Chương 1: Lạc Lạc Anh Túc , ta thắc mắc rốt cục trong đầu ngươi có cái quỷ gì vậy ?

-Tại Thủy Thần Điện-

Thân ảnh nam nhân nằm trên giường băng lạnh lẽo tựa như đang ngủ. Trên khuôn mặt tuấn tú mang theo một nỗi bi thương khó tả. Rõ ràng hắn chẳng có bất kỳ biểu tình nào, nhưng dáng vẻ hắn đau buồn đến kinh tâm động phách.

Một đạo linh hồn đi vào trong cơ thể đó,thâm nhập rồi hòa thành một thể với thân xác đó . Hắn từ từ mở đôi mắt đen như vực sâu vạn trượng ra. Trong ánh mắt mang theo luyến tiếc , hận thù , và...ái tình!

Hắn là đang hồi tưởng lại quá trình khi đi lịch kiếp. Tất cả những cảm xúc thuần túy nhất của loài người xẹt qua trong tâm trí hắn như một bộ phim vậy.

Không nói lời nào , hắn khoác áo choàng lên , đi đến Điện Số Mệnh.

-Tại Điện Số Mệnh-

Bước chân của Thủy Thần có chút gấp gáp trên từng bậc thang. Hắn bước vào trong điện. Con ngươi thâm thúy đặt sự chú ý lên thân ảnh hồng y đỏ rực. Thiếu nữ xinh đẹp tựa như một tác phẩm điêu khắc tỉ mỉ vậy. Làn da trắng nõn như sứ quyến rũ trong trang phục diễm lệ. Mái tóc dài tựa thác nước óng ả buông xuống. Đặc biệt kinh diễm động lòng người chính là đôi mắt trong veo như hồ nước Tả Vọng của cô. Đôi mắt xinh đẹp không vương một chút bụi trần , nhưng chính đôi mắt ấy khiến người ta có cảm giác bị cô nhìn thấu cả tâm can...

-"Lạc Lạc Anh Túc."-Thủy Thần gọi tên cô, trong giọng nói mang theo đau xót tột cùng.

Anh Túc không hề ngạc nhiên khi thấy Thủy Thần , cô vẫn điềm nhiên tiếp tục viết nốt trang giấy kia. Thủy Thần cũng đạm mạc đợi cô. Xong việc, Anh Túc đặt bút xuống. Cô cười tươi nhìn Thủy Thần, vui vẻ mở miệng:

"Yo!!! Thủy Thần đại nhân xem ra lịch kiếp rất vui vẻ nga~ Ngươi thấy kịch bản của ta thế nào?~ Có đặc sắc không?~"

Thủy Thần không khỏi nhíu mày khi thấy khuôn mặt 'tươi cười' của cô. Hắn như vậy nhưng vẫn nhớ mục đích đến đây.

-"Ta đến đây hi vọng ngươi có thể cho Minh nhi cuộc sống tốt hơn. Ta cũng đã lịch kiếp xong rồi , ngươi không cần thiết phải hành hạ nàng ấy như vậy."

Đôi mắt Anh Túc lặng lẽ đánh giá Thủy Thần , cuối cùng đi đến kết luận...

"Ngươi đã thật tâm yêu cô ta."

"Ừm!"-Hắn cũng không phủ nhận.

"Ta biết mà."-Anh Túc chẳng cười như vừa nãy nữa, khuôn mặt cô nghiêm túc hẳn nên.

Hắn dùng đôi mắt vô hồn nhìn cô :

-"Vậy ngươi sẽ đồng ý chứ ?"

Anh Túc trầm ngâm một lúc , nói:

-"Ta không thể giúp ngươi, vì sau khi ngươi chết thì cô ta đã thắt cổ tự sát rồi."

Âm thanh của cô ngân nga rất hay , nhưng lời nói lại như hàng ngàn vết cắt vào trái tim nam nhân trước mặt này.Thủy Thần cũng không có cố chấp nữa , trực tiếp đi về.

Anh Túc vô cùng vui vẻ với cái kết cục này. Đúng đúng, kịch bản cô viết là phải khắc sâu vào tâm can con người chứ.

Anh Túc là đời thứ 59 của chức Ti Mệnh Tinh Quân , danh tiếng vang khắp cả Thiên giới.

Còn vang xa là vì chuyên ngược các tiên quân vô cùng thảm , tình kiếp li bi đát đau thấu xương.

Vị Thủy Thần vừa rồi là một nạn nhân nho nhỏ trong hàng ngàn nạn nhân của cô.

Chẹp chẹp! Nói qua một chút về tình kiếp của hắn nha~

Thủy Thần là thái tử của Đông Ly Quốc-một đất nước đã bị diệt vong vào lúc hắn 8 tuổi. Đường đường là thái tử đáng ra đứng trên vạn người lại phải lăn lộn trong nhân gian , thử hỏi xem đã phải chịu những đau khổ như thế nào. Hắn thề phải báo thù cho cả Đông Ly Quốc!

Về đất nước đã đánh bại Đông Ly Quốc-Hiên Viên Quốc- đó là đất nước trọng nữ khinh nam. Cầm quyền đều là nữ nhân. Thế là thái tử điện hạ của chúng ta đã vào dàn nam sủng của hoàng nữ bệ hạ , thành công lấy được sự chú ý cùng vô vàn sủng ái của cô ấy. Hắn mau chóng nắm được quyền hành trong triều, chuẩn bị tạo phản thì điều ngoài ý muốn là nữ hoàng bệ hạ ngã trong hồ sen , tỉnh lại là một cô gái xuyên không đến.

Càng ngạc nhiên hơn là hắn thế mà lại...yêu cô ta!

Thù hận và tình yêu đan xen làm hắn không khỏi bối rối.

Cuối cùng hắn cũng tạo phản, nữ nhân kia mỉm cười , đôi mắt ngập nước:

-"Ngươi vui là được."

Sau đó cô tự sát bằng kiếm, một nhát xuyên tim!

Hắn ôm thi thể cô năm ngày năm đêm. Chuyện này về sau là viết thương khắc sâu vào trái tim hắn nhiều năm về sau. Hắn càng cố quên thì tim lại đau nhói tựa kim châm. Mỗi khi đi vào mộng , hắn ngỡ như nhìn thấy cô đang phùng má giận dữ vì hắn cướp kẹo hồ lô của cô . Nhưng khi tỉnh lại , biết tất cả là giả thì hắn lại đau!

Tưởng số mệnh đã tra tấn hắn xong rồi , ai ngờ tất cả chưa kết thúc. Trong số các nữ nhân tuyển tú nhập cung , có một nữ nhân dung mạo đặc biệt giống nữ hoàng bệ hạ. Không chỉ vậy, mọi thói quen, cử chỉ đều y chang cố nhân .Hắn vô cùng sủng ái nữ nhân này. Mỗi khi đi vào mộng cảnh, hắn không còn thấy ác mộng nữa.

Vào một ngày đẹp trời nọ, cô gái ấy khởi nghĩa tạo phản. Thì ra cô là em gái cưng của nữ hoàng bệ hạ. Tiên đế không muốn cô dính vào việc triều chính gió tanh mưa máu nên giấu cô trong nơi làng quê thôn dã. Khi đất nước đổi chủ , cô gái vội vàng đến kinh thành , nhận được tin tức , cô sốc!

À...ừ...! Thế là cô tạo phản dành lại đất nước.

Hắn cũng không phản ứng gì , mặc kệ cô làm càn. Hắn để lại đất nước cho cô rồi tự sát giống nữ nhân năm đó. Cô gái kia không phản ứng gì, chỉ ra lệnh chôn hắn rồi đi.

Và thế là Thủy Thần của chúng ta đến gặp Anh Túc - tác giả của toàn bộ truyện này đó!

Ngược tâm ngược thân ngược đến chết đi sống lại là sở thích của cô!

Anh Túc cũng khá ngạc nhiên về Thủy Thần , hắn vậy mà không có chửi cô đó à nha. Hầu như những người đến gặp cô đều chỉ có một câu nhạt nhẽo duy nhất:

''Lạc Lạc Anh Túc , ta thắc mắc rốt cục trong đầu ngươi có cái quỷ gì vậy ? "