Hồi 2 : Ta khác trước rồi đừng bất ngờ nữa
Tại Phương gia lúc này các hạ nhân vẫn đang thu dọn mọi thứ . Không khí trong nhà vẫn còn nhuốm màu tang thương . Phương lão gia vẫn như thế ngồi thất thần với ánh mắt vô định . Trong lòng của vị thành chủ này ngổn ngang rất nhiều . Ông đã mất đi nhi tử duy nhất của mình . Giờ đây ông đau đớn vì trước kia không giành nhiều thời gian cho đứa hài tử đoản mệnh của ông . Phương thành chủ quyết định sẽ giảm bớt những sự vụ trong thành để có thêm thời gian thân cận với ba nữ nhi của mình . Sau lần mất mát này ông đã ngộ ra nhiều điều hơn.
Ngoài cửa Phương phủ . Hai tên hộ vệ đang gác cổng với một chút tâm trạng u sầu . Dù sao Phương thành chủ vẫn đối với hạ nhân không tệ nên sự ra đi của Phương thiếu gia để lại chút ít nuối tiếc cho tất cả hạ nhân hay bá tánh trong thành . Đúng lúc này một thân ảnh quen thuộc đột nhiên lại xuất hiện . Đó chính là người vừa nằm trong quan tài lúc sáng chính là Phương Thiên Nhai . Bộ dáng bây giờ có chút tàn tạ nhưng vẫn còn phong phạm thiếu gia . Hai tên hộ vệ mắt miệng đều trợn ngược . Một trong hai tên còn phải dụi mắt mấy lần sau đó trấn tĩnh lại tinh thần của mình . Người sáng nay vừa được cả thành đưa tiễn lại đang đứng trước mắt hắn . Tên còn lại kiên định hơn liền chạy vào trong thông tri cho Phương thành chủ .
Phương lão gia cùng ba nữ nhi vẫn còn ngồi ở sảnh với tâm tư nặng nề chợt nghe tiếng ồn ào từ phía ngoài .
Bẩm cáo thành chủ . Phía trước phủ có một người giống với tướng mạo của thiếu gia như đúc . Tiểu nhân không tin vào việc ma quỷ lại còn giữa ban ngày thế này . Mời lão gia và các vị tiểu thư ra định đoạt . Phương lão gia đang bần thần chợt như nắng hạn gặp mưa rào . Ông vẫn mong sự ra đi của nhi tử chỉ là một cơn ác mộng mà thôi . Lập tức Phương thành chủ cùng mọi người tiến ra cửa . Lúc này Phương Thiên Nhai cũng không biết phải đối mặt với tình cảnh này thế nào . Trong tâm trí thì rất xa lạ với nơi này nhưng trong lòng lại có sự nhớ thương da diết .
Đây cũng là điều dễ hiểu của những người trọng sinh vào cơ thể người khác . Thôi thì đã tới bước này ta cũng nên tiếp nhận sự thật và sống một cuộc sống tiêu diêu tự tại thôi nhỉ .
Trong lúc đang suy ngẫm thì Phương lão gia cùng mọi người đã ra tới . Bất giác Phương Thiên Nhai không hề có phản ứng nhưng miệng lại tự bật ra lời
Cha ....
Âm thanh quen thuộc suốt mười mấy năm nay vang vọng bên tai khiến điều vô lý nhất bây giờ không còn quan trọng nữa . Phương lão gia bỏ qua hết mọi hiềm nghi tiến tới ôm lấy hài nhi của mình . Ba vị tỷ tỷ của hắn nước mắt cũng đã rơi từ lúc nào . Bỉ cực rồi sẽ tới hồi thái lai . Mất đi rồi lại tìm được thật sự rất đáng để khóc cho thỏa nỗi lòng .
Bên trong Phương phủ . Không khí giờ lại như một đại sự quan trọng . Sau khi Phương Thiên Nhai đại khái nói về cái chết chỉ là nhất thời bị phong bế khí tức do một lí do nào đó không rõ sau khi bị tia lôi điện kia đánh phải. Tuy giải thích hơi miễn cưỡng nhưng mà người đã chết giờ sống lại thì có chuyện gì mà không chấp nhận .
Phương lão gia vì muốn sinh khi trong phủ trở lại hưng thịnh nên bày yến tiệc chiêu đãi khắp thành . Nhiều người khó hiểu vì sự thất thường của người có địa vị nhưng sau khi biết lí do thì lại hào hứng thay cho cả Phương phủ . Cứ như thế một đêm náo nhiệt khắp Phương thành diễn ra thật vui vẻ .
Hôm sau . Phương Thiên Nhai mới có thể bình tâm lại tổng kết lại mọi việc một lần nữa . Hắn hiện tại có một hệ thống nhưng chưa tìm hiểu đầy đủ .
Hệ thống mở
Sau khi nói xong lập tức một màn hình xuất hiện trong tầm mắt của hắn . Một câu nói như chị GG vang lên
Chủ nhân người cần gì .
Phương Thiên Nhai vui miệng nói một câu
Ta cần 1000 tỷ đô la
Hệ thống lại mỉa lại một câu
Ngáo à . Thời đại này xài ngân lượng . Đề nghị chủ nhân tỉnh táo rồi nói chuyện tiếp .
Sau đó thì hệ thống tự tắt
Phương Thiên Nhai khá bất ngờ với cái tính khí của hệ thống rồi sau đó lại gọi nó lần nữa
Một bản hệ thống lại hiện ra . Lần này hắn mở vào mục tố chất cơ thể
Phương Thiên Nhai
Sức lực : 2
Thể chất : 2
Phòng ngự : 1
Nhanh nhạy : 3
Nội lực : 10
Trí lực : 6
Ngũ hành + Hệ
Kim : 0
Mộc : 5
Thủy : 2
Hỏa : 0
Thổ : 3
Quang : 1
Ám : 0
Băng : 0
Phong : 0
Lôi : 0
Vô : 0
Tâm : 0
Trí : 0
Khí vận và phẩm chất
May mắn : 8
Lãnh đạo : 4
Chính trực : 10
Mị lực : 5
Tà mị : 0
Dũng cảm : 5
....
Kỹ năng và công pháp
Chưa có
Kỹ năng sống
Chưa có
......
......
......
Tổng điểm tiềm năng có thể sử dụng : 10
Tổng điểm thương thành có thể sử dụng : 1000
Sau khi Phương Thiên Nhai lướt qua toàn bộ hệ thống . Hắn hiệu sơ lược những gì thân thể này đang có . Từ nhỏ thuốc thang dược vật uống không biết bao nhiêu khiến cho Mộc Thủy Thổ ba loại trong năm tố chất ngũ hành của hắn cao hơn hẳn . Đánh giá lại tổng thể một lần có thể này . Phương Thiên Nhai quyết định sẽ tăng hết 10 điểm vào thể chất nhằm cải thiện thân thể hư nhược lại lắm bệnh tật . Sau khi hoàn tất nâng điểm tiềm năng thì cơ thể của Phương thiếu gia có sự thay đổi một cách kinh khủng . Vốn dĩ một cơ thể ốm yếu giờ đây lại cường tráng và mạnh mẽ . Từ trong cơ thể cảm nhận một nguồn sinh lực dồi dào đang lan tỏa khắp cơ thể . Cảm giác hư nhược đã tan biến thay vào đó là khí huyết cuồn cuộn dâng trào khiến sinh lực sinh sôi liên tục . Sự thay đổi này làm cho Phương thiếu gia cao lớn cường tráng hơn trước khiến hắn vốn đã anh tuấn giờ càng thêm mị lực . Lập tức một thông báo vang lên
Chủ nhân đã đẹp trai hơn xưa . Hệ thống thưởng cho 2 điểm mị lực
Phương Thiên Nhai nhẹ nhàng cảm khái . Thì ra là còn có cách này để kiếm điểm tiềm năng . Hệ thống này quả thật không tệ . Tiếp theo trong phần vật phẩm còn một phần quà tân thủ đó chính là sách chọn kỹ năng . Hắn lập tức sử dụng thì một màn hình tràn đầy các loại kỹ năng và công pháp theo ngũ hành hoặc là hệ . Đầy đủ các loại nhưng cũng phân cấp dựa theo tiềm năng của các hệ ngũ hành hoặc hệ . Thật sự là quá nhiều nhưng hiện tại hắn chỉ có Mộc Thủy và Thổ là có điểm tiềm năng khá cao . Lựa chọn một hồi lâu thì hắn quyết định chọn một lại kỹ năng chứ không phải công pháp là vì kỹ năng có thể đạt được cấp độ cao nhất ngay khi học còn công pháp thì phải tu luyện thật nhiều mới có thể đạt cấp độ cao nhất . Trước mắt hắn cần một cái có thể phòng thân ngay lập tức . Kỹ năng mà hắn lựa chọn là Thông Linh Chi Pháp . Một loại bí pháp có thể thông linh vào động thực vật và hiểu được suy nghĩ cũng như điều khiển hành động . Cấp bậc thông linh cao hay thấp dựa vào trí lực quyết định . Nếu nói tại sao lại lựa chọn kỹ năng này thì hắn đã suy nghĩ một sự thăm dò hay thay thế bản thân bước vào nơi nguy hiểm là một yếu tố quan trọng trong bất cứ một tình huống nào . Thay thế bản thân chiến đấu cũng là một loại phòng ngự tốt . Không bị tổn thương thì sẽ không mất mạng . Suy tính thiệt hơn thì hắn đã quyết định chọn cái này . Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi . Phương Thiên Nhai vươn vai một cái rồi mạnh mẽ bước ra khỏi cửa phòng . Khí khái và phong phạm của vị thiếu gia Phương gia bây giờ đã khác xưa một cách không thể nhận ra được . Vô số những nữ tì ngày xưa vẫn thầm thương trộm nhớ vị thiếu gia tuy yếu nhược nhưng lại rất anh tuấn thì giờ đây đã trở nên tuấn mỹ . Có một chút gần chạm đến ngưỡng ngọc thụ lâm phong . Rất nhiều nữ tì hay hạ nhân trong nhà thấy phong thái hoàn toàn khác của Phương Thiên Nhai thì tỏ ra kinh ngạc . Chỉ trong một đêm đã trưởng thành vượt bậc không còn cảm thấy là một vị thiếu niên nữa thay vào đó là một nam nhân đỉnh thiên lập địa tỏa ra khí thế có thể trấn áp kẻ khác . Hắn trước khi trọng sinh trong cơ thể này cũng là một vị tiến sĩ cống hiến cả cuộc đời cho xã hội cho khoa học . Trong suốt cuộc sống ở kiếp trước hắn từng đứng trước hàng vạn người để nói về những nghiên cứu của mình thì giờ đây ở một cuộc sống mới hắn cũng tràn đầy tự tin và quyết tâm sống một cuộc đời thứ hai cho bản thân mình .
Phương thiếu gia thần thái hiên ngang tự tin đi thẳng đến sảnh chính của Phương gia . Lúc này Cha và ba vị tỷ tỷ đang chuẩn bị dùng bữa sáng .
Hài nhi thỉnh an cha và các tỷ tỷ .
Phương Thiên Nhai cúi người hành lễ nói
Phương lão gia nhìn nhi tử của mình vừa kích động vừa mừng rỡ . Chỉ trong một biến cố lớn và trải qua một đêm thôi mà giờ đây Phương Thiên Nhai đã thay da đổi thịt một cách thần kỳ khiến ông vừa kinh vừa hỉ . Mặc dù ông thật sự không biết đứa con của mình đã trải qua kỳ ngộ gì nhưng giờ đây một lần nữa nhiệt huyết từng mất đi của ông bùng cháy trở lại . Trước mặt của Phương thành chủ chính là một nam tử đầy âm trầm lại rất có khí khái của ông lúc trai trẻ . Một lần nữa ông cảm thấy gánh nặng của Phương gia đã có người gánh vác được .Cả ba tỷ tỷ của Phương Thiên Nhai đều rất mừng rỡ . Tiểu đệ từ nhỏ yếu ớt nay đã trưởng thành sau một biến cố mà các nàng cứ nghĩ rằng sẽ mãi mãi âm dương cách biệt . Sau khi cùng cả nhà dùng bữa xong , Phương thiếu gia mở lời .
Thưa cha . Hôm nay hài nhi muốn cùng các vệ quân tuần tra ngoại thành để rèn luyện một chút .
Phương lão gia nghe nhi tử của mình đề nghị liền cảm thấy rất vui vẻ . Trước đây , đứa nhi tử này chỉ sống một cuộc sống không có tương lai . Mỗi ngày chỉ biết nhốt mình trong phủ hoặc là ra sau núi ở Thôn Hà Ninh ngắm trời đất rồi than thở về số phận của mình . Thì hôm nay nhi tử của ông đã là một con người khác . Vì sự cao hứng của mình nên Phương lão gia cắt cử thêm một ít nhân thủ trong đội vệ thành ở Hà Ninh thôn . Phương Thiên Nhai cũng rất nóng lòng thử nghiệp kỹ năng mới của mình nên sau khi cáo từ cha hắn thì lập tức tiến đến phân bộ Hộ vệ quân doanh . Nếu nói có nơi nào quan trọng nhất trong thành thì đó chính là Hộ vệ quân doanh . Đây là nơi đào tạo nhân tài và là nơi duy trì trị an trong và ngoài Phương thành . Hiện giờ là lúc bắt đầu điểm binh để khởi đầu một ngày tuần tra của Hộ vệ quân . Phương Thiên Nhai đi cùng Mã Đằng thúc của hắn . Vị thúc thúc này là một vị cao thủ vào sinh ra tử từ những ngày đầu tiên Phương gia gầy dựng cơ đồ ở Phương thành này . Lão cũng từng chứng kiến hắn ra đời rồi lớn lên như thế nào nên nhìn thấy sự thay đổi của Phương Thiên Nhai khiến lão rất cao hứng . Cả hai tiến vào một doanh trại gọi là hỏa mệnh doanh . Đây là một doanh trong rất nhiều các doanh trại tuần tra của Hộ vệ quân . Bên trong có một vị vệ trưởng đang ngồi phân công danh sách nhìn thấy cả hai tiến vào thì lập tức ra cuối người hành lễ .
Tham kiến Phương thiếu gia . Tham kiến Mã trưởng lão
Mã Đằng nở nụ cười phất phất tay nói
Từ Hàm ngươi từ lúc nào lại câu nệ những nghi thức này . Chúng ta đều là vì Phương thành thủ mà ra sức . Hôm nay thiếu gia muốn đi ra ngoài thành lịch luyện một chút . Ta đến đây để cùng ngươi dẫn đội bảo toàn cho thiếu gia .
Từ Hàm nghe vậy liền rất phấn khởi . Từ lâu lão đã nghe danh tiếng của vị Phương thiếu gia này . Được xem như là người sẽ gánh vác Phương gia sau này nhưng từ nhỏ lại quá yếu ớt . Hôm nay gặp lại thấy phong phạm rất kiên nghị trầm ổn khiến lão cảm thấy lời đồn thật sự là lời nói nhảm . Ngay lập tức Từ vệ trưởng phân công một đội tinh anh hôm nay đặc biệt sẽ đi tuần tra ba thôn ngoài thành là Hà Ninh thôn , Tiêu Ngư thôn và Lục Phân thôn . Đây là ba thôn lớn ở bên ngoài thành . Đại bộ phận ba thôn này đều là bá tánh bình dân sinh sống không có thế lực nào đóng trú . Ngoài một số trai tráng trong thôn bảo vệ thôn làng khỏi một ít thú hoang thì hầu như đều là bá tánh thông thường . Mỗi năm các thanh niên trai tráng có sức khỏe sẽ được vào thành huấn luyện trở thành hộ vệ quân sau đó quay trở lại làng của mình để làm hộ vệ quân cho nơi đó . Đây cũng là một công việc có thu nhập tốt để nuôi gia đình và nếu may mắn hơn có thiên phú cao thì chức vụ cao hơn sẽ được lương bổng tốt hơn . Vì thế dân chúng ở Phương thành luôn có một cuộc sống sung túc hiếm có nạn đói hay trộm cắp thông thường . Chỉ có những vụ như yêu thú hay ma thú ma vật xông ra từ Tiểu Trúc Vu Lâm len lỏi vào các thôn bắt nuốt gia súc gia cầm hoặc đôi khi tấn công con người . Vì vậy hộ vệ quân ở mỗi doanh sẽ luôn tuần tra ngày đêm để đảm bảo cho bá tánh trong thôn được an toàn . Một số người liều mạng muốn vào Tiểu Trúc Vu Lâm tìm kỳ ngộ hay bảo vật thì hay thuê Phương gia làm bảo tiêu . Quy luật của Phương gia tiêu cục là chỉ nhận tiền bảo tiêu còn người thuê dù có kiếm được bảo vật thế nào cũng chỉ phải nộp lại một phần . Nhưng giá cả tùy theo độ nguy hiểm mà tăng lên . Nếu người thuê gian dối khiến đoàn tiêu bị diệt hoặc tổn hại thì phải chịu đền bù gấp mười lần nhân với số người thiệt mạng hay trọng thương của đoàn tiêu . Phương gia cũng nhận áp tiêu hoặc bảo tiêu đến các thành lớn xung quanh . Có thể nói giao thương và vận tiêu là cốt lõi của Phương gia và cũng chính là nguồn lợi lớn nhất của Phương thành .
Cả đoàn hộ vệ quân cho Từ Hàm dẫn đầu rời khỏi thành về tiến vê Hà Ninh thôn đầu tiên . Trên đường mọi người đều đi bộ . Từ vệ trưởng đề nghị Phương Thiên Nhai ngồi xe ngựa nhưng hắn từ chối vì muốn cùng đồng hành với mọi người xem như rèn luyện . Điều này khiến cả hai vị lão nhân rất tán thưởng hắn . Mọi thứ cảnh vật trước mặt khiến Phương Thiên Nhai rất cảm khái . Cảnh quan khiến hắn rất hào hứng , có lẽ trước đây những điều này chỉ có trong những bộ phim cổ trang mà thôi thì giờ hắn lại đang mắt thấy tai nghe .
Dọc đường đi dưới câu chuyện của Từ Hàm khiến hắn hiểu rất nhiều về cuộc sống con người ở các thôn làng ngoài thành . Về cơ bản thì các thôn làng này không phải an toàn tuyệt đối dù có hộ vệ quân tuần tra liên tục . Lại thêm Phương thành dân cư đông đúc không thể tiếp nhận thêm nhân khẩu nên Phương thành chủ đang có ý định sẽ thành lập một toàn thành phụ để những bá tánh ở các thôn làng có thể an cư lạc nghiệp và bảo toàn được tính mạng . Cái gốc rễ của một nơi phồn thịnh và cường mạnh đó chính là lực lượng sinh sôi và trẻ hóa thật nhiều . Có như vậy thì thế lực sẽ càng lớn mạnh căn cơ vững chắc thì cuộc sống bá tánh mới có thể an cư . Đó cũng chính là hoài bão to lớn của Phương thành chủ .
Phương Thiên Nhai nghe xong thì lòng càng nhiệt huyết dâng trào . Hắn dường như cũng cảm nhận được hoài bão mà cha hắn đang ấp ủ . Trong lòng hắn quyết định sẽ giúp cha hắn thực hiện hoài bão to lớn này . Đội hộ vệ đi vào trong Hà Ninh thôn rất được bá tánh chào đón . Điều này khiến Phương Thiên Nhai cảm thấy rất vui vẻ . Trước đây hắn cũng từng thấy dân và quân yêu thương giúp đỡ lẫn nhau làm hắn hoài niệm một chút về tiền kiếp của mình . Lượt đầu tiên ở Hà Ninh thôn diễn ra rất yên bình . Người dân nơi đây vui vẻ lao động trong yên bình . Sau đó từ Hà Ninh thôn đi sang Tiêu Ngư thôn sẽ phải đi qua một bờ sông . Tương truyền ở đáy sông có một con cá nhỏ đã tu luyện rất lâu ở đây . Nó cũng không làm hại ai lại còn ban cho con sông này rất nhiều khoáng sản và hải sản cũng như bốn mùa sóng yên biển lặng . Nên người dân ở Hà Ninh thôn và Tiêu Ngư thôn đều hay mang thức ăn ra để thờ cúng nó . Tiêu Ngư thôn cũng chính là lấy tên của nó mà đặt cho thôn này .
Phương Thiên Nhai cảm thấy rất tò mò . Hắn thử sử dụng kỹ năng để thông linh với con cá ở dưới đáy sông xem có thật là dưới đáy sông này có một con cá tu luyện nhiều năm hay không . Quả nhiên hắn linh cảm được có một sự tồn tại của một sinh vật sống khác biệt hoàn toàn với tôm cá dưới sông này nhưng hiện tại trí lực của hắn vẫn còn quá kém để có thể thông linh với nó . Sau khi dò xét một lúc không có kết quả gì thì hắn lại tiếp tục cùng hộ vệ quân lên đường tiến vào Tiêu Ngư thôn .
Đoàn người tiến vào thôn Tiêu Ngư , hai bên đường đầy những sạp hàng về hải sản thể hiện sự trù phú của Tiêu Ngư thôn . Vất vả cả nửa ngày trời cả đoàn người quyết định dùng bữa tại một quán ăn cũng khá rộng rãi . Những món ăn dân dã nhưng rất đặc sắc được dọn ra . Hàng quán thế này mỗi ngày tiếp đón hộ vệ quân như một điều thường lệ . Chính các đoàn hộ vệ quân cũng là nguồn thu rất tốt cho các tiểu điếm thế này . Chi trả cũng rất hào phóng nên hai bên đều được lợi ích chung dần dần hình thành sự thân thiết giữa quân và dân .
Bữa cơm gần xong thì chợt có một ông lão tiến tới quỳ xuống than khóc
Quan gia . Xin người giúp lão già tìm đứa con trai . Nó nói đi săn ở gần Tiểu Trúc Vu Lâm nhưng đã một ngày một đêm chưa về . Xin các ngài cứu giúp nó . Nhà tôi chỉ có hai người già trẻ nương tựa nhau . Cầu xin ngài .
Lão bá vừa quỳ vừa lạy khóc lóc van xin . Lập tức Từ Hàm phân phó cho một đội nhỏ tiếp tục tuần tra còn mình thì dẫn theo người tìm kiếm theo lời nhờ cậy của lão bá . Cả Mã trưởng lão và Phương Thiên Nhai cũng đi theo tiếp ứng .
Tiểu Trúc Vu Lâm là một nơi nằm ở giữa các thôn lớn trong đó có cả ba thôn mà hôm nay Phương Thiên Nhai tuần tra . Hiện tại đội ngũ của hắn đã tiếp cận được Vu Lâm . Từ Hàm nghiêm mặt nói
Mã lão huynh hãy chiếu cố an nguy của thiếu gia . Chúng ta đã tiến đến sát Tiểu Trúc Vu Lâm . Nơi đây âm khí quanh năm lại thêm rừng trúc như một mê trận rất dễ bị lạc . Chúng ta tiến vào trước , hai người ở ngoài tiếp ứng .
Phương Thiên Nhai nghe xong lập tức nói
Không được , Từ thúc . Chúng ta đã phân nhỏ đội ngũ . Nếu chia ra thêm sẽ rất nguy hiểm . Huống chi có Mã Đằng thúc hỗ trợ sẽ an toàn hơn . Ta không sao . Chúng ta cùng tiến vào .
Sự thật là Từ Hàm cũng biết đã giảm bớt nhân lực nếu giảm thêm sẽ rất nguy hiểm nhưng an toàn của Phương Thiên Nhai là trên hết . Tính mạng của bá tánh lại càng không thể xem nhẹ nên lão vốn dĩ liều lĩnh tiến vào . Sau khi nghe lời của Phương Thiên Nhai thì rất cảm khái . Một vị chủ nhân trong tương lai không thể hèn nhát tham sống sợ chết . Anh hùng chỉ có thể được trui rèn từ sinh tử mà ra . Lão thật sự rất thích vị thiếu gia này . Trong lòng Từ Hàm lập lời thề sau này sẽ phò tá vị thiếu gia này tới hơi thở cuối cùng .
Sau khi bàn bạc , cả đoàn người cùng tiến vào Tiểu Trúc Vu Lâm