Sở Đế Hoàng trực tiếp dùng Thanh Long Kiếm ngụy tạo khí thế của bản thân trở thành Võ Hoàng Sơ Kỳ, phóng ra khi thế từng bước đi đến vị trí giao tranh Tứ Đại Ám Chủ cùng Diệp Phàm
Quay lại trận đánh Tứ Đại Ám Chủ cùng Diệp Phàm khác với Sở Đế Hoàng đang nhàn nhã, họ hiện tại đang mệt mỏi đến mức chảy khắp mồ hôi, máu chảy khắp người đặc biệt là Diệp Phàm càng thê thảm hơn
Hoàng Kim Viêm Long cùng Hắc Sát Cự Kiếm đang giao tranh bất phân thắng bại giữa hai bên, hai luồng sức mạnh vàng đen giao tranh với nhau đát nát mọi thứ xung quanh
" Vẫn chưa xong sao "
Lúc này một đạo âm thanh lạnh lẽo vang lên, một người mặc hắc y đeo mặt nạ Tu La tiến đến
" Bái kiến Thiên Đại Nhân "
Tứ đại ám chủ đồng loạt kêu lên
Không sai người này chính là Sở Đế Hoàng, hắn liếc nhìn tình cảnh hiện tại rồi nhìn Diệp Phàm không khỏi cười thầm, kế hoạch xem ra đi đến mức quá hiệu quả rồi
Diệp Phàm vốn là Võ Vương Đỉnh Phong khi dùng sức mạnh linh hồn, ngoài ra khi thiêu đốt Kim Liên Dị Hỏa tu vi trực tiếp có thể đánh với Võ Hoàng Sơ Kỳ một thời gian ngắn. Tuy nhiên Tứ Đại Ám Chủ cũng không phải rác rưởi, khi dùng Hắc Sát Ảnh Kiếm Trận đủ sức đánh chết Nửa Bước Võ Hoàng, gây tổn thương cho Võ Hoàng Sơ Kỳ
Diệp Phàm liếc nhìn Sở Đế Hoàng cắn chặt răng quát
" Tiền bối ngươi đường đường là Võ Hoàng lại đi cướp đồ một tiểu bối Võ Tướn như ta, ngươi không thấy nhục nhã sao "
Sở Đế Hoàng chỉ mỉm cười nói ra một câu
" Thất phu vô tội, mang ngọc có tội ngươi hiểu chứ ?"
Diệp Phàm lập tức sững sờ nói
" Tiền bối ngươi đây là có ý gì "
" Đừng làm trò hề đưa ra Thanh Xà Kích ta tha mạng cho ngươi nếu không chết "
Sở Đế Hoàng lạnh giọng nói
Diệp Phàm cắn chặt răng bàn tay nắm chặt chảy ra máu quát
" Đừng hòng cho dù ta có chết cũng không giao, nhưng nên nhớ nếu ta...."
Khi Diệp Phàm chưa nói hết câu chỉ nghe Sở Đế Hoàng lạnh lùng nói
" Thế thì chết "
Lời vừa dứt khí thế Võ Hoàng Sơ Kỳ trực tiếp đè xuống trên người Diệp Phàm, hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu quỳ xuống đất
Hoàng Kim Cự Long mất đi người truyền Linh Khí cùng điều khiển trực tiếp bị đẩy lùi
" Đúng lúc này sát "
Vô Sát Lão Nhân quát lớn
Hắc Sắc Cự Kiếm trực tiếp đâm xuyên thủ Hoàng Kim Cự Long lao đến đâm thẳng vào ngườ Diệp Phàm, cắm hắn ta vào một tảng đá cách đó trăm dặm
" SÁT "
Sở Đế Hoàng lạnh giọng nói trực tiếp từng bước từng bước đi về chỗ Diệp Phàm, tuy diên mỗi bước của hắn đã đi xa mấy chục dặm
Chỉ vài bước Sở Đế Hoàng đẫ đi đến trước mặt Diệp Phàm, cơ thể Diệp Phàm trực tiếp bị xuyên một lổ thủng, toàn thân dính đầy máu tươi xương cốt gãy chỉ còn vài hơi tàn
Sở Đế Hoàng lạnh lùng nói
" Giao đồ hay chết "
Diệp Phàm không nói gì cả mà chỉ đầy câm hận nhìn hắn
" Được thôi chết đi "
Sở Đế Hoàng trực tiếp im lặng tung ra một quyền về phía Diệp Phàm
Ngay khi quyền sắp chạm đến, từ sâu trong người Diệp Phàm cảm nhận được cực kì đáng sợ tử vong vội quát " Đừng ta giao làm ơn "
Sở Đế Hoàng dừng quyền lại, tuy nhiên luồng khí thế của nó cũng khiến tảng đá Diệp Phàm đang dựa nát vụn
Diệp Phàm cắn răng từ trong chiếc nhẫn giao ra Thanh Xà Kích, Sở Đế Hoàng hài lòng thu lấy sao đó lại nói
" Giao ra vị sư tôn kia của ngươi hay chết "
Diệp Phàm cực kì bất ngờ tuy nhiên vẫn làm bộ không hiểu nói
" Ngươi đang nói ai ta không biết "
Sở Đế Hoàng không nói mà nắm chặt tay chuẩn bị tung ra quyền tiếp theo về phía Diệp Phàm
" Đừng ta giao "
Diệp Phàm trực tiếp sợ hãi ném lấy chiếc nhẫn trên tay mình về phía Sở Đế Hoàng
Sở Đế Hoàng liếc nhìn tràn đầy khinh thường, trong giây phút tử vong thì sư tôn, pháp bảo tất cả mọi thứ còn gì đáng quý Diệp Phàm chỉ cần bảo vệ tính mạng hắn là được. Tất cả nhân vật chính đều có một bản tính là sợ chết, tuy mạnh miện nhưng đối đầu tử vong ai chả sợ
Diệp Phàm hắn cũng là vậy lời hứa sư tôn, pháp bảo đều là nực cười chỉ cần còn sống hi sinh thứ này hắn cũng không quan tâm
Sở Đế Hoàng hài lòng bỏ đi liếc nhìn Diệp Phàm đang thảm hại, buông ra lời trào phúng " Ngươi là tên phế vật "
Lời vừa dứt Diệp Phàm tràn đầy tức giận như con thú dữ xổng chuồng muốn lao vào cắn xé ăn tươi nuốt sống Sở Đế Hoàng. Tuy nhiên chỉ một cái nhìn của hắn thì Diệp Phàm đã sợ hãi, trước mắt Diệp Phàm nhìn người trước mặt tựa như một con ác quỷ hạ phàm, tương lai thế giới tràn ngập biển lửa hắn như một con địa ngục Tu La
" Ngươi là ác ma ngươi là ác ma "
Diệp Phàm kích động kêu lên rồi từ từ ngất đi
Sở Đế Hoàng nhết môi đáp dù không biết Diệp Phàm có nghe được không vẫn nói
" Ác ma sao phải, nếu thế ta là Ma Đế "
Sở Đế Hoàng rời đi không quên bỏ vào miệng Diệp Phàm vài bình đan dược giữ mạng sống, sau đó rời đi vì hiện tại Diệp Phàm vẫn còn giá trị không thể chết được
" Thiên Đại Nhân "
Tứ Đại Ám Chủ cuối người nói
Vết thương của họ đã lan tỏa khắp người, Bất Quy trực tiếp bị nát một cánh tay cần vài tháng hồi phục, Nhạc Bất Quân chiếc chân trực tiếp bị đánh sắp gãy, Vô Sát Lão Nhân thì Linh Khí toàn thân suy giảm cực độ, cả người tràn đầy máu thịt dĩ nhiên lão là ngươi tiên phong xung sức nhất, chỉ riêng Thanh Y là còn tương đối ổn
Sở Đế Hoàng nhìn bọ họ trực tiếp tháo mặt nạ tu la để lộ nụ cười nói
" Làm tốt lắm đi về thôi "
Bốn người vui sướng gật đầu, xem ra bọn họ không thất bại nhiệm vụ này rồi. Tuy nhiên bây giờ họ rút kinh nghiệm dù đối thủ là ai cũng phải nhanh chóng giết địch không thể đùa, Diệp Phàm là một nổi nhục của họ bốn Võ Vương một Đỉnh Phong, hai Hậu Kỳ, một Sơ Kỳ để một Võ Tướng chèn ép dù hắn đã dùng thủ đoạn bí pháp
Vô Sát Lão Nhân nhìn Diệp Phàm ở xa tựa hồ muốn lao đến giết nhưng bị Sở Đế Hoàng ngăn lại
" Đại nhân vì sao không giết hắn, để hắn còn sống là mối nguy lớn "
Vô Sát Lão Nhân khó hỉu nói
Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp
" Mạng hắn vẫn còn tác dụng, ngoài ra đồ đã lấy được hơn nữa còn thêm thứ đồ dùng mà hắn sử dụng để tăng cao tu vi, trong khoảng thời gian này không nhãi múa được đâu "
Sở Đế Hoàng lãnh đạm nói