Chương 304: Tuyên bố chủ quyền (2)

Đối với Trần gia.

Trận này thi loạn phủ Quảng An chính là một hồi kỳ ngộ.

Không biết vì sao nội tâm Trần Đạo Huyền thậm chí mơ hồ không hy vọng chiến tranh tiền tuyến cứ như vậy mà chấm dứt.

Bởi vì chiến tranh kết thúc có nghĩa là Trần thị rất khó để gặt hái một cổ lợi phí chiến tranh khổng lồ như vậy.

Bây giờ.

Với nhà máy dược phẩm Trường Bình và nhà máy Hồng Âm Phi Kiếm từng bước mở rộng năng lực sản xuất.

Mỗi tháng chỉ bán đan dược cùng pháp khí cho tiền tuyến, lợi nhuận đã có mấy trăm vạn linh thạch.

Mặc dù trong đó có hơn một trăm vạn linh thạch đổi thành chiến công, nhưng cũng có hơn một trăm vạn linh thạch thuần lợi nhuận.

Tuy rằng cũng không phải mỗi tháng đều có hơn một trăm vạn linh thạch lợi nhuận như vậy.

Nhưng gần mười tháng qua, cũng nhanh chóng tích lũy được gần mười triệu linh thạch lợi nhuận cho Trần gia.

Nói cách khác.

Linh thạch mà Trần gia bồi dưỡng linh mạch cấp ba đều sắp đủ rồi rồi.

Hai người ôn chuyện một phen.

Quan hệ ngược lại quen thuộc không ít.

Mắt thấy không khí không sai biệt lắm, Trần Đạo Huyền trực tiếp nói:

- Trương đạo hữu, lần này mời ngươi đến quả thật có một chuyện thương lượng.

Trương Chí Tiên nghe vậy, mi tâm hơi nhảy dựng lên chắp tay, trên mặt gian nan nặn ra một nụ cười nói

- Không... Không biết Trần đạo hữu nói chuyện gì??

Thấy bộ dạng này của hắn.

Trần Đạo Huyền cười khoát khoát tay, ý bảo đối phương ngồi xuống.

Đợi cho đến khi đối phương ngồi lại.

Trần Đạo Huyền tiếp tục nói

- Không biết ngươi có cảm giác được bình thường dùng linh thạch giao dịch có chút bất tiện?

- Bất tiện?

Trương Chí Tiên đầu tiên là sửng sốt, chợt nghĩ đến mấy tháng nay thu nhập trương gia tăng vọt, doanh thu hàng tháng đều có hơn mười vạn linh thạch.

Hơn nữa vận chuyển hàng hóa lưu trữ vận chuyển thực sự có một số bất tiện.

Tương lai nếu quy mô làm ăn của Trương gia tiếp tục mở rộng loại bất tiện này khẳng định còn có thể càng thêm rõ rệt.

- Dùng linh thạch thanh toán hàng hóa quả thật bất tiện, bất quá cũng may có túi trữ vật cũng không tính là quá bất tiện.

Trương Chí Tiên không biết thâm ý trong lời Trần Đạo Huyền chỉ đành nói như thế.

Trần Đạo Huyền cũng không nói nhảm.

Hắn lấy ra một tờ linh thạch tệ đưa tới nói:

- Ta dự định quảng bá loại tiền tệ mới này ở Quảng An Phủ, ta gọi nó là linh thạch tệ. Một tấm linh thạch tệ này tiền tệ là một trăm đồng, tương đương với một trăm khỏa linh thạch.

Trương Chí Tiên tiếp nhận linh thạch tệ Trần Đạo Huyền đưa tới, im lặng không nói gì.

- Trương đạo hữu chớ hiểu lầm, Trần gia ta không phải muốn tay không bắt sói, muốn dùng tiền giấy này lấy linh thạch của các nhà các ngươi. Ta chỉ muốn nó thay thế linh thạch lưu thông ở Quan Hải Tiên Thành, nếu các ngươi xuất thành cùng những người khác giao dịch, tùy thời có thể dùng linh thạch tệ này đổi thành linh thạch.

Trương Chí Tiên khôn khéo cỡ nào, lúc này ngửi ra mùi vị trong đó.

Hắn do dự nói

- Nhưng mà, như các gia tộc Quan Hải Tiên thành chẳng phải đều có một khoản linh thạch cất giữ trong tay Trần gia ngươi sao?.

- Đó là sự thật.

Trần Đạo Huyền không chút phủ nhận gật gật đầu.

Nghe điều đó.

Trương Chí Tiên ngược lại thở phào nhẹ nhõm.

Đối với hắn, có thể dùng linh thạch giải quyết vấn đề, ngược lại chứ không phải là vấn đề lớn gì.

Hắn sợ nhất chính là Trần gia cũng học tập Quảng An tiên minh làm cái gì tổ chức liên minh ra.

Trương gia hắn cánh tay bắp chân nhỏ, thật sự không thể tham dự loại trò chơi xung đột đại tộc này.

Có thể dự đoán được.

Tương lai Quảng An Tiên Minh cùng Chu gia nếu thật sự nổi lên xung đột, Dương gia cùng Chu gia cũng sẽ không có chuyện gì, nhưng tiểu gia tộc Quảng An Tiên Minh khẳng định có một số lượng lớn gặp phải.

Những tiểu gia tộc này tự cho là gia nhập Quảng An tiên minh níu đùi, từ nay về sau ở Quảng An phủ mặt mày hớn hở.

Không biết đây mới là hành vi ngu ngốc nhất.

Đại tộc khác cạnh tranh, tiểu tộc ngươi tiến lên, ngoại trừ trở thành bia đỡ đạn còn có kết cục thứ hai sao?

Điểm này Trương Chí Tiên vô cùng tỉnh táo.

Về phần Trần Đạo Huyền đưa ra linh thạch tệ này, hắn xem ra chỉ là muốn hướng các gia tộc Quan Hải Tiên thành gõ một khoản thanh trúc.

Hương vị này mặc dù hơi khó coi.

Nhưng Trương Chí Tiên cũng không phải là không thể hiểu được.

Dù sao kiến tạo tòa tiên thành này, Trần gia tuyệt đối hao phí không ít thứ khác, trước không nói chỉ kiến tạo một linh mạch cấp ba cũng phải hao phí hơn một ngàn vạn linh thạch.

Càng đừng nói Trần gia còn xây dựng hơn mười linh mạch cấp hai để di chuyển tới tán tu cùng tu sĩ tiểu gia tộc canh tác linh điền cùng linh dược.

Đây là một khoản phí rất lớn.

Ngoài ra, kiến tạo tiên thành mới là đốt tiền.

Trương Chí Tiên rất khó tưởng tượng được, Trần gia đến tột cùng phải trả giá bao nhiêu mới xây dựng được tòa tiên thành này.

Tuy rằng xem ra tòa tiên thành này còn xa mới xây xong.

Điều này chính là chứng minh Trần gia có khi cũng móc sạch tài sản, không thể không nghĩ ra thủ đoạn vụng về này để tống tiền các đại gia tộc ở Quan Hải Tiên thành.

Nghĩ tới đây.

Trương Chí Tiên lập tức chắp tay nói

- Nếu là Quan Hải Tiên thành pháp lệnh, Trương gia ta đương nhiên tuân theo.

Thấy Trương Chí Tiên thức thời như thế, Trần Đạo Huyền hài lòng gật gật đầu

- Hảo! Trương đạo hữu thật sảng khoái.

- Hắc hắc.

Trương Chí Tiên thở phào nhẹ nhõm, hai người nhìn nhau cười, bầu không khí vô cùng hòa hợp.

Hai người lại nói chuyện phiếm một phen.

Trần Đạo Huyền tự mình đứng dậy đưa tiễn, dáng vẻ này khiến Trương Chí Tiên sợ hãi không thôi.

Theo Trương Chí Tiên rời đi.

Trần Đạo Xuyên đứng ở một bên vốn không nói gì, thì thào nói:

- Cái này là xong, Trương gia hắn cứ như vậy mà cam tâm tình nguyện móc khoản linh thạch này?

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cười nói

- Cam tâm như thế nào, không cam lòng thì như thế nào? Nên biết nơi này... Là địa bàn Trần gia ta, Trần gia ta nói chính là quy củ nơi này! Bọn họ muốn có chỗ đứng ở đây cũng chỉ có thể tuân thủ quy củ Trần gia của ta. Đạo Xuyên, ngươi phải thích ứng với thân phận của mình!

Trần Đạo Xuyên nhìn khí phách Trần Đạo Huyền lộ ra ngoài, kinh ngạc không nói nên lời.