Chương 19: Nữ Đế Ta Còn Tán Đỗ Tiêu Tiên Nhi Làm Sao Là Đối Thủ

Tiêu Tiên Nhi hoàn toàn nghe được những lời bàn tán này, khuôn mặt xinh đẹp của nàng trực tiếp buồn bã đi vài phần cách Sở Đế Hoàng một khoảng cách nhất định

Bỗng Sở Đế Hoàng dừng lại, quay đầu nhìn thẳng vào mắt Tiêu Tiên Nhi trực tiếp kéo mạnh tay khiến nàng bất thình lình lao vào cơ thể hắn, hắn trực tiếp hôn vào môi nàng

" Ưm..ưm " Tiêu Tiên Nhi kêu lên vài tiếng có vài phần chống cự, nhưng sau đó đành bất lực để hắn làm

Sở Đế Hoàng sau khi hôn xong thì ánh mắt chuyển sang màu vàng trực tiếp quát " Người ở Thiên Khải Thành nghe cả đây Tiêu Tiên Nhi là vị hôn thê của ta, bất kì kẻ nào dám sỉ nhục, lăng mạ, khinh thường nàng ấy thì cẩn thận cái đầu ngươi "

Âm thanh tựa như Long Ngâm ngay tức thì vang vọng cả Thiên Khải Thành, một vài võ giả Nhập Võ,Võ Đồ xung quanh trực tiếp đau lỗi tai dùng Linh Khí chắn lại nó

Sở Đế Hoàng mỉm cười nhìn Tiêu Tiên Nhi nói " Đi thôi "

" Vâng " Tiêu Tiên Nhi nở nụ cười hạnh phúc đáp

Trong Thiên Khải Thành Phủ Thành Chủ

Sở Thiên Hùng đang ngồi phê duyệt công văn thì nghe được một tiếng Long Ngâm khủng bố vang lên, hắn trực tiếp bỏ ra công văn lắng nghe trực tiếp vui mừng nói " Hảo hài tử Sở Nhi không hổ là thiên tài tuyệt đỉnh, vừa rồi là Long Ngâm điều này chứng minh nó đã có độ hòa hợp Võ Hồn "

Bỗng lão có chút chần chừ nói " Nhưng nó lại bảo vệ Tiêu Tiên Nhi đây là vì sư phụ Võ Tôn kia sao, kì lạ nếu có sự tồn tại cao cấp đến thế thì vì sao hôm qua Thức Tỉnh Võ Hồn Thạch không sáng lên, haizz bây giờ ta không thể đoán được đây là sự thật hay là giả mạo, nếu là giả thì xem ra Sở Nhi đã động tình rồi, điều này đúng thật là phiền phức cô ta làm sao xứng con trai ta "

Quay lại đường phố Sở Đế Hoàng dẫn Tiêu Tiên Nhi đi dạo xung quanh, bây giờ đã không ai dám khinh thường nhìn nàng thậm chí còn meo theo vài phần e sợ, vì vừa rồi tiếng Long Ngâm kia của Sở Đế Hoàng trực tiếp phủ nhận tin đồn hôm qua hắn chỉ trêu chọc cô, tiếng Long Ngâm đó được xem như bằng chứng tốt nhất dành cho tình cảm của hắn dàng cho cô

" Tiên Nhi ăn thử xem món này "

" Món này nữa "

" A kẹo hồ lô này "

Trên đường đi Sở Đế Hoàng liếc nhìn bốn phía, chỉ cần thấy món nào ngon, độc lạ thì đều kéo Tiêu Tiên Nhi đến mua một phần thức ăn

Tiêu Tiên Nhi đang nuốt món bánh thì thấy trên tay Sở Đế Hoàng cầm một cây kẹo hồ lô liền vội nói " Khoan..khoan đã muội no quá rồi "

Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp " Đâu có ta thấy muội vẫn còn chưa béo "

" Hừ nếu thế huynh đang cho muội ăn nhiều món để nhanh béo sao " Tiêu Tiên Nhi bõng nghỉ ra gì đó hừ lạnh nói

Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp xoa đầu nàng " Cho dù là béo ta cũng thích "

Tiêu Tiên Nhi trực tiếp ngại ngùng nuốt trọng chiếc bánh cướp lấy cây kẹo hồ lo cắn lấy một viên trên đỉnh

" Kẹo hồ lô ngon không " Sở Đế Hoàng mỉm cười nói

Tiêu Tiên Nhi liên tục gật đầu đáp " Ngon lắm vị ngọt ngọt, cắn ra nước đường hồ lô "

" Thật sao cho ta một miếng " Sở Đế Hoàng có chút không tin nói

Tiêu Tiên Nhi gật đầu để cầm cây kẹo hồ lô để trước mặt Sở Đế Hoàng. Nhưng hành động tiếp theo của hắn làm cô trực tiếp bất ngờ, chỉ thấy Sở Đế Hoàng cúi người hôn vào môi cô, khác với lần trước lần này hắn còn dùng chiếc lưỡi của mình đụng chạm vào chiếc lưỡi của cô sau đó từ từ tách miệng ra

Tiêu Tiên Nhỉ đơ người chưa kiếp phản ứng chỉ thấy lồng ngực mình nóng nóng, một cảm giác khoái lạc truyền lên người

Bỗng nhiên nàng phản ứng lại trực tiếp cách xa hắn, chỉ tay thẳng vào mặt run run nói “ Huynh..huynh…huynh tên biến thái “

Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp “ Sao nào không phải muội muốn cho ta ăn kẹo hồ lô sao, môi muội a nó ngọt như kẹo hồ lô vậy “

Tiêu Tiên Nhi tức đến đỏ cả mặt nói “ Huynh đồ xấu xa đã chiếm tiện nghi của ta rồi còn vậy “

Sở Đế Hoàng đi đến trước mặt sờ lên cầm nàng nói “ Ta còn có thể làm trò xấu xa hơn muội muốn không “

“ Huynh..huynh…huynh ta không để ý đến huynh nữa hừ “ Tiêu Tiên Nhi tức giận hừ một cái rồi bỏ đi

Sở Đế Hoàng liếc nhìn Tiêu Tiên Nhi rời đi nhanh chóng dỗ dành

—————————-

Buổi tối trong Thiếu Thành Chủ Phủ hậu viện, Sở Đế Hoàng ngồi trên chiếc ghế dựa ngắm trăng, kế bên có một chiến bàn một chén rượu một li rượu

Hệ Thống bỗng xuất hiện nói “ Vừa rồi ngươi dỗ dành được Tiêu Tiên Nhỉ sao, bằng cách nào làm được “

Sở Đế Hoàng chỉ khẽ cười uống một chén rượu đáp “ Nữ nhân là loài động vật rất khó hiểu, tính cách thất thường có người thì ưa thích nhõng nhẽo, có người lại lành lạnh lùng mặt ngoài bên trong ám áp, có người lại sống giả tạo hai mặt như ta vậy. Nếu là người khác tất nhiên không thể đối phó được, còn ta với kinh nghiệm từ kiếp trước dù là Nữ Đế ta còn tán được, một Tiêu Tiên Nhi chưa trưỡng thành vẫn còn non nớt, làm sao là đối thủ của ta “

Hệ Thống vẫn còn chút khó hiểu nói “ Nhưng ngươi năm lần bảy lượt chiếm tiện nghi của nàng ta, không sợ nàng ta sẽ chén ghét sao “

Sở Đế Hoàng chỉ lắc đầu nói “ Hệ Thống ngươi suy ra chỉ là khí linh vẫn còn non nớt, hiện tại ta như tia sáng của nàng, cho nàng sự ấm áp, cho nàng sự hi vọng là chỗ dựa duy nhất của nàng. Chỉ cần ta không làm chuyện quá quá đáng thì cho dù cưỡng hôn, chiếm chút tiện nghi nàng vẫn bỏ qua “

“ Ngươi hiểu nữ nhân đến thế sao “ Hệ Thống nghi ngờ nói

Sở Đế Hoàng chỉ cười đáp “ Vì ta là Thiên Đế và cũng là Đại Tra Nam “