Trên đường đi Sở Đế Hoàng đã đổi một viên đan dược loại bỏ chất rượu trong cơ thể, dù vậy vẫn giữ khuôn mặt còn hơi hồng hồng đỏ đỏ trong cơ thể
Tuyết Sơ Nguyệt dẫn hắn tiến vào Thiên Tuyết Phủ rồi đi đến Đế Quân phủ ném hắn lên giường quay người bỏ đi, tuy nhiên cánh tay lại bị Sở Đế Hoàng trực tiếp nắm chặt lại
Tuyết Sơ Nguyệt lạnh giọng nói " Bỏ ra "
" Không bỏ tiểu tuyết mấy nay vì sao nàng lại luôn lẫn tránh ta " Sở Đế Hoàng làm bộ dạng đáng thương nói
Tuyết Sơ Nguyệt hừ lạnh nói " Ngươi là đệ nhất thiên tài thiếu nữ trẻ tuổi, ngự tỷ, mỹ phụ nhân đều muốn trèo lên người ngươi, nếu ngươi chê bọn họ thì nhan sắc của vị hôn thê kia cùng Nam Cung Yên Nhi sư muội của ngươi rất tốt, không cần phí thời gian vơi người như ta "
Sở Đế Hoàng nghe xong thầm mắng Bạch Mộc Thần một cái, sau đó làm dạng ngớ người vội giải thích nói " Không phải đâu tiểu Tuyết ngươi hiểu lầm rồi "
" Hiểu lầm nực cười hôm trước không phải các ngươi vừa ôm nhau sao, ta thực sự tò mò hai người các ngươi có làm gì sau khi ôm xong không " Tuyết Sơ Nguyệt cười lạnh đáp rồi rời đi
Từ sau lưng Sở Đế Hoàng trực tiếp vòng tay ôm nàng
Tuyết Sơ Nguyệt lạnh giọng nói " Bỏ ra "
" Tuyết Nhi nàng đây là.....đang ghen sao ?" Sở Đế Hoàng đột nhiên mỉm cười đáp
Tuyết Sơ Nguyệt có chút sững sờ sau đó nhận ra nàng đúng thật là đang ghen, nếu không ghen thì sẽ không nói như thế
Tuyết Sơ Nguyệt dù thế nhưng vẫn cười lạnh nói " Nếu ta ghen thì thế nào "
Sở Đế Hoàng mỉm cười trực tiếp tiến về phía trước hôn vào môi nàng nói " Hết ghen chưa "
Tuyết Sơ Nguyệt bất ngờ hiện lên trên mặt sau đó vẫn hừ một cái tỏ vẻ không để ý, Sở Đế Hoàng thấy vậy thì liền hôn tiếp nàng không để ý thì ta liền tiếp tục hôn
Tuyết Sơ Nguyệt bị hấn hôn liên tục thì vội nói " Dừng lại ta không ghen nữa ta không ghen "
Sở Đế Hoàng trực tiếp dừng lại mỉm cười thầm nói " Đại công cáo thành :
Sau đó hắn trực tiếp ôm đầu nàng dựa sát vào ngực khẽ nói " Tuyết Nhi ta biết nàng vẫn còn ghen ghét cùng tức giận, tuy nhiên hãy để ta làm rõ việc này trên đời này người ta thích là nàng và chỉ là nàng, Tiêu Tiên Nhi là do ta bắt buộc phải làm thế vì bản thân ta cùng nàng ta có hôn ước từ gia tộc, nếu một trong hai bên từ hôn sẽ tạo ra vết nhơ xấu dù không ảnh hưởng gì đối với ta, tuy nhiên tương lai ta cưới nàng thì sẽ khiến nàng bị sỉ nhục cực lớn, ai cũng mắng chửi nàng là người thứ ba dù ta có thể giết hết bọn chúng nhưng vẫn còn người mắng, vì thế ta đối xử tốt Tiêu Tiên Nhi để nàng ấy nhận ra sự trên lệch cả hai, mượn tay người khác ép buộc để nàng ta từ hôn việc này sẽ không ảnh hưởng đến nàng, tương lai càng sẽ tạo võ bộc khi ta yếu đuối nhất được nàng cứu nên đã yêu thích lúc đó sẽ không ai mắng chửi, thậm chí bọn họ còn sẽ hâm mộ, còn Nam Cung Yên Nhi ta chỉ cảm thấy nàng ta có chút nguy hiểm đấy là do bản năng, cho nên ta muốn tiếp cận và điều tra thử "
" Ngươi thạt sự làm nhiều như thế vì ta không sợ khi chuyện bị bại lộ, sẽ bị nguy hiểm tột đồ cùng ai nấy đều khinh bỉ sao " Tuyết Sơ Nguyệt tràn đầy bất ngờ nói
Nếu Sở Đế Hoàng tiếp cận Nam Cung Yên Nhi bị bại lộ sẽ đối mặt một cường địch, và việc hắn đối xử tốt nhầm lừa gạt Tiêu Tiên Nhi sẽ làm thanh danh của hắn trực tiếp xấu đến tốt cùng
Sở Đế Hoàng chỉ mỉm cười thâm tình đáp " Vì nàng ta nguyện làm tất cả mọi thứ "
" A Sở " Tuyết Sơ Nguyệt cảm động nói ánh mắt hiện lên rõ sự hạnh phúc
Sở Đế Hoàng tách nàng ra khỏi ngực, từ trên tay xuất hiện bốn bình đan dược cùng một thanh kiếm nói " Đây là ba viên Vương Giai Thượng Cấp Đan Dược Hồi Xuân Đan sẽ giúp nàng tăng cường nhan sắc cùng tuổi trẻ, diện mạo trăm năm không thay đổi, một viên còn lại là Hồi Dược Đan sẽ giúp nàng hội phục vết thương chí mạng cùng Linh Khí, còn Hàn Sương Thần Kiếm sẽ là một món Pháp Bảo giúp nàng khi đột phá Võ Quân hoặc tăng cường khả năng chiến đấu, dù sao Võ Hoàng cũng có thể dùng Huyền Giai Pháp Bảo "
Tuyết Sơ Nguyệt tràn đầy chấn kinh nói " Đây là những thứ hiếm có thiên tài địa bảo, cho dù đem bán cũng được cả chục vạn Thượng Cấp Linh Thạch ngươi thật sự đưa cho ta sao "
" Nàng không phải đã nói đồ của thê tử là đồ của thê tử, đồ của phu quân cũng là đồ của thê tử sao những thứ gì ta có ta điều cho nàng " Sở Đế Hoàng thản nhiên đáp
Nhìn đôi mắt cùng giọng nói chân thành này nàng không khỏi cảm động, tuy nhiên nàng vẫn phải sát nhận một điều
Tuyết Sơ Nguyệt triệu hoán Bạch Hồ Ly nói " Hệ Thống Sở Đế Hoàng thiện cảm là bao nhiêu "
Bạch Hồ Ly xuất hiện vui mừng đáp " Bẩm chủ nhân độ thiện cảm phản diện là 95 ( Đến chết không rời ) "
Nó cực kì vui mừng vì không nghĩ đến độ thiện cảm lại tăng lên cao đến như vậy
Tuy nhiên nó không biết lúc trước Sở Đế Hoàng từng yêu cầu chỉ cần hệ thống của Tuyết Sơ Nguyệt dò xét, bản thân sẽ yêu cầu nó tạo ra một độ thiện cảm giả tạo
Lời vừa dứt Tuyết Sơ Nguyệt liền cực kì tin tưởng Sở Đế Hoàng, nàng không nghĩ đến nam nhân trước mặt lại yêu càng đến thế "
Sở Đế Hoàng nhìn Tuyết Sơ Nguyệt đang im lặng một hồi cộng với việc bị Hệ Thống nhắc nhở, có một thứ gì đó đang kiểm tra độ tình cảm của hắn dành cho một người thì liền hiểu, hắn nhìn sang độ thiện cảm của nàng ta trực tiếp lên đến 85 ( Lấy Thân Báo Đáp )
Tuyết Sơ Nguyệt gật đầu nói " Ừm A Sở ta tin ngươi "
Sở Đế Hoàng mỉm cười không che giấu được sự vui mừng sau đó nói " Tuyết Nhi ngủ cùng ta có được không "
" Không được chúng ta là sư đồ A Sở " Tuyết Sơ Nguyệt lắc đầu đáp
Sở Đế Hoàng dùng ánh mắt van xin nói " Chỉ ngủ cùng thôi không làm gì cả nàng tin ta đi có được không "
Nhìn ánh mắt cầu xin của Sở Đế Hoàng nàng chỉ đành gật đàu đồng ý, sau đó trèo lên giườn đặt một chiếc gói tạo ră ngăn cách
Thời gian trôi đi nhanh chóng lập tức màn đêm đã bao phủ toàn bộ Đại Lục, khi nãy lúc hắn cùng Tuyết Sơ Nguyệt quay về Đế Quân Phủ là trời gần tối
Nằm trên cùng một chiếc giường Tuyết Sơ Nguyệt không thể ngủ được, dù Sở Đế Hoàng dùng bộ mặt rất đáng tin tưởng nhưng nàng vẫn thấy hồi hợp, dù gì kiếp trước nàng và bạn trãi củ kia vẫn chưa đến mức ngủ cùng giường chỉ nắm tay mà thôi, hôn thì chỉ hôn môi không hề đụng chạm lưỡi
Bỗng tay nàng chạm vào vật gì đó nàng cúi xuống nhìn là thấy tay của hắn, Tuyết Sơ Nguyệt im lặng không nói gì để cho hắn tiếp tục nắm tay. Sau đó vài phút trôi qua thì nàng cảm nhận được một hơi ấm quen thuộc từ phia sau truyền vào, liếc nhìn thì thấy Sở Đế Hoàng đang nhắm mắt ôm nàng ngủ cùng phía sau
Tuyết Sơ Nguyệt theo bản năng muốn tránh ra nhưng nghĩ lại thì đành bất lực để hắn ôm, dù sao hiện tại độ thiện cảm của nàng dành cho hắn rất cao
Bỗng Tuyết Sơ Nguyệt cảm nhận được tay từ Sở Đế Hoàng duy chuyển có chút không đút, từ hai bên lưng tay hắn di chuyển lên đầu vuốt tóc nàng, sao đó sờ vào ngực vài cái
Tuyết Sơ Nguyệt trực tiếp đỏ mặt khuôn mặt như một trái cà chua
Sở Đế Hoàng lúc này mỉm cười nói " Sư tôn nếu đã tỉnh thì đừng đùa nữa "
Nói xong hắn ngồi dậy cúi người nhìn sang nàng dùng một tay sờ tóc, một tay thì nâng cầm nàng lên hôn vào môi sau đó dùng chiếc lưỡi đụng chạm vài cái tạo nên một cảm giác khoái cảm
Tuyết Sơ Nguyệt mở mắt ra ngại ngùng nhìn sang hắn, tuy nhiên Sở Đế Hoàng vẫn không dừng lại mà dùng tay vén tóc nàng lên cắn vào phần cổ một cấi
Tuyết Sơ Nguyệt trực tiếp kêu lên một tiếng, dù nàng muốn đẩy hắn ra tuy nhiên nếu làm thế phai dùng Linh Khí sẽ làm hắn bị thương, thế là Tuyết Sơ Nguyệt chỉ đành ôm thật chặt vào người hắn
Sở Đế Hoàng cắn xong liếc nhìn trên cổ in một dấu răng hài lòng nói " Sư tôn hiện tại người là của ta rồi "
" A Sở chúng ta không thể được chúng ta lá sư đồ " Tuyết Sơ Nguyệt nhỏ giọng đáp
Sở Đế Hoàng chỉ khẽ cười sờ vào môi nàng nói " Sư tôn ngươi biết không một năm trôi qua a chúng ta tiến xa nhất chỉ là hôn, tuy nhiên ngươi đừng nghĩ ta không biết ngươi có vài lần nhìn lén ta tắm, vài lần chiếm tiện nghi sờ ngực cùng mặt ta, sư tôn a ngươi đây là đang đùa với lửa "
Tuyết Sơ Nguyệt đơ người nàng không nghĩ đến bị hắn phát hiện, do một năm nay Sở Đế Hoàng thể hiện không nguy hiểm nên độ cảnh giác của nàng dành cho hắn đã không còn, được nước lấn tới nàng lén lút sờ ngực, đụng mặt mỗi lần làm thế chơi rất vui cùng hồi hợp, có một vài lần nàng còn rình hắn tấm, vốn tưởng rằng hắn không biết nhưng ai ngờ
Sở Đế Hoàng mỉm cười nói " Sư tôn ta đói rồi ta muốn ăn người, yên tâm sư tôn ta sẽ nhẹ nhàng "