Chương 276: Thị trường đan dược điên rồ (2)

Nghe vậy.

Cho dù lấy trái tim của Chu Minh Hạo cũng kịch liệt nhảy lên.

Một triệu viên đan dược!

Cho dù là một triệu viên đan dược đê giai này cũng phải ít nhất mấy trăm luyện đan sư luyện chế trong một năm.

Số lượng đan dược khổng lồ như vậy, cho dù là Chu gia trong lúc nhất thời cũng căn bản không lấy ra được.

Cũng không phải Chu gia không có mấy trăm luyện đan sư, mà là toàn bộ đan dược của bọn họ đã sớm cung cấp cho tiền tuyến.

Chu gia cơ hồ là luyện chế bao nhiêu đan dược, liền vận chuyển bấy nhiêu đan dược về phía tiền tuyến.

Theo lý thuyết, Chu gia là một gia tộc khổng lồ như vậy, hẳn là có đan dược tồn kho mới đúng.

Nhưng đan dược không thể so với pháp khí, cho dù dùng bình ngọc niêm phong cũng chỉ có thể bảo tồn không đến mấy năm, dược hiệu sẽ chậm rãi xói mòn.

Vì vậy, nói chung.

Tu sĩ sử dụng đan dược đều là vừa mới luyện chế không lâu, như thế mới có thể bảo đảm dược hiệu tối đa hóa.

Có một lý do khác.

Bình thường đại tộc cất giữ hồi khí đan thì còn có chút khả năng.

Nhưng ai lại không có việc gì cất giữ nhiều giải độc đan và phá sát đan như vậy?

Nếu không phải gặp phải thi loạn, nhu cầu của hai loại đan dược này luôn luôn là cực kỳ thấp.

nhu cầu xa không bằng đan dược phụ trợ tu luyện.

Thấy mọi người hưng phấn như thế, Trần Đạo Huyền không khỏi dội nước lạnh nói:

- Bất quá, Trần gia ta hiện tại không đủ linh dược....

Lời còn chưa dứt.

Dương Lâm Uyên và Chu Minh Hạo nhìn nhau cười nói:

- Trần đạo hữu mà khoan lo nghĩ, linh dược muốn bao nhiêu chúng ta đều có thể cung ứng cho Trần gia các ngươi, chỉ cần toàn lực luyện chế đan dược là tốt rồi!

- Chuẩn không cần chỉnh!

Dương Lâm Uyên đồng ý gật đầu.

Bất kể là Linh Nhật thành hay là Quảng An phủ tiên thành, xung quanh vạn dặm đều kiến tạo lượng lớn linh mạch.

Mà các tán tu sinh tồn trên những linh mạch này, mấy năm nay trồng vô số linh dược.

Vì vậy.

Quảng An phủ hiện tại không thiếu nhất chính là linh dược.

Nếu không phải Triệu gia bị diệt, luyện đan sư Quảng An phủ có khi sẽ càng ngày càng nhiều.

Nghĩ tới đây.

trong lòng Dương Lâm Uyên không biết là tư vị gì.

Nguyên bản chỉ là muốn dùng phương thức kiến tạo linh mạch cướp đoạt lợi ích từ trong tay Chu gia, không nghĩ tới đánh xuyên tạc, hiện tại cung cấp nguyên liệu đầy đủ cho đan dược tiêu hao tiền tuyến.

Nếu không.

Hiện tại không chỉ là vấn đề đan dược không giải quyết được, ngay cả nguyên liệu luyện chế đan dược cũng phải nóng nảy.

Nghe điều đó.

Trần Đạo Huyền hoàn toàn yên lòng.

Nếu Trần gia có thể giải quyết vấn đề đan dược.

Vậy kế tiếp chính là nói một chút về giá đan dược.

Hiện tại bị Triệu gia bị diệt cùng với thi loạn ảnh hưởng, toàn bộ thị trường đan dược Quảng An phủ đã có chút không bình thường.

Nhất là vài loại cấp thấp linh đan mà tiền tuyến cần lượng lớn.

Dùng linh thạch đều rất khó mua được.

- Trần đạo hữu, không biết linh đan của các ngươi giá bao nhiêu?

Chu Minh Hạo hỏi.

Mối quan hệ là quan hệ, kinh doanh thuộc về kinh doanh.

Không có đủ lợi nhuận, thì không có đạo lý Trần gia cứ một mực luyện chế đan dược như vậy, Chu Minh Hạo cùng Dương Lâm Uyên đều hiểu rõ.

Tuy nhiên.

Nếu là lấy giá thị trường Quảng An phủ hiện tại mua linh đan, cho dù lấy nội tình của hai nhà Chu Dương cũng sẽ cảm thấy chịu không nổi.

Dù sao, họ không biết cuộc chiến này còn chiến bao lâu nữa.

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút nói:

- Theo lý thuyết, Trần gia ta với tư cách là một thành viên của Quảng An phủ, lúc trước quân phí nên có một phần của Trần gia ta, chỉ là Trần gia ta quả thật ngượng ngùng trong túi.

Bởi vậy, lần này đan dược cung ứng dựa theo giá thị trường trước kia đi!

Nghe điều đó.

Chu Minh Hạo và Dương Lâm Uyên nhao nhao thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ quả nhiên không nhìn lầm người, Trần Đạo Huyền không chỉ có thiên tư kinh người mà còn rất hiểu được ăn được bỏ được.

Biết khi nào nên đưa ra quyết định đúng đắn nhất.

Đúng là.

Trần Đạo Huyền làm như vậy sẽ tổn thất rất nhiều lợi ích.

Nhưng chỉ cần bảo vệ Quảng An phủ, tương lai lợi ích của Trần gia có thể đạt được lại càng thêm khổng lồ.

Bởi vì Triệu gia đã không còn, Trần gia quật khởi vừa lúc bù đắp cho thị trường đan dược Triệu gia.

Đây mới là thu hoạch lớn nhất của Trần gia.

Nhưng điều kiện tiên quyết của tất cả điều này là Quảng An phủ được bảo vệ.

- Giải độc đan, Phá Sát đan, Hồi Khí Đan ba loại linh đan giá thị trường ban đầu đều là 10 linh thạch một khỏa.

Trần Đạo Huyền dừng một chút:

- Linh đan Trần gia ta cung cấp cũng dựa theo giá cả này, chỉ là ta có một yêu cầu nho nhỏ.

- Trần đạo hữu nói thẳng là.

Chu Minh Hạo cười nói.

- Ta muốn chuyển một bộ phận linh đan này dùng chiến công của Càn Nguyên Kiếm Tông thanh toán, có thể sao?

- Cái này...

Nghe vậy, mọi người nhao nhao nhìn về phía tu sĩ Tử Phủ họ Trương vẫn luôn không nói lời nào.

Thấy tất cả mọi người nhìn về phía y.

Tu sĩ tóc đỏ mở hai mắt ra nói:

- Chỉ cần quân tốt tiền tuyến không có ý kiến, tùy thời có thể dùng chiến công giao dịch.

Tuyệt vời!

trong lòng Trần Đạo Huyền một trận hưng phấn.

So với linh thạch, lúc này Trần gia càng thiếu các loại luyện đan, luyện khí truyền thừa, công pháp, kiếm quyết..., để tăng lên nội tình gia tộc.

Không nói gì khác.

Nói công pháp Trúc Cơ kỳ, từ sau khi Trần Đạo Huyền đột phá đến Trúc Cơ kỳ vẫn không có chuyển tu công pháp Trúc Cơ kỳ.

Một mặt là bởi vì chân nguyên sau khi kiếm ý rèn luyện tương đối cuồng bạo, Trần Đạo Huyền cần cẩn thận mài giũa hai năm.

Một lý do quan trọng khác.

Chính là Trần Đạo Huyền không có công pháp Trúc Cơ kỳ thích hợp.

Tuy nói lúc trước hắn ở đấu giá thịnh hội mua một môn hỏa thuộc tính Trúc Cơ kỳ công pháp, nhưng môn Trúc Cơ kỳ công pháp kia uy lực bình thường cũng không phải là hắn muốn.

Phải biết rằng, tu sĩ ở Trúc Cơ kỳ lựa chọn công pháp sẽ có một cơ hội tăng phúc chân nguyên.

Trần Đạo Huyền đương nhiên không muốn tùy tiện lựa chọn như vậy.

Mà công pháp mua ở phòng đấu giá sao có thể so sánh với công pháp dùng chiến công đổi ở Càn Nguyên Kiếm Tông.