Chương 135: Rời đi

Lão nhân gia nhìn mọi chuyện đã ổn liền rời đi ban thưởng cho những người trong top mười thiên bia.

Thời gian chầm chậm trôi qua, qua một ngày trời Quân Huyền và Tô Huyên Nhi mời từ trong luyện hóa tỉnh lại. Cả hai người đều đã có đột phá tới huyền hư kỳ, áp chế trong thánh giả chi địa vốn dĩ sẽ mạnh hơn nhưng vì có thánh huyết nên hoàn toàn không gặp vấn đề gì.

Lão nhân gia nhìn như vậy cũng cười cười nói : “Các ngươi đã luyện hóa như vậy liền rời đi thôi. Thánh giả chi địa chi tranh cuối cùng cũng kết thúc.”

Quân Huyền và Tô Huyên Nhi bái tạ lão nhân gia thật lâu liền muốn rời đi. Tô Huyên Nhi nhanh chân liền phi hành đi trước. Còn Quân Huyền hắn đang kiểm tra thu hoạch. Qua lần này, Quân Huyền hắn thu hoạch có chút lớn. Lần trước thôn phệ dị hỏa, thôn hồn quyết mở lên tầng thứ ba. Tầng thứ ba có chút kinh khủng, đó là tái luyện thần hồn. Tái luyện thần hồn như tên đó là khi sử dụng tầng thứ ba liền xuất hiện một thứ kinh khủng nghiền ép thần hồn. Nếu vượt qua được thần hồn sẽ biến đổi về chất lượng. Võ hồn thứ hai Quân Huyền hắn vốn không hay sử dụng nay đã biến đổi rất lớn.

Nếu theo hắn tính không sai, chỉ cần một chút nữa liền trở thành hắc long hộ thể. Võ hồn thứ nhất liền không cần nói cũng thấy đủ kinh khủng. Từ khi có long ca thành hồn thú thứ hai võ hồn không ngừng tiến hóa. Hồn lực hắn ổn thỏa chỉ là không có hai hồn thú không thể đột phá lên huyền hồn kỳ.

Còn về huyền lực càng ổn, đã tới huyền hư kỳ. Giấc mộng phi hành của nam nhân hắn cũng đã thực hiện được. Chưa kể bây giờ mà gặp lại được Linh Vân liền haaaa…Quân Huyền hắn bỗng dưng muốn cười thật lớn đây. Dị hỏa bây giờ phát huy toàn tác dụng các là khủng bố.

Quân Huyền chưa kịp rời đi thì lão nhân gia liền gọi hắn vào trong căn nhà trúc. Quân Huyền tiến vào, lão nhân gia liền nói : “Ngươi nhưng có gặp qua một lão tiền bối sao ?”

Nghe lão nhân gia hỏi vậy, Quân Huyền nhớ đến hai người. Một là người trong thức hải, hai là người đã mang Tiểu Ly tỷ đi. Hắn gặp lão tiền bối cũng chỉ có hai người này. Quân Huyền nhìn lão nhân gia gật đầu trả lời.

Lão nhân gia như rất hoài niệm, gật đầu nói liên tục : “Vậy tốt, vậy tốt.”

Quân Huyền hắn chưa biết nói gì thêm thì tiền bối âm thanh liền vang lên : “Lão bạn già, ngươi là nhớ ta a ?”

Nghe thấy âm thanh như vậy, không chỉ có Quân Huyền, lão nhân gia cũng là đại hỉ. Lão nhân gia không chút chần chừ nói : “Không phải ngươi còn thiếu còn thú sao ?”

Vừa nói, lão nhân gia vừa chìa ra một chiếc nhẫn : “Trong đó là huyền vũ, dù không phải thánh thú huyết mạch thuần khiết nhưng cũng có một tia. Ngươi liền đi hấp thu đi.”

Quân Huyền còn chưa kịp trả lời gì thì tiền bối thần bí chỉ nói đơn giản hai từ : “Đi đi.”

Tiền bối vừa dứt lời liền hiện thân ra, tiền bối vẫn như ẩn trong một hạt ngọc màu đen hoàn toàn nhìn không rõ. Hết cách, dù sao cũng có lợi cho mình. Quân Huyền liền cầm chiếc nhẫn bước ra căn nhà trúc luyện hóa.

Quân Huyền mở chiếc nhẫn ra. Thật sự bên trong là hồn thú của huyền vũ. Nhưng không phải huyền vũ thánh thú kia, nhưng có một tia huyết mạch đều là trân quý. Quân Huyền hắn liền bắt đầu luyện hóa thành hồn thú thứ ba của mình.

Bên trong căn nhà trúc, lão nhân gia nhìn tiền bối thần bí nói : Ai, thời gian vô tình a. nhớ năm đó ta và ngươi đều ngồi uống rượu, tung hoành một phương. Vậy mà giờ mỗi người mỗi cảnh, lại đều là tàn hồn đây.

Tiền bối cũng trầm lặng đôi chút rồi bắt đầu tiếp chuyện…

Quân Huyền hắn luyện hóa hết hồn thú, hồn lực cũng liền tăng mạnh. Hồn lực từ thiên hồn sơ kỳ đỉnh phong đột phá tới thiên hồn hậu kỳ. Luyện hóa hoàn tất, hắn đứng dậy định tiến vào trong căn nhà trúc nói một lời tạm biệt rồi rời đi thì lão nhân gia đã đứng cạnh hắn từ bao giờ.

“Đi thôi.”

Lão nhân gia phất phất tay ra hiệu với Quân Huyền. Quân Huyền hắn bái tạ lão nhân gia một lần nữa rồi rời đi. Khi bước chân hắn qua cánh cửa tiểu viện cũng là lúc tạo hóa chi tranh kết thúc. Thông đạo hướng ra ngoài tự động mở ra.

Thông tin một trăm người trên thiên bia cũng nhanh chóng hóa thành một tờ giấy tới tay vũ thánh tông người. Năm đại sứ giả đều nhìn vào đó rồi gật đầu.

Thông đạo mở ra, bao nhiêu người đều nhanh chóng ra ngoài. Dù có thể không đạt được tạo hóa nhưng tiến vào trong đó có nhiều linh dược hay bảo vật đều tăng lên đáng kể. Giống như Thẩm Nhi đang phi hành bên cạnh Quân Huyền vậy. Nàng vậy mà cũng tiến vào huyền hư kỳ.

Một trăm người lên được thiên bia nhưng ra bên ngoài thánh giả chi địa cũng không một trăm người nữa. Mà con số lại chỉ có sáu mươi bảy người, đây chính là tàn khốc. Đủ điều kiện nhập năm đại tông nhưng lại không có mạng nhập tông.

“Ngươi nhưng tính vào tông môn nào ?” Quân Huyền quay sang bên cạnh Thẩm Nhi đang đứng hỏi.

Thẩm Nhi nàng không nghĩ chút nào dứt khoát trả lời : “Ngự Thú Tông.”

Quân Huyền hắn cũng gật đầu không nói gì nữa. Thẩm Nhi nàng có vạn thú cùng quy thể chất vào ngự thú tông là lựa chọn không sai.

Những người không thuộc vào trong thiên bia ra được tạo hóa chi địa cũng nhanh chóng rời đi. Sáu mươi bảy người đứng đấy liền được gọi tiến tới.

Từ xếp thứ nhất Tô Huyên Nhi nàng theo lời tiền bối gia nhập Phiêu Miểu Cung. Lâm Hạo đã chết bất tử kỳ liền bỏ qua. Tiếp theo tới Quân Huyền hắn liền tiến nhập Vũ Thánh Tông. Nhưng mà, chưa kịp tiến tới hàng ngũ Vũ Thánh Tông một lão già liền nhìn hắn hỏi : “Ngươi nhưng đoạt được tạo hóa ?”

Quân Huyền có chút nghi ngờ. Hắn cùng Tô Huyên Nhi đều đạt được tạo hóa nhưng lão già này lại chỉ nhắm tới hắn. Nhìn vào cờ trên hàng ngũ Quân Huyền liền rõ, lão già này là người của Hạo Thiên Tông mà Vũ Thánh Tông cùng Hạo Thiên Tông là như nước với lửa. Một bên không chết không thôi.

Vốn là Vũ Thánh Tông địa vị siêu nhiên nhưng mà vị Thánh giả duy nhất ngã xuống Vũ Thánh Tông sao còn giữ được địa vị như vậy. Mà Hạo Thiên Tông quật khởi nhanh chóng cũng nhằm lật đổ Vũ Thánh Tông.

Quân Huyền nhìn lão già đáp : “Tiền bối nhìn nhầm, vãn bối may mắn tiến vào thiên bia thứ hạng còn thấp sao tranh nổi tạo hóa.”

Lão già yên lặng không nói. Quân Huyền nhanh chóng tiến vào hàng ngũ của Vũ Thánh Tông. Lão già nhìn Quân Huyền đôi chút. Lão mới là không nhìn nhầm. Mang trong người tông chủ đưa cho bảo bối phát sáng, một lần là Tô Huyên Nhi. Nàng đứng đầu thiên bia đoạt được tạo hóa có lẽ sẽ không sai. Chưa kể, nàng còn gia nhập phiêu miểu cung liền không đụng được.

Nhưng mà, Quân Huyền tiến tới. Pháp bảo lại phát sáng, mà pháp bảo mới không có sai được. Như vậy, tiểu tử này đoạt được tạo hóa hẳn là không sai đi. Quan trọng là lại có hai người đoạt được tạo hóa sao ? Kèm theo lời Quân Huyền nói lão liền bỏ qua tiểu tử này một lần. Dẫu sao cũng không thể trước mặt sứ giả tông người ta làm khó dễ được.

Các tông nhanh chóng tuyển chọn xong đệ tử mới. Sáu mươi bảy người mà Phiêu Miểu Cung chỉ tuyển bảy người. Còn lại sáu mươi người chia cho bốn tông còn lại.

Xong xuôi, phiêu miểu cung cũng là dẫn đầu rời đi. Tô Huyên Nhi nhìn Quân Huyền chút, ánh mắt như nhắc nhở cẩn thận liền rời đi cùng tông môn.

Sau phiêu miểu cung các tông cũng liền rời đi. Vũ Thánh Tông xuất ra một phi hành pháp bảo là một con thuyền độ dài rộng tới 100m mét có thừa. Các đệ tử đều nhanh chóng tiến lên thuyền.