Thủy Lưu Ly đôi mắt có chút nhíu lại, đôi tay nắm chặt có chút tức giận, bản thân có tu vi Phàm Nhân là nổi nhục lớn nhất của nàng và tông môn. Tuy nàng biết đây là Sở Đế Hoàng ngụy tạo thân phận giả, tuy nhiên điều này không khỏi làm Thủy Lưu Ly tức giận
Bỗng lúc này Sở Đế Hoàng nói
" Tuy nhiên phàm nhân thì đã sao, hiện tại ta là hoàng đế Đại Sở Quốc thân phận công chúa muội ấy ta sẽ phục hồi "
Lời vừa nói không những Thủy Lưu Ly mà cả bốn người kia đều bất ngờ
" Thiên Đại Nhân ngài không sợ phụ thân mình sao ?"
Nhạc Bất Quân nhíu mày có chút khó hiểu nói, vì phong cách hành sự của Các Chủ luôn tàn nhẫn vì sao lại mềm lòng với cô ta
Sở Đế Hoàng lạnh nhạt đáp
" Thế thì đã sao hoàng vị bây giờ là của ta, ta công nhận muội ấy là Công Chúa ai dám chống đối ?"
Thủy Lưu Ly nghe xong lời này không khỏi ấm lòng, dù thân phận này là giả không cần có bằng chứng cụ thể, tuy nhiên Sở Đế Hoàng lại làm cho nó từ giả thành thật, khiến cho nó trở thành vết nhơ của Hoàn Gia. Sự nhục nhã này rất lớn, điều này làm cho nàng không khỏi ấm lòng vài phần
Thủy Lưu Ly mỉm cười nói
" Cảm ơn huynh caca "
Sở Đế Hoàng khẽ cười đáp lại xoa đầu nàng nói
" Không có việc gì muội là muội muội ta, tuy không cùng nương nhưng cùng phụ tất nhiên ta phải đối xử tốt với muội, ngoài ra muội còn rất nghe lời không như vị muội muội ruột thịt kia của ta"
" Ngoài ra ai nói muội không thể tu luyện ?"
Sở Đế Hoàng bỗng nói ra một lời mà không ai ngờ được
Thủy Lưu Ly sửng sốt nắm chặt tay hắn nói
" Huynh nói thật chứ caca "
Sở Đế Hoàng gật đầu đáp
" Là sự thật "
Thủy Lưu Ly vui mừng đến mức nhảy dựng lên
" Tốt quá rồi ta cuối cùng đã có thể trở thành Võ Gỉa "
" Thật ra nếu không muốn có thể làm công chúa an nhàn, cuối cùng ca chọn cho muội tên phò mã "
Sở Đế Hoàng bỗng hiện ra suy nghĩ khác nói
" Không muội muốn tu luyện bảo vệ caca"
Thủy Lưu Ly lắc đầu từ chối nói
Sở Đế Hoàng khẽ thở dài ánh nói
" Được rồi cố gắng tu luyện bảo vệ ta, có điều tu luyện không phải trò chơi con nít. Từ lúc trở thành Võ Gỉa muội đã bước qua con đường mới hiểu chứ "
Những từ cuối cùng Sở Đế Hoàng trực tiếp nghiêm nghị nói
Thủy Lưu Ly nghiêm túc gật đầu đáp, tuy nhiên khi thấy bộ dạng này của nàng thì Sở Đế Hoàng trực tiếp không nhịn được cười lên, nàng nghiêm túc mà lại làm cho hắn thấy hài hước cô muội muội này quá thú vị rồi
Sau khi ăn xong Sở Đế Hoàng nhìn thời gian không sai lệch gì nữa, trực tiếp nắm cổ Thủy Lưu Ly phóng về phía địa điểm Thông Thiên Lầu tổ chức đấu giá
--------------------------------------------
Thiên Nguyên Thành một trong các Thành Trì dưới trướng Đại Sở Quốc, hôm nay Thiên Nguyên Thành trực tiếp đông đúc vì hôm nay là ngày Thông Thiên Lầu mở bán đấu giá
Một tòa lầu cao chót vóng trong Thiên Nguyên Thành có diện tích cùng chiều cao khổng lồ, được xây dựng bằng gỗ trắng cùng phần mái được làm bằng màu gỗ đỏ, có tổng cộng hai tầng lầu và một gác mái, hai tầng lầu có diện tích khá lớn còn gác mái thì tương đối nhỏ, ở tầng đầu tiên trước cửa vào có gắng một bảng hiệu sang trọng, có một con Long một con Phượng bay lượn xung quanh có ba chữ được làm bằng vàng kim " Thông Thiên Lầu "
Dưới Thông Thiên Lầu có sáu bóng người ba nam, hai nữ, một già đứng trước cửa Thông Thiên Lầu. Trong đó nam tử cầm đầu là người xung quanh tràn đầy lạnh lẽo cùng sát khí, máy tóc dài màu đen khuôn mặt được che đậy bởi một chiếc mặt nạ Tu La thanh niên mặt một bộ Hắc Y
" Thiên đại nhân ngài có chỉ thị gì "
Bốn người bao gồm hai nam một vạm vỡ một yếu đuối, một cô nương xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành tràn đầy mị lực, một lão già lưng gù ôm quyền nói
Đúng vậy sáu người này chính là Sở Đế Hoàng, Thủy Lưu ly, Thanh Nguyệt, Vô Sát Lão Nhân, Nhạc Bất Quân cùng Bất Quy
" Các ngươi đứng làm gì có tiến vào không hả "
Một thị vệ Thông Thiên Lầu cầm trên tay cây gậy liếc nhìn lạnh lùng nói
" Ngươi một thằng nhãi Võ Tướng dám láo với bổn đại gia muốn chết "
Bất Quy trực tiếp tức giận bộc lộ khí tức Võ Vương Hậu Kỳ của mình
" A không cần nóng đến thế chứ Bất Quy, chỉ cần đánh hắn tàn phế là được rồi "
Nhạc Bất Quân khẽ mỉm cười lắc đầu mở ra chiếc quạt
" Người trẻ tuôi a nên nhìn xem người trước mặt là ai, đắc tội Thiên Đại Nhân chỉ có một từ chết "
Vô Sát Lão Nhân thởi dài vuốt bộ râu phóng ra khí thế của mình
Thanh Nguyệt không nói gì cả mà trực tiếp phóng ra khí thế
" Ôi mẹ bốn Võ Vương một đỉnh phong, hai hậu kỳ, một sơ kỳ bây giờ Võ Vương nhiều đến thế sao một Võ Tướng mới chửi một đám người ai ngờ toàn Võ Vương "
Một vị đại thúc đứng một bên nhịn không được kêu lên
Còn thị vệ kia giờ đã sợ hãi đến tột cùng quỳ dưới đất liên tục đập đầu, từ trong người chảy ra một mùi nước
" Tứ Đại Ám Chủ các hạ đến đây có chuyện gì "
Một đạo âm thanh uy nghiêm từ bên trong vang lên, một vị đại thúc trung niên khá soái, có mái tóc hơi dài cùng bộ râu ngắn màu đen, mặc một bộ y phục màu trắng nội y màu vàng nhạt từng bước đạp trên hư không nhanh chóng bay ra ngoài
" Phó Gia Đại Trưỡng Lão Phó Nghiêm ?"
Vô Sát Lão Nhân vừa nhìn đã nhận ra nói
" Chính là vãn bối "
Phó Nghiêm ôm quyền đáp
" Không tệ Võ Vương Trung Kỳ còn cách Hậu Kỳ một bước "
Vô Sát Lão Nhân tán thưởng nói
" Tiền bối quá khen vãn bối nào giám "
Phó Nghiêm mỉm cười đáp lại
Sau nó hắn liếc nhìn tên thị vệ hỏi tình hình, sau khi nghe xong phất tay một cái liền đánh chết tên thị vệ trong một đòn
" Đã là hiểu làm kết thúc mời các vị tiến vào, Thông Thiên Lầu sẽ miển phí một món cho các vị "
Phó Nghiêm làm hướng mời
" Khoan đã hắn đắc tội với các chủ chúng ta chỉ chết một lần như thế chưa đủ "
Bất Quy tức giận nói chỉ tay về phía Sở Đế Hoàng
" Các chủ ?'ý Bất Quy Ám Chủ nói là Các Chủ Thiên Đại Nhân
Phó Nghiêm nghe xong thì hoảng hốt nhìn về phía Bất Quy chỉ tay, thì thấy nam tử đối diện bản thân mặc hắc y có đeo mặt nạ tu la
" Tại hạ bái kiến Các Chủ Đại Nhân "
Phó Quyên trực tiếp ôm quyền một góc 90% hành lễ nói
Sở Đế Hoàng chỉ gật đầu một cái
" Thuộc hạ ngu dốt đắc tội đại nhân, Thông Thiên Lầu nguyện bồi thường thêm hai món ạ "
Phó Nghiêm run người ôm quyền nói
Hắn đang rất sợ lỡ Ám Ảnh Các Các Chủ tức giận thì đừng nói là Thông Thiên Lầu, Phó Gia trực tiếp ngắm gà thỏa thân
" Được ta tha tội cho ngươi "
Sở Đế Hoàng lạnh nhạt đáp, nhưng lại thầm cười trong lòng thật mai mắn a hắn thế mà được miễn ba món đồ. Bị một tên rác rưởi khinh thường mà miễn phí ba món đồ có chút lời nha