Chương 86: Con Mắt Này Tên Là Đế Nhãn Vạn Nhãn Chi Đế

Tiêu Tiên Nhi tiến đến ôm vào đầu hắn ôn nhu nói " A Sở huynh đã cố gắng quá rồi, không sao cả đừng buồn hay đừng tự trách gì cả "

Hiện tại dù không biết đó là thật hay giả, nhưng nhìn vào ánh mắt chân thành cùng những gì đã thể hiện ra, thậm chí cả sự bi phẫn, phẫn nộ, buôn bỏ... đủ loại cảm xúc đó của hắn thì nàng đã tin tưởng, trái tim vốn lạnh dần của nàng trực tiếp hâm nóng lại tình cảm nàng dành cho hắn trực tiếp tăng mạnh như lúc ban đầu thậm chí lớn hơn vài phần

Thật ra vẫn còn một lí do nàng tin tưởng đó là nó có khả năng là ký ức tiền kiếp, dù sao trường hợp này không hiếm gặp, sư tôn đã từng nói cho nàng điều này, nếu may mắn có thể thức tỉnh ký ức kiếp trước

Sở Đế Hoàng thoát ra kéo tay ôm nàng vào lồng nói " Tiên Nhi đó có thể là tương lai, hoặc là ký ức kiếp trước tuy nhiên kiếp này ta sẽ không để nó diễn ra "

Nhìn ánh mắt kiên định đó của hắn nàng nhẹ nhàng gật đầu, trong lồng không khỏi vui mừng cười trộm mà không chú ý đến sự ganh tỵ từa sư tôn

Vũ Lạc Trần nhìn Tiêu Tiên Nhi hạnh phúc như vậy có chút ganh tỵ, giá như phu quân của bản thân năm đó cũng giống thiếu niên này thì tốt rồi

Ánh lửa bốc cháy phùn phùn lên như hâm nóng tình cảm, chiếu sáng giữa màn đêm

Bỗng Sở Đế Hoàng nói " Tiên Nhi chiếc vòng cổ này hình như dựa theo ký ức ta chưa từng thấy qua, ngoài ra ký ức kia nếu đã chân thật đến vậy vì sao vẫn còn sai sót quá lớn "

Nói đến đây hắn không khỏi nhíu mày suy nghĩ lại, cảm giác nó có chút gì đó không thích hợp

Tiêu Tiên Nhi cùng Vũ Lạc Trần giật mình, hai người suy nghĩ một lát nếu giống như Sở Đế Hoàng nói thì sự xuất hiện của Vũ Lạc Trần là điều ngoài ý muốn

Tiêu Tiên Nhi vội vàng viện cớ nói " Đây là di vật mẫu thân ta, rất có thể kiếp trước huynh không để ý "

Sở Đế Hoàng im lặng một hồi ánh mắt chuyển sang màu vàng kim, nhìn chiếc vòng cô một lúc

Sau đó hắn mới lắc đầu nói " Không nhìn ra được gì cả, có điều thứ này kiếp trước không có rất có thể nó ẩn giấu tàn hồn của một cường giả thời kỳ nào đó, ta cảm giác nó rất nguy hiểm có cần "

Nói đến đây hắn làm giơ một tay ra xòe lồng bàn tay rồi bóp chặt

Vũ Lạc Trần cùng Tiêu Tiên Nhi giật mình hiểu ý, Sở Đế Hoàng đây là có ý định muốn hủy đi chiếc vòng cổ này

Tiêu Tiên Nhi vội nói " Đây là di vật từ mẫu thân ta sẽ không có hại, A Sở huynh yên tâm đi "

Nói xong nàng không quên ôm tay hắn làm nũng vài cái

Sở Đế Hoàng im lặng một hồi rồi nói " Hi vọng ta không nghĩ nhiều "

Nói xong thì liền nhắm mắt lại ngồi ngũ, trong ngực Tiêu Tiên Nhi cũng nhắm mắt lại dần dần thiếp đi

Trước khi ngủ Sở Đế Hoàng không quên nói " Đúng rồi Tiên Nhi dựa theo cái giấc mơ có thể là ký ức kiếp trước kia, thì con mắt này có danh xưng là Đế Nhãn, dùng có thể tăng tốc độ đọc Công Pháp, hấp thu kiến thức, nhìn ra đòn đánh của đối thủ để né tránh, và nhiều khả năng khác... "

Tiêu Tiên Nhi liên tục lẫm bẩm hai từ này như đang suy nghĩ vì đó

Bỗng nhiên nàng nhận ra gì đó nói " Huynh dám xưng là Đế Quân có phải là do con mắt này ?"

" Không hổ là Tiên Nhi rất thông minh con mắt này dựa theo giấc mơ là con mắt của Đế Vương, nó được gọi là Vạn Nhãn Chi Đế, Đế Nhãn kết hợp với Đế Quân không phải rất tuyệt ?" Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp

Còn Tiêu Tiên Nhi thì lẩm bẩm từ này " Đế Nhãn Vạn Nhãn Chi Đế "

Ngay cả Vũ Lạc Trần cũng vậy nàng đang muốn biết con mắt này có ý nghĩa là gì

Sau một hồi thì nàng nói " Đế Nhãn con mắt này rốt cuộc là gì đây "

Sở Đế Hoàng lắc đầu tỏ vẻ bản thân cũng không quá biết nhiều, thế là Tiêu Tiên Nhi nhắm mắt lại không suy nghĩ nữa chìm vào giấc ngủ

Nhìn nàng ngủ Sở Đế Hoàng trong lồng thầm nói " Tiên Nhi Đế Nhãn ta nói điều là sự thật, chỉ có tuyệt chiêu của nó là muội không biết, nói thật với muội dù là Võ Đế Viêm Mãn vẫn có nhiều điều ta không biết được, và ngoài ra con mắt này dù đọc trong sách cổ kia ta cũng chỉ biết được chút ít bao gồm cả phương pháp tu luyện, khả năng cao nó không thuộc về vị diện cao nhất ta từng đặt chân trước là vị diện ở cấp bậc trên Võ Đế, và vì sao nó lại có trên người ta "

Nói đến đây hắn cũng không khỏi nghi ngờ, sau đó chỉ lắc đầu nằm ngủ