Chương 327: Lại chạy (1)

- Thằng nhãi ranh! Nhóc con!!

Đại điện tổng bộ liên quân Phủ Quảng An.

Một tiếng gầm giận dữ kinh thiên truyền ra từ trong đại điện.

- Sao hắn có thể! Sao hắn dám! Bỏ thành mà chạy!!

Bên trong đại điện.

Chu gia lão tổ Chu Minh Hạo luôn luôn tao nhã, tính tình ôn hòa, giờ phút này nổi giận đùng đùng, hai mắt đỏ thẫm.

mặc dù lần này liên quân Thương Châu vội vàng thành lập, nhưng cũng có hai mươi đại tộc chạy tới.

Tuy nói những đại tộc này chưa thể so sánh với Chu gia phủ Quảng An. Nhưng phần lớn cũng mạnh hơn đại gia tộc thứ hai của Quảng An phủ như Dương gia.

Cơ hồ đều là đại tộc có thực lực số một số hai các phủ.

Nếu không, cũng không cách nào đại biểu bản phủ, đến tham dự hội minh lần này.

Trong hai mươi gia tộc này, cường đại nhất có ba nhà, theo thứ tự là Chu gia phủ Quảng An, Triệu gia phủ Sóc An, Trương gia phủ Cẩm An.

Tam đại gia tộc, vô luận là số lượng tu sĩ, hay là tu sĩ cao giai, cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Thậm chí đệ tử hạch tâm của mỗi nhà, cũng đều vô cùng xuất sắc.

Ví dụ như Hỏa Linh đạo nhân của Triệu gia Phủ Sóc An, Trương Huyền Lăng của Trương gia phủ Cẩm An, tất cả đều là nhân vật nổi danh trên Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng của Vạn Tinh Hải.

Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng của Vạn Tinh Hải.

Căn cứ vào chiến tích và tiềm lực của tu sĩ Tử Phủ trong Vạn Tinh Hải để chế tạo một bảng xếp hạng.

Bên ngoài không công bố bảng xếp hạng cụ thể.

Nhưng tu sĩ lên bảng, đều biết bài danh cụ thể của mình trên Tử Phủ Thiên Kiêu bảng.

Nói một cách tương đối, tam đại bảng do Càn Nguyên Kiếm Tông chế tạo, vẫn là vô cùng có uy tín.

Trừ phi có tu sĩ Tử Phủ cố ý che dấu thực lực của bản thân. Nếu không, tu sĩ Tử Phủ trên bảng này chính là nhóm tu sĩ Tử Phủ tối cường nhất trong Vạn Tinh Hải.

Dù sao Vạn Tinh Hải chiến tranh với Xuất Vân quốc mấy trăm năm, có tu sĩ Tử Phủ nào chưa từng lên chiến trường, có thể giấu dốt trên chiến trường, rất ít người có thể làm được.

Bởi vì đấu pháp trên chiến trường rất khác với chiến trường, rất ít tình huống có thực lực ngang nhau, nếu không muốn chết, cũng chỉ có toàn lực ứng phó, để cho mình có khả năng sống sót cao hơn ở trên chiến trường.

Thứ hạng ban đầu của Chu Mộ Bạch trên Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng, là ở ngoài trăm người, nhưng qua đợt thi triều đảo Liên Hoa, vọt thẳng lên trước mười.

Vị trí hiện đang đứng thứ 9.

Nói cách khác.

Bên trong tu sĩ Tử Phủ của Vạn Tinh Hải. Thực lực của Chu Mộ Bạch có thể xếp thứ chín.

Phải biết, hiện tại hắn mới tử phủ tầng bốn.

Nếu đợi đến khi hắn đạt tới Tử Phủ tầng chín, chẳng phải là có thể chạm tới vị trí top 3 trong Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng.

Bởi vậy có thể thấy được, thực lực Chu Mộ Bạch mạnh mẽ nhường nào.

Trần Đạo Huyền vẫn đem thực lực của mình so sánh, phát hiện vẫn còn chênh lệch lớn với hắn.

Kỳ thật cũng không phải Trần Đạo Huyền quá yếu, mà là Chu Mộ Bạch quá mạnh.

Chu Mộ Bạch Tử Phủ tầng bốn. Hiện tại hoàn toàn có tư cách giao thủ với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ có thực lực yếu.

Bên trong đại điện.

Tu sĩ các tộc phái tới tham gia hội minh lần này nghe được tin tức, tất cả đều mang theo phẫn nộ.

Chu Minh Hạo rống giận, gợi lên nỗi đau ẩn sâu nhất trong lòng mọi người.

Năm đó.

Diệp gia lão tổ Diệp Vô Đạo chính là vứt trấn Nam Quan mà chạy trốn, dẫn đến Trấn Nam Quan rơi vào tay giặc.

Hiện tại Tiên Thành Thương Châu bị vây khốn, mọi người còn đang nghĩ đến việc viện trợ Thương Châu, không nghĩ tới Diệp Vô Đạo lại chạy!

Phải biết, Thương Châu tiên thành khác với Trấn Nam Quan.

Đây chính là tộc địa của Diệp Vô Đạo!

- Ở trong mắt súc sinh Diệp Vô Đạo chỉ có ích kỷ tự lợi, tham sống sợ chết, mạng chó của chính hắn mới là quan trọng nhất, có thể làm hành vi này, cũng không có gì ngạc nhiên!

Tiếng gầm giận dữ của Chu Minh Hạo vừa dừng lại, Trương Huyền Lăng ở Cẩm An phủ lạnh lùng nói.

Trần Đạo Huyền nghe tiếng đánh giá người tu sĩ trẻ tuổi trước mắt.

Người này đứng trong đại điện, không chút che dấu tu vi bản thân.

Tu vi của hắn thậm chí còn cao hơn Chu Mộ Bạch một bậc, đạt tới Tử Phủ tầng năm.

Một bộ bạch y, lưng đeo một ngụm trường kiếm hiện lên thanh quang lăng liệt, ánh mắt vô cùng sắc bén, mơ hồ tản mát ra hàn quang bức người.

trong lời nói Trương Huyền Lăng, căn bản không để vào mắt vị Kim Đan tu sĩ Diệp Vô Đạo này, gọi thẳng là súc sinh.

Ai biết mọi người nghe nói như vậy.

Không có ai dám đáp lại, chỉ là Diệp Vô Đạo còn dễ nói, nhưng sau lưng Diệp Vô Đạo, chính là tam trưởng lão Càn Nguyên Kiếm Tông, một vị đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

Trương Huyền Lăng mắng Diệp Vô Đạo là súc sinh, chẳng phải Tam trưởng lão Càn Nguyên Kiếm Tông kia cũng là lão súc sinh, điều này làm cho mọi người ở đây làm sao dám trả lời.

- A——

Nhìn lướt qua mọi người câm như hến, Trương Huyền Lăng cười lạnh một tiếng, phát ra một tiếng nhạo báng.