Nam nhân hiện lên vẻ xấu hổ nói " Người đừng nói thế tiền bối, nêu trách thì một phần do ta đen đuổi thôi "
Sở Đế Hoàng chỉ cười cười sau đó nghiêm túc nói " Thế nào ngươi muốn ta làm gì, giết chết con gái ngươi trả thù ? giúp phùng sinh gia tộc ?"
" Không cần chỉ cần người giúp nữ nhi ta nhận ra bộ mặt tên đó là được rồi, dù sao đây cũng là một việc người phụ thân như ta cần làm " Nam nhân lắc đầu mỉm cười đáp
Sở Đế Hoàng nhìn thấy được nụ cười của hắn thì có chút bất ngờ, người này không hề trách mắng nữ nhi gì cả, không hề câm hận oán trách mà trong đó ẩn chứa sự nhân từ, lòng thương yêu của một người cha dành cho con gái
Sở Đế Hoàng không nhịn được cười một cái nói " Được rồi ta sẽ giúp ngươi, ra đi thanh thản nhé tiểu tử "
" Đa tạ tiền bối mời nhận lấy " Nam nhân mỉm cười ôm quyền đáp
Sau đó ném ba món đồ vật về phía hắn, Sở Đế Hoàng nhận lấy xoay người giơ tay lên vẫy tay một cái như lời chào tạm biệt rời thu lại kết giới
Nam nhân nhìn theo Sở Đế Hoàng rời đi mỉm cười một cái nói " Nữ nhi nếu ngươi tìm được người tốt như vị tiền bối này, thì có lẽ tình nghĩa phụ nữ chúng ta đã không đến mức này, hảo hảo sống tốt nữ nhi của ta "
Sở Đế Hoàng rời đi trong đầu hiện lên vài dấu chấm hỏi, dù đã trải qua hàng vạn năm tuy nhiên nhân gian tình cảm vẫn là thứ hắn không hiểu rõ
Nhìn về phía hai người Lâm Thần cùng Tiêu Tiên Nhi đang lo lắng cho mình hắn nói " Đi thôi "
Hai người gật đầu một cái, sau đó đi theo sau lưng hắn như hai hộ vệ
Nam tử nhìn theo họ rời đi hất tay một cái trợ giúp dịch chuyển rời khỏi đây, trước lúc đó không quên ôm quyền nói ra vài câu
Dù ai nhìn cũng không biết tuy nhiên Sở Đế Hoàng vẫn có thể nghe được nó là hai từ " Cảm Tạ "
Sở Đế Hoàng khẽ cười một cái nói ra một câu không phát ra tiếng, tuy nhiên nhìn theo khẩu hình miệng nam tử vẫn nhận ra nó là câu " Không có gì "
Rời khỏi Thiên Quân Điện ba người được dịch chuyển đến một địa phương, nơi đây là một nơi bên trong bí cảnh
Sau khi nhìn xung quanh Tiêu Tiên Nhi liền nhỏ giọng nói " A Sở khi nãy ngươi và tiền bối kia vừa nói chuyện gì vậy ?"
Lâm Thần một bên cũng nghé tay qua nghe ké
Sở Đế Hoàng chỉ đành phụt cười một cái, sau đó lần lượt ném Thái Dương Quyết cùng Tháng Quang Kiếm
Thánh Quang Kiếm rơi vào tay Tiêu Tiên Nhi, còn Thái Dương Quyết thì vào tay Lâm Thần
Hai người nhận lấy đồ vật tràn đầy ngỡ ngàng
Sở Đế Hoàng thản nhiên nói " Thái Dương Quyết không thích hợp cho ta tu luyện, ngoài ra ta dùng Kích nên Thánh Quang Kiếm càng không biết sử dụng, ta chỉ đưa cho người hợp lí thôi đừng cảm ơn "
Lời vừa dứt Tiêu Tiên Nhi cùng Lâm Thần tràn đầy ngỡ ngàng, thật sự thì dựa theo ba món đồ vật thì Yêu Tổ Một Tia Huyết Mạch có giá trị kém nhất, Thánh Quang Kiếm là cao nhất rồi đến Thái Dương Quyết
Sở Đế Hoàng làm vậy chả phải uổng công đi đến rồi sao
Lâm Thần không nhịn được nói " Chủ thượng món đồ này không thích hợp với ta, Lâm Thần ta liều mạng nên không thích hợp Công Pháp kiểu này "
Tiêu Tiên Nhi cũng vội nói " Đúng rồi A Sơ đột nhiên ta không thích dùng kiếm nữa "
Nói xong hai người nâng tay ra ý mời Sở Đế Hoàng thu lại đồ vật
Sở Đế Hoàng trực tiếp đẩy tay hai người về như củ nói " Đây là đồ ta ban cho, nếu không nhận lấy chả khác gì hai người đang coi thường ta " Sở Đế Hoàng nhíu mày đáp
Hai người vội giải thích " A Sở/ Chủ Thượng ta không có ý đó "
" Nếu đã vậy thì nhận lấy đi "Sở Đế Hoàng khẽ cười đáp
Hai người im lặng một hồi sau đó gật đầu nhận lấy ánh mắt tràn đầy cảm kích
Sở Đế Hoàng từ trên tay xuất hiện một chiếc ghế đặt xuống đất ngồi lên nói " Được rồi đến chuyện khi nãy ta cùng tên kia trò chuyện là như sau, đối phương là Thánh Nguyên Đại Lục Hiên Viên Gia Tộc Tộc Trưỡng Hiên Viên Vô Ngân, phát hiện nữ nhi cùng một tán tu ở bên nhau, vốn hắn muốn chấp nhận có điều khi biết được tên đó còn nhiều nữ nhân khác thì tức giận phản đối muốn đánh chết tên tán tu, nhưng đen thay bị nữ nhi ngăn cản mất đi cơ hội, sau đó cho người chèn áp ám sát nhưng thất bại, cuối cùng tên tán tu ngày nào đột phá Võ Tôn lập ra Hạo Thiên Tông đánh bại Hiên Viên Vô Ngân, muốn diệt Hiên Viên Gia nhưng giữ một phần tình nghĩa với con gái lão ta là Hiên Viên Tiên Nguyệt nên tha mạng, có điều khi mất đi Hiên Viên Vô Ngân cây cột chống trời này Hiên Viên Gia đã sụp đổ "
Lời vừa dứt ai nấy đều chấn kinh, đặc biệt là Tiêu Tiên Nhi cùng Vũ Lạc Trần hai người
Tiêu Tiên Nhi không nhịn được khẽ nói " Sư tôn người biết Hạo Thiên Tông không"
" Ta biết đây là thế lực mạnh nhất Thánh Nguyên Đại Lục, nếu nói về sức mạnh hiện tại thì còn đáng sợ hơn Thiên Ma Tông Sở Đế Hoàng từng đấu " Vũ Lạc Trần gật đầu đáp
Tiêu Tiên Nhi không nhịn được nói " Hiên Viên Vô Ngân dù thật sự yêu tên đó cũng không nên để hắn giết phụ thân, một người phụ thân vì nữ nhi làm nhiều thứ cuối cùng bị giết đáng tiếc "
Lâm Thần một bên cũng đồng dạng thở dài, cảm thấy không đáng cho Hiên Viên Vô Ngân, nếu là hắn sợ rằng sẽ trực tiếp đánh chết nữ nhi này
Sở Đế Hoàng không nhịn được cười nói " Vì tình giết cha không nghĩ ngoài đời cũng có "
Lời vừa dứt hai người Tiêu Tiên Nhi cùng Lâm Thần không khỏi gật đầu một cái, vì nhân tình mà giết người phụ thân lo lắng nàng sẽ bị ủy khuất khi vào hậu cung của hắn ta, nữ nhi này thật hiếu thảo
Bỗng nhiên hai người họ nghĩ ra gì đó lần lượt nói " Chủ Thượng/ A Sở có phải ngươi định đánh bại Hạo Thiên Tông "
" Đúng vậy đấy là nhiệm vụ để nhận được truyền thừa hoàn toàn, yên tâm đi Hiên Viên Vô Ngân ta tự tin đánh bại hắn " Sở Đế Hoàng thản nhiên đáp
Tiêu Tiên Nhi nhịn không được nói " Đó là Võ Tôn thế lực "
Lời vừa dứt Lâm Thần một bên im lặng một chút nói " Thật ra đối với ta mà nói Hạo Thiên Tông nếu ở thời đỉnh cao có thể diệt chúng "
Tiêu Tiên Nhi im lặng, ngươi có cần trực tiếp vậy không
Sở Đế Hoàng khinh thường nói " Võ Tôn hay Võ Tổ đối vói ta không bằng chó "
Lời nói cực kì kiêu ngạo cùng ngông cuồng, tuy nhiên Lâm Thần không có gì bất ngờ mà tràn đầy sùng bái
Tiêu Tiên Nhi im lặng một hồi nói " Được rồi A Sở ta biết huynh lợi hại, Lâm Thần ta cũng biết ngươi lợi hại được chưa "
Sở Đế Hoàng cùng Lâm Thần nhìn nhau cười một cái, dù sao nếu so về ba người ở đây thì Tiêu Tiên Nhi có vẻ là kém nhất cả ba
Tu vi thì không bằng, điểm khí vận không bằng, thủ đoạn không bằng, quả thật có chút kém a