Khi vừa tiến vào bên trong bí cảnh Sở Đế Hoàng liền quan sát xung quanh, không hề có bất kì ai vị trí khu vực đã được thay đổi
Sở Đế Hoàng nhàm chán nói " Vì sao không trực tiếp dịch chuyển đến Lăng Mộ, ta lại phải tốn thời gian đi tìm kiếm vị trí rồi Haizz"
Nói xong hắn thở dài ngáp một hơi chéo hai tay sau lưng, bước đi từng bước một vừa đi vừa huýt sáo ngắm nhìn phong cảnh xung quanh, tựa như một thư sinh đang đi ngao du khám phá khu rừng
Từng bước từng bước một vừa đi vừa ngấm nhìn xung quanh, thấy được một số Linh Dược từ Ngũ Cấp trở lên đều thu vào túi, sau đó tiếp tục tản bộ đi về phía trước
Bỗng thần thức của hắn phát hiện hai người thiếu niên đang đánh nhau, họ đang tranh giành một món Linh Dược Cửu Cấp
Sở Đế Hoàng có chút hứng thú cảm thấy bản thân mình thật may mắn, thế là nhẹ nhàng vỗ ra một Cự Chưởng màu vàng về phía trước
Hại vị thiếu niên đang giao tranh ở phía trước, bỗng nhiên cảm nhận một luồng Linh Khí khủng khiếp đang đánh về phía này, quay đầu lại đã thấy một Cự Chưởng màu vàng đánh về phía này, thấy không né được vội hợp sức tung ra công pháp mạnh nhất bản thân chống lại, nhưng khi vừa chạm vào thì bị đánh bay Cự Chưởng trực tiếp đánh nát hai người thành vũng máu
Sở Đế Hoàng đi về phía trước chấp hay tay lại khuôn mặt lộ ra ấy nấy nói " A Di Đà Phật thật có lỗi với hai vị, ta sẽ thấp cho hai vị một nén nhang "
Nhưng sau đó lại trực tiếp cười lạnh nói " Có cái nịt mà ta làm vậy, hai người các ngươi chỉ là Võ Sư Trung Kỳ ham hố đến đây đúng là vô ích, thật sự không hiểu nổi suy nghĩ "
Sở Đế Hoàng lắc đầu khuôn mặt hiện lên một nụ cười lạnh lùng ẩn chứa sự khinh bỉ, tiến về phía cây Linh Dược Cửu Cấp nhặt lấy rồi huýt sáo rời đi
Đi về phía trước gặp được vô số võ giả, tán tu, người đến từ tiểu thế lực, Ngũ Đại Tông Môn, Ngũ Đại Ma Môn Sở Đế Hoàng bất kể nam, nữ, già, đều phóng khí tức hoặc nhẹ nhàng chưởng một cái đánh thành vũng máu
Thời gian nhanh chống trôi qua đã đến trời tối, Sở Đế Hoàng tiện tay tìm một con Cá Yêu Thú nào đó hất tay đánh chết nó, rồi đi tìm một nơi yên tĩnh dùng Linh Khí tạo ra ngọn lửa nướng cá chờ chín, trong lúc đó hắn dựa bên một góc cây huýt sáo vài cái chờ đợi
Bỗng thần thức lại phát hiện ra bốn đạo khí tức, bao gồm ba nam một nữ, trong đó nữ nhân tương mái tóc dài màu tím đậm được cột lại, nếu nói nhan sắc mười thì cô ta cũng được bảy phết năm. còn ba nam nhân khác đang ép nàng ta vào góc. Liếc nhìn một cái Sở Đế Hoàng nhận ra họ đang diễn kịch
Cô nương đó thấy hắn thì liền kêu lên " Công tử cứu mạng, bọn người này muốn cưỡng bức ta "
Một tên nam nhân trong đó thấy con mồi có vẻ cắn câu, ra hiệu hai tên còn lại bao quanh hắn
Một tên trong số đó cầm đao nói " Tiểu tử giao tiền tài ra nếu không chết "
Sở Đế Hoàng chỉ lắc đầu khẽ cười, hiện tại hắn đang muốn vờn đám người này đến chết, nếu một chưởng đánh chết quá đơn giản
Rót một chén trà Sở Đế Hoàng lắc lư nó vài cái thản nhiên nói " Các ngươi có biết ta là ai không "
" Ngươi là ai đại gia cần quan tâm sao hừ " Tên nam tử trong đó cười lạnh
Sở Đế Hoàng chỉ khẽ cười từ trên tay một tấm lệnh bài hoàng kim xuất hiện trực tiếp phát sáng xung quanh, trên lệnh bài có ghi bốn chữ " Thiếu Minh Chủ Lệnh "
Một trong số chúng nhận ra gì đó có chút không ổn nói " Trên đời này chỉ có hai minh lớn nhất là Võ Đạo Minh cùng Tiên Đạo Minh, trong đó Tiên Đạo Minh Thiếu Minh Chủ là nữ vậy tên này là... "
Bỗng chúng nhận ra gì đó, lập tức run sợ khắp người thậm chí còn tên sắp chảy nước trong quần, bọn chúng thanh đao trên tay lập tức rớt xuống
Một tên trong đó cả kinh nói " Ngươi là Sở Đế Hoàng "
Sở Đế Hoàng chỉ nhẹ nhàng gật đầu thản nhiên nói " Đi ăn cướp thì nên xem coi người ngươi cướp là ai hiểu chứ ? "
Bọn chúng vội vàng quỳ hai chân đập đầu liên tục nói đúng đúng đúng
Sở Đế Hoàng ngoắc tay chỉ vào con cá nói " Tập trung lại ba tên nướng cá cho ta ngon ta tha "
Lời vừa dứt chúng liền vui mừng trực tiếp chạy đến cẩn thận tỉ mỉ nướng cá, còn cô nương khi nãy cùng bọn định chạy thì bị hắn bắt lấy
Sở Đế Hoàng dùng Linh Khí nâng cô ta lên thản nhiên nói " Nhan sắc tạm được tu vi lại cao nhất, có điều kiến thức của ngươi nên học lại mẫu giáo "
Nữ nhân kia vội vàng cầu xin tha mạng nói " Thiếu Minh Chủ tha mạng ta biết sai rồi tha mạng "
Sở Đế Hoàng uống chén trà thản nhiên nói " Tâm tình tốt tha ngươi một mạng xấu giết ngươi "