Băng Tuyết Đế Quốc
Đế Đô,Vương Thành.
Bệ hạ,vậy chúng ta có nên có đồng ý liên hôn với Tuyết Kiếm Thánh Địa không ạ.Nữ nhân quỳ xuống run rẩy nói.
Diệp Thanh Tuyết, nhíu mày nói '' Chuyện này vậy cần thái tử về bàn lại,nếu hắn đồng ý thì ta không có ý kiến''.
Bất chợt một âm thanh vang vọng từ bên ngoài vào trong,một nữ nhân mặc quân phụ hớt hả chạy vào,khuôn mặt trắng bệch''Bệ hạ thần có chuyện quan trọng cần bẩm báo.''.
Diệp Thanh Tuyết có chuyện gì sao nàng khẽ nhìn thấy bộ dáng của nữ nhân vưa chạy vào,là người canh giữ hồn bài quan trọng tại Đế quốc.
Trong linh hồn nàng lúc này chợt cảm giác,thất lạc đột nhiên nó nhói một cách dữ tợn,tim nàng đập thình thịch như có cái gì đó rất quan trọng.Nhìn người trước mắt nàng khẽ nói''lui ra hết đi''
Trong phòng bây giờ chỉ còn 2 người 'Diệp Thanh Tuyết,không còn đợi được nữa tim nàng cứ như bị xé ra không hiểu lý do''Có chuyện gì sao Hàn Nhi''.
Giọng Hàn Nhi lúc này run rẩy khuôn mặt trắng bệch không còn giọt máu ,nàng hít sâu cố gắng rặn ra từng chữ một''Hồ.....hồn..ba...ì ...của thái tử vỡ rồi.
Đing,ngươi nói cái gì,Diệp Thanh Tuyết không chần chờ mở ra không gian chi đạo trực tiếp tiến về chỗ cất hồn bài của Diệp Lăng.
Trước mặt nàng là hồn bài vỡ vụn tượng trưng cho chủ nhân hồn bài đã chết.
Trái tim nàng như bị đâm thủng,hai chân nàng khụy xuống,không biết từ bao giờ hai hàng lông mi khẽ rung rungnước mắt nàng đã rơi.''Diệp....Diệp Lăng'nàng run rẩy gọi tên.
Tại sao ngươi lại chết,nàng tức giận, cho người điều tra ta....
Nàng lúc này xé rách không gian trực tiếp xuất hiện trên bầu trời đế đô vương thành. hỏa lâm đế quốc.
Xông vào thẳng chỗ Hoàng Cung ,Hoàng đế''Diệp Lăng hắn đâu rồi''Lời nói tuy nhẹ nhàng,nhưng nó chứa vô tận sát khí xông thiên,không gian như muốn băng liệt lại.
Lâm Minh Hỏa Đế,kinh hãi giọng nói run rẩy '' Ta không biết a,sau khi đấu giá xong thì hắn rời khỏi'' đi về phía BĂNG TUYẾT ĐẾ QUỐC.
'Diệp Thanh Tuyết biến mất ra khỏi vương thành đi theo hướng phi thuyền diệp lăng.
Nàng nhíu mày nhìn xuống,xung quanh vài ngàn dặm đã bị thành bình địa có một hố lớn sâu mấy trăm trượng lõm xuống đất.''Chỗ này vừa có chiến đấu không lâu'' Là chuyện gì xảy ra sao. chiến đấu lớn như vậy,chẳng lẽ không ai biết?
Bên cạnh Diệp Thanh Tuyết xuất hiện một thân ảnh '' Bệ hạ,theo thần điều tra thái tử có giết một tên thiếu chủ Huyết Ma Môn'' Xong sau khi thiếu chủ rời đi thì mất tích.''
Huyết ma môn sao''Trước Tông Môn Huyết Ma Môn, Diệp Thanh Tuyết một tay bóp một phát toàn bộ bị tiêu diệt mấy trăm vạn từ đệ tử cho đến trưởng lão thành bọt máu,kiến trục tông môn rầm rầm sụp đổ.''Còn duy nhất một tên tông chủ''
''Diệp Thanh Tuyết,hắc hắc chắc ngươi thương hắn lắm hahahahaha''Trước khi hắn chết bộ dạng thật thê thảm hắc hắc''Bị xuyên thấu tim a sau đó còn bị ta cho tuyệt môn trấn phái thiêu đốt cả thân thể lẫn thần hồn hắc hắc.
Diệp Thanh Tuyết không nói nhiều trực tiếp sưu hồn''Nàng thấy được toàn bộ cảnh chiến đấu khi ấy,đến lúc diệp lăng bị kiếm đâm xuyên tim,Đao chặt đứt tay,sau đó là 2 tuyệt kỹ hỏa cầu lớn giáng xuống,toàn bộ không gian hư vô xung quanh nứt ra....rồi sau đó Diệp Lăng đã không còn thấy đâu nữa.
Diệp Thanh Tuyết thở dài''Là mẫu thân không tốt,lăng nhi,xin lỗi ngươi nếu có kiếp sau..ta nguyện làm mọi thứ về ngươi ''nước mắt nàng rơi xuống''
Dần dần toàn bộ tây vực lan truyền,HUYẾT MA MÔN 1 ngày tận diệt tại sao bị ai diệt lại không ai biết,Kèm theo đó tin tức chấn động toàn bộ tây vực lan truyền ra''Thái tử đã chết''
Toàn bộ câu chuyện có lẽ người biết được đếm trên đầu ngón tay''Hỏa Lâm Đế Đó Vương Cung''
Phụ thân,người nói tên Diệp Lăng thái tử bị chết rồi sao?Lâm Ngọc yên mặt nàng có chút đượm buồn quay sang nói với Lâm Minh Hỏa Đế.
Lâm Minh Hỏa Đế thở dài''Có lẽ là vậy,liên kết sự việc từ thái tử hắn giết thiếu chủ,cho đến huyết ma môn bị diệt a.''
Lâm Ngọc yên lòng nàng trái tim không hiểu vì sao lại đập mạnh,trên mí mắt như có sương rơi''Ta với hắn cũng không gặp nhau nhiều a.''Nàng lắc đầu quay đi.
Bên trong không gian pháp bảo '' Toàn bộ 5 nữ nhân đi qua đi lại,ai nấy mặt đều lo lắng.
Mộc Băng Băng giọng nói có chút buồn vang lên''Sao ta thấy công tử lâu vậy còn chưa thả chúng ta ra ngoài''
Chu Hoa Ngọc '' Tỷ tỷ, phu quân chắc là có việc gì gấp '' Nàng cũng không hiểu sao thời gian này,Tâm nàng như lạc mất thứ gì vậy rất buồn,như sâu trong linh hồn bị mất thứ gì.
Chu Hoa Phượng chợt nói''Sao ta cảm thấy cơ thể đau đớn,nhưng mà không phải đau do bị trọng thương a,nó như khảm sâu vào linh hồn vậy.''
Chu Hoa Ngọc,Diệp Linh Nhi trợn mắt cả 2 đồng thanh nói '' Chúng ta cũng vậy''
Minh Nguyệt là người ít nói chợt nhiên '' Xin lỗi ta phải nói những điều không hay,nhưng mà ta nghĩ công tử đã bị thương''
Cả 4 người còn lại mặt chấn kinh,lòng đắng chát''không hiểu sao lại cảm thấy mình vô dụng''
Hoa Ngọc không biết khóc từ lúc nào ôm chặt Chu Phượng ''phu quân chắc chắn không sao a,chúng ta đợi thêm chút nữa xem sao,ta không tin chàng ấy bị gì đâu híc híc.''
''Tỷ tỷ,ta cảm thấy trong lòng buồn lắm huhu,hi vọng chàng không sao''
Diệp Linh Nhi thấy 2 tỷ muội khóc cũng không cầm được lòng''Vốn nàg cũng không hận lắm,giờ nghe hắn bị thương lòng nàng đau đớn,không biết từ khi nào nước mắt nàng đã rơi.
1 tháng sau.
Ting Ting Ting Ting
Tiếng đàn vang lên thanh âm thanh thúy,như đi sâu vào linh hồn người nghe cảm thấy có một chút thương tâm buồn bã.
Tinggggg.
Tiếng đàn cuối cùng Diệp Thanh Tuyết cứ thế mắt nhìn về hư vô,nàng buồn bã tâm nàng đã lạnh cứ ở đây,tay nàng đàn theo tâm trí,bàn tay nàng trắng nõn trên ngón ngọc đã có vài vệt máu.
''Tỷ à,thái tử chắc không bị gì đâu,chắc có lẽ là hắn bị trọng thương đã trốn chỗ nào trị thương rồi''người lên tiếng là Hàn Nhi Tâm phúc của Diệp Thanh Tuyết khi không có người nàng gọi là Tỷ Muội.
Tuy nàng nói là thế,nhưng nàng cũng biết hồn bài vỡ vụn liên kết sự việc cũng có thể thấy Diệp Lăng đã chết.
Nhưng nàng phải biết an ủn tỷ mình như thế nào đây,ngày qua ngày nàng thấy Diệp Thanh Tuyết cứ ngồi đây đàn dây không ngừng,tay nàng cũng đã có máu rơi ra rồi a.
Diệp Thanh Tuyết ngừng đàn''Vẫn không có thông tin gì sao,hàn nhi''
''Xin lỗi tỷ,ta vẫn là chưa có thông tin gì của Diệp Lăng''Hàn Nhi mặt buồn bã nói.
''Người xin lỗi có lẽ là ta''Diệp Thanh Tuyết trên tay cầm tiên tửu mở ra mùi thơm nồng xông tới mũi hàn nhi,nàng chợt uống một ngụm lớn.
''AAAAAAA thoải mái hahahhahaaaa'Tiếng cười lớn vang vọng của Diệp Thanh Tuyết,tiếng cười buồn bã sầu bi,xót xa.
Hàn nhi thở dài nói '' Hạnh phúc của người còn sống là niềm an ủi lớn nhất của người đã mất. Vì hy vọng của người đã mất, chúng ta phải cố gắng tìm cách khiến bản thân mình trở nên vui vẻ hơn.''
Trong không gian pháp bảo không khí buồn bã tang thương,không có ai nói một tiếng gì cả ngay cả người hay nói cười như Chu Hoa Phượng cũng là một mặt sầu bi trầm xuống.Ai cũng hiểu Diệp Lăng đã xảy ra chuyện nếu không hơn 1 tháng này hắn đã vào đây rồi,tuy không nói nhưng mọi người đếu hiểu cả,cái cảm giác này buồn đến không thể nói cũng không thể khóc.
Mộc Băng Băng phá tan bầu không khí chợt khẽ giọng''Chúng ta cứ vậy cũng không phải là cách tốt,ít nhất nâng cao thực lực thoát ra khỏi đây mới biết được chuyện gì xảy ra''Trên tay nàng xuất hiện bàn đào quả.
Nàng trực tiếp phục dụng'Cơ thể nâng cao tu vi từ tư trực tiếp Chân Tiên sơ kỳ,chân tiên trung kỳ.....Cực Tiên Sơ kỳ mới dùng lại,hai mất nàng nhắm nghiện hấp thu thiên địa tiên khí.
4 nữ nhìn vậy cũng làm theo lần lướt.
Diệp Linh Nhi đạt tới Chân Tiên Trung Kỳ
Minh nguyệt đạt cực tiên sơ kỳ.
2 nữ chu hoa ngọc cũng là ngọc tiên trung kỳ.....
Thấm thoát trôi qua 3 năm.
Cứ mỗi ngày đó,ngày mà nàng gặp được Diệp Lăng,nàng lại nhìn về phía xa xăm làm một màn.
Ting Ting Ting.
Hàn nhi cứ mỗi năm ngày này đều nhìn về Diệp Thanh Tuyết mà thương xót,từ ngày diệp lăng chết đi Diệp Thanh Tuyết như mất đi chính linh hồn của bản thân.....