Tịnh thế bạch liên cũng lại không vừa chút nào gặp Thực Hồn U Hỏa công kích như vậy Tịnh Thế Bạch Liên liên tục toát ra ánh sáng màu trắng thuần khiết bảo hộ lấy thần hồn.
Quân Huyền hắn cũng nhân cơ hội này liên tục luyện hóa. Nếu nói về điều hắn lo lắng nhất thì chính là nhục thể, thần hồn hắn ngược lại có chút tự tin. Thực Hồn U Hỏa như nếu bùng cháy lúc ban đầu hắn liền cảm giác không ổn nhưng mà đã tiến vào thần hồn vậy liền một chữ ổn !
Thần hồn a, không chỉ có tiền bối thần bí tọa trấn trong đó. Trong hồn hải còn tồn tại lấy tứ đại thú, nói về chơi lửa liền có Hỏa Vương Xà Thiên bên trong đó nữa, mà ba hồn thú kia cũng không yếu bảo vệ hồn hải cực kỳ an toàn.
Chưa kể, hắn trong thân thể còn tồn tại lấy Thiên Thư a. Thiên Thư chính là một thứ vô thượng bảo vật, nếu Thiên Thư nguyện ý bảo hộ lấy thần hồn an toàn liền không thể hơn.
Bên ngoài, Tiểu Viêm thân hình to lớn nhanh chóng được bao trùm lấy ngọn lửa quen thuộc. Ngọn lửa của Tiểu Viêm cũng không hề yếu đuối so với dị hỏa. Ngọn lửa của Tiểu Viêm hiện ra đều khiến xung quanh hư không như bị đốt cháy trở lên vặn vẹo rất nhiều. Thậm chí, Ngọc Lệ Huyết Viêm đang bảo hộ Quân Huyền cũng đều có chút ảm đạm phai mờ hơn.
Ngọn lửa của Tiểu Viêm xuất hiện xong nhanh chóng bao trùm bảo hộ lấy Quân Huyền. Ngoài bao trùm bảo hộ ra, ngọn lửa này xác thực có phần khác, đó chính là tăng tốc luyện hóa. Nhìn tình cảnh này, chiến hoàng không khỏi tặc lưỡi. Tiểu tử này xác thực là một tay chơi lửa. Không nói tới hai ngọn dị hỏa, ngọn lửa của tiểu thú này cũng kinh khủng mà tiểu tử này vẫn yên ổn được. Không hổ là người có liên quan tới nữ ma đầu.
Chiến hoàng nhìn tới Quân Huyền trong mắt cũng có chút tiếc nuối. Chiến hoàng hắn dù mạnh, nhục thân xác thực kinh khủng nhưng hắn yếu nhất lại là thần hồn. Năm xưa hắn luyện hóa được Thực Hồn U Hỏa nhưng chính hắn không phát huy được bao nhiêu bá đạo của nó.
Thực Hồn U Hỏa trong tay hắn lại như một món chí bảo bảo hộ lấy thần hồn. Chiến hoàng cảm giác Thực Hồn U Hỏa rơi vào tay hắn cũng có vài phần giống như minh châu bị long đong, không được tận dụng.
Chiến hoàng trong lòng không khỏi tiếc hận. Hắn cảm giác huyền hồn song tu vẫn là có chút kinh khủng hơn huyền thể song tu a. Chiến hoàng ánh mắt tiếc nuối xong vẫn là chọn bước ra ngoài. Tiểu tử này đã ổn, hắn liền ra ngoài định kết cục bên ngoài.
Quân Huyền hắn luyện hóa dị hỏa lần này cũng không như trước gian nan. Lần trước hắn vừa cảnh giới không đủ, lại thời gian cấp bách, nhục thân yếu ớt, chuẩn bị không đủ…rất nhiều thứ đối nghịch hắn trong hoàn cảnh đó nhưng hắn vẫn thuận lợi luyện hóa thành công.
Lần này ngược lại với lần trước tốt hơn rất nhiều, thần hồn không dám nói tới hai từ mạnh mẽ nhưng đủ để có sức chịu đựng được, cộng thêm tịnh thế bạch liên chí bảo như vậy thần hồn liền nhanh chóng được đẩy mạnh lên.
Thời gian ba giờ trôi qua nhanh chóng, người bên ngoài ba giờ đã chia ra thắng bại lại được chiến hoàng ban thưởng rơi vào cảm ngộ. Còn Quân Huyền, ba giờ này cực kỳ trân quý, hắn lấy hết sức luyện hóa Thực Hồn U Hỏa và cũng thành công.
Thực Hồn U Hỏa luyện hóa thành công lần này cũng không như Ngọc Lệ Huyết Viêm thay da đổi thịt khoa trương. Nhưng mà, từ sâu trong linh hồn hắn lại cấp tốc biến hóa trở lên cường đại. Thần hồn như được gột rửa, tẩy lễ trong ba giờ như đã trở nên cực kỳ mạnh mẽ.
Huyền lực vốn là được Quân Huyền coi như chủ tu luôn dẫn trước hồn lực rất nhiều. Nhưng mà lần này sau khi luyện hóa xong dị hỏa, hồn lực lại dẫn trước huyền lực.
Huyền lực vẫn chỉ ở cảnh giới huyền hư sơ kỳ nhưng mà hồn lực lại đã tới huyền hư trung kỳ đỉnh điểm, cảm giác chỉ một tác động nhỏ đều có thể đột phá lên hậu kỳ vậy.
Chưa nói tới, lần này khác biệt lớn nhất chính là Quân Huyền không lo ai ám hại hắn bằng cách đánh lén thần hồn nữa. Không luyện hóa được dị hỏa hắn liền có được tịnh thế bạch liên bảo hộ thần hồn chu toàn. Bây giờ, có thêm dị hỏa Thực Hồn U Hỏa Quân Huyền hắn lại không lo ai ám toán nữa.
Hai chí bảo bảo hộ lấy thần hồn liền còn ngại gì đánh lén ? Nếu nhấc lên tà tu chiến đấu, người khác có thể e ngại nhưng Quân Huyền hắn liền không sợ a.
Thực Hồn U Hỏa luyện hóa xong khiến thần hồn Quân Huyền từ trong ra ngoài như được ban phúc một lần vậy. Hồn hải chứa đựng tứ hồn thú nhanh chóng thuế biến trở nên mạnh mẽ.
Đôi mắt Quân Huyền dần mở ra, đôi mắt bây giờ cũng không như trước thanh tịnh. Ánh mắt Quân Huyền mở ra lúc này xen lẫn một màu xanh ngọc bích nhìn tới có chút ma mị mê hoặc rõ ràng.
Quân Huyền hắn cảm nhận được thân thể như vậy không nhìn được cười, từ hai tay xuất ra hai đoàn hỏa diễm. Ngọc Lệ Huyết Viêm mang trên mình màu đỏ máu rực cháy trên cánh tay phải. Thực Hồn U Hỏa mang trên mình màu xanh ngọc bích ma mị rực cháy trên cánh tay trái.
Hai ngọn dị hỏa vốn sẽ có đối lập gay gắt nhưng khi Quân Huyền hắn luyện hóa cũng chưa từng gặp trở ngại nào. Đối với hắn đây là chuyện tốt, hắn liền không thắc mắc nhiều.
Nhìn hai ngọn lửa trên tay, Quân Huyền hắn cảm giác được sức chiến đấu tăng vọt. Nếu như bây giờ hắn gặp lại yêu tộc Dương Hoàng kia, hắn khẳng định sẽ đánh một trận ra trò. Mà trận này hắn cũng sẽ chưa chắc thua a ?
Quân Huyền hắn nhanh chóng bước chân đi ra ngoài theo đường cũ. Quả nhiên, chiến hoàng tiền bối vẫn để thông đạo mở một lối ra hắn liền không bị cản trở gì. Quân Huyền bước ra ngoài thông đạo ngoài chiến hoàng tiền bối hắn cũng chỉ thấy một người. Người này là La Yên tỷ.
Nhưng mà, trạng thái của La Yên cũng không tốt, nàng đang ngồi xếp bằng trị thương. Trên khóe môi nàng có vết máu in đậm ở đấy như nói lên nàng đã qua một trận khổ chiến. Mà kết quả cũng là thua a ? Dù sao La Yên chiến đấu vượt cấp cũng không quá nổi trội, nàng chiến đấu với hai tà tu đều không giành tới chiến thắng, trên người còn mang thương thế chưa khỏi hoàn toàn.
Bây giờ, nàng lại đánh một trận với người khủng bố như chiến hoàng sao có thể thắng được ?
Chiến hoàng nhìn Quân Huyền bước ra liền cười cười hỏi : “Thành công a ? ”
Quân Huyền cúi đầu bái tạ chiến hoàng một cái nói : “Đa tạ chiến hoàng tiền bối ban thưởng tạo hóa, vãn bối không nhục mệnh luyện hóa thành công.”
Chiến hoàng thấy Quân Huyền thi lễ như vậy mí mắt chợt nhảy. Hắn rất muốn ngay lập tức can ngăn…tiểu tử ngươi đừng có như thế tuổi thọ ta sẽ giảm mạnh đây. Dù hắn không biết tiểu tử này với nữ ma đầu kia quan hệ ra sao nhưng nếu nữ ma đầu kia biết tiểu tử này dùng hỏa còn sẽ không đào mộ hắn lên lấy dị hỏa cho tiểu tử này sao ? Hắn ban tặng này cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Ngoài ra còn tiện làm thân chút để tiểu tử này đừng hé lời với nàng. Hắn chính là không muốn nhìn mặt nàng một lần nào nữa. Dù Linh Vân nhan sắc thật sự là một đại mỹ nữ nhưng mà chiến hoàng hắn liên tục bại liền sợ và ám ảnh với nhan sắc ấy.
Giữ lấy tiền bối phong thái, chiến hoàng vung tay đỡ Quân Huyền lên nói : “Không có gì, tạo hóa này ngươi vốn là nên được. Ngoài ra còn có tạo hóa nữa cho ngươi…” Chiến hoàng nói đến đây chợt dừng làm Quân Huyền ngay lập tức nhìn tới chiến hoàng.
Không cần chiến hoàng nói thêm lời nào nhưng từ ánh mắt của chiến hoàng liên tục đảo về La Yên kèm theo cái gương mặt không đứng đắn bậc tiền bối kia làm Quân Huyền hắn hiểu.
“Khụ…khụ…tiền bối hiểu nhầm, nàng là ta sư tỷ.” Quân Huyền ho nhẹ hai tiếng thanh minh. Giờ hắn đã hiểu vì sao nơi đây lại chỉ có mình La Yên tỷ ở lại trị thương.
Chiến hoàng là nơi đây tạo hóa chi chủ khẳng định biết Quân Huyền và La Yên cử chỉ và thân phận nhưng vẫn như vậy để Quân Huyền có chút cảm giác chiến hoàng có chút không đứng đắn như trong sách vở ghi lại a?
Chiến hoàng cười cười : “Đồng môn cũng lại không thể tốt hơn. Gần gũi một chút cũng tiện giúp đỡ.” Chiến hoàng nói xong chỉ để lại một nụ cười rồi nhanh chóng biến mất. Chiến hoàng hắn cảm giác hắn lần đầu trong đời làm ra một thiên đại hỉ sự. Nếu hắn tác hợp cho tiểu tử này và tiểu nữ kia thành công, hắn chính là một cái mai mối kim ông chính hiệu.
Mà hắn mang danh mai mối cho tiểu tử này, ít nhất là hắn có ơn với tiểu tử này trong việc trọng đại nếu Linh Vân có tìm tới đây cũng sẽ không nặng tay bóp chết hắn a. Chiến hoàng cảm giác nếu như Quân Huyền hành động theo hắn suy nghĩ vậy mạng hắn liền giữ lại tốt!
Nhưng mà, chiến hoàng hắn lại không biết mối quan hệ Quân Huyền và Linh Vân cũng không đơn giản. Linh Vân nàng từng xưng với Quân Huyền chữ “chàng”. Nếu chiến hoàng biết điều này hắn sợ sẽ bị dọa chết.
Nam nhân của Linh Vân mà hắn cũng dám đi mai mối cho người khác…hắn không dám nghĩ kết cục. May ra là hắn chưa biết điều này, vẫn an an ổn ổn sống trong thoải mái.
Quân Huyền nhìn chiến hoàng biến mất cũng lại không biết nên thanh minh thế nào. Không sai, hắn ngả bài hắn có sở thích xu hướng lái máy bay nhưng mà hắn với La Yên tỷ…hắn cũng lại chưa từng động tâm.
Đối với La Yên tỷ hắn vẫn là một lòng tình đồng môn chưa từng đổi, chiến hoàng đã tạo cơ hội đến như vậy nhưng hắn liền không thể a.
Quân Huyền bước chân nhanh chóng đến gần nơi La Yên đang trị thương. Lại gần sau đó Quân Huyền một bàn tay tiến đến. Bàn tay mang theo nồng đậm huyền lực truyền tới La Yên trong chốc lát đẩy nhanh tốc độ trị thương của nàng.
La Yên trong trị thương bị lực đảo như vậy đẩy tới vẫn là tỉnh lại. Nàng vừa mở mắt liền nghe thấy Quân Huyền nói tới : “Sư tỷ tập trung trị thương, ta giúp ngươi.” La Yên nghe thanh âm quen thuộc liền yên tâm nhắm mắt trị thương tiếp.
Nàng dù bị thua chiến hoàng trong chiến đấu nhưng chiến hoàng vẫn ban cho nàng một môn bí pháp. Bí pháp đến tay nàng liền cảm giác ngay lập tức muốn tu luyện nó nhưng xung quanh nhiều người nàng đành cất trước bắt đầu trị thương.
Bây giờ, bên cạnh nàng có sư đệ ra sức hộ pháp La Yên cảm giác thời khắc không thể nào thích hợp hơn liền vừa trị thương liền rơi vào cảm ngộ trạng thái bắt đầu tu luyện bí pháp.
Thời gian cũng không quá lâu La Yên từ trong tu luyện tỉnh lại. Vừa mở mắt ra ánh mắt nàng nhanh chóng lưu chuyển đến Quân Huyền kèm theo một nụ cười tươi. Nàng nếu là chỉ có một mình cũng sẽ không từ tu luyện tỉnh lại nhanh như vậy mà nếu có một mình nàng cũng chỉ dám trị thương mà thôi.
Thời gian trị thương cũng sẽ không được như vậy nhanh. Phải biết đây là cả tu luyện và trị thương a, thế mà thời gian lại được rút ngắn tất cả còn nhờ vị sư đệ này đây.
“Cảm ơn.” La Yên nàng nhẹ giọng nói.
Quân Huyền hắn cũng cười cười. Hắn cũng chỉ giúp nàng một phần mà thôi. Về trị thương đương nhiên là nhờ huyền lực giúp còn về bí pháp kia thông qua Thiên Thư giúp tới một phần nhỏ, chủ yếu vẫn là ngộ tính của nàng cao a.
“Trở về a.” Quân Huyền hắn nhanh chóng đứng dậy đỡ lấy nàng đứng lên theo cùng bước ra ngoài. Hoàng giả chi tranh theo bước chân hai người đóng lại.