Chương 7: Linh Nhi thành công tu luyện!

Vô số oán niệm câu lên, cho dù kêu gọi nào cũng không ai trả lời, không ai biết, cho dù biết cũng đi qua.

Trần Phong thì vẫn không biết gì, mà cho dù biết cũng chẳng thèm ngó tới.

Bây giờ Trần Phong nhìn xem Linh Nhi ngồi trên mỏm đá nói:

"Lão bà không tu luyển hả? Không làm sao phá được cảnh giới?"

Linh Nhi nghe vậy, đành bất đắc dĩ mở miệng:

"Lão công nhưng ta, ta là không có thể chất nên không tu luyện được a!"

Vừa nói ra, biểu cảm của Linh Nhi rất nhanh muốn khóc, Trần Phong nhìn vậy cũng bất đắc dĩ!

Đành bắt đầu công việc tạo ra căn nhà... Nhưng suy nghĩ lại đành hỏi hệ thống:

"Hệ thống, có cách nào tăng cường thể chất cho lão bà ta không?"

[Đốt, túc chủ có thể, nhưng cảnh giới túc chủ quá thấp không đủ để biết!]

"Hả? Có thể!"

Nhưng cảnh giới thấp, vậy ta phải lên cảnh giới cao hơn!

.....

Thời gian thấm thoát trôi qua 1 tuần đầu tiên, con người đã bắt đầu thích ứng được mình đang ở thế giới tu chân.

Mặc dù không biết sao thành như vậy, nhưng cũng trôi qua cuộc sống rất an bình, than nhiên.

Mà 1 tuần này, căn nhà bằng gỗ đầu tiên của Trần Phong và Linh Nhi đã thành công, Trần Phong quay sang nở nụ cười thân thiện với Linh Nhi.

"Lão bà xây xong, haha!"

Linh Nhi cũng quay sang xem căn nhà, mà căn nhà của hai người cũng không to, cũng không bé, một căn nhà làm hoàn toàn là gỗ, có thể nói là một căn nhà bình thường như bao dân cư khác, nhưng rất tiếc ở đây không có dân cư.

Mà Trần Phong cũng háo hức đi vào trong cùng Linh Nhi, bên trong nhìn có thể nói như một gian nhà trọ nhưng to hơn, các đồ đạc, đồ da dụng,... Đều có đầy đủ.

Mà điều làm Trần Phong vui sướng là, âm thanh hệ thống vang lên.

[Đốt, túc chủ lần đầu tiên xây thành công căn nhà.]

[Đốt, ban thưởng: 1000 linh khí, tu luyện x2]

[Tu luyện x2: sau khi sử dụng, túc chủ chỉ cần ở nhà tăng lên x2 tu luyện, vĩnh viễn]

Cái gì? Vậy mà tu luyện x2, còn vĩnh viện!

Điều này làm Trần Phong chấn kinh, hết mức chấn kinh, liền mở trạng thái cá nhân.

[Đốt, mở thành công.]

[Túc chủ: Trần Phong

Tính danh: Không

Tu vi: 7523/20000 《Xuất Khiếu》

Công pháp: Phiên Thiên Ấn, Di Lai, Sáng Tạo Quyết 《Chưa Học》, Vô Kiếm Khí, Tử Khí Âm Ma

Trữ đồ: Không]

Nhìn thấy sau bảy ngày lên cao như vậy, Trần Phong cũng vui mừng, may mà linh khí ở đây nồng đậm, cực kỳ nồng đậm nên tốc độ tu luyện của ta mới nhanh.

Hệ thống chuyển hóa tu luyện, ta tu luyện x2 với thể chất, giờ thêm x2 nữa mấy chốc ta đột phá lên Xuất Khiếu nhị trọng.

Đúng lúc này, Trần Phong liền nhớ ra gì đó, đành quay sang với Linh Nhi nói:

"Lão bà, nhanh qua đây!"

Đang xem nhà, Linh Nhi được Trần Phong gọi liền chạy ra, liền thấy Trần Phong chỉ nàng ngồi lên cơ thể hắn.

Ngồi lên xong, Trần Phong lấy ngón tay điểm giữa chán Linh Nhi.

Không hiểu thấu chuyện gì? Thì một một chút phương pháp tu luyện kiểu mới, một kiểu khác lạ rơi vào chán Linh Nhi.

Mặc dù không đau đớn, nhưng mang cảm tê hết cơ thể, mất một lúc Linh Nhi mới tiêu hóa công pháp 《Tuyệt Thế Tu Luyện》, mà cũng không để Trần Phong đợi lâu, Linh Nhi bắt đầu dựa theo ký ức ngồi xếp bằng lại tu luyện.

Lần này, Linh Nhi có thể cảm giác một tia linh khí đang chảy từ từ vào thể nội, nghoảnh sang nhìn Trần Phong.

Đứng dậy, hôn lên môi Trần Phong, mà điều này Trần Phong cũng không dự toán được trước, đành để Linh Nhi hôn mình.

"Lão công, cảm ơn đã cho ta tu luyện!"

Vừa hôn xong, Linh Nhi mở miệng nói, còn mang theo vài phần nghẹn ngào, xúc động vì nàng nghĩ mình không tu luyện được như Trần Phong, mỗi lần, mỗi ban đêm hay ban ngày, nàng nhìn Trần Phong ngồi tu luyện đều mong một ngày có thể tu luyện, để đi theo Trần Phong.

Nhưng bây giờ, nàng tu luyện được. Trần Phong nhìn vậy đành mỉm cười, xoa lên mái tóc nàng.