Chương 48: Khí Vận Chi Tử Xuất Hiện

Mọi việc cứ như vậy diễn ra, cuộc đấu giá vẫn cứ tiếp tục từng món từng món trị giá càng ngày càng cao hơn bắt đầu

" Các vị công tử hôm nay là một món chí bảo của chúng ta, đạt được từ truyền thừa di tích một vị Võ Vương Đỉnh Phong cách Võ Hoàng một bước nữa, Huyền Giai Hạ Cấp Pháp Bảo " Thanh Xà Thương "

Phó Yêu Phi mỉm cười đưa ra một lời nói tràn đầy yêu mị

Lời vừa dứt Phó Gia Đại Trưỡng Lão Phó Nghiêm bay xuống, trực tiếp vung tay tạo ra một cái kết giới dưới sự bất ngờ của mọi người

Phó Nghiêm ôm quyền đáp

" Các vị đừng trách ta, món này là chí bảo mười năm khó tìm tất nhiên phải cẩn thận "

Sau đó từ trong chiếc nhẫn trữ vật của lão xuất hiện một cây trường thương màu xanh lục, phần thân của trường thương có một con thanh xà đang quấn lấy nó, đầu thương được làm sắc nhọn màu bạc

" Tôn Thượng mua lấy nó ngay "

Trên khán đài Hoàng Kim Thanh Long trực tiếp truyền âm

" Không cần ngươi nói ta cũng biết "

Sở Đế Hoàng trực tiếp đáp

" Vô Sát, Bất Quy, Nhạc Bất Quân, Thanh Nguyệt bằng mọi giá lấy món đồ này, nếu kẻ nào tranh trực tiếp sát "

Sở Đế Hoàng lạnh giọng nói buôn ra lời uy hiếp

" Tuân mệnh "

Bốn người đồng thanh đáp

Ở dưới khán đài một nam tử có mấy phần tuấn tú, toàn thân được bao bộc bởi một chiếc áo màu đen, bên trong chiếc áo có một mái tóc dài được cột lại sợi dây màu đỏ, mặc một bộ y phục màu đen

" Sư Tôn món đồ này chúng ta cần lấy nó sao "

Nam tử truyền âm vào chiếc nhẫn nói

Một làn khí màu trắng bay lên từ chiếc nhẫn, một lão già có máy tóc dài màu trắng cùng bộ râu dài màu trắng, thân hình mờ mờ ảo ảo xung quanh tản ra khối nói

" Diệp Nhi món đồ này bên trong có một con Thanh Xà đang ẩn nấp, bên trong có một tia Thanh Long máu "

Không sai người nam tử này chính là khí vận chi tử Diệp Phàm, còn lão già kia chính là sư phụ của hắn Bắc Minh Võ Thánh

" Có một tia Thanh Long máu thịt sao, chả lẽ thần thú Thanh Long vẫn lạc rồi "

Diệp Minh có chút giật mình nói

Bắc Minh Võ Thánh lắc đầu đáp

" Không phải chỉ là biến mất không rõ tung tích, ba món Thần Khí còn lại đều như vậy "

" Nếu ta có được chúng Đại Sở Quốc chả phải tất diệt sao "

Diệp Phàm ánh mắt lộ ra tham lam nói

" Đừng mơ tiểu tử ngươi có một giọt máu Chu Tước trong người là tốt lắm rồi "

Bắc Minh Võ Thánh mỉm cười nói

Diệp Phàm có chút xấu hổ xoa đầu vì vừa rồi đúng thật hắn tham lam

" Được rồi bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu đấu giá món bảo vật này là Một Nghìn Thượng Phẩm Linh Thạch, một lần tăng không dưới một trăm "

Phó Nghiêm nói

Diệp Minh vừa được hét giá thì nghe một âm thanh già nua

" Lão phu ra giá một vạn Thượng Phẩm Linh Thạch "

Lời vừa dứt tất cả mọi người đều giật mình nhìn về phía trên cao, chỉ thấy một lão già tóc dài màu trắng lưng gù, tuy nhiên tu vi của lão ta thì lại là Võ Vương Đỉnh Phong, người này chính là Vô Sát Lão Nhân

" Võ Vương Đỉnh Phong lại đích thân đi đến đấu giá, quả thật đen đuổi "

Diệp Phàm thầm chửi thề

" Tiểu tử lên giá ngươi có ba vạn Thượng Phẩm Linh Thạch, cho dù hết cũng phải lấy bằng được nó "

Bắc Minh Võ Thánh dù cũng không khỏi chửi thề trong lòng nhưng cũng vội lên tiếng

" Ta ra giá một vạn năm nghìn Thượng Phẩm Linh Thạch "

Diệp Minh trực tiếp ra giá

Mọi người bất ngờ nhìn hắn một Võ Tướng Đỉnh Phong lại dám cướp đồ một Võ Vương Đỉnh Phong, ngươi đây là đang sợ chết trễ quá sao

" Hử muốn chết "

Vô Sát Lão Nhân hừ lạnh một cái

Chuẩn bị tung ra một chưởng đánh chết tên nhãi này, thì từ sau lưng âm thanh Sở Đế Hoàng truyền ra

" Mặc kệ hắn trực tiếp ra giá "

", Vâng Thiên Đại Nhân "

Vô Sát Lão Nhân ôm quyền đáp

" Thiên cái tên này có chút quen tai "

Không chỉ Diệp Phàm mà mọi người còn lại đều như vậy

" A ta nhó ra rồi Thiên Các Chủ Ám Ảnh Các là một vị Võ Hoàng "

Môt người bỗng nhiên nhớ ra nói

Tất cả mọi người đều giật mình, đây là ngày quái gì đây đi đấu giá góp náo nhiệt lại gặp Võ Hoàng

" Mẹ kiếp rốt cuộc là chuyện gì vậy, vì sao trực tiếp gặp một Võ Hoàng món đồ này người ta còn nhắm đến "

Diệp Phàm khóc không ra nước mắt nói

" Tiểu Diệp cứ tiếp tục đấu giá, cùng lắm vi sư liều mạng giúp con "

Bắc Minh Võ Thánh cũng thầm than thở nói

" Vâng sư tôn đa tạ người "

Diệp Phàm cảm tạ nói

" Lão phu ra giá hai vạn thượng phẩm linh thạch người trẻ tuổi nên biết kính trên nhường dưới "

Vô Sát Lão Nhân hừ lạnh nói

" Vô Sát tiền bối lời này không có lí, ai trả cao hơn ắc sẽ có được nó "

Diệp Phàm ôm quyền đáp rồi nói tiếp " Ta ra giáp hai vạn năm "

" Ngươi !!!"

Vô Sát Lão Nhân tức giận bóp nát chén trà quá quát

" Ta ra giá ba vạn "

Vô Sát Lão Nhân gầm lên tu vi trực tiếp thôi động

" Tiểu Diệp Tử mấy món đồ không quá cần thiết vẫn bán được hơn hai vạn, trực tiếp đấu giá đi "

Bắc Minh Võ Thánh thở dài nói

Diệp Phàm cắn răng nói

" Ta ra giá bốn vạn "

" Được ta chơi với ngươi bốn vạn hai "

" Ta ra giáp bốn vạn tư "

" Lão phu ra bốn vạn tám "

Thế là trực tiếp hai người đấu khẩu nhau đến con số sáu vạn thượng phẩm linh thạch

" Tiểu Tử lão phu ra giá...."

Vô Sát Lão Nhân bị kích động đến điên người đang định nói thì nghe một âm thanh lạnh lùng

" Đủ rồi nếu hắn muốn thì để cho hắn, ngươi đúng là ngu xuẩn Sáu Vạn đủ mua hai món Huyền Giai "

Sở Đế Hoàng lạnh nhạt nói

" Thuộc hạ đã biết "

Vô Sát Lão Nhân hít một hơi thật sâu trực tiếp rút lui

" Xem ngươi gặp may "

Lão hừ lạnh một cái

" Mẹ kiếp vì sao lại bị phá ngay lúc này, vốn định hố lão ta bây giờ mình phải trả sáu vạn, vượt quá một vạn rồi "

Diệp Phàm trực tiếp chửi thầm nói

" Không sao đồ đã về tay cho dù là Trăm Vạn cũng không bằng "

Bắc Minh Võ Thánh an ủi nói, lời này trực tiếp khiến Diệp Phàm bình tĩnh lại