Chương 4: Tấn thăng Tu vi

Công tử,không biết tôn tính đại danh,ngày sau tỷ muội ta nhất định báo đáp,lúc này HOA PHƯỢNG cũng mở mắt ra nhìn thấy tình huống nhớ lại trước khi ngất đi,3 tên hắc y nhân đang tấn công mình,bây giờ trước mặt lại xuất hiện người này không biết là ai.

-Tỷ tỷ,vị ca ca này la ai nha?''Đây là công tử đã cứu chúng ta,giúp muội và ta trị thương.'',ca ca thật tốt, giọng hoa phượng nũng nịu nói.

HAHA,Nhớ kỹ phu quân 2 nàng tên là DIỆP LĂNG.Tiểu nương tử hiện tại ta chỉ muốn nàng lấy thân báo đáp thôi.

HOA NGỌC,HOA PHƯỢNG cả hơi mặt ửng đỏ,DIỆP LĂNG ca ca nếu huynh huynh muốn ta ta đồng ý, HOA PHƯỢNG lý nhí ,Haiya muội muội biết yêu rồi sao.HOA NGỌC mặt cũng ửng đỏ giọng than thở.

-HAHA TỐT 2 muội ở đâu ta đến nhà cầu thân?DIỆP LĂNG ca ca,muội và tỷ tỷ từ nhỏ dựa nhau mà sống hiện tại gia tộc muội tại,GIANG THÀNH.

Tốt chúng ta liền về gia tộc 2 tiểu nương tử của ta,mặt HOA NGỌC ửng đỏ thẹn thùng không giám trả lời.HOA PHƯỢNG thì lý nhí nhỏ giọng, chạy lại ôm DIỆP LĂNG,ca ca vậy chúng ta sau này là là gìi.

-Còn gọi DIỆP LĂNG ca ca cái gì sau này gọi là PHU QUÂN biết chưa?Vâng....phu...phu..phu quân HOA PHƯỢNG thẹn thùng trả lời.

DIỆP LĂNG, tiến tới chỗ 3 tên hắc y nhân bị giết,nhặt lên 3 nhẫn trư vật kiểm tra,Tốt không tồi,sau đó ném về phía HOA NGỌC,HOA PHƯỢNG''ĐÂY LÀ QUÀ GẶP MẶT PHU QUÂN TẶNG CÁC NÀNG THÊ TỬ''

-Cảm tạ công tử,Hì hì HOA PHƯỢNG chạy lại ôm DIỆP LĂNG''phu quân thật tốt hihi,cạ cạ đầu vào ngực hắn,DIÊP LĂNG cũng xoa đầu hít nhẹ một mùi thơm của xử nữ chi thân, thật muốn dùng cự côn thịt dạy dỗ tiểu nương tử nàng''

HOA NGỌC,HOA PHƯỢNG ửng đỏ khuôn mặt kiểm tra nhẫn trự vật,Thấy bên trông công pháp ngọc cấp có vài bộ,pháp bảo cực cấp có vài cái,đan dược mấy bình,tinh thạch mấy chục vạn trung phẩm.

Lúc này DIỆP LĂNG mới xuất ra PHI THUYỀN to hàng trăm trượng trên bầu trời,chúng ta tiến về GIANG THÀNH.

-PHU QUÂN,ĐÂY LÀ PHÁP BẢO GÌ NHA? HAHA CHỈ LÀ NGỌC CẤP MÀ THÔI.''HOA PHƯỢNG rung động nói tùy tiện NGỌC CẤP mà phu quân bảo chỉ là?bối cảnh phu quân thật lớn nha.,Sau này nàng sẽ biết thôi đừng vội.

---

TING CHÚC MỪNG KÝ CHỦ HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ GIẢI CỨU MỸ NHÂN

THƯỞNG X1 MẢNH THẾ GIỚI

THƯỞNG : HUYỀN TIÊN PHÁP BẢO TUYỆT THẦN THƯƠNG

THƯỞNG TÚC CHỦ : 200 ĐIỂM KHÍ VẬN

HỆ THỐNG ĐÁNH GIÁ TÚC CHỦ HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ ĐẦU TIÊN MỞ RA CHỨC NĂNG ĐIỂM KHÍ VẬN.

-Hệ thống điểm khí vận là gì giải thích rõ ràng một chút.

''Hồi túc chủ,điểm khí vận có thể tăng khí vận cho túc chủ,hoặc có thể dùng để đổi lấy công pháp,bí kỹ,đan dược,hoặc trực tiếp tăng Tu vi,nếu túc chủ sử dụng diểm khí vận thì khí vận sẽ giảm''

Bây giờ ta có 200 điểm khí vận thì tăng tu vi tới được đâu.''200 điẻm dựa vào tu vi cực tiên hậu kỳ,có thể trực tiếp tấn thăng ngọc tiên''

-TỐT vậy ta dùng tăng toàn bộ vào tu vi,Lúc này trong phòng nhỏ trên phi thuyền,thiên địa tiên khí ầm ầm lao vào đan điền của DIÊP LĂNG bể chứa đầy ấp đạt đến giới hạn,Một luồng tiên khí xung kích ầm ầm ra ngoài mấy trăm trượng.

-Không biết công tử đang làm gì,Tiên khí tán loạn như vậy thật kinh khủng,Tỷ tỷ chúng ta vào hỏi thăm phu quân đi.''Được''

-Đẩy cửa phòng đi vào 2 người tiến tới,''PHU QUÂN, chàng làm gì vậy.''KHÔNG CÓ GÌ PHU QUÂN NÀNG THIÊN TÀI BẤT QUÁ mới 16 tuổi chỉ đạt được NGỌC TIÊN tu vi''

-HOA PHƯỢNG hừ lạnh bất mãn,phu quân trứng thối NGỌC TIÊN cấp bậc lão tổ gia tộc nha,phu quân trứng thối nói gì đó.Đúng vậy công tử ngài là yêu nghiệt 16 tuổi tu vị đạt ngọc tiên nói ra chỉ sợ tây vực không có người thứ 2.

-HAHA ta củng cố tu vi một chút khi nào tới GIANG THÀNH liền gọi ta,VÂNG PHU QUÂN,CÔNG TỬ.

HỆ THỐNG MỞ RA BẢNG THÔNG TIN.

DANH TÍNH : DIỆP LĂNG

TU VI : NGỌC TIÊN SƠ KỲ

CÔNG PHÁP:GIÁP LONG THẬP BÁT CHƯỞNG,KIM CƯƠNG BẤT HOẠI,DI BỘ THUẤN ẢNH ( MAX )

KHÔNG GIAN HỆ THỐNG: TUYỆT THẦN THƯƠNG,MẢNH THỂ GIỚI

TỐT CHO TA XEM CHÚT TUYỆT THẦN THƯƠNG.

Liền trong tay DIỆP LĂNG,xuất hiện một thanh thương lạnh giá,toàn thân màu xanh nước biển,mũi thương sắc bén,chuôi thương có một con Phượng HOÀNG BĂNG.Pháp bảo tốt,liền tăng cho Tiểu thê tử.

Bên ngoài,có tiếng nọi vang vọng vào''Công tử chúng ta đã đến GIANG THÀNH'',Được rồi tạm thời chúng ta thu là Phi thuyền tránh gây náo động.

Lúc này thân ảnh 3 người tiến vào GIANG THÀNH,CHU NGỌC nói với DIỆP LĂNG,tại GIANG THÀNH chia làm 3 thế lực cự đầu lớn.Dẫn đầu là Lý gia chuyên cung cấp về luyện khí,gia tộc thứ 2 là Trần gia chuyên về đan dược,cuối cùng là Phủ thành chủ GIANG THÀNH.

-Ồ vậy nói ra CHU GIA của nàng, có vẻ yếu hơn?''Công tử nói đùa rồi,gia tộc chu gia chúng ta không có ngọc tiên cấp bậc làm sao trấn tộc tranh giành lại các gia tộc khác.''Đi trên đường,HOA PHƯỢNG dừng lại các cửa hàng bắt DIỆP LĂNG mua cho nàng quần áo hết cái này đến cái kia.

-2 tiểu nha hoàn 15,16 tuổi đứng trước phủ của CHU GIA,''Chào tiểu thư,chào gia chủ''CHU GIA sớm là của HOA NGỌC là GIA CHỦ còn HOA PHƯỢNG là tiểu thư trong tộc''Tu vi cao nhất chính là nàng, gia tộc nhỏ cực tiên sơ kỳ mạnh nhất.''

Tiểu thúy ngươi sắp xếp cho công tử phòng tốt nhất phục vụ hắn,nếu có gì không thỏa mãn hắn ta liền giáng tội ngươi''Vâng gia chủ''

Công tử mời theo ta,''DIỆP LĂNG nói haha tốt''

Tối đến đi vào sương phòng, thu thập phòng ở.

Trời dần dần đen xuống.

DIỆP LĂNG ăn một viên tinh khí đan bổ sung khí huyết, liền từ tu di nạp giới trung đổ ra nhất đống đồ vật, bắt đầu tinh tế tính toán.

Đang lúc lúc này.

"Thùng thùng thùng!"

DIỆP LĂNG đi đến cửa viện chỗ hỏi: "Ai a!"

"Ta... Ta là HOA NGỌC ~ "

HOA NGỌC?

"Chi ~~!"

DIỆP LĂNG mở ra cửa viện, hai mắt tỏa sáng!

Lúc này HOA NGỌC vừa mới tắm rửa xong, một đầu tề nhĩ tóc ngắn ướt sũng đạp kéo tại đầu phía trên, nàng chẳng biết tại sao thậm chí còn một lần nữa đổi một bộ mặc lục sắc váy ngắn. Liền vòng tai đều tỉ mỉ chọn lựa đổi một đôi giọt nước mắt hình thủy tinh khuyên tai.

Bên tai trụy hoà lẫn phía dưới, có vẻ ngượng ngùng như vậy nhìn rất kiều diễm!

"Đã trễ thế này, nàng là gia chủ không nên ở đay chứ , đến có chuyện gì không?"

Nghe được DIỆP LĂNG trêu ghẹo, HOA NGỌC tâm càng ngày càng áy náy đi lên!

Nàng tay nhỏ gắt gao kéo lấy góc áo nói: "HOA NGỌC ... Thực xin lỗi! Đều là ta không tốt!"

"Ô ô ô..."

Khóc cái kia kêu một cái lê hoa đái vũ.

DIỆP LĂNG nhanh chóng kéo lấy nàng vào gian phòng, đêm hôm khuya khoắt một cái nữ tử tại chúng ta ngoại khóc sướt mướt giống bộ dạng gì?

"DIỆP... DIỆP LĂNG, ngươi nắm đau ta!"

HOA NGỌC lời nói nhỏ nhẹ nói.

DIỆP LĂNG buông tay ra, đi đến cái bàn bên cạnh, cho nàng rót một chén trà.

HOA NGỌC tò mò nhìn trong phòng bố trí, nghi ngờ nói: "DIỆP LĂNG, tiểu muội đâu này? Như thế nào không nhìn thấy nàng a!"

"....!" DIỆP LĂNG đưa cho nàng chén trà, nói: "nàng hiện tại đã về phòng ngủ rồi ."

"Thì sao, ngươi hỏi nàng làm sao?"

"Không có việc gì! Không có việc gì!"

HOA PHƯỢNG đỏ mặt lắc đầu nói.

Tiểu muội thế nhưng không ở?

Vốn chỉ là nghĩ đến nhìn nhìn DIỆP LĂNG, lúc này trong phòng cũng chỉ có hai người bọn họ người, không khí nhất thời lâm vào lúng túng khó xử. DIỆP LĂNG một chút cũng không vội vàng, ngồi ở trên ghế dựa, thảnh thơi thảnh thơi uống nước trà.

HOA NGỌC nói một câu, DIỆP LĂNG hồi một câu, cũng không chủ động tìm đề tài tán gẫu, liền muốn nhìn một chút HOA NGỌC sẽ làm sao!

"DIỆP LĂNG..." HOA NGỌC lúng túng khó xử đứng dậy, nói: "Nhìn ngươi quá cũng không tệ lắm ta an tâm... Cảm tạ ngươi cứu mạng chi ân!"

"Ân... Sắc trời không còn sớm, ta nên đi..." Nói chậm rãi đi ra ngoài cửa, nhưng là bước chân rất chậm, hình như mong chờ DIỆP LĂNG giữ lại nàng.

"A!"

HOA NGỌC thân thể yêu kiều lảo đảo, bị DIỆP LĂNG từ phía sau lưng một phen ôm tại trong lòng.