vật ta liền nắm toàn bộ.”
Quân Huyền hắn cũng không để ý tới Lã Phong nữa. Ánh mắt bắt đầu nhìn xung quanh. Nếu có một Thánh Giả ở đây mới có thể nhìn thấy trong mắt hắn xuất hiện tinh quang màu vàng, không phải thứ gì khác chính là thiên thư.
Đã ngươi Lã Phong tinh thông thì sao, thứ nhất thì sao, chọn tốt thì sao…có thể hơn ta gian lận a?
Bên ngoài người đã là liên tục bàn luận, không khí như được đốt lên cực kì sôi trào. Mà bàn luận người đương nhiên nói tới nhiều phần thắng thuộc về Lã Phong, đến mức Quân Huyền dù là Vũ Thánh Tông nhưng cực kỳ bị xem nhẹ.
Không nói tới khả năng chọn huyền thạch chính là tu vi cũng cách nhau như vậy còn tính dựa vào Vũ Thánh Tông đệ tử thân phận cùng Lã Phong kéo lấy cổ tay được sao?
Lã Phong cực kỳ ra dáng một đại sư chọn thạch. Hắn cực kỳ tỉ mỉ đi đến viên huyền thạch nào cũng đứng lại, ánh mắt đăm chiêu nhìn tới. Trên khuôn mặt không như trước ý cười mà cực kỳ nghiêm túc, bàn tay cũng như đã ma luyện chạm tới huyền thạch đôi chút sau đó dừng lại cảm nhận rồi mới lại tiếp tục cảm nhận.
Nhìn Lã Phong như vậy tỉ mỉ động tác mọi người cảm giác kết quả sẽ là không khác bao nhiêu. Lã Phong toàn thắng.
Trái lại với Lã Phong tỉ mỉ, Quân Huyền lại cực kỳ thong dong thoải mái. Hắn đi chọn huyền thạch với bộ dáng nhàn nhã, nhìn một viên huyền thạch cũng không tới năm giây liền lướt qua.
Thậm chí thi thoảng như chọn dưa hấu, lấy tay gõ gõ cho có sau đó rời đi. Nhìn tới như này bộ dáng không nói ai cũng rõ ràng. Vũ Thánh Tông người đâu phải ai cũng như vậy tài giỏi.
Tô Huyên Nhi nhìn tới Quân Huyền ánh mắt u oán, nàng như rất muốn nói : “Ngươi liền chọn cẩn thận cho bản cô nương, ta mới không muốn cùng hắn ăn tối đâu.”
Nhưng mà đáp lại lời nói lại là hành động thong thả nhặt viên huyền thạch thả vào giỏ của Quân Huyền khiến nàng có chút im lặng.
Bên trên Cao Tử Linh cũng là có vài phần không hiểu. Lúc trước còn nhưu vậy tự tin mà giờ lại như thế biểu hiện.
Một màn cứ như vậy kéo dài đến khi toàn bộ chọn xong. Lã Phong hắn cực kỳ tỉ mỉ, chọn kéo dài tới hơn ba mươi phút đồng mồ mới xong. Trong giả mang tới năm viên huyền thạch nhìn sang Quân Huyền chợt thấy Quân Huyền đã đứng chờ sẵn, mười viên đá đã xếp hàng ngay ngắn.
Thấy Lã Phong nhìn sang Quân Huyền còn cười cười nói : “Chờ ngươi đã lâu.”
Quân Huyền tự tin như vậy Lã Phong cũng không để ý. Trong mắt hắn Quân Huyền căn bản không hiểu chọn huyền thạch, chọn mười viên này còn chọn như thế nhanh. Lã Phong không khỏi tự tin kiêu ngạo thêm nhiều hơn nói : “Đi bổ thạch.”