Chương 17: Ngày Có Muốn Một Đêm Phong Hoa Tuyết Nguyệt Với Tiểu Nữ Không

" Được rồi nể tình hai ngươi có cống hiến cho Ám Ảnh Các chỉ duy nhất lần này là ta tha,nếu còn lần sau hai ngươi lấy cái chết đền tội hiểu chứ ?"

Sở Đế Hoàng nhìn về phía Bất Quy cùng Nhạc Bất Quân lạnh giọng nói

" Đa tạ Thiên Đại Nhân,nếu còn lần sau thuộc hạ sẽ lấy cái chết tạ tội "

Nhạc Bất Quân cùng Bất Quy mừng như điên cảm tạ nói,sau đấy đập đầu xuống đất ba bốn lần thể hiện sự thành kính

" Không biết Thiên Đại Nhân cho gọi chúng ta có chuyện gì "

Vô Sát lão Nhân thắt mắt nói

" Khi nãy bổn tọa đã nhắt rồi,các ngươi có cần bổn tọa thay luôn cho cái trí nhớ không ?"

Sở Đế Hoàng lạnh nhạt nói sau đấy liếc mắt nhìn về phía họ

Bốn người Thanh Y,Vô Sát Lão Nhân,Bất Quy,Nhạc Bất Quân nhìn thấy cái liếc mắt của Sở Đế Hoàng thì không khỏi ớn lạnh,họ cố nhớ xem khi nãy Sở Đế Hoàng vừa nói gì nhưng không tài nào nhớ nổi

" Được rồi,đợi đám người các ngươi nhớ chắc hôm sau còn chưa ra,nghe kĩ đây ta có việc muốn nhờ các ngươi "

Sở Đế Hoàng nhìn thấy thế thì không khỏi thở dài lắc đầu nói

" Không biết chuyện Thiên Đại Nhân cần nhờ chúng ta là việc gì ạ "

Thanh Y,Vô Sát Lão Nhân,Bất Quy,Nhạc Bất Quân cung kính hỏi

" Hai ngày sau Thông Thiên Lầu có tổ chức một buổi đấu gía ta cần các ngươi cùng ta tham gia buổi đấu giá ấy,đặc biệt nhớ chuẩn bị thêm một ít Pháp Bảo,Đan Dược có một số việc cần làm "

Sở Đế Hoàng lạnh giọng nói

" Thiên Đại Nhân chẳng lẽ chúng ta sẽ chặn cướp Pháp Bảo,Công Pháp,Đan Dược,... của người hay sao mà cần chuẩn bị nhiều thế "

Bất Quy sờ tay lên sau đầu thắt mắt hỏi,không chỉ Bất Quy mà ba người Thanh Y,Nhạc Bất Quân cùng Vô Sát Lão Nhân cũng vô cùng thắt mắt

" Không ta có chuyện khác cần làm,các ngươi chỉ nhớ hai ngày sau có mặt tại đây vào lúc Mười Giờ Sáng rồi khởi hành đến Thông Thiên Lầu hiểu chứ ?"

Sở Đế Hoàng lạnh nhạt nói

" Chúng thần đã hiểu "

Thanh Y,Vô Sát Lão Nhân,Bất Quy,Nhạc Bất Quân đồng thanh nói

" Đã hết việc bây giờ các ngươi có thể cút đi được rồi "

Sở Đế Hoàng lạnh giọng nói rồi giơ tay ra phơ xua đuổi

" Vâng chúng thần đi ngay "

Lần này khác với mội lần chỉ có ba người Nhạc Bất Quân,Vô Sát Lão Nhân,Bất Quy nói còn Thanh Y thì không lên tiếng

Bỗng lúc ba người họ xoay người định rời đi thì Thanh Y chợt lên tiếng

" Thiên Đại Nhân tiểu nữ có việc muốn nói với người "

" Chuyện gì nói đi ?"

Sở Đế Hoàng cầm tách trà lên uống,liếc nhìn Thanh Y thấy nàng có vẻ khá lúng túng thì hơi khó hiểu,có chuyện gì mà một Võ Vương Sơ Kỳ cần nhờ đến hắn

" Thiên Đại Nhân đêm nay trời có vẻ khá lạnh,ngày có muốn một đêm Phong Hoa Tuyết Nguyệt với tiểu nữ không ?"

Thanh Y lúng túng để hai tay sau lưng nhẹ giọng nói

Sở Đế Hoàng nghe thấy thế thì nhịn không được,liền phun ra ngụm nước trà trong miệng sau đấy nhanh chóng lao đi nhìn về phía Thanh Y với ánh mắt đầy kinh ngạc nói

" Ngươi bảo cái gì cơ ?"

Ba người Vô Sát Lão Nhân,Bất Quy,Nhạc Bất Quân thấy thế thì cũng đứng hình mất vài giây dùng ánh mắt không thể tin được liếc nhìn Thanh Y,họ tuy biết nàng thích Sở Đế Hoàng rất lâu rồi nhưng không nghĩ lại dám gan dạ đến thế,trực tiếp mời đối phương ngủ cùng mình trong khi Sở Đế Hoàng còn chưa có bất kì tình ý nào với nàng

" Này Nhạc Bất Quân ta không nghĩ đến Thanh Y nàng ta lại gan dạ đến thế "

Bất Quy thì thầm vào tay Nhạc Bất Quân dùng giọng điệu không tin được nói

" Đúng thế a ta tuy biết nàng thích Thiên Đại Nhân,nhưng không nghĩ đến ở trước mặt chúng ta ngỏ ý muốn ngủ cùng Thiên Đại Nhân "

Nhạc Bất Quân cũng gật đầu đồng ý không nghĩ Thanh Y lại bạo đến thế

" Xuỵt hai tên tiểu quỷ nhà ngươi muốn chết à,dám thì thầm nói to nói nhỏ trước mặt Thiên Đại Nhân,nếu ngày ấy biết được thì sẽ ném hai ngươi cho chó ăn "

Vô Sát Lão nhân ngay lặp tức liếc mắt nhìn Bất Quy cùng Nhạc Bất Quân để một ngón tay lên miệng,xì một cái ra hiệu cảnh báo

" Tiểu Nữ cảm giác đêm nay hơi lạnh muốn cùng Thiên Đại Nhân có một đêm Phong Hoa Tuyết Nguyệt không biết Thiên Đại Nhân nghĩ thế nào "

Thanh Y vuốt máy tóc đầy thục nữ lúng túng nói

Vô Sát Lão Nhân,Bất Quy,Nhạc Bất Quân nhìn thấy cảnh tượng này thì mém không nhịn được phun ra máu,đường đường là Thanh Y một trong Tứ Đại Ám Chủ của Ám Ảnh Cấc nổi tiếng là một hồ ly tinh giết người bằng cách mê hoặc đối phương khiến đối phương dần dần chết trong hạnh phúc,thế mà lại có một bộ mặt Thục Nữ đến thế nếu để những người khác trong Ám Ảnh Các biết được sẽ gây ra một trận chấn động

Sở Đế Hoàng nhìn thấy Thanh Y có biểu hiện này thì cảm giác hơi khó hiểu nên liền dùng Đế Nhãn để nhìn thấu bản chất của nàng,khi nhìn vào thì hắn thấy được hình ảnh một con hồ ly tinh chuyên quyến rũ người khác luôn tỏa ra vẻ yêu mị thế mà bây giờ ở ngoài nàng lại làm một bộ dạng Thục Nữ khiến Sở Đế Hoàng khá bất ngờ,nhìn sâu thảng vào bên trong thì hắn thấy rất nhiều hình ảnh của Nguyên Chủ sao khi nhìn xong thì hắn gần như hắn đã kết luận được rằng,cô nàng Thanh Y này rất ái mộ Nguyên Chủ,sẵn sàng hi sinh tính mạng mình vì Nguyên Chủ

Bỗng Sở Đế Hoàng cởi bộ Y Phụ Màu Đen ra để lộ một thân hình cân đối,nhưng nó lại cường tráng một cách lạ thường có tổng cộng sáu múi cơ bụng mỗi múi nào ra múi đó đều chắc nịt,Body thân thể này thậm chí còn hơn cả những người thường xuyên tập thể hình

Bất Quy là người luyện tập thể hình,thân thể nhiều nhất có thể nói hắn là một thể tu thấy thân hình của Sở Đế Hoàng thì không khỏi ngạc nhiên mở to mắt nói

" Không nghĩ tới Thiên Đại Nhân còn có một thân thể như vậy,nhìn bên ngoài thì nó khá bình thường chỉ được mỗi sáu múi cơ bụng,Nhưng những thể tu như ta thì lại thấy được nó cân đối đến mức hoàn hảo cơ thể rất chắc chắn lực lưỡng,rất nhiều thể tu trong đó có ta muốn được như thế mà không được,vậy mà Thiên Đại Nhân lại có thể làm được không hổ danh là Các Chủ của Ám Ảnh Các người mà Bất Quy ta theo hầu "

Bỗng Sở Đế Hoàng tiến thêm vài bước đi tới trước mặt Thanh Y,nàng thấy thế thì không khỏi đỏ mặt nghỉ rằng Sở Đế Hoàng đã đồng ý trải qua một đêm Phong Hoa Tuyết Nguyệt với mình,nhưng không nghĩ đến hắn lại chủ động đến thế,đến cả Vô Sát Lão Nhân,Bất Quy,Nhạc Bất Quân cũng không khỏi bất ngờ không nghĩ tới Sở Đế Hoàng vậy mà lại đồng ý

Nhưng hành động tiếp theo của hắn đã làm bốn người Thanh Y,Vô Sát Lão Nhân,Bất Quy,Nhạc Bất Quân không khỏi mất ngờ,hắn chỉ đơn thuần khoác chiếc áo lên vai Thanh Y

" Nếu thấy lạnh thì mặt thêm áo vào,ngươi ăn mặt hở hang thế này lạnh là phải "

Sở Đế Hoàng liếc nhìn Thanh Y đang có vẻ bàn hòan nhết môi cười nói

" Này ta không nhìn lầm đó chứ Thiên Đại Nhân thế mà lại cười "

Bất Quy lấy tay xoa hai con mắt lại,muốn nhìn kĩ xem khi nãy hắn có nhìn lầm không Sở Đế Hoàng thế mà lại vừa cười

" Ngươi không nhìn lâm đâu Bùi Mãng Phu ta cũng vừa nhìn thấy Thiên Đại Nhân cười "

Nhạc Bất Quân đặt tay lên vai Bất Quy cảm thán nói

" Không nghĩ tới kiếp này của lão phu còn được nhìn thấy Thiên Đại Nhân nở nụ cười,kiếp này sống thật là đáng "

Vô Sát Lão Nhân vuốt bộ râu dài của mình cảm thán nói

" Vâng Thiên Đại Nhân tiểu nữ biết rồi,nếu không còn gì nữa thì để tiểu nữ hầu hạ ngày "

Thanh Y nhìn thấy Sở Đế Hoàng cười với mình thì không khỏi vui mừng,sự vui mừng của nàng không thể nào che giấu được

Sau đấy nàng giơ hai tay ra dựa sát lại gần ôm cơ thể lực lưỡng của Sở Đế Hoàng