Chương 42: Thời Gian Sự Sống Của Các Người Đã Hết

Sở Đế Hoàng trực tiếp quay về động phủ bế quan cũng cố thêm tu vi, tuy hiện tại với tu vi Võ Sư Sơ Kỳ này hắn đã đủ sánh ngang Võ Sư Hậu Kỳ tuy nhiên, kiếp này khác với kiếp trước nếu Bách Lôi Hành, Kiếm Vân Tiêu, Võ Vô Song một trong bọn họ xẩy ra biến hóa sẽ là họa lớn

Thời gian trôi qua nhanh chóng đến sáng hơm sau Sở Đế Hoàng mở mắt dậy, đẩy cửa động phủ đi đến nơi diễn ra Võ Đạo Hội vòng tiếp theo

Số lượng người tập trung hôm nay đông hơn ngày hôm trước, lí do khá đơn giản càng đến vòng sâu thực lực người càng mạnh, bọn họ đến đây là để quan sát

Nam Cung Liên từ đằng xa bay đến giữa nơi tập trung, hôm nay y phục của lão ta vẫn như ngày hôm trước

Nam Cung Liên cất cao giọng nói " Hôm nay là ngày diễn ra vòng thứ hai thi đấu Võ Đạo Hội, thể lệ như sau bốn bảng A - B - C -D thay vì như hôm qua mỗi lần sẽ là hai người trên lôi đài, bây giờ trực tiếp mỗi bảng toàn bộ người đều lên lôi đài tổ chức hỗn chiến, hỗn chiến sẽ kết thúc khi chỉ còn mười người trên sân "

Sở Đế Hoàng ngay tức khắc nhận ra thể lệ không cắm việc giết người, Võ Đạo Minh đây là tùy ý cho chém giết lẫn nhau. Đối với việc này hắn cực kỳ tán thưởng mỗi một thế lực khi tổ chức sự kiện không nến cấm việc chém giết lẫn nhau, có hai lợi ích thứ nhất là giúp người tham gia trải qua cảm giác giết người cùng cảm nhận được sự nguy hiểm dẫn đến tử vong, thứ hai là nói cho những kẻ khác biết điều mà đừng tham gia vào phí thời gian

Không chỉ có hắn mà cả Lâm Thần đang đứng ở một góc khuất cũng có suy nghĩ như vậy

Trên đài quan sát Kiếm Tiêu Võ Hoàng vuốt bộ râu nói " Minh Chủ đây là muốn để các đệ tử Võ Đạo Minh chúng ta giết người ?"

" Có phải hay không còn quá sớm, chúng chỉ là bọn trẻ lúc ta giết người là vào năm hai lăm trở lên, vào lúc đó ta đã ám ảnh một khoảng thời gian " Lôi Ngục Võ Hoàng có chút lo lắng nói

Võ Đạo Minh Chủ chỉ lạnh lùng nói " Võ Đạo Minh ta giáo huấn đệ tử quá hài hòa không có cảm giác đấu tranh, dẫm đạp lên nhau, giết người cướp đoạt tài nguyên khiến những năm nay đệ tử quá hài hòa, tu luyện không quá tập trung thi đấu thứ hạng chỉ ở mức khá dù tài nguyên chúng ta là lớn nhất trong số các thế lực, hiện tại phải thay đổi để nói cho các đệ tử biết Võ Đạo Minh ta không nuôi phế vật, các ngươi cần phải trải qua việc giết người "

Bỗng họ cảm giác khuôn mặt Thiên Tuyết Võ Hoàng tràn đầy lo lắng

Võ Đạo Minh Chủ vuốt râu nói " Thiên Tuyết Võ Hoàng vì sao lại lo lắng "

" Tiểu tuyết ngươi lo cho đệ tử sao ?" Mẫu Đơn Võ Hoàng lên tiếng hỏi

" Chắc chắn là cô ta lo cho Sở Đế Hoàng rồi dù gì chỉ là một tiểu tử mười sáu tuổi " Lôi Ngục Võ Hoàng trực tiếp nói

Kiếm Tiêu Võ Hoàng thì hiếu kì nhìn Thiên Tuyết

Tuyết Sơ Nguyệt chỉ im lặng rồi nắm hai tay lại nhẹ cúi đầu vài cái nói " Hi vọng các ngươi đừng trách hắn, nếu trách thì cứ việc trách Minh Chủ "

Võ Đạo Minh Chủ, Kiếm Tiêu Võ Hoàng, Mẫu Đơn Võ Hoàng, Lôi Ngục Võ Hoàng đều ngớ cả người không hiểu nàng là có ý gì

Quay lại nơi tô chức Võ Đạo Hội Sở Đế Hoàng liếc nhìn Lôi Đài Bảng A đang diễn ra, Võ Vô Song bị vô số người khác bao vây bốn phía, nàng sử dụng một thanh kiếm có phần tay cầm màu đỏ, lưỡi kiếm sắc bén ở phần giữa tay cầm có khắc một con phượng hoàng , mỗi lần Võ Vô Song vung kiếm thì liền có kẻ địch bị đánh bay ra, tuy nhiên đường kiếm của nàng chỉ đánh bại kẻ địch mà không lấy mạng chúng, cuối cùng gần như toàn bộ Lôi Đài đều bao vây nàng, một người một kiếm như chiến thần hạ phàm Võ Vô Song đánh bại vô số kẻ địch cho đến còn mười người trên sân tính cả nàng

Võ Vô Song mệt mỏi thở dóc đi xuống Lôi Đài, trong lúc đi xuống nàng vô tình đi ngang qua người Sở Đế Hoàng nghê được một âm thanh từ hắn phát ra hai chữ " Ngu xuẩn "

" Ngươi " Võ Vô Song trực tiếp tức giận cắn răng nắm chặt thanh kiếm muốn lao vào đánh với hắn một trận

Sở Đế Hoàng không quan tâm quay về lôi đài bảng B

" Tất cả người bảng B đều lên hết " Nam Cung Liên nhìn vào danh sách nói

Ngay tức khắc Sở Đế Hoàng cùng vô số thiếu niên thiếu nữ nhảy lên Lôi Đài

Nam Cung Liên trên tay xuất hiện một chiếc cờ màu đỏ đếm số rồi hô lên " 3 - 2 - 1 BẮT ĐẦU !!!'

Lời vừa dứt đã có vô số thiếu niên, thiếu nữ trực tiếp tạo thành một vòng tròn bao vây Sở Đế Hoàng

Sở Đế Hoàng liếc nhìn bọ họ mỉm cười nói " Các vị đây là ?"

Một thiếu niên cầm đao chỉa vào hắn ngông cuồng nói " Sở Đế Hoàng ngươi quá mạnh chúng ta chỉ còn cách này, muốn trách thì trách ngươi xuất thân từ thế lực lớn không phải tán tu như bọn ta, phần thưởng lần này rất quan trọng khôn hồn thì phắn xuống dưới "

Một thiếu niên khác phụ họa nói " Đúng vậy phắn xuống đi "

" Đúng vậy đúng vậy "

Vô số thiếu niên, thiếu nữ đồng thời kêu lên

Dưới Lôi Đài Võ Vô Song cùng Bách Lôi Thần, Kiếm Vân Tiêu tụ hợp lại nhìn về phía Sở Đế Hoàng

Võ Vô Song nhìn hắn ánh mắt không dấu được sự tức giận trực tiếp gây nên sự tò mò của hai người kia

Kiếm Vân Tiêu khó hiểu nói " Chuyện gì thế Võ Vô Song Sở Đế Hoàng có thù gì với cô à ?"

Bách Lôi Thần cũng đòng thời nói " Khi nãy ta thấy cô vừa đi qua thì liền trực tiếp muốn động thủ, hai người có thù gì với nhau sao ?"

Võ Vô Song hừ lạnh nói " Hắn bảo ta là ngu ngốc, hiện tại ta muốn xem hắn có bản lĩnh gì "

Hai người còn lại đồng thời minh bạch thì ra là bị chọc tứ a, vị tiểu thư này chưa ai dám khinh thường nàng bao giờ Sở Đế Hoàng đúng thật là gan to

Trên Lôi Đài Sở Đế Hoàng liếc nhìn lượng lớn tán tu cùng thế lực nhỏ người đồng thời bao vây, trong miệng luôn luôn kêu hắn phắn xuống sàn, Sở Đế Hoàng chỉ mỉm cười dơ ba ngón tay lên trời

Sau đó hắn mở miệng đếm " Ba - hai - một và không "

Từng chữ số kêu ra dưới sự khó hiểu của mọi người, mõi số hắn kêu ra đều thu lại một ngón tay

Bỗng mọi người cảm nhận được một sự sợ hãi chưa từng có từ cơ thể Sở Đế Hoàng, phát ra hắn giống như không phải là con người mà trông như một con hung thú vừa được giải phóng

Khuôn mặt Sở Đế Hoàng trở nên vô cảm ánh mắt lạnh lùng nói " Thời gian sự sống của các người đã hết "