Quân Huyền nghe xong mới cười nhạt đáp : “Chỉ giáo thì không cần, ta lấy công pháp này đổi ngươi một kiện bảo vật và một điều kiện…đồng ý chứ ?”
Yêu hồ cười mệ hoặc, nàng giờ đây sự tín ngưỡng với hổ yêu trước mặt tăng rất cao, so với yêu vương còn muốn cao hơn.
- Sao có thể không đồng ý được, chỉ cần ngài đưa công pháp đầy đủ, kể cả thiếp thân cũng là của ngài.
Quân Huyền cười thầm trong lòng, hắn mục đích đã hoàn toàn đạt được, mà đạt được còn thành công rất lớn, một mỹ nữ tuyệt sắc lại muốn thuộc về hắn luôn a. Hắn quay người lại, dơ một ngón tay lên…yêu hồ như hiểu ý lập tức đứng lại gần hắn, đưa mí tâm vào ngón tay to lớn của hồ yêu ấy.
Nhanh như chớp, Quân Huyền vận dụng Thiên Thư kiến thức truyền vào não hải nàng hai mươi tư câu công pháp hoàn chỉnh. Sau đó, hắn cười cười nói : “Ta còn cần một cái phu nhân người ta sao ?”
Nghe xong, yêu hồ cũng không khỏi đỏ mặt. Nàng gương mặt lúc này mới dừng đi mị hoặc, nàng như không chấp nhận phụng phịu bộc bạch ra bí mật : “Thiếp thân trên danh nghĩa đúng là phu nhân của yêu vương, nhưng mà hắn lại tu luyện công pháp kì quái khiến hắn bị vấn đề ô nhục nhất của giới nam a.”
Nói đến đây, nàng gương mặt đỏ như gấc. Quân Huyền cũng cười cười, vấn đề này…hẳn là Liệt Dương đi. Có phu nhân mị lực kinh người kinh người như này mà bị một cái Liệt Dương, Quân Huyền cũng cảm thấy khổ thay cho hắn.
Quân Huyền cũng không nói gì thêm, hắn nhấc chân lên hướng vị trí của tấm phù đi tới. Còn yêu hồ ở lại gương mặt dù chưa hết đỏ hồng lên nhưng nàng vẫn quan trọng hơn một việc là cảm ngộ thử công pháp.
Theo công pháp Quân Huyền truyền tới, nàng dẫn lĩnh ngộ qua thử. Chỉ lĩnh ngộ một lần mà nàng cảm nhận được sự tăng vọt rõ rệt, cảm giác cứ như những lần trước nàng dùng công pháp này tu luyện chỉ đang một trò hề. Mị lực của nàng trong phút chốc cũng xuất hiện biết hóa nhỏ.
Giờ đây, yêu hồ minh bạch vì sao Quân Huyền hoàn toàn không bị mị lực nàng mê muội, hắn có thể nói ra công pháp chí bảo của tộc nàng thì nàng cũng như đang diễn trò hề trước mặt hắn thôi.
Ánh mắt của nàng nhìn hổ yêu to lớn kia cũng không còn ý định thu phục nữa, thay vào đó là ánh mắt cảm kích, tín ngưỡng bất tận. Dù nói là đổi đồ nhưng mà nàng chính là được một cái cho không công pháp. Bảo vật nơi đây đều là yêu thú hay yêu vương kiếm về, mất đi một đồ thì cũng không phải của nàng.
Mà nàng lại có được một bảo vật nàng ao ước hơn, công pháp tuyệt đỉnh. Quân Huyền cho nàng công pháp chính là đang cho nàng cơ hội mới, cơ hội báo thù.
Quân Huyền lấy được truyền tống phù liền cất vào túi không gian, hắn quay lại nhìn hồ yêu kiều mị đang đứng kia cũng nhẹ nhàng nói :
- Đi thôi.
Qua một lần nói chuyện và nàng bộc lộ ra bí mật, kèm thêm nàng đã thu lại mị lực kia khiến Quân Huyền có phần yên tâm hơn với nàng. Nàng bây giờ sợ rằng đã như người của hắn, hắn bảo nàng làm một thì chưa chắc nàng đã làm hai a.
…………….
Quân Huyền và hồ yêu, hai thân ảnh đi cùng nhau tiến lên tầng ba, mỗi bước đi lên tầng ba này lòng Quân Huyền tràn đầy hồi hộp. Hắn là đang tới rất gần mục đích của chuyến đi này, cái hắn đang rất muốn chinh phục.
Khi gần tới cửa tầng ba, hổ yêu bước chân nhẹ nhàng như múa chạy lên trước Quân Huyền đẩy cánh cửa được làm bằng vàng kia ra, như ngỏ ý mời Quân Huyền thoải mái tiến vào. Quân Huyền cũng cười cười một cái với nàng sau đó liền nhanh chóng đi vào.
Khi bước chân Quân Huyền vừa chạm vào mặt đất được giáp bằng vàng kim thì ngay lập tức, ở rất xa bảo khố này…yêu vương đang say rượu liền mở mắt ra, đôi mắt lúc này rất tỉnh tảo, không còn mụ mị say rượu nữa. Hắn như cảm nhận gì đó sau đó đứng dậy, nhìn ra cửa hổ xa xa về bảo khố. Sau đó, chân hắn đạp mạnh một cái trực tiếp tiến về bảo khố.
………….
Còn Quân Huyền, hắn vừa bước vào bảo khố liền nhìn thấy ba kiện bảo vật thiên cấp được trưng trước mặt, ba kiện bảo vật này đang hoàn toàn lơ lửng trên không trung. Xung quanh các bảo vật được một vòng tròn như bao bọc lại.
Quân Huyền quan sát một chút thì thấy ba bảo là một cây bảo kiếm, đẳng cấp là thiên cấp hạ phẩm. Một tấm gương đồng nhìn rất bình thường nhưng cũng lại là một thiên cấp hạ phẩm bảo vật. Và còn có một cây đao to lớn, cũng cùng đẳng cấp bảo vật.
Bất quá, hắn lại ló ngơ ba bảo vật này ngay lập tức. Hắn nhìn phía đằng sau ba bảo vật này là thứ hắn hướng tới…một cánh cửa thông đạo to lớn đang được mở ra chờ sẵn ở đó.
- Giờ ta liền muốn đưa điều kiện a. – Quân Huyền nhìn yêu hồ nói.
Yêu hồ bên cạnh cố ý quyến rũ một chút, ngọc thủ nàng nhẹ nhàng choàng qua cổ Quân Huyền nói : “Ngài mai nói, bất kể điều kiện ra sao thiếp thân đều đồng ý, kể cả…phải dâng hiến.”
Nhưng mà, Quân Huyền đối với sự quyến rũ này cũng cười cười. Hắn nhẹ nhàng đặt lấy ngọc thủ mình đặt lên vai nàng nói : “Điều kiện rất đơn giản đó là bây giờ ngươi chỉ cần cùng ta diễn một màn kịch. Vai trò của ngươi trong màn kịch này rất lớn đấy.”
Yêu hồ nghe xong cũng có chút khó hiểu hỏi lại : “Diễn kịch ?”
Quân Huyền gật gật nói : “Đúng vậy, màn kịch này…ta đạt được mục đích của ta còn vô tình giúp ngươi đạt được tiến gần hơn với mục đích của ngươi. Đó là ngươi có thêm lòng tin của yêu vương. Lúc đó, không phải dễ dàng cho kế hoạch lật đổ yêu vương của ngươi sao?”
Yêu hồ lần nữa biến sắc, ngọc thủ lập tức thu lại, nàng gương mặt khó hiểu cực kỳ. Hổ yêu này biết được chí bảo tộc nàng đã là điều không ai ngờ tới nổi, bây giờ lại còn biết được kế hoạch ngầm đang rất hoàn mỹ của nàng. Nàng xác thực là muốn lật đổ yêu vương, kế vị yêu vương dùng Hoa Thành thành lực lượng nàng báo thù.
- Ngài sao biết được thiếp thân mục đích ?
Quân Huyền chỉ cười, lắc đầu nói : “Ta làm sao biết được ngươi không cần biết. Ta còn biết hai ngày nữa yêu vương độ kiếp, kế hoạch đó sẽ kích hoạt. Mà mục đích của ta này sẽ làm yêu vương mất đi át chủ bài chống lôi kiếp.”
Yêu vương dù được tặng rất nhiều bảo vật để chống cự lôi kiếp nhưng mà những bảo vật đó dưới sự của lôi kiếp khủng bố mà ngũ yêu phải chống cự thì sẽ vô dụng. Yêu vương dựa vào át chủ bài lớn hơn là dị hỏa, hắn là người đang mang dị hỏa về đây với mục đích sẽ dùng luyện hóa dị hỏa lấy lực lượng dị hỏa chống lôi kiếp.
Nếu kế hoạch hoàn hảo, hắn có thể vượt qua lôi kiếp, sở hữu dị hỏa bá đạo, trở thành ngũ cấp yêu thú. Một công đôi việc, mà thành quả không chút nào nhỏ.
Nhưng mà, hắn lại không biết. phu nhân của hắn là đang ngầm tập hợp rất nhiều người quy thuận, có cả thập nhị tướng trong đó, mục đích chờ ngày lôi kiếp sẽ ra tay ám sát. Nàng mặc dù không có thực lực bá đạo như yêu vương nhưng mị lực rất lớn nên thu được nhiều người trung thành hơn. Và nếu ám sát thành công, nàng sẽ là tân vương.
- Ngài mau nói thiếp thân phải làm gì ? – Yêu hồ có chút nôn nóng lên, nàng thật sự muốn biết vai trò của mình trong diễn kịch của người này là gì. Đến cả kế hoạch của nàng hắn còn nắm trong tay như vậy thì màn kế hoạch của hắn đến bậc nào đây.
Quân Huyền hắn cười cười nói : “Vai trò của ngươi đó là nằm đây và giả vờ ngất.” Hắn vừa nói vừa chỉ vào cánh cửa vào bước vào tầng ba.
Hắn chỉ gỏn gọn đáp như vậy không khỏi khiến hồ yêu hụt hẫng, nàng còn tưởng với cảnh giới có chút cao như nàng hắn sẽ nhờ nàng giữ chân yêu vương để hoàn thành mục đích hay gì đó nhưng lại không phải, hắn đơn giản chỉ kêu nàng nằm một chỗ. Vai trò như vậy thì có gì to lớn a?
Yêu hồ khó hiểu hỏi lại : “Chỉ đơn giản như vậy, thiếp thân sao có thể lấy thêm lòng tin của yêu vương.”
Quân Huyền hắn nhìn nàng đơn giản giải thích : “Ta trở thành một yêu tạo phản nổi lòng tham muốn cướp đồ, ngươi ngăn ta bị đánh ngất…như vậy không phải một công thần sao ?”
- Cướp đồ ? – Yêu hồ nghe xong cũng khó tin. Nhưng mà, nàng cũng minh bạch, hắn có được công pháp tộc nàng thì ánh mắt sẽ không dừng ở đây, nàng trầm ngâm rồi hỏi : “Ngài muốn tạo phản cướp đồ như nào ?”
Quân Huyền cười nhẹ, hắn cởi khốn tiên ra, dơ túi trữ vật lên một mạch thu ba bảo vật vào túi, cười nói : “Đây không phải là cướp đồ rồi sao ?”
Dứt lời, hắn thu lại nhẫn trữ vật, nhìn nàng một cái cuối sau đó dứt khoát bước xuống thông đạo.
Yêu hồ bên trên gương mặt còn đặc sắc hơn, hắn cứ như vậy là tạo phản xong rồi ? Mà quan trọng hơn, nàng chiếm lấy vị trí vương vốn muốn sử dụng bảo khố thoải mái không phải nịnh nọt vương gì cả, nay ba đồ cao quý nhất bị lấy đi trước mặt nàng mà nàng không muốn phản kháng chút nào như vậy…bảo khố đã gần như mất đi bảo vật lớn nhất, nàng còn muốn làm yêu vương làm chi đây ?
Nhưng mà, nàng từ đầu đến cuối cũng không có ý định đối đầu với hắn. Chưa kể, hắn là một người đã ban phát tạo hóa cho nàng nên nàng càng không muốn phản hắn. Hồ yêu vẫn giữ lòng tin, nàng có công pháp rồi bảo vật cũng không quá trọng nữa. Dù hắn lấy đi bảo vật khiến nàng đau lòng nhưng tạo hóa hắn để lại còn lớn hơn. Nàng cũng nhanh chóng thực hiện màn kịch này, một thân mảnh khảnh nằm ra cửa tầng ba bảo khố.
Gương mặt không còn diễm lệ nữa, thay vào đó nàng diễn một chút gì bi khổ. Đôi mắt nàng nhắm lại như bị đánh ngất, đôi môi nàng lại tự có máu chảy ra một ít. Nàng diễn kịch còn đạt hơn Quân Huyền mong đợi.