Lão nói rất nhiều, lải nhải liên tục, nước miếng bay tứ tung, thật sợ hàm răng giả trong miệng kia cũng bay ra.
Thời gian gần đây đang đến mùa lũ, quả thực tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm!
“Hiện tại mấy cái cống thoát nước từ hồ đều đã bị chặn lại, nếu vẫn không tìm thấy thứ kia, hẳn là đã chạy thoát qua cống mất rồi. Như vậy, việc này có chút phiền phức, phải tìm đến giao thông công trình thủy lợi chuyên môn xử lý mới được!"
……
Trong lúc ông ta còn đang nhiệt tình văng nước miếng, thì vài người trong hiệp hội khác đã lục tục từ trong hồ bơi lên.
Tuy nhiên, bọn họ ai nấy cũng đều lắc đầu, trên mặt tràn ngập thất vọng, hiển nhiên không ai phát hiện được cái gì.
Hồ Phi tiến đến bên người Trần Phong, “Phong ca, chúng ta hôm nay chắc không phải đi về tay không chứ?”
Nếu lúc này Hồ Phi đứng ở trước mặt Trần Phong, liền có thể nhìn thấy đôi đồng tử của hắn đang tản phát ra một tầng nhàn nhạt kim quang.
Thiên nhãn thuật!
Là một trong số những phép thuật có thể sử dụng ở cảnh giới Trúc Cơ kỳ, có khả năng phân âm dương, sáng tối, trong vòng trăm mét, mọi vật đều hiện hữu, tinh thâm, đêm coi, thấu thị, thậm chí là tra hồn đều có thể!
Mặc dù sau khi đạt tới Trúc Cơ kỳ hắn mới bắt đầu học, thế nhưng Trần Phong vẫn rất điêu luyện, Thiên nhãn thuật thi triển, đáy hồ có gì nhìn một cái không sót.
“Ở chỗ này?”
Rất nhanh, Trần Phong đã phát hiện manh mối, ở đáy hồ bên trong đống đá linh tinh, một đôi con ngươi đen nhánh, lập loè khác thường chiếu ra.
Hồ này khá sâu, chỗ sâu nhất khoảng 20m, bởi vì người xuống nước nhiều nên nước xung quanh bị khuấy đục, hơn nữa, trong hồ rất nhiều đá sỏi linh tinh, muốn tìm ra cũng rất khó.
Có thể thấy, thứ này thật ra vô cùng nhát gan, trốn dưới đáy hồ vẫn không chút nào nhúc nhích, bản lĩnh ẩn nấp không nhỏ, nhiều Dị Nhân bơi qua bơi lại như vậy đều không có phát hiện ra nó.
Chẳng mấy chốc, những người lặn xuống lần lượt ngoi lên, trên mặt đều là vẻ thất vọng buông xuôi, không hề phát hiện bóng dáng thủy quái.
Tuy nhiên, không ai rời khỏi hiện trường, bởi ủy viên hiệp hội còn chưa có lên tiếng.
“Nhìn dáng vẻ, hôm nay mọi người đều một chuyến tay không!”
Ông lão đối Trần Phong cười khổ, đang định chuẩn bị báo cáo tình hình, kêu hiệp hội huỷ bỏ nhiệm vụ thì chợt nghe thấy giọng Trần Phong.
“Không vội, thứ kia còn ở đó!”
Trần Phong ngăn cản.
Ông có chút ngoài ý muốn, nhiều người như vậy, đều vòng qua vòng lại, đảo qua đảo lại hồ này mấy chục vòng, mà còn chưa thấy, vậy mà hắn mới chỉ đứng đây một lúc liền khẳng định chắc nịch?
Nếu đổi người khác, bản thân khẳng định mắng xa xả vào mặt, nhưng nói lời này lại là Trần Phong, không thể trêu vào.
Không để ý đến ông ta, Trần Phong ngoắc tay gọi Hồ Phi, nói nhỏ bên tai!
“Không phải chứ, kêu tôi xuống đó?”
Không biết Trần Phong nói gì, Hồ Phi tựa như con mèo bị dẫm phải đuôi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
“Anh không xuống, chẳng lẽ tôi xuống?” Trần Phong trực tiếp đáp trả, nhiệm vụ này chính là Hồ Phi nhận.
Hồ Phi da mặt run run, giả bộ năn nỉ, “Phong ca, cậu đây phải không biết, tôi sợ thứ gì, tha tôi đi mà!”
“Yên tâm, đó không phải rắn, hơn nữa thực lực cũng không cao, tôi chỉ cho anh vị trí, tự mình xuống dưới tóm lên……” Trần Phong nói.
“Thật không?” Hồ Phi có chút nghi ngờ.
Trần Phong nhún vai, “Tôi lừa anh làm gì? Nhanh lên, sắp tới giờ cơm rồi!”
“Phong ca, cậu đừng lừa tôi……”
Cuối cùng, Hồ Phi vẫn lựa chọn tin tưởng Trần Phong, nói cho cùng với Hồ Phi hai chữ “Giờ cơm”, lực sát thương cực kỳ lớn.
Đến cạnh hồ, Hồ Phi xắn ống quần, quay đầu lưu luyến nhìn Trần Phong một lần nữa.
Trần Phong nhặt tảng đá, hướng trong hồ ném.
“Chỗ này!”
Nghe được hiệu lệnh Trần Phong, Hồ Phi không nói hai lời, cắn chặt răng, hai chân dẫm mạnh trên mặt đất, lực lượng mạnh mẽ đem cơ thể hắn vọt lên, thậm chí còn lộn một vòng giữa không trung, hệt như vận động viên nhảy cầu, nháy mắt biến mất!
Giống như có người hướng trong nước ném một cái ngư lôi, bọt nước văng tung tóe.
“...!”
Thấy một màn như vậy, những hiệp hội chung quanh, đa số đều chép chép miệng, mang theo vài phần khinh thường.
Nhiều người như vậy cũng chưa tìm được, radar cũng dò xét không đến, cư nhiên có người không buông tay.
Đáy nước tình huống như thế nào, mọi người đều thăm dò rõ ràng, thủy quái đã sớm không còn ở đáy hồ.
Một đám rảnh rỗi ngồi bên hồ, chờ xem Trần Phong mất mặt, có người bày đặt mình hiểu chuyện, lấy mấy cái này tới loè thiên hạ, tưởng cao siêu như nào, rốt cuộc làm trò cười.
“Ùng!”
Đột nhiên, từ phía mặt hồ tĩnh lặng nhanh chóng sục sôi.
“oa oa oa……”
Đáy hồ truyền đến một trận tiếng khóc trẻ con.
“Thật sự còn ở dưới?”
Tất cả mọi người đứng bật dậy, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú vào mặt nước.
“Ùng!”
Mặt nước vang âm thanh kịch liệt, sau đó, tựa như vụ nổ ngư lôi làm mặt nước đột nhiên nổ tung, bọt nước văng khắp nơi, một bóng đen từ dưới chớp lóe nhảy lên.
Không đúng, không phải nhảy, chính xác hơn là bị một cổ lực lượng ném ra ngoài.
“oa oa oa……”
Quái vật đen tuyền, xung quanh có bọt nước che chắn, nhìn không rõ hình dạng, nhưng có thể khẳng định một điều là rất lớn, so với con trâu trưởng thành còn to hơn.
Quái vật bay trên không trung, trong trạng thái không trọng lượng, phát ra từng tiếng kêu sợ hãi, phi thường chói tai.
Mấy Dị Sư cảnh cấp thấp, đều nhe răng trợn mắt, bịt kín lỗ tai.
Cảnh giới cao một chút, đặc biệt là mấy vị Tông Sư cảnh, vừa nghe tiếng kêu đầu tiên, đã chuẩn bị kỹ càng, lúc này quái vật ra khỏi nước, làm sao có thể cầm cự được!
Đoạt a!
Thứ này giá trị 100.000, lại còn có thể kiếm được uy tín cho hiệp hội, vì chính mình kiếm công huân.
Lập tức mọi người trên bờ đồng loạt xuất chiêu, một ít mộc hệ Dị Nhân hóa ra cây mây về phía quái vật quất qua, còn tạp hệ Dị Nhân, đôi tay đột nhiên biến lớn hướng quái vật chộp tới……
Cũng có những người dùng cách thức đơn giản, thô bạo hơn, trực tiếp bay lên trên chuẩn bị tranh đoạt, rất muốn làm một trận ra trò.
Thấy một màn như vậy, Trần Phong lắc đầu, thân hình chợt lóe, đạp sóng mà đi, nháy mắt đã tới trước mặt con quái vật, đưa lưng về phía mọi người, hai tay mở ra, một bức tường vô hình phóng đại, lan tràn ra xung quanh.
Mười mấy vị siêu năng lực giả như ong vỡ tổ thi nhau vọt tới, nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện ra bức tường không khí, giống như sóng thần trực tiếp đánh vào bọn họ, thêm lực đẩy vừa chạm vào tức khắc bị phản lực bắn bay.
từng người từng người như những viên sủi cảo lõm tõm rơi xuống nước, chỉ có kia vài vị Tông Sư cảnh và Dị Nhân nhiều sao khó khăn lắm mới ổn định thân hình, trở lại bờ sông.
Tuy nhiên vẫn rất chật vật.
Chỉ thấy Trần Phong chân không chạm đất đứng vững, bóng đén từ không trung rơi xuống, toàn bộ người trên bờ thấy rõ.
Một con con kỳ nhông!
Không, phải nói là một con kỳ nhông khổng lồ!
Đầu to, đuôi dài, cả người đen nhánh, so một con trâu còn lớn hơn, nhìn Trần Phong phía dưới, sợ hãi làm nó phẫn nộ, mở ra chiếc miệng rộng, thừa cơ hướng Trần Phong đớp.
Cùng với một tiếng quái kêu, tư thế kia phảng phất là muốn đem Trần Phong toàn bộ nuốt vào.
Nhưng đáng tiếc, thủy quái này uy rằng là dị thú, nhưng cảnh giới không cao, hoàng cấp dị thú, nhiều lắm chỉ 5 sao, có rất nhiều Dị nhân ở đây có thể hạ gục.
Trần Phong thực nhẹ nhàng!
Kỳ nhông mở ra miệng lớn, tựa như đáy động đen ngòm, tứ phương gió nổi lên, lực hút khổng đem nước cuốn lên thành một cái vòi rồng, muốn đem Trần Phong hút vào trong miệng.
Trần Phong có thể ngửi được mùi tanh hôi trong miệng nó phát ra, ấy vậy mà hắn lại là không chút hoang mang, tay phải chỉ xéo,giwuax hai ngón tay kẹp một đạo phù chú.
Chính xác hơn là tấm bài bằng ngọc bích nhỏ, dài hơn 10cm, mặt trên khắc nhiều hình thù khó hiểu.
Ngự thú bài!
Ở Thiên giới, Ngự thú bài là dùng để cầm tù cùng dục dưỡng linh sủng pháp khí.
Ngự thú bài giá trị không cao, thương thành giá chỉ trên dưới 5000, là một loại bùa đẳng cấp tương đối thấp, dục dưỡng một ít linh sủng cấp thấp.
Bình thường, nếu sủng vật đạt tới cấp bậc Kim Đan kỳ, Ngự thú bài liền không dùng được, bấy giờ cần đến Linh sủng túi, pháp khí cap hơn.
Trong cơ thể tiên khí rót vào, Ngự thú bài nháy mắt tỏa ra kim quang, Trần Phong trong miệng niệm chú, trực tiếp quăng Ngự thú bài.
Ngự thú bài treo lơ lửng trên không trung, ánh sáng rực rỡ lóa mắt, con kỳ nhông đánh tới, trực tiếp đụng phải bức tường ánh sáng, thân hình nháy mắt biến mất không thấy.
Ngự thú bài thu vào, ánh sáng dần ảm đạm, khôi phục nguyên trạng, trở lại trong tay Trần Phong .