Ánh sáng chiếu rọi, một nam tử thân mang quần áo bình thường đang nằm thả thơi trên lớp.
Làm điều mọi người chú ý là, khuôn mặt nam tử rất hoàn hảo, hoàn hảo đến một cách làm cho ai cũng nhìn một hai lần, thân cao 1m8 mang theo thân hình khỏe khắn, hoàn hảo càng lộ ra vẻ trích tiên hàng thế.
Mà nam tử tên Trần Phong, đang nằm ngủ bỗng mờ hồ tỉnh lại, nhìn xung quanh có vô số người, mỗi người một nghị luận khác nhau, làm cho cô giáo cũng bất đắc dĩ.
Càng mở mắt Trần Phong, càng thấy rõ hiện trạng liền thì thầm trong đầu:
"Ta, ta thật vậy mà trọng sinh! Thật là điều bất khả tư nghị!"
Mà mất một lúc sau Trần Phong mới bình tĩnh trở lại:
"Ta, ta vậy mà không nghĩ tới trọng sinh!"
Dù sao Trần Phong cảm giác truyện này không bình thường, mặc dù không nghĩ ra nhưng bắt đầu tĩnh tâm lại, cảm nhận thể nội bên trong.
Đang cảm nhận Trần Phong, bỗng cảm giác một cỗ sức mạnh kinh khủng muốn đẩy hắn ra nghoài.
Bụp! Bụp!
Hai đạo âm thanh rơi ra, Trần Phong nhạn chóng không thăm dò thể nội, giờ đây toàn thân Trần Phong toát ra mồ hôi, cũng khiến cả cơ thể rơi vào chóng mặt như muốn ngất đi.
Mà điều này cũng làm cho vô số bạn học khác chú ý, chỉ thấy vô số bạn học, nhất là nữ nhìn Trần Phong với ánh mắt thèm thuồng, như muốn ăn tươi nuốt sống.
Mà điều này cũng bất đắc dĩ, toát ra mồ hôi làm cho quần áo mờ đi, có thể nhìn thấy bên trong, mà bên trong cơ thể Trần Phong nhìn kỹ đều có thể thấy 8 múi cơ bắp.
Vô số bạn nữ đang nhìn hồi lâu cũng không tự chủ chảy máu múi, điều này làm cho Trần Phong cũng bất đắc dĩ a!
Mà điều này nói cũng nhanh mà qua cũng nhanh, không lâu sau mọi thứ đều trở lại như cũ, Trần Phong mặc dù không biết sao mình lại trọng sinh, nhưng nếu đã trọng sinh, ta Trần Phong sẽ trở lên đỉnh cao!
Bỗng một đạo âm thanh vang lên, đạo âm thanh này hoàn toàn vô vị, không tình cảm, không thể phân biệt nam nữ nói ra:
[Xẹt xẹt, hệ thống tìm thấy túc chủ thành công, đang trong quá trình nhận túc chủ.]
Đang nằm nghỉ ngơi Trần Phong, bị đạo âm thanh làm cho bừng tỉnh, nhìn xung quanh, vẫn căn lớp ấy, vẫn đồng học ấy, rất bình thường.
Đang mê mang Trần Phong giọng nói vừa rồi là ai, nhưng một hồi vẫn không có động tĩnh làm cho Trần Phong cảm giác nghe lầm.
Nhưng chưa đầy mười giây, lại một đạo âm thanh nữa vang lên.
[Đốt, xác nhận túc chủ hoàn tất.]
[Đốt, hoàn thành ban thưởng, toàn bộ đều ở không gian trữ đồ trong hệ thống.]
[Đốt, gửi túc chủ sách hướng dẫn sử dụng hệ thống thành công.]
Đang chuẩn bị nằm ngủ Trần Phong cảm giác được một chút ít trí nhớ kỳ lạ, trong miệng không tự chủ lầm bẩm:
"Hệ thống?!"
[Đốt, hệ thống thành công hiển thị.]
[Hệ thống tự động mở giao diện.]
[Túc chủ: Trần Phong
Tu vi: 0/1000 《Không》
Công pháp: không
Trữ đồ: Tân thủ gói quà]
Vừa nhìn xong liền choáng váng, không tự chủ suy nghĩ trong đầu:
"Ha, ha ta vậy mà vạn vạn lần không nghĩ tới, ta Trần Phong vừa trọng sinh vừa có hệ thống."
Mặc dù năm đó chết đi mới Xuất Khiếu cảnh nhị trọng, không biết chết kiểu gì, hay trọng sinh kiểu gì nhưng đời này, kiếp này nếu ta trọng sinh thì ta phải nắm giữ cả thiên hạ.
Đang trong xung sướng Trần Phong, bỗng nghĩ đến thế giới dung hợp, trong ánh mắt toát ra vẻ sát khí nồng đậm.
Theo trí nhớ kiếp trước, tinh cầu này gọi huyền tinh cầu, sau khi dung hợp vẫn giữ tên này, mà điều không ai nghĩ tới dung hợp sau, vô số cường giả, tông môn cảm nhận được vô số thể chất mạnh vô cùng xuất hiện, liền thi nhau giành về tông môn để làm thân truyền đại đệ tử.
Nhưng huyền tinh cầu vừa mới dung hợp, con người chưa thích ứng được nhìn một màn này, liền trào phúng bọn tông môn trên, mà mấy chưởng giáo nghe vậy ngoảnh sang nhìn về nam tử trào phúng, chỉ thấy nam tử toàn thân to dần, to đến mức nổ!
Bùm!
Vừa nhìn thấy nam tử trào phúng chết, vô số người chạy trốn nhưng đều vô vọng, mà các chưởng giáo tông môn vẫn đang giành lấy các người có thể chất kinh khủng về tông môn.
Mà càng ngày, càng nhiều chưởng giáo đến giành liền xảy ra loạn chiến, vô số sóng xung kích lao thẳng đến làm cho vô số người có thể chất cao chết hết.
Mà điều này không những sảy ra một chỗ, mà là vô số nơi khác nhau đều như vậy, cũng dẫn xuất một kết quả, chết!
Cứ vậy vô số người sau khi dung hợp tinh cầu may mắn sống sót, là có thể chất kém và được chuyển đến một nơi hoang vu mới sống sót.
Sau khi suy nghĩ lại mặc dù minh bạch tất cả, nhưng vẫn quá yếu thì không làm được gì cả!
Đang phiền muộn Trần Phong, bỗng được âm thanh hệ thống nhắc nhở.
[Đốt, túc chủ có thể thổ nạp linh khí trên tinh cầu này.]
"Nhưng, ta không cảm nhận được linh khí a!"
[Do thiên đạo ngăn cản, sinh linh không thể tu luyện trừ khi có vật gì ảnh hưởng tới thiên đạo, mà sau khi dung hợp hai tinh cầu lại với nhau, thiên đạo của tinh cầu này cũng sẽ thay đổi làm cho thế giới này tu luyện được.]
"Ồ! Vậy hệ thống, ta làm thế nào tu luyện?"
[Cái này túc chủ chỉ cần tĩnh tâm ngồi thiền, thì hệ thống sẽ điều hành linh khí vào thể nội của túc chủ.]
"Ừm!"
Trần Phong cũng không nghĩ ngợi gì, lập tức ngồi trên lớp tĩnh tâm lại và ngồi thiền lại một chỗ.
Bây giờ, Trần Phong có thể cảm nhận được một làn khí ấm chảy toàn bộ cơ thể, bây giờ Trần Phong chân chính bước vào con đường tu luyện.
.....
Ban đêm
Sau khi đi học về nhà, Trần Phong lập tức lên lầu tu luyện. Cha mẹ của Trần Phong căn bản mất sớm, chỉ biết Trần Phong vừa qua ra đời thì được một người nhận nuôi.
Mà người nhận nuôi này nói cho Trần Phong biết, cha mẹ liền mất sớm, hảo học hành để cha mẹ linh thiên có thể vui mừng.
Mà theo trí nhớ, người nhận nuôi là một thiếu phụ 40 tuổi tả hữu, có một đứa nữ nhi cũng không kém cạnh Trần Phong bao nhiêu.
Mà lên 18 tuổi, Trần Phong và con gái của của a di có hôn ước, con gái của của a di tên Linh Nhi mang theo mặt nhỏ nhắn, xinh xắn đáng yêu, thân cao 1m6 mang vóc người như một tiểu loli, nhìn cực kỳ đáng yêu mà vóc người thì gọi là hoàn mỹ cực kỳ.
Sau khi hai người biết hôn ước của nhau, đều lộ ra một biểu tình vui vẻ, dù sao chơi cùng nhau lớn lên, chung một lớp nên cảm tình có rất là bình thường.
Mà cha của Linh Nhi tên Lạc Tam, là giám đốc của một công ty khá lớn, sau khi Trần Phong cùng Linh Nhi kết hôn, cha của Linh Nhi liền truyền chức vị tổng giảm đốc cho Trần Phong.
Cứ vậy thời gian thấm thoát qua một năm, ác mộng mới bắt đầu sau khi dung hợp tinh cầu lại, Trần Phong và Linh Nhi vẫn là phế thể nên lập tực ẩn cư trong rừng sinh hoạt, mà không nghĩ tới Linh Nhi ra nghoài bị một con yêu thú giết chết, cũng không lâu sau Trần Phomg cũng chết bất đắc kỳ tử.
Vừa suy nghĩ lại, Trần Phong lại vui mừng vì có thể bù đắp cho Linh Nhi một cuộc sống tốt hơn, lần này ta có hệ thống, ta không tin không lên đỉnh cao.
Trần Phong cũng ngay cấp tốc suy nghĩ dừng lại mà bắt đầu tu luyện.
...
Dưới lầu
Linh Nhi vừa mở đi trên đường trở về, lập tức mang theo nụ cười mở cửa hô:
"Mụ, mụ Trần ca về chưa?"
Đang trong bếp Nhã Thanh nghe được con của mình vừa về hô Trần ca liền nói:
"Con, suốt ngày nhớ đến Trần ca của con, không nhớ đến chút nào mụ mụ."