Sáng hôm sau mặt trời ấm áp bầu không khí trông lành, từng tia sáng ấm áp chiếc sáng cả Đế Đô bao gồm cả căn phòng trọ hôm qua
Sở Đế Hoàng lờ mờ tỉnh lại hắn ngồi dậy nhìn sang tiểu cô nương vẫn còn trẻ tuổi đang thỏa thân, máy tóc dài màu xanh lục đang không được chỉnh chu, hai bộ y phục màu đen và vàng đang ở một bên góc phòng
" Chết tiệc ta thề ta sẽ không ta cho ngươi "
Sở Đế Hoàng nắm chặt tay cắn răng âm thầm phát hề, tuyệt đối hắn sẽ không ta thứ cho kẻ đã làm nên ngày hôm nay. Và đặc biệt hắn còn không hiểu tên đó đang nghĩ cái quái gì, Vương Tiên Nhi năm nay vừa lên mười sáu tuổi, dựa theo kiếp trước thì nàng vẫn là trẻ chưa thành niên, không những thế nếu chỉ nhìn bề ngoài thì nàng chỉ là học sinh cấp hai
" Hở "
Vương Tiên Nhi mờ mờ tỉnh dậy kêu lên một tiếng
Nàng dùng tay sờ lên đầu sau đó nhìn về phía nam nhân ở trước mặt mình tiến đến dựa vào ngực hắn mỉm cười nói
" Caca huynh phải chịu trách nhiệm với ta đó "
Sở Đế Hoàng miễn cưỡng gật đầu việc này hắn tất nhiên phải chịu trách nhiệm, dù sao bây giờ là thời cổ đại đặc biệt là thời đại võ giả lên ngôi, một nữ nhân mất đi sự trong sạch ở thời đại này rất khó gả đi cho người khác
Thấy Sở Đế Hoàng gật đầu thì Vương Tiên Nhi càng vui hơn nhón người lên ôm vào cổ hắn nói
" Caca là tốt nhất "
Sở Đế Hoàng cười gượng đứng dậy nói
" Được rồi trời cũng đã sáng ta về trước đây "
Nhưng khi hắn vừa định mặc y phục rời đi thì Vương Tiên Nhi đã đứng dậy ôm chặt sau lưng hắn nói
" Không cho phép huynh rời đi "
Sở Đế Hoàng ngớ người nhìn nàng, nàng đây là có ý gì ?
Vương Tiên Nhi mỉm cười nói
" Nếu huynh đã chịu trách nhiệm thì đến nhà ta đi, ta sẽ báo việc này cho gia gia cùng phụ thân sau đó chúng ta kết hôn "
Lời vừa dứt Sở Đế Hoàng cảm nhận được một ngụm máu muốn phun ra ngoài, nếu để Vương Ngạo Thiên biết được thì cho dù liều mạng lão cũng muốn cho hắn cùng chết, không nói đến cả vị tỷ tỷ kia của nàng Vương Tiên Nguyệt càng là rất sủng ái Vương Tiên Nhi nếu nàng ta biết được, sợ rằng sẽ liều mạng dốc hết sức để giết hắn
Bỗng Sở Đế Hoàng nhận ra một vấn đề nghiêm trọng, hắn lúc đầu là nghĩa huynh của Vương Tiên Nhi nếu cả hai trúng mê tình đan làm chuyện đó với nhau thì cũng chỉ bị một tội vượt quá giới hạn, vì nghĩa huynh chỉ là caca trên danh nghĩa, nhưng bây giờ hắn muốn cưới tỷ tỷ của nàng Vương Tiên Nguyệt nếu nói như thế, hắn vừa ăn nằm với chính muội phu của mình, nếu như vậy chả phải là loạn luân sao ?
Sở Đế Hoàng khuôn mặt muốn tái xanh lại
" Caca sao huynh không trả lời, huynh đây là muốn ăn xong rồi rời đi vứt bỏ ta đúng không "
Vương Tiên Nhi nhìn thấy Sở Đế Hoàng chỉ im lặng không nói gì, thì bỗng nàng nghĩ đến việc có khi nào hắn sẽ bỏ trốn không
Sở Đế Hoàng quay đầu nhìn lại thấy Vương Tiên Nhi hai mắt đỏ ưng, nước mắt sắp chảy đến nơi thì vội nói
" Không phải không phải chỉ là tuổi tác muội còn nhỏ. đợi muội lớn rồi ta sẽ gả cho muội "
Vương Tiên Nhi lập tức phản bác nói
" Ta năm nay cũng đã mười sáu tuổi rồi "
Sở Đế Hoàng lúc này đang rất muốn nói mười sáu tuổi còn chưa đến trẻ vị thành niên, tổ tông của ta à muội chỉ vừa mười sáu tuổi thôi làm sao ta gả cho muội được
Sở Đế Hoàng bèn viện lí do nói
" Đối với ta mười tám không hai mươi tuổi mới là tuổi trưỡng thành, đợi muội hai mươi tuổi ta sẽ gả cho muội ha bởi vậy đừng khóc mà "
Vương Tiên Nhi dù có chút không tin nhưng vẫn gật đầu rươm rươm nước mắt nói
" Ta tin huynh huynh không được lừa gạt ta "
Sở Đế Hoàng miễn cưỡng gật đầu sau đó mặc y phục, chờ đợi nàng mặc y phục xong thì chải tóc cho nàng rồi cột lại hai chùm tốc dắt nàng rời đi
Khi cả hai vừa đi xuống phòng khách bà chủ đã liếc nhìn có chút bất ngờ nói
" Ahh vị cô nương cùng công tử này ngày hôm qua hai vị như thế nào, hai vị tựa như rất mãnh liệt nha vào lúc hai vị đến là vào buổi trưa, sau đó hai vị lên trên lầu làm chuyện đó đến tận một đêm trời cả đêm hôm đó ai ai cũng đều muốn tỉnh ngủ, tiếng rên của vị cô nương này đặc biệt lớn nha "
Lời của bà chủ tựa như nhát dao đâm thăng vào tim Sở Đế Hoàng đậu xanh không ổn chỉ cần có người nhận ra giọng nói đố là của Vương Tiên Nhi là hắn toang, Vương Tiên Nhi kế bên hắn thì khuôn mặt trực tiếp đỏ rực tựa như kẹo hồ lô tràn đầy xấu hổ
Sở Đế Hoàng ho lên vài cái rồi nhanh chóng dẫn Vương Tiên Nhi rời đi, trên đường đi cả hai ghé vào một quán ăn
Cách đó tại một phòng trò, một nữ nhân sở hữu khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần xứng đáng khuynh quốc khuynh thành, đôi mắt phượng màu vàng nhạt long mày thẳng hàng, mặc một bộ y phục cùng mái tóc dài màu đen nàng sỡ hữu khí chất rất cao thượng tựa như một vị Nữ Đế nhìn xuống mọi thứ
Nữ nhân đó sờ vào chén rượu trên bàn cười lạnh nói
" Đã lâu không gặp bạn củ của ta, không đúng phải gọi là bạn trai củ mới đúng chứ Sở Tổng, hi vọng ngươi thích món quà vừa rồi của ta haha, một kẻ như ngươi a chắc rất tức giận vì bị người khác chơi xỏ, đặc biệt còn khiến ngươi vi phạm vào luân thường đạo lý nhỉ ?"