Chương 5: Thiên Khải Thành Thành Chủ

" Với thực lực hiện tại của ta, thì cho dù là Võ Đồ Sơ Kỳ thậm chí Trung Kỳ đều có thể bị hạ, ngoài ra trong cơ thể ta đã có Long Huyết khả năng thức tỉnh Võ Hồn Long Tộc cường đại hơn kiếp trước mấy phần " Sở Đế Hoàng cảm nhận lực lượng có chút hưng phấn nói

Bỗng lúc này một đạo âm thanh già nua cung kính từ bên ngoài truyền vào " Thiếu Thành Chủ Thành Chủ cho mời ngài đến phủ ạ "

Sở Đế Hoàng vừa nghe đã nhận ra âm thanh này là ai, hắn mặt y phục vào mở cửa ra thấy một lão già mặt bộ Y Phục màu xám mái tóc dài màu trắng chấp tay cung kính hắn. Người này Sở Đế Hoàng đương nhiên nhận ra, lão ta chính là tay sai của Phụ Thân giữ chức vụ đại quản gia họ Mạt

" Mạt lão đầu Phụ Thân gọi ta có việc gì ?" Sở Đế Hoàng vừa đi vài bước thì lên tiếng

Tuy Sở Đế Hoàng trí nhớ kiếp trước của hắn cùng với thông tin khi nãy nhận được của Hệ Thống hoàn toàn biết Phụ Thân sẽ gọi hắn làm gì, tuy nhiên hắn vẫn không nắm chắc hoàn toàn dù gì lỡ xẩy ra hiệu ứng hồ điệp thì sao ?

" Bẩm Thiếu Chủ lão nô không biết ạ " Mạt Quản Gia cung kính đáp

Sở Đế Hoàng liếc nhìn Mạt Quản Gia, ánh mắt màu xanh của hắn trở nên lạnh lùng vô cảm không có một tia cảm xúc, khuôn mặt thờ ơ tựa như một kẻ vô cảm, sau khi không phát hiện ra được gì từ người Mạt Quản Gia thì hắn mới thu hồi ánh mắt

Mạt Quản Gia vừa đi vừa nuốt ngụm nước bọt, khi nãy lão cảm nhận được ánh mắt từ Sở Đế Hoàng nhìn về phía mình tựa như một Tôn Đế Hoàng vô cảm, nhìn một tên thường dân đang quỳ dưới chân không có một tia cảm xúc

" Chuyện gì thế này ta đường đường là Võ Tông Viêm Mãn chi cách Võ Tướng một bước, vì sao Thiếu Chủ vừa nhìn thì ta đã cảm thấy sợ hãi như thế " Mạt Quản Gia bỗng cảm thấy có gì đó sai sai, lão đường đường là một Võ Tông Viêm Mãn lại sợ một Nhập Võ Viêm Mãn điều này quá kì lạ

Sở Đế Hoàng tất nhiên nhận ra biến hóa trên người Mạt Quản Gia, không khỏi âm thầm thở dài khẽ nói " Xem ra bị phát hiện rồi, ta vừa chuyển sinh tu vi còn quá yếu kém chỉ liếc nhìn một Võ Tông là đã bị nhận ra "

Hệ Thống phát ra âm thanh tà mị nói " Lão ta đã có nghi kị không bằng giết chết lão ta ? ngươi là Thiên Đế trọng sinh chắc hẳn sẽ có vài con bài giúp vượt cấp giết người nhỉ ?"

Sở Đế Hoàng khinh thường nói " Ngu xuẩn cho dù ta là Thiên Đế trọng sinh bây giờ tu vi chỉ vừa Nhập Võ Viêm Mãn, dù kích phát toàn bộ ác chủ bài chỉ đánh chết được Võ Sư Cảnh nói gì đến Võ Tông, không những thế chúng còn là con bài bảo mạng của ta, xem ra ngươi đúng là không có não "

Hệ Thống : "...."

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thành Chủ Phủ

Bên trong Thành Chủ Phủ, một đại thúc tuổi ba mươi trở lên khuôn mặt tuấn tú làn da hơi nâu, thân hình lực lưỡng mặt bộ Y Phục hai màu đen vàng, có một chiếc áo choàng sau lưng đang ngồi trên một chiếc ghế

" Thiếu Chủ mời vào "

Một lão già Y Phục màu xám mái tóc dài màu trắng cung kính hướng vị thiếu niên có khuôn mặt tuấn tú mặt một bộ Y Phục màu đen tiến vào phủ Thành Chủ, hai người này không ai khác là Mạt Quản Gia cùng Sở Đế Hoàng

Sở Đế Hoàng tiến vào Thành Chủ Phủ liếc nhìn xung quanh đã cảm nhận được một khung cảnh quen thuộc, một vài hồi ức quá khứ từ xa xưa xuất hiện trong đầu, hắn không nhịn được nhết môi cười một cái

" Phụ Thân " Sở Đế Hoàng cung kính hướng vị soái đại thúc ôm quyền cúi người hành lễ

Đúng thế vị sóai đại thúc này chính là Thiên Đế Phụ Thân, Thiên Khải Thành Thành Chủ Sở Thiên Hùng

" Con ta đã đến mau vào ngồi " Sở Thiên Hùng mở mắt ra hướng Sở Đế Hoàng nở một nụ cười chỉ tay vào chiếc ghế bên cạnh

Sở Đế Hoàng tiến về phía trước ngồi vào chiếc ghế bên cạnh, liếc nhìn chiếc bàn ở giữa ngăn cách hắn và Sở Thiên Hùng lấy một bình trà trong đó rót hai ly cho hắn và Sở Thiên Hùng

" Ngươi vì sao lại cung kính với lão ta thế, vốn tưởng rằng là Thiên Đế trọng sinh ngươi rất kiêu ngạo chứ ?" Hệ Thống có chút hiếu kì nói

Sở Đế Hoàng chỉ mỉm cười đáp lại " Đôi lúc tu vi không quyết định mọi thứ, vị phụ thân này của ta tuy chỉ là Võ Tướng Hậu Kỳ tuy nhiên là người cho ta thân thể này, và cũng là người đã chỉ dạy trợ giúp ta bước đầu tiên trong con đường tu luyện, ta làm sao lại không kính trọng "

Hệ Thống nghe xong có chút bất ngờ nói " Bất ngờ thật không nghĩ đến ngươi cũng là một đứa con ngoan nha, bội phục bội phục "

Sở Đế Hoàng : "...."

Sở Đế Hoàng có chút tức giận hắn cảm giác như Hệ Thống đang có ý rằng, hắn chính là một đứa con trai bất hiếu