Chương 142: Tà tu

La Yên thấy Quân Huyền tiến vào cũng không nói gì. Việc nàng làm đã làm bây giờ liền tới hắn. Nàng nhìn hắn vẫn là thêm câu cho hắn yên tâm : “Ngươi yên tâm hấp thu đi thôi. Người sư tỷ này vẫn là hộ pháp được.”

Quân Huyền gật đầu. Hắn đi tới cạnh xác Bạch Hổ. Thôn Hồn Quyết được thôi động. Từ xác Bạch Hổ một con Bạch Hổ khác bước ra. Khác với con Bạch Hổ khi nãy, Bạch Hổ này không có xác thịt. Cả người đều như không khí dễ dàng xuyên qua. Đây chính là hồn thú.

Dù đã ngã xuống nhưng Bạch Hổ vẫn không phục như vậy. Gương mặt vẫn cực kỳ hung tợn, răng nhe lên như muốn cắn tới. Quân Huyền hắn cũng không quan tâm. Ngươi không phục a, tiến vào hồn hải hắn liền sẽ biết thế nào là phục đây.

Quân Huyền đôi mắt nhắm xuống bắt đầu hấp thu. Bạch Hổ thật sự không phục nhưng khi nó tiến vào hồn hải thứ nó nhìn thấy lại khiến nó có chút run sợ. Thứ nó nhìn thấy chính là một con hắc long dài tới hàng trăm mét uốn lượn trên cao hồn hải. Thi thoảng nhìn xuống nó gào tới một hơi khiến lông bạch hổ dựng thẳng đứng lên. Đuôi thì cụp xuống vì run sợ.

Chưa dừng lại ở đó, từ giữa hồn hải xuất hiện tới một hồ nước. Trên hồ nước chính là một con huyền vũ nhìn có chút già nua nhưng bước chân tới đâu hồn hải kịch liệt rung động tới đó.

Bạch hổ biết nó có mang theo một tia bạch hổ huyết mạch, càng là tu luyện chủ sát khí của bạch hổ. Đi theo chủ nhân cũ chính là vị hoàng giả kia không chịu ủy khuất gì nhiều, càng là được coi trọng. Hắn cảm giác vị hoàng giả kia có chút kinh khủng nhưng cũng không để vào đâu.

Thậm chí tiểu cô nương Linh Hư kỳ kia nếu Bạch Hổ ở thời kỳ đỉnh phong chính là một dẫm đè chết nàng. Nhưng vị hoàng giả kia tạo hóa, nó liên tục bị truy sát bởi những yêu thú trong này. Vì đào tẩu tinh huyết cũng dùng tới mới khiến tu vi giảm sút, càng là bị người ta giết. Nếu như người giết nó cũng là người luyện hóa nó liền không sao. Nó chấp thuận.

Kẻ mạnh được, kẻ yếu thua. Quy luật này nó theo vị hoàng giả kia vẫn là biết. Có thể vị hoàng giả trong mắt người khác cao cao tại thượng nhưng còn không phải là bị người cảnh giới cao hơn giết tới, trốn về đây tạo hóa sao ?

Thế nhưng là, người luyện hóa nó lại còn kẻ yếu ớt hơn nữa. Bạch Hổ làm sao có thể thuận ? Nhưng khi nó tiến vào đây, nó có cảm giác nó lại mới tính là kẻ yếu đuối nhất.

Vốn là đang tâm tình thất lạc. Bên cạnh Bạch Hổ lại bay tới một con rắn. Thân hình cũng dài tới ba mét có thừa, trên thân đã mọc tới hai đôi cánh tùy ý bay lượn. Bay tới cạnh bạch hổ, Hỏa Vương Xà Thiên cũng là hồn thú đầu của Quân Huyền vỗ vỗ Bạch Hổ. Ánh mắt như cảm nhận của ngươi xà gia ta hiểu.

Dù sao a, Hỏa Vương Xà Thiên mới là chịu nhiều ủy khuất nhất. Đang tung tăng tụ do tự tại liền bị một con phượng hoàng giết chết làm hồn thú cho người khác, thôi Hỏa Vương Xà Thiên thua đành chịu. Hỏa Vương Xà Thiên tiến vào hồn hải vốn tính làm chủ, ma mới bắt nạt ma cũ một chút cho hồn thú tiến vào sau biết ai làm lão đại.

Nhưng mà, khi hồn thú thứ hai tiến vào nó lại im bật. Hỏa Vương Xà Thiên cũng chỉ là con rắn mà thôi nhưng hồn thú thứ hai lại chân chính một con rồng ! Mà càng là kinh khủng, đại ca của loài rồng không sai được. Vừa vào tới nơi, Long Ca gào lên một tiếng Hỏa Vương Xà Thiên im lặng mà nghe lệnh.

Vốn là hy vọng có thể bắt nạt hồn thú thứ ba. Dù sao, nó cũng tuân theo Long Ca làm lão đại, nó làm lão nhị không sai a ? Nhưng mà, hồn thú thứ ba lại là một con huyền vũ. Hỏa Vương Xà Thiên cảm giác huyền vũ dẫm một cái nó cũng có thể bay màu liền yên yên ổn ổn làm lão tam.

Đến nay, nó gặp Bạch Hổ. Bạch Hổ dù có thể hơn nó nhưng không sao. Bị hai con thú kia dọa sợ như vậy, tinh thần khẳng định chưa tốt như nó liền làm lão tứ đi.

Bạch Hổ được Hỏa Vương Xà Thiên an ủi đôi chút vẫn là yên lặng quy thuận theo trở thành hồn thú. Có thể bên ngoài nó có sống cũng không phát triển được vậy liền trở thành hồn thú để phát triển đi.

Trong khi Quân Huyền đang không biết gì tới ngoại giới để hấp thu hồn thú thì La Yên lại không có bình tĩnh được như thế. Vốn là nơi rừng hoang vu này sẽ không có người tới nhưng vì tiếng động ban nãy đã kéo tới hai người. Nếu là trong ngũ đại tông hoặc các tông còn lại liền dùng lời nói được nhưng người tới lại là tà tu.

Mà tà tu đối với chính đạo bọn họ có thù oán có thể nói không cách nào hóa giải. Tà tu vừa nhìn thấy La Yên liền biết phải làm gì. Người chính đạo a, chính là cứ giết là được. Kể ngươi là tông môn nào ? Ngũ đại thánh tông thì sao ? Tà tu cũng có lục đại môn phái, quy mô không thua ngũ đại thánh tông chút nào.

Chả qua vì ngũ đại thánh tông năm đó ra một vị Thánh Giả mới có thể đánh bại tà tu cùng đuổi lục đại môn phái của tà tu ra ngoài Ngọc Huyền Thiên. Càng là đánh cho yêu tộc thu về một góc. Chính vì như vậy, khi vị Thánh Giả ngã xuống. Tà tu cùng yêu tộc luôn muốn ngóc đầu trở lại.

La Yên nàng nếu là ở một mình gặp cảnh này chắc chắn sẽ bấm nát ngọc bội truyền tống đi nhưng ở đây còn một vị sư đệ. Nàng cũng không thể bỏ đi được. Hết cách, La Yên đang ngồi khôi phục đành đứng dậy. Nàng từ trong túi trữ vật rút ra một thanh kiếm. Thanh kiếm chính là pháp bảo của nàng,

Có thể khi đối khó Bạch Hổ nàng không cần, nhưng mà đối diện hai tà tu đều là Linh Hư kỳ nàng phải dùng tới.

Tà tu nhìn lấy La Yên cũng không nói một lời nào. Một tên hừ lạnh một tiếng lao lên tấn công. Nhìn thấy đồng bọn lao lên trước, tà tu còn lại cũng chỉ cười lạnh phóng ra ba phi tiêu tới yểm trợ.

La Yên vốn là tính lao lên đỡ lấy thế công chợt nhớ ra hai từ trận pháp. Không sai, nàng và Quân Huyền vẫn là đang trong vòng trận pháp hắn bầy ra. Dù trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc như vậy nhưng La Yên vẫn là mỉm cười ấm áp. Vị sư đệ này cũng thật khéo lo a.

Ba phi tiêu lấy tốc độ nhanh như chớp mắt đánh tới. Khốn trận không chỉ cản được từ trong đánh ra ngoài còn cản được từ ngoài đánh vào trong. Chính là trận pháp nội bất xuất, ngoại bất xâm.

La Yên nhìn ba phi tiêu đánh tới cũng không động. Nàng nhanh chóng dùng ngọc bội truyền lấy tin tức về phía đồng môn. Còn ba phi tiêu chạm tới rào chắn trận pháp “keng” lên một tiếng rồi cả ba phi tiêu cùng rơi xuống lả tả.

Tà tu đằng sau nhìn thấy ba phi tiêu rơi xuống có chút nhíu mày. Với thứ trận pháp này bọn hắn có thể nói là quen thuộc. Dù sao tà tu luôn hành động cùng nhau, có thể chia theo nhóm để bố trí lấy trận pháp đè người khác đánh giết không một tiếng động.

Nay gặp người khác bố trí trận pháp, tà tu đương nhiên cũng không ngạc nhiên gì. Còn vị tà tu kia cũng không để ý nhiều, từ trong nhẫn trữ vật rút ra đôi xong đao chém tới trận pháp.

Phá trận có thể dùng tới hai cách. Một là phá trận nhãn, hai là dùng lực phá trận pháp. Bởi vì trận pháp ngăn cản, tà tu cũng không xác nhận được rõ ràng nam tử đang hút hồn thú kia tu vi đang ở cảnh giới nào liền không muốn dùng thời gian tìm trận nhãn.

Nếu đang tìm trận nhãn, nam tử kia lại là một Hồn Vương tu luyện xong bước ra. Bọn hắn còn không phải là treo sao ? Thế là, tà tu liền quyết định dùng lực phá trận pháp. Dù có thể hơi mất sức nhưng chính là nhanh chóng.

Sắc mặt La Yên cùng không tốt. Khi nãy, nam tử tà tu kia dùng song đao đánh vào trận pháp. La Yên nàng thấy rõ trận pháp có chút rung lên chứng tỏ liền không chống được lâu. Điều này chính là bất lợi cho nàng.

Nàng rõ ràng Quân Huyền cảnh giới. Bây giờ, Quân Huyền mới đột phá tới huyền hồn kỳ mà thôi. Dù nàng không rõ ràng làm sao Quân Huyền có thể lấy tu vi thiên hồn mà bước vào nội môn nhưng cũng không để ý tới nhiều. Quan trọng chính là Quân Huyền cảnh giới không đủ. Nếu là Linh Hư liền tốt, hai người có thể không lo lắng đối phó tà tu.

Nhưng mà huyền hư cách biệt linh hư một trời một vực ai cũng biết rõ. Dù Quân Huyền có đột phá thành công cũng không phá giải tử cục này. Nhưng nếu trận pháp có thể trụ được lại khác, đồng môn khác có thể tới đây giải nguy. Hai người đồng môn bị truyền tống tới sa mạc nay cũng đã vào dãy núi. Nhận được tín hiệu của nàng khẳng định không bao lâu liền tới.

Vấn đề là, trận pháp không được. Trận pháp bị phá ra, hai đồng môn kia có tới cũng là muộn.

La Yên còn đang suy nghĩ đối sách thì tà tu đã lấy thế công vũ bão đánh tới. Tà tu đằng sau cũng không tiến tới đánh trận pháp mà dùng cung tên bắn liên tục vào. Một lần bắn tới chính là ba mũi tên vào trận pháp. Trên trận pháp đã có vết nứt rõ ràng xuất hiện. Từ những vật liệu dựng thành trận pháp cũng đã ảm đạm đi, hẳn là không chịu nổi bao lâu.

La Yên nàng cảm giác không ổn. Nếu như bây giờ trận pháp phá, không chỉ nàng mà cả Quân Huyền cũng sẽ bị dính theo. Nàng có thể phòng thân thì thôi đi nhưng Quân Huyền hắn chính là không thể động. Một mũi tên lao tới cũng không thể né. Vì vậy, La Yên hạ tới quyết tâm, nàng xông ra ngoài trận pháp.

Bên ngoài trận pháp, tà tu vốn là đôi song đao đánh vào trận pháp không ngừng nhưng thấy La Yên bước ra có chút dừng lại. Tà tu ánh mắt lạnh lùng cười lấy một tiếng rợn gai ốc dùng song đao chém xuống.

La Yên tu vi cũng không tầm thường. Nàng bước lên thân truyền đệ tử bốn chữ này cũng không chỉ là danh hão. La Yên thân pháp uyển chuyển, đường kiếm nhanh gọn liên đỡ thế công tà tu chém tới. Song đao liên tục chạm tới thanh kiếm phát ra những âm thanh chói tai.

Tà tu đứng sau cũng lại không công trận pháp nữa. Hắn rõ ràng người bên trong không quá mạnh. Nếu không nữ tử này cũng sẽ không bước ra trận pháp mà chiến đấu. Chỉ cần giết được nàng, người bên trong cũng là cá nằm trên thớt không chạy nổi.

Tà tu đằng sau vẫn là như trêu đùa lấy con mồi. Không trực diện lao tới tấn công mà dùng cung tên bắn lấy. La Yên một mình quấn lấy một tà tu đã khó đối phó, nay lại phải liên tục né tên bắn tới càng là không ổn. Thân pháp nàng cũng không có nhanh được như thế, ba mũi tên chỉ nghe được tiếng gió vụt một tiếng liền đã công tới La Yên.

La Yên đường kiếm vốn là đang tiếp lấy song đao chém tới. Nay bị ba mũi tên lao tới keng lên một tiếng, kiếm bị đẩy lùi về sau. Song đao liền đúng lúc chém xuống.

Máu tươi vẩy xuống.