Chương 140: Tụ tập

Kiêu Phong nhìn vào bản đồ nói thêm một hồi mới dừng lại. Bảy người kia nghe có chỗ rõ ràng có chỗ không nhưng cũng gật đầu liên hồi rồi lui về phòng mình. Trên mũi thuyền chỉ còn lại Quân Huyền cùng Kiêu Phong đứng đó.

Kiêu Phong nhìn Quân Huyền nói : “Sư đệ a, lần này dẫn ngươi đi cũng không chỉ đơn giản tìm hồn thú một việc.”

Quân Huyền mang theo nghi hoặc hỏi tới : “Còn mời sư huynh giải đáp ?”

Kiêu Phong nhìn hắn nói : “Quân Huyền, đệ biết trên nội môn đệ tử còn có thân truyền đệ tử cùng với Thánh Tử a ?

Quân Huyền hắn cũng được Kiêu Phong giới thiệu trước liền biết nên gật đầu.

“Từ nội môn lên tới thân truyền còn có ba tháng thời gian liền diễn ra cuộc tuyển chọn.”

Quân Huyền nghe tới đây liền như đã sáng rõ một phần ý của sư huynh hoặc là từ Thiên Tâm sư phụ. Nhưng hắn vẫn im lặng nghe Kiêu Phong nói tiếp :

“Muốn từ nội môn lên tới thân truyền có ba bước cần vượt qua. Đầu tiên chính là có ba thiên công. Thiên công như tên liền là thiên cấp nhiệm vụ hoàn thành đạt tới công thưởng. Mà phải đủ ba thiên công mới có thể tiến lên bước thứ hai. Lần này, ta dẫn đệ theo cũng là đoạt tới một đầu thiên công. Còn về hai đầu còn lại vẫn là bản lĩnh chính mình.”

Quân Huyền nghe xong cũng chưa nói gì. Nhưng hắn thấy sư huynh hay sư phụ cũng quá kỳ vọng hắn cao a ? Hắn mới tiến nhập nội môn bao lâu, liền là một tuần thời gian đi. Vậy mà đã nghĩ tới cho hắn lên thân truyền.

Nếu có thể cũng liền ít nhất lần tuyển chọn thân truyền sau, làm gì gấp gáp như vậy. Trong vòng ba tháng bắt hắn làm xong ba thiên công. Mà những người muốn tiến nhập thân truyền cũng đều đã sắp chạm tới linh hư, có thể là linh hư kỳ luôn a? Tiến nhập lần này hẳn sẽ có chiến đấu, hắn mới một huyền hư cỏn con ra sân còn không sợ bị một chưởng lăn xuống ?

Kiêu Phong như nhìn ra ý định trong đầu Quân Huyền nói : “Lần này quả thực có chút gấp gáp nhưng Quân Huyền đệ phải hiểu a, một lần tuyển chọn thân truyền chính là mười năm. Đệ tư chất không sai biệt nhưng đệ chờ được mười năm để lên thân truyền cỏn con sao ? Mười năm sau ít nhất đệ cũng tới thánh tử chi vị. Mà muốn tranh thánh tử càng là phải đạt tới thân truyền trước.”

Quân Huyền hắn nghe có chút rõ ràng hai người ý tứ. Xem ra, hắn tiến cảnh vẫn chưa đủ nhanh. Quân Huyền trong đầu tự định mục tiêu nhỏ trước. Ba tháng đạt tới thân truyền!

Nhìn sang Kiêu Phong, Quân Huyền cũng không quên lên tiếng cảm ơn. Dù sao vị sư huynh này vẫn luôn dẫn dắt hắn từng li từng chút một từ khi tiến vào tông đây. Kiêu Phong đối với người cùng môn hạ liền không để ý mấy lễ nghi này vẫy tay biểu thị cho qua.

Phi thuyền đi thêm được một đoạn dài quãng đường, Quân Huyền chợt nhớ ra thứ gì liền hỏi : “Kiêu Phong sư huynh, bí cảnh kia yêu tộc tới, tà đạo tới mà ma đạo không tới sao ?”

Quân Huyền hắn cũng nghe Linh Vân nhắc lên mấy lần ma đạo. Tà đạo dù phát triển lớn mạnh nhưng cũng chỉ là một phần từ ma đạo mà ra. Mà ma đạo chính là từ ma giới xuất ra. Ma giới mạnh bao nhiêu cũng không ai rõ ràng. Vì đơn giản, người ta tà đạo chỉ từ ma đạo đi ra đã phân tranh không thua với yêu đạo cùng thần đạo con đường như vậy ma đạo cũng không ai rõ ràng nó ra sao ?

Kiêu Phong nghe đến chữ ma đạo có chút biến sắc. Hắn nhìn phía trước con đường nói : “Ma đạo hẳn là không tới. Ma đạo nếu tới những người đi lần này sẽ không phải chúng ta.”

Quân Huyền nghe vậy cũng im lặng đôi chút. Kiêu Phong cũng lại không nhìn hắn nói tiếp : “Quân Huyền a, nếu sau này ngươi gặp tà đạo có thể ra tay nhưng gặp ma đạo kể cả kẻ có cảnh giới thấp hơn một cảnh giới cũng liền chạy.”

“Vì sao ?”

Quân Huyền có chút khó tin. Thấp hơn cảnh giới vẫn chạy ? Ma đạo thật kinh khủng như vậy sao ?

“Ngươi nghe dặn dò liền tốt. Ma đạo kinh khủng chính là như vậy. Có những thứ ngươi lên cảnh giới cao hơn tiếp xúc tới mới càng thấy kinh khủng.”

Quân Huyền nghe câu này giống như Linh Vân từng nhấc lên. Hắn lựa chọn im lặng. Xem ra con đường tu luyện càng lên cao càng rõ ràng không bình phàm. Vốn là như ở Thiên Hỏa đế quốc chỉ như con người với con người tới cạnh tranh nhau.

Nhưng tiến lên càng cao thì càng thấy nhiều thứ hơn. Như tới bây giờ, ngoài tu luyện theo thần đạo con đường tranh nhau tài nguyên công pháp. Lại có thêm yêu tộc thích tinh huyết con người để dùng tới tu luyện. Tà đạo hắn chưa gặp qua liền không rõ ràng nhưng cũng không phải thứ tốt.

Riêng chỉ với hai từ ma đạo cùng ma giới nhấc lên làm huyết mạch hắn lại như sôi trào ? Tựa hồ như hắn có quan hệ với hai thứ này ? Nhưng mà nghe Kiêu Phong lời nói, ma đạo cũng không tới Quân Huyền hắn yên tâm không ít. Dù sao ba đạo đấu tranh liền ổn, một đạo mạnh mẽ kéo tới nữa vậy liền khó.

Phi chu di chuyển tốc độ rất nhanh nhưng một ngày thời gian mới tới nơi. Đến nơi đã có rất nhiều người đứng đó, bí cảnh mở ra không riêng gì ngũ đại thánh tông có người tới nhưng tông môn khác đều muốn một miếng canh, miếng dưa.

Bên dưới đã có tới bảy tông phái đang đứng trong đó có hai tông đứng riêng biệt ở phần cao hơn hẳn nhìn địa vị đã rõ ràng ngũ đại thánh tông bên trong hai tông, chưa cần nhìn tới lá cờ của bọn họ.

Quân Huyền theo ánh mắt nhìn xuống liền thấy hai tông đó là tông môn nào. Một tông nhân mã quần áo màu vàng, có người đứng cạnh tới mấy con thú. Không sai được là ngự thú tông tiêu chí khoa trương.

Một tông khác quần áo màu xanh nước biển, trên ngọc bài đeo thân và cánh tay phải có hình tia chớp nhỏ, nhìn đã thấy là của Âm Lôi Các.

Kiêu Phong cho phi chu chậm lại dẫn đầu đoàn người xuống tới. Vũ Thánh Tông trang phục chính là màu xanh ngọc bích nhìn tới liền thấy có chút quý phái tỏa ra rõ ràng.

Dù không muốn công nhận nhưng Quân Huyền hắn cảm giác y phục Vũ Thánh Tông thật sự rất phù hợp. Vẻ ngoài của hắn đều đã thư sinh rõ ràng, mặc lên trang phục này…nếu không có tu hành giả nhìn vào liền tưởng hắn thư sinh thật cơ.

Kiêu Phong dẫn mọi người xuống chào hỏi đôi chút liền chọn một chỗ đứng, cờ của Vũ Thánh Tông cũng dựng xuống như đánh dấu địa bàn. Kiêu Phong dù dẫn đội nhưng cũng không được chú ý lắm. Người chú ý tới lại là Quân Huyền.

Dù hắn không muốn luôn nổi bật như thế nhưng không được. Nơi đây thật sự chỉ có một mình hắn huyền hư sơ kỳ cỏn con, những người còn lại đều đã linh hư không thì cũng huyền hư hậu kỳ, huyền hư đỉnh phong. Nào có ai dẫn tới một huyền hư sơ kỳ như hắn.

Quân Huyền bị nhiều ánh mắt soi tới nhưng vẫn rất bình thản. Muốn làm thân truyền a, những tình huống như này càng không được bối rối. Nếu ba tháng nữa hắn có tới thân truyền bị người ta nhìn chút đã ngại ngùng vậy không ổn.

Đang lúc ánh mắt liếc qua Quân Huyền rất nhiều một tông nhân mã lại tới. Không cần nói, chỉ cần ngửi qua mùi hương thoảng tới biết là Phiêu Miểu cung. Phiêu Miểu Cung các nàng dù chưa tới tận nơi nhưng hương thơm chính là tỏa khắp nơi đây.

Dẫn đầu Phiêu Miểu Cung cũng là một cường giả đạt tới Huyền Vương Kỳ. Nàng tới, ánh mắt đầu tiên chiếu xuống Vũ Thánh Tông. Thấy Kiêu Phong đứng đó nàng còn mỉm cười thầm. Còn Kiêu Phong nhìn thấy nàng, ánh mắt liền tránh. Nếu ai tinh tế liền thấy rõ ở giữa có bí ẩn cần khám phá đây ?

Ví như Long Ca, Long Ca ánh mắt cực kỳ nhanh bén liền thấy cùng nói thầm với Quân Huyền. Quân Huyền nghe xong, cả hai người lại được một phen chém gió tận trời.

Sau Phiêu Miểu Cung là Hạo Thiên Tông tới, dẫn đầu Hạo Thiên Tông lại không có ánh mắt chìu mến như người của Phiêu Miểu Cung nhìn Kiêu Phong. Dù sao a, đàn ông nhìn nhau trìu mến là không ổn. Người dẫn đầu Hạo Thiên Tông nhìn Vũ Thánh Tông hừ lạnh một tiếng cả đoàn người hạ xuống một bên.

Dù Hạo Thiên Tông không ưa Vũ Thánh Tông, Vũ Thánh Tông cũng là như thế nhưng đối phó với tà đạo và yêu tộc vẫn phải đại cục làm trọng. Đến đây, cả năm thánh tông đã đến đủ. Bí cảnh phong ấn thời gian cũng sắp mở ra.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, phong ấn cũng tan biến. Các tông cũng bắt đầu hành động. Vì xuyên qua lớp phong ấn chính là một không gian không xác định rõ nên Kiêu Phong đã phát cho tám người tám miếng ngọc bội. Nếu như truyền tống qua không gian tới nơi nguy hiểm bấm nát ngọc bội liền có thể tới nơi đồng môn gần nhất.

Hoặc như không cần thiết phá nát ngọc bội cũng có thể treo trên thân như phát ra giấu tín hiệu đồng môn có thể dễ tìm tới. Bảy thân truyền đệ tử liền không sao nhưng Quân Huyền vẫn là đáng lo nhất. Dù sao hắn chỉ huyền hư sơ kỳ vào tới đó nguy hiểm nhiều mất mạng có thể nói như chơi.

Kiều Phong cùng vì điều này càng là căn dặn hắn. Vào tới nơi liền phá ngọc bội truyền tống tới một vị đồng môn nào đó còn hơn hẳn ở một mình. Quân Huyền hắn đương nhiên gật đầu. Dẫu sao trong bí cảnh nguy hiểm cũng là ghê gớm.