Chương 31: Gây sự

Thời điểm sinh viên chọn môn chuyên ngành, đa số đều dựa theo thuộc tính dị năng bản thân chọn lựa giáo viên, thời gian chương trình học, cho nên thường xuyên sẽ xuất hiện tình trạng giáo viên bộ môn này nhiều hơn giáo viên bộ môn kia, có nhưng lớp chỉ lác đác một hai sinh viên tới dự.

Trần Phong căn bản không phải Dị Nhân, nhưng được cái hắn rất có tinh thần học hỏi, hắn muốn tham khảo nghiên cứu một chút cái gọi là dị năng, sau này biết đâu lại có tác dụng.

Ví dụ Nguyên tố dị năng, năng lực cảm ứng của bọn họ phải nói là vượt xa người tu tiên, nếu có thể kết hợp hai cái lại, Trần Phong tin tưởng, thời điểm hắn thi triển pháp thuật, uy lực khẳng định tăng gấp bội!

Tuy nhiên có chút phiền toái, bởi Trần Phong hiện tại cảnh giới quá thấp, tầm mắt cũng hạn hẹp, cho nên chỉ có thể chậm rãi đi thăm dò.

Ngày đầu nhập học, Trần Phong không tính chọn luôn chuyên ngành, trừ bỏ hai tiết văn hóa bắt buộc tham gia, trước tiên cứ đi dạo một vòng, làm quen hoàn cảnh, rồi lại nói sau.

Hầu Dũng cùng chung ý tưởng.

Mắt thấy đã đến buổi trưa, hai người liền cùng nhau đi tới nhà ăn, ngồi xuống gọi hai món một chay một mặn đem lên.

Nhà ăn điều kiện không tồi. Nhà ăn thiết kế chuyên dụng dành cho Long Phượng ban, chất lượng khẳng định là so địa phương khác càng tốt.

“Tôi vừa mới nhìn một vòng, dường như trong lớp chúng ta rất ít người có thể đánh nhau!”

Hầu Dũng miệng vừa nhai đồ ăn vừa nói!

Trần Phong trông lịch sự hơn nhiều, “Hẳn là không có kém như vậy đi?”

Hầu Dũng cười cười, “Lớp chúng ta tất cả có 26 người, cả tôi với cậu mới chỉ có 5 người thuộc hệ Lực lượng, trừ chúng ta họ đều là du học sinh từ nơi khác đến. Trong ba người thì có hai người đã đạt cảnh giới Tông sư, người nọ tên Roth, quốc tịch Mỹ, tôi xem qua thông tin của hắn, cuối học kỳ 1 kiểm tra sức mạnh đạt tới 6000kg, còn người nữa là từ Châu Phi tới, tên Kabak, 6100kg……”

Nghe xong, khóe miệng Trần Phong lộ ra tươi cười, nguyên lai cái Hầu Dũng nói có thể đánh, chính là nhìn vào sức mạnh a, nếu thế, gộp tất cả Dị nhân lại, có thể đánh cũng chỉ có Lực lượng hệ Dị Nhân!

Nhưng hiển nhiên không phải vậy.

Trần Phong khẽ lắc đầu, “Đừng coi thường người khác, tôi biết lúc trước cậu kiểm tra thực lực còn che giấu, nhưng cậu có thể che, sao biết được người khác lại không? Có thể từ một nơi xa xôi chạy tới đây du học, cahwcs chắn không đơn giản!”

“Cho là cậu đúng đi!” Hầu Dũng nhún vai, nhìn nhìn Trần Phong, “Phong ca, chút nữa chúng ta đến phòng tập đi!”

“Làm gì?”

Trần Phong ngạc nhiên nhìn Hầu Dũng.

Hầu Dũng cười gượng, “Tôi muốn cùng cậu thử sức, hai ta đều là lực Lượng Dị Nhân, nên trao đổi học hỏi một chút!”

Lần trước kiểm tra, Trần Phong một quyền đánh ra 15000 kg, thực sự làm Hầu Dũng kinh ngạc.

Hơn nữa hắn nhìn ra, lúc ấy Trần Phong không có dùng ra toàn lực!

Đều là Lực lượng hệ Dị Nhân, Hầu Dũng đương nhiên có điểm hiếu thắng, hắn phi thường muốn biết chính mình cùng Trần Phong ai mạnh hơn ai.

Phải biết rằng, Hầu gia là gia tộc truyền thừa Lực lượng hệ lâu đời, không lý do gì lại thua kém Trần Phong không tên tuổi.

Hầu Dũng trong mắt tràn ngập chờ mong.

“Cực hạn của cậu là bao nhiêu?” Trần Phong không vội đáp ứng, mà hỏi hắn.

Hầu Dũng sửng sốt, mang theo do dự mở miệng, “20.000 cân!”

Trần Phong lắc đầu, “Chưa đúng!”

Hầu Dũng cười gượng, đúng vừa rồi hắn nói thấp đi.

“Tối hôm qua mới vừa kiểm tra trạng thái cực điểm, trên dưới 26.000kg còn bình thường 13000!”

Hầu Dũng ngượng ngùng, phun ra một con số!

Trên dưới? Nói như vậy vẫn còn khiêm tốn? Khả năng còn hơn?

13000kg, sức mạnh này đã đủ khủng bố, trạng thái tốt nhất còn 26000 cân, nếu trạng thái liều chết mà nói, đột phá 30.000 hẳn không vấn đề.

Lực lượng như vậy, tương đương với trình độ 3 sao Tông Sư!

Hầu Dũng mới vừa đột phá Tông Sư cảnh giới, có thể phát huy ra sức mạnh tương đương ba sao Tông Sư, đủ thấy Hầu gia Lực lượng hệ dị năng có chút máu mặt.

Hầu Dũng chờ mong nhìn Trần Phong, quả nhiên, không chút nào kinh ngạc.

“Chúng ta ngày đầu tiên tới trường học, liền muốn tỷ thí, không tốt lắm đâu, tôi xem, vẫn là hôm khác lại nói!” Trần Phong lắc đầu, uyển chuyển từ chối.

Hầu Dũng cho dù có ngốc cũng có thể nghe ra ý của Trần Phong, kia rõ ràng chính là cảm thấy hắn sức mạnh không đủ, cùng luận bàn chỉ lãng phí thời gian.

Nói vậy, Trần Phong hơn mình? Vượt qua 30.000kg?

Hầu Dũng có chút không thể tin, “Phong ca, cực hạn bao nhiêu!”

Cực hạn?

Này vấn đề này Trần Phong có chút khó nói, vì hắn chưa từng thử qua.

“Cực hạn? Một cái đồ quê mùa, nào có cái gì cực hạn!”

Thời điểm Trần Phong chuẩn bị giải thích hai câu, bên cạnh truyền giọng nói không mấy hài hòa.

Lần theo tiếng nói nhìn lại, Trần Phong cùng Hầu Dũng đều nhíu mày.

Ba tên nam học sinh, kề vai sát cánh từ nhà ăn lầu hai đi xuống, cầm đầu đúng là Tiết Minh.

Hai tên bên cạnh, một người da ngăm đen, dáng người cường tráng, đầu trọc, mặc một cái áo sơ mi ngoại cỡ!

Người còn lại, tóc rất dài, vóc dáng cao cao, nhìn qua có chút gầy, áo sơ mi đóng thùng quần jean, giống hệt cây đậu đũa.

“Tên cao kêu Tiết Tiến, anh họ Tiết Minh, năm hai, người kia không biết!” Hầu Dũng thấp giọng nói.

Lúc này, Tiết Minh đã mang theo hai người kia đi tới bên cạnh.

“Trùng hợp thật nha, ở đây cũng gặp được nhóc lùn!” Tiết Minh đối Hầu Dũng trào phúng, dùng xưng hô thực kéo cừu hận.

Hầu Dũng nắm tay, hắn thực khó chịu Tiết Minh.

Tiết Minh không cho hắn cơ hội đáp trả, xinh đẹp vuốt sợ tóc dài trên trán, ngược lại hướng Trần Phong nhìn qua, ánh mắt mang theo miệt thị, “Ta nói, hôm nay như thế nào cảm giác vận khí thật tệ, ăn một bữa cơm đều phải nhìn đến hai con rệp chỗ này so đe sức lực, đen đủi quá a!”

Miệng thật thối!

Trần Phong căn bản coi hắn không tồn tại, duỗi tay phẩy phẩy trước mũi, đối với Hầu Dũng nhíu mày nói, “Cậu đánh rắm à? Sao lại thối vậy?”

Hầu Dũng vốn đang phẫn nộ, nhưng vừa nghe lời này của Trần Phong, thiếu chút nữa cười ra tiếng.

“Rắm thối như thế, tôi đánh không ra, rõ ràng chính là cậu đánh!” Hầu Dũng cười nói.

“Ồ? Phải không?” Trần Phong vẻ mặt nghiêm túc, “Kia có thể là do ăn đồ rồi, xin lỗi nha, cơ vòng có điểm lỏng, tôi kẹp chặt một chút……”

Hai người kẻ xướng người hoạ, hoàn toàn coi Tiết Minh tồn tại.

Tiết Minh cả mặt đều tái, hắn nơi nào không hiểu Trần Phong chế nhạo hắn.

Lấy tính cách hắn, sao chịu được nỗi nhục này.

“Đồ quê mùa, mày mẹ nó lặp lại lần nữa?” Tiết Minh chịu đựng quá thấp, lập tức nổi giận, “Đừng tưởng rằng vào được Long ban, là có thể thành đại nhân vật, hừ, có thể vào nơi này, ai so với mày cũng mạnh hơn, gia gia mấy ngày nay có việc, không rảnh tìm đến, thật sự nghĩ tao sợ sao?”

Tuy rằng Tiết Minh mấy ngày nay công việc bộn bề, nhưng hắn cũng không có quên cùng Trần Phong có ước chiến, hắn tìm người tra xét Trần Phong.

Mới đầu còn lo lắng Trần Phong thuộc thế lực lớn gì, kết quả không nghĩ tới chính là một cái đồ quê mùa mà thôi, nông thôn dã tiểu tử, cũng dám trước mặt mình ra oai!

“Tiết Minh, không cần quá đáng!” Hầu Dũng đập bàn đứng lên.

“Liên quan gì đến tên lùn nhà mày"

Tiết Minh trừng mắt nhìn qua, căn bản không đem Hầu Dũng để vào mắt, hoàn toàn giống như quát một gã sai vặt.

“Hừ, anh muốn đánh, tôi bồi anh đánh, chúng ta đến phòng luyện tập!” Hầu Dũng tức giận nói.

Hắn đã sớm nhịn không được thái độ của Tiết Minh!

“Thủ hạ bại tướng, không có tư cách này!” Tiết Minh xem thường.

“Anh!” Hầu Dũng đỏ mắt.

Lúc này, cái người cao gầy đi tới bên cạnh Hầu Dũng, duỗi tay đặt trên vai Hầu Dũng, “Hầu tử, hai anh em ta lâu không gặp, hàn huyên chút?”

“Buông ra!”

Hầu Dũng lắc cánh tay, không ném được ra.

Chỉ thấy trong lòng bàn tay Tiết Tiến, từng cây kim xuyên thấu qua quần áo hắn, dính chặt trên vai.

Rõ ràng là uy hiếp.

“Không cho anh mặt mũi?” Tiết Tiến khóe miệng mang theo vài phần tà ý, “Yên tâm, nơi này là trường học, trường học cấm tư đấu, bọn họ sẽ không làm gì hắn!”

Hầu Dũng do dự, cùng Trần Phong trao đổi ánh mắt, liền bị Tiết Tiến kéo đi.

Một thấp một cao nhìn qua có chút buồn cười.

Tiết Minh tuy rằng ưu tú nhưng Tiết Tiến lại hơn hắn cái đầu, đem Hầu Dũng mang đi, hẳn không muốn Hầu Dũng dây vào, dù sao Hầu gia cũng là đại gia tộc, trong khoảng thời gian này, Tiết gia có đại sự phải làm, không nghĩ xung đột, làm người ta lấy lý do gây khó dễ.

Trần Phong không để, chỉ chăm chú ăn.

“Ăn ăn ăn, heo à mà chỉ biết ăn!”

Hầu Dũng vừa đi, Tiết Minh là hoàn toàn không có cố kỵ, biểu hiện hệt như là tên vô lại, cư nhiên trực tiếp duỗi tay đem thức ăn trước mặt Trần Phong ném xuống đất.

Lúc này, nhà ăn có rất nhiều người.

Đồ ăn rơi xuống, vung vãi đầy đất, vẫn còn nửa cái đùi gà chưa có gặm xong, lăn nong nóc đến chân bàn!

Thật là đáng tiếc!

Thanh âm rất lớn, mọi người trong nhà ăn cơ hồ đều bị kinh hướng bên này nhìn qua.

……

“Đó không phải người mới đến lớp chúng ta, Trần Phong sao? Như thế nào ở đây? Đánh nhau?”

“Ha hả, hắn tiêu đời rồi, chọc phải tên Tiết Minh, chính là Tiết gia thiếu gia nha, Thục Đô tứ đại ác thiếu gia, có tiếng ăn chơi trác táng!”

“Ồ? Là hắn? Nhưng Trần Phong cũng là đặc chiêu sinh, hẳn bối cảnh cũng không đơn giản đi?”

“Cái này tôi không rõ lắm, cậu có nhìn thấy người đầu trọc cạnh Tiết Minh không, là một trong đại bốn học trưởng, Hắc Kim Triệu Lượng, thiên tài song hệ Lực lượng cùng phòng ngự nha……”

“Thôi rồi, Trần Phong xác định hôm nay nằm tại đây, ngày đầu tiên nhập học đã trêu chọc thành phần như vậy, này cũng quá xui xẻo……”

……

Nhà ăn, nơi nơi chốn chốn là tiếng nghị luận.

Tuy nhiên có ngoại lệ, một góc cách đó không xa, một nữ sinh mặc váy màu đen, mang kính đang lẳng lặng ăn cơm.