Ngày hôm sau.
Một chiếc linh chu thẳng lên trời, tiến về phía Càn Nguyên Kiếm Tông.
Trong khoang Linh Chu.
Trần Đạo Huyền cùng đám người Chu Mộ Bạch, Trương Huyền Lăng, Hỏa Linh đạo nhân, ngồi quanh một bàn.
- Chu huynh, ta xem thái độ của Chu lão tổ hôm qua, Chu gia ngươi tính toán cùng Diệp gia quyết liệt sao?
- Đúng vậy, Chu gia ngươi hiện tại rốt cuộc là thái độ gì?
Nghe nói như vậy, Hỏa Linh đạo nhân khẩn cấp truy vấn.
Nhìn thấy biểu tình trên mặt mọi người, Chu Mộ Bạch thở dài,
- Chuyện cho tới bây giờ, Chu gia chúng ta cùng Diệp gia cho dù không quyết liệt thì có thể như thế nào? Kế tiếp Càn Nguyên Kiếm Tông nhất định phải thu phục Trấn Nam Quan, không quyết liệt với Diệp gia, các ngươi chẳng lẽ muốn Diệp Vô Đạo thống lĩnh Tu sĩ Thương Châu, đi thu phục Trấn Nam Quan sao?
- Đùa giỡn cái gì!
Trương Huyền Lăng kích động đứng dậy, sau đó lại ngồi xuống, phẫn hận nói,
- Trương gia ta không có khả năng để Diệp Vô Đạo chỉ huy bất kỳ một người nào của Trương gia ta!
- Ngươi thấy đó!
Chu Mộ Bạch mở tay với Trần Đạo Huyền.
Nghe vậy.
Trần Đạo Huyền nhíu mày.
Không thể không nói, lần này Diệp Vô Đạo chạy trốn, để cho tu sĩ toàn Thương Châu, thậm chí bao gồm cả người của bản tộc Diệp gia, đều hoàn toàn lạnh lòng với vị lão tổ Diệp gia này.
Tiểu nhân nhìn gió mà chạy như thế, cho dù tu vi có cao hơn nữa, mọi người sao dám để hắn thống soái quân đội, đi thu phục Trấn Nam Quan?
- Vậy tiếp theo mọi người chuẩn bị làm sao bây giờ?
- Ý của Trần huynh là?
Trương Huyền Lăng nhìn về phía Trần Đạo Huyền.
- Ý ta là, Nếu tất cả mọi người đều quyết định trở mặt với Diệp gia, vậy thì dứt khoát hoàn toàn làm tuyệt!
- Tại sao triệt để làm tuyệt?
Lúc này Hỏa Linh đạo nhân có hứng thú.
Nhìn quanh mọi người, Trần Đạo Huyền nói,
- Mọi người đều biết, Thương Châu tiên thành chính là tiên thành lớn nhất Thương Châu, ngoài ra. Ngoài ra, nó còn đảm nhận vai trò của các đầu mối thương mại của các phủ.
Nghe nói như vậy, Hỏa Linh đạo nhân suy nghĩ một chút, nói,
- Quả thật là như thế, mỏ linh ngọc của Triệu gia ta, phần lớn đều là ở Thương Châu tiên thành bán đến các phủ Thương Châu.
- Đan dược Chu gia ta, cũng là ở Thương Châu tiên thành bán cho các phủ Thương Châu.
Chu Mộ Bạch gật gật đầu.
Trương Huyền Lăng nhíu mày nói.
- Trương gia ta cũng vậy.
- Cho nên nói, Diệp gia chỉ cần nắm Thương Châu tiên thành trong tay, chẳng khác nào nắm giữ quyền thương mại của các phủ Thương Châu trong tay, cái gọi là chúng ta cùng Diệp gia quyết liệt, lại có thể phát huy bao nhiêu tác dụng?
Nghe thấy như vậy.
Tất cả mọi người đều im lặng.
Thật lâu sau, ánh mắt Chu Mộ Bạch thâm sâu nhìn về phía Trần Đạo Huyền.
- Ý của ngươi là, Chúng ta chọn một tòa tiên thành làm trung tâm thương mại mới trong các phủ tiên tộc?
- Đúng, nhưng không hoàn toàn.
Trần Đạo Huyền dừng một chút,
- Thử hỏi, Nếu chọn Tiên thành Phủ Quảng An làm đầu mối thương mại mới, các phủ tiên tộc có nguyện ý hay không?
Nghe thấy như vậy.
Trương Huyền Lăng và Hỏa Linh đạo nhân nhao nhao trầm mặc.
Tuy nói bọn họ và Chu Mộ Bạch tư giao không tệ, Hỏa Linh đạo nhân cùng Chu Mộ Bạch lại càng có sinh tử giao tình.
Nhưng dù sao cũng liên quan đến lợi ích gia tộc, liên quan đến hơn mười vạn tu sĩ trong bản tộc
Họ không thể vì chuyện riêng mà ảnh hưởng đến gia tộc.
Đồng dạng đạo lý, chọn tiên thành Trương gia phủ Cẩm An hoặc tiên thành Triệu gia phủ Sóc An, các tộc khác cũng sẽ bất mãn.
- Vì vậy, kế hoạch hiện tại, chỉ có từ bỏ Thương Châu tiên thành, xây dựng tiên thành mới!
Trương Huyền Lăng chém đinh chặn đường sắt.
- Nhưng vị trí của Tiên Thành, nên đặt ở đâu?
Hỏa Linh đạo nhân thở dài nói.
Khoảng cách giữa các phủ Vạn Tinh Hải, ít nhất đều trên mười vạn dặm.
Chút khoảng cách này. Đối với Tu sĩ Tử Phủ thì không tính là gì.
Vô luận là tốc độ độn quang của bản thân, hay là khống chế Linh Chu, tất cả đều có thể dễ dàng phi nước đại trong lãnh thổ Thương Châu.
Nhưng đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Khoảng cách giữa các phủ quá xa.
Ví dụ như Trần gia đảo Song Hồ lúc trước, muốn đi tới Tiên thành Phủ Quảng An, đều phải tốn một tháng.
Đây chỉ là lãnh thổ của bản phủ.
Nếu là đi tới các phủ khác ở Thương Châu thì sao?
Thời gian đi đường, chẳng phải là phải mất mấy tháng hoặc thậm chí mấy năm?
Thọ nguyên của tu sĩ Luyện Khí kỳ vốn có hạn, làm sao có thể lãng phí nhiều thời gian như vậy để đi đường, mọi người không cần tu luyện sao?
Nguyên bản đem Thương Châu tiên thành làm trung tâm trung chuyển, là bởi vì quan hệ với Diệp gia, có thể điều động tàu vận tải cỡ lớn đi lại các châu ở tiền tuyến Xuất Vân Quốc.
Các phủ có thể mượn gió đông của tàu vận tải tiền tuyến, vận chuyển hàng hóa của các nhà, vận chuyển đến Thương Châu tiên thành, để hoàn thành trao đổi thương mại.
Nhưng nếu bỏ qua Diệp gia.
Bọn họ cũng không có loại tàu vận tải cỡ lớn này, có thể cho các phủ Thương Châu mậu dịch qua lại.
Nhìn thấy mọi người hết đường xoay xở, Trần Đạo Huyền nghiêm túc nói,
- Nói cho cùng, hoặc là vấn đề giao thông vận tải!
- Đúng vậy!
Ba người nhao nhao gật đầu.
So với vấn đề nan giải này, bất kể chọn tiên thành nào làm trung tâm thương mại, đều tốt hơn so với chọn Thương Châu tiên thành!
Dù sao bây giờ mọi người đối với Diệp gia, đặc biệt là đối với Diệp Vô Đạo, đó là chán ghét và căm hận từ đáy lòng.
Thân thể Trần Đạo Huyền hơi nghiêng về phía trước, nói,
- Ta nghĩ, lần này là một cơ hội!
- Cơ hội nào?
- Các ngươi nghĩ, lần này Diệp Vô Đạo bỏ thành mà chạy trốn, không chỉ có Tu sĩ Thương Châu chúng ta bất mãn, nói vậy bên trong Càn Nguyên Kiếm Tông cũng sẽ có rất nhiều người bất mãn với hắn.
Nghe vậy, Chu Mộ Bạch gật gật đầu,
- Quả thật, Diệp Vô Đạo năm đó bỏ lại Trấn Nam Quan mà chạy trốn, ở bên trong Càn Nguyên Kiếm Tông nổi lên phong ba rất lớn, cuối cùng vẫn là tam trưởng lão Càn Nguyên Kiếm Tông bình ổn trận phong ba này. Chỉ có điều, sóng gió có thể bình ổn, bất mãn trong lòng mọi người lại không cách nào bình ổn.