Mất một hồi mới học xong, Trần Phong cùng với Linh Nhi bắt đầu đi trở về.
Vương Phàm thì đã đi về sớm. Trần Phong suy nghĩ một hồi lâu, hỏi hệ thống:
"Hệ thống, nếu thế tên kia tu luyện kiểu gì? Trong khi linh khí không hấp thu được?"
[Đốt, mặc dù không tu luyện được, nhưng có thể luyện thể, luyện võ của công pháp bên kia thì vẫn vượt xa nhân loại!]
Hmm? Vậy không phải nói, tên Vương Phàm vẫn sẽ gặp ông lão gia gia rồi trang bức à? Trần Phong quay người sang nói với Linh Nhi:
"Linh Nhi về trước đi, ca có chút việc!"
Đang bỡ ngỡ Linh Nhi, bỗng được Trần Phong nói cũng quay người lại đáp:
"Không! Linh Nhi muốn đi theo Trần ca!"
Nghe vậy Trần Phong cũng hơi bất đắc dĩ.
.....
Thời gian như một cội nguồn, nhanh chóng trôi qua ba năm.
Ngày hôm nay, cũng là ngày cuối cùng của thế giới này, Trần Phong cũng rất tưởng nhớ, mặc dù thời trôi ba năm, nhưng hệ thống cũng rất là giúp sức tăng tu vi lên.
[Túc chủ: Trần Phong
Tính danh: Không
Tu vi: 299/20000 《Xuất Khiếu》
Công pháp: Phiên Thiên Ấn, Di Lai, Sáng Tạo Quyết 《Chưa Học》, Vô Kiếm Khí, Tử Khí Âm Ma
Trữ đồ: Không]
Nhìn thấy tất cả làm cho Trần Phong cũng bình tĩnh ra không ít, may mắn cái tên Vương Phàm trang bức đánh mặt kinh khủng.
Mà lúc này Trần Phong cũng nghoảnh sang ôm Linh Nhi vào lòng, dù sao qua ba năm hai người cũng kết hôn, ba mẹ của Linh Nhi thì đã mất, Trần Phong biết tương lai đã thay đổi.
Lúc này Linh Nhi vẫn vẻ mặt ngốc manh manh, lúc nãy chỉ thấy Trần Phong nói rằng:
"Lão bà, đi lên núi chơi không?"
Mà nàng vẫn rất yêu Trần Phong nên lên theo, không nghĩ rằng mới có tình cảnh bây giờ.
Chỉ thấy mây đen ầm ầm, sấm sét vang khắp thiên địa, tinh cầu vì thế cũng dung chuyển, làm cho vạn thế đều thay đổi.
Lúc này tinh cầu này bỗng bị một thứ gì hút đi, lần này con người, động vật,... Nhìn lên bầu trời đều thấy một viên tinh cầu khác.
Oành!
Oành!
Oành!
...
Liên tiếp tiếng nổ vang lên, đại địa vì thế mà run rẩy, các tòa nhà cao tầng vì thế mà biến mất, tinh cầu bây giờ hoàn toàn biến mất tất cả, chỉ tồn tài mỗi con người, động vật,...
.....
Thế giới đã dung hợp
Toàn thể nhân loại đều mở mắt, cũng vào lúc này thiên địa dị tượng hoành thế, toàn thể nhân loại đều tiếp nhận một ký ức nhất định.
Tu tiên?
Toàn thể nhân loại đều nghĩ như vậy, mà bây giờ nhân loại địa cầu mới chú ý đên thiên địa dị tượng,...
Vô số lão quái vật, vô số cường giả cảm nhận được vô số thể chất mạnh mẽ, tiếp đến mọi việc đều nguyên dự bản theo, có vài tông môn thu được thể chất yêu nghiệt, vài tộc thu được thể chất cao cấp...
.....
Mà Trần Phong sau khi tỉnh dậy liền thấy mình cùng với Linh Nhi trên đỉnh một ngọn núi cao.
Lúc này Trần Phong vô cùng vui mừng, vì có thể cẩu, kiếp trước có mỗi mình hắn biết thế giới này kinh khủng như nào,... Thôi, quan trọng hơi xem Linh Nhi.
Mà Linh Nhi cũng tiếp nhận ký ức rồi ngủ luôn, lần này Linh Nhi mở mắt nhìn xung quanh thấy Trần Phong hỏi:
"Phu quân, chúng ta hiện đang ở đâu a?"
"Chúng ta đang ở tu tiên thế giới, nên chúng ta phải cẩu!"
Đang bỡ ngỡ Linh Nhi mới nhớ lại ký ức đấy, liền hỏi tiếp:
"Vậy phu quân, không phải nói chúng ta xuyên việt? Kim thủ chỉ đâu?"
Nhìn thấy Linh Nhi vẻ mặt ngốc ngốc nói ra điều này làm Trần Phong cảm giác mười phần bất đắc dĩ nói:
"Đây là chúng ta dung hợp, có thể nói là hai tinh cầu dung hợp với nhau!"
Nghe vậy Linh Nhi lại cảm giác chán nản hỏi:
"Vậy phu quân, tại sao chúng ta phải cẩu a!"
"Thế giới này vô cùng nguy hiểm, ra nghoài mất mạng như chơi!"
Trần Phong liên tiếp nói, làm cho Linh Nhi cũng toát vẻ mặt lo lắng, Trần Phong lại bù thêm câu nữa.
"Nếu chúng vô địch ở hạ giới, hay vô địch toàn bộ hạ vi diện sẽ ra nghoài, mặc dù chúng ta chỉ cần lên Tiên Đế là ra nghoài."
"Vâng phu quân!"
Cứ vậy Trần Phong bắt đầu tìm xung quanh thấy một hang động, cho Trận Phong ngạc nhiên là hang động này Trần Phong biết.