Sở Đế Hoàng vui mừng kêu lên " Tiên Nhi "
Ngay sau đó Sở Đế Hoàng trực tiếp nhảy từ trên người Hoàng Kim Cự Long xuống, liên tục đạp chân trên hư không tạo lực bay về phía trước sau đó dần hạ xuống trước mặt nàng
Nam Cung Liên ánh mắt đông lại bất ngờ kêu lên " Tiểu tử này Linh Khí lại thuần thục đến mức độ đó, một người thường nhảy lên đáp xuống tổng cộng tốn mất hai giây và không thể nào đạp trên không, nhưng khi sử dụng Linh Khí truyền vào chiếc chân rồi nhảy lên canh đúng thời cơ cùng lượng Linh Khí hợp lí có thể đạp trên hư không tạo ra một bệ đỡ mà đi, mức độ sử dụng Linh Khí kiểu này đúng là thiên tài "
Sở Đế Hoàng ôm nàng ánh mắt thâm tình nói " Cuối cùng muội cũng đến làm ta lo chết, tưởng rằng muội không cần ta nữa "
Tiêu Tiên Nhi có chút đỏ mặt tuy nhiên giờ phút này nàng không quan tâm gì cả chỉ ôn nhu nói với nam tử trước mặt " Sở Ca xin lỗi vừa rồi ta có việc bận "
Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp " Không sao chỉ cần muội đến là được rồi "
Cả hai thâm tình nhìn nhau không quan tâm cái nhìn xung quanh
Những người xung quanh thấy cảnh này chỉ liên tưởng đến một câu " Tôi là ai tôi đang ở đâu chuyện gì thế này ". rõ ràng lúc trước khi Thức Tỉnh Võ Hồn Sở Đế Hoàng ôn nhu với nàng, sau khi nàng Thức Tỉnh thất bại lại lạnh nhạt, rồi hai ngày trước lại trở nên ôn nhu một cách lạ thường trực tiếp thông báo cả Thiên Khải Thành. Trái ngược với họ Tiêu Bá Thiên thì vui đến hiện rõ ra mặt, nụ cười trên môi không che giấu gì cả ngón tay cái âm thầm like cho Tiêu Tiên Nhi
Nam Cung Liên cảm nhận được mùi trong miệng mình đang ăn gì đó thầm than " Sáng giờ ta chưa ăn gì mà nhỉ, vì sao cảm giác có gì đó đang trong miệng"
" Sở Thiếu Chủ thời gian đã trễ một chút, phiền ngài nhanh chóng chia tay vị cô nương này đi ạ " Nam Cung Liên nhìn hai người đang ôm nhau cười đùa không nhịn được nhắc nhở
Sở Đế Hoàng có chút tiếc nuối nói " Trưỡng lão có thể cho một chút thời gian nữa không, chi bằng đem muội ấy theo đi "
Lời vừa dứt tất cả mọi người đều đơ người ánh mắt lộ ra vẻ ghen tị, đặc biệt là Ngụy Trường Thiên ánh mắt đỏ rực rõ ràng hắn là Cao Cấp Hạ Phẩm Võ Hồn, nhưng lại không được tuyển vào Võ Đạo Minh do một năm họ chỉ nhận một người, vì sao Tiêu Tiên Nhi chỉ là rác rưởi mà có thể được đi đến Võ Đạo Minh
Nam Cung Liên có chút chần chừ, cảm thấy điều này có chút không ổn nhưng vẫn cắn răng nói " Vị cô nương này tu vi là gì, và võ hồn cấp bậc nào ạ "
Tuy hắn không muốn vì làm như vậy có thể bị Võ Đạo Minh xử lí tuy nhiên, Sở Đế Hoàng định chắc tương lai ít nhất là Võ Quân cấp Lão Tổ thậm chí có cơ hội rất cao là Võ Tôn trở thành Đệ Nhất Cường Gỉa, vì thế hắn rất muốn có ân tình đối phương. Nên cho dù đối phương thiên phú rất kém chỉ Trung Cấp hắn vẫn có thể nâng đỡ gia nhập
Sở Đế Hoàng chưa kiệp trả lời thì đã bị một âm thanh mỉa mai vang lên
" Tam Trưỡng Lão Đại Nhân Tiêu Tiên Nhi cô nương là tuyệt thế thiên tài nha, năm nay mười sáu tuổi thế mà đạt được Nhập Võ Sơ Kỳ không những thế còn thức tỉnh không ra Võ Hồn, có thể gia nhập Võ Đạo Minh đúng là may mắn "
Người vừa nói không ai khác là Ngụy Trường Thiên lời nói mang đầy vẻ chế giễu
Nam Cung Liên trực tiếp nhịn không được nói lớn " Cái gì mười sáu tuổi Nhập Võ Sơ Kỳ, không thức tỉnh được Võ Hồn ngươi đùa ta chắc "
Ngụy Trường Thiên lắc đầu ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm túc chân thật
Nam Cung Liên trực tiếp đen mặt híp mắt nhìn Tiêu Tiên Nhi trong ánh mắt mang theo sự khinh bỉ, thầm mắng " cô nương này thật may mắn thế mà câu được đỉnh cấp thiên tài "
Tiêu Tiên Nhi tất nhiên nhìn ra được địch ý cùng khinh bỉ bốn phương của Ngụy Trường Thiên cùng Nam Cung Liên phóng ra nên có chút ngại ngùng
" Sâu kiến ai cho ngươi nói muội ấy như thế ?" Sở Đế Hoàng ánh mắt chuyển sang màu hoàng kim lạnh giọng nói
Tứ Trảo Kim Long Võ Hồn trực tiếp phát động, từ trong cơ thể Sở Đế Hoàng một con Tứ Trảo Kim Long chuôi ra thu nhỏ thể tích của nó bay lượn xung quanh. Tuy hình hài bị nhỏ lại nhưng khí thế của nó không hề che giấu mà bộc lộ hoàn toàn
" OẸT "
Ngụy Trường Thiên trực tiếp quỳ xuống đất phun ra ngụm máu tươi, Thanh Xà Vỗ Hồn của hắn liên tục cảnh báo nguy hiểm đến tối đa
Ngay cả Bát Phẩm Yêu Thú Hoàng Kim Cự Long cũng cảm thấy run người, nó không nhịn được kiêng kị nhìn Sở Đế Hoàng vài cái
" Sở Ca bình tĩnh lại " Tiêu Tiên Nhi cảm giác tình hình không ổn trực tiếp ôm chặt hắn nói
Sở Đế Hoàng dần bình tĩnh lại ánh mắt quay về ban đầu, Tứ Trảo Kim Long Võ Hồn chuôi vào trong cơ thể uy áp biến mất
Nam Cung Liên nhìn cảnh tượng này chỉ âm thầm mắng một câu " Mẹ kiếp Lộ Hình ngươi nói Hồ Mị dùng mị hoặc còn không mê hoặc được tên này, thế nào cô ta chỉ nói vài câu Sở Đế Hoàng liền ngoan như cún thế, còn đâu uy phong lẫm liệt vừa thức tỉnh võ hồn như một vị Đế Vương mà ngươi tả "
Tiêu Tiên Nhi xoa đầu Sở Đế Hoàng ôn nhu nói " Sở Ca xin lỗi nhưng giờ ta không thể đi đến Võ Đạo Minh được, ta không muốn bản thân nhận được tiến cử tham gia vào. Ta muốn chính bản thân mình thể hiện thực lực để tham gia "
Sở Đế Hoàng ánh mắt có chút chần chừ nói " Thật ra Tiên Nhi ta có thể cho nàng dùng Võ Hồn Ngọc đến Võ Đạo Minh tu hành cùng ta, đừng quan tâm ánh mắt của bọn họ ta bảo vệ nàng nhìn ai không ưa báo ta ta giết hắn "
Lời vừa dứt ánh mắt Sở Đế Hoàng lạnh lùng quét bốn phía
Tiêu Tiên Nhi không hề sợ hãi gì cả mà chỉ cười cười vài cái sau đó nghiêm túc nói " Huynh tin ta không "
Sở Đế Hoàng mở to mắt ra nhìn Tiêu Tiên Nhi sao đó mỉm cười nói " Tin chứ và xem ra Tiên Nhi của ta trưỡng thành rồi, được hai năm sau gặp lại chúc muội thành công "
Nói xong hắn quay người giơ tay lên vẫy vài cái rời đi ngay lúc định leo lên Hoàng Kim Cự Long thì
Tiêu Tiên Nhi trực tiếp chạy đến kéo lấy tay hắn giật mạnh một cái, cơ thể Sở Đế Hoàng không tự chủ được quay người về phía sau. Nắm lấy cơ hội Tiêu Tiên Nhi nắm lấy cổ áo hắn nhón chân lên hôn vào môi hắn một nụ hôn thật sâu
Sở Đế Hoàng phản ứng lại trực tiếp ôm lấy nàng sau đó từ từ tách ra, một sợi màu bạc ở giữa hai người rồi đứt mất
" Sở Ca chúc may mắn " Tiêu Tiên Nhi hơi đỏ mặt mỉm cười nói
Sở Đế Hoàng leo lên Hoàng Kim Cự Long vơ tay chào tạm biệt, Nam Cung Liên thấy không còn phiền phức gì thì trực tiếp cho cự long duy chuyển
Hoàng Kim Cự Long bay lên khỏi bầu trời ba mét Sở Đế Hoàng đứng dậy, quay đầu nhìn Tiêu Tiên Nhỉ hô to nói
“ Tiên Nhỉ hai năm sau gặp lại “
Tiêu Tiên Nhỉ vừa định rời đi nghe giọng Sở Đế Hoàng nói lớn “ Sở Ca hai năm sau gặp lại “
Hai người vẫy tay chào tạm biệt nhau rồi dần dần biến mất khỏi tầm mắt, Tiêu Tiên Nhi quay đầu ánh mắt kiên định hướng lên núi rời đi
Sở Đế Hoàng thì ngồi xuống Hoàng Kim Cự Long nhìn về phía trước nói “ Võ Đạo Minh ta tới đây “