Sở Đế Hoàng trò chuyện không hiểu vì sao cảm giác bản thân cùng Tư Ninh có đôi chút hợp nhau, Tư Ninh cũng đồng thời như vậy, nàng và hắn đều không biết vì nguyên nhân gì ?
Triệu Hoàng ở trên thấy cảnh này không khỏi âm thần khen ngợi Tư Ninh vài câu
Sau đó hắn nói " Các vị đã đến trẫm rất vui mời dùng yến tiệc "
Lời vừa dứt vô số người hầu, cung nữ, thái giám mang theo đồ ăn lên đến từng bàn
Đúng lúc này Triệu Huyền đứng ra ôm quyền nói " Hài nhi kính chúc phụ hoàng vạn thọ an khang, tu vi tăng mạnh thần võ cái thế, hôm nay vừa tìm thấy một bức họa muốn tặng cho người "
Nói xong hắn vỗ tay hai người nam nhân lực lưỡng mang theo một bức tranh phong thủy, vẽ về núi non ao hồ sông ngồi
Bỗng lúc này họ chú ý đến một dòng chữ được ghi trên đó, tác giả " Khổng Tước "
Một người chấn kinh nói " Là tranh của Khổng Tước Võ Quân, người có được nó có thể nhờ ông ấy làm một việc "
Lời vừa dứt mọi người đều chấn kinh, ánh mắt Triệu Hoàng thì càng sáng hơn
Triệu Huyền mỉm cười nói " Không sai đây là bảng Sơn Hà Lạc Thủy của Khổng Tước Tiên Sinh, một bức tranh miêu tả sự yêu bình ở nơi sông núi nước non, có lời rằng nếu treo nó tuori thọ sẽ vạn thọ an khang trường sinh bất lão, ngoài ra có thể nhờ Khổng Tước Võ Quân một việc, hài nhi mang món này tặng cho Phụ Hoàng kính chúc người vạn thọ "
" Hảo hảo rất tốt đúng là con trai trẫm thái tử có lòng rồi " Triệu Hoàng cười lớn nói
Khuôn mặt hiện lên vẻ tràn đầy vui sướng cùng hài lòng
Nhị Hoàng Tử Triệu Thiên một bên liếc nhìn ghen ghét, sau đó hắn tiến lên phía trước
Triệu Thiên mỉm cười nói " Mời Phụ Hoàng nhận lấy món bảo vật này "
Nói xong từ trên tay Triệu Thiên xuất hiện một thanh kiếm khí tức phát ra tràn đầy hung tàn cùng sát khí
Triệu Thiên đắc ý nói " Đây là Hoàng Giai Hạ Cấp Pháp Bảo Thanh Vương Kiếm, được đại sự chế tác Pháp Bảo tạo ra, nhi thần tặng chút Phụ Hoàng anh minh thần võ kiến công lập nghiệp mở rộng sức lực "
Lời vừa dứt vô số ánh mắt quái dị nhìn sang hắn
Ân Lão thầm thở dài, Tô Đát Kỷ tràn đầy thất vọng, Triệu Huyền khinh thường, Triệu Hoàng thầm thở dài
Một bên nhìn Sở Đế Hoàng kém không nhịn được cười ra tiếng
Sau đó hắn quay đầu nhìn sang Tư Ninh nhỏ giọng nói " Hôm nay là sinh nhật của Bệ Hạ, nên chúc là chúc bệ hạ được an khang thịnh vượng sống lâu vạn tuổi, ngoài ra trong thời gian này bệ hạ luôn không bao giờ tổ chức chiến tranh các thứ, chứng tỏ ngài ấy đã biết mình không còn nhiều thời gian nên hòa hãn phát triễn kinh thế
Thái Tử nhận ra tâm ý nên tặng một bức Sơn Hà Lạc Thủy chúc bệ hạ tăng cường tuổi thọ, tạo ra sự nhàm rõi yên bình cho người, ngoài ra bức tranh này còn có công năng nhờ Võ Quân giúp một lần ý nghĩa rất lớn, dù Hoàng Giai Pháp Bảo của Nhị Hoàng Tử cũng không kém cạnh, tuy nhiên lại đặt sai trường hợp, bệ hạ đang muốn nghĩ ngơi hắn lại tặng một món sát khí hung vật đây là bắt người tổ chức chiến tranh làm mất lòng người thứ nhất, thứ hai hôm nay là đại thọ ai lại tặng đồ vật sát khí đây không phải trù chết sớm ? "
Lời vừa dứt Tư Ninh có chút bất ngờ nhìn hắn thầm nói " Không nghĩ đến tên này lại nhận ra thật thú vị "
Đối với việc hai người đang thì thầm, nói chuyện vui sướng từ đầu đến cuối này
Tiêu Tiên Nhi hoàn toàn nhận ra, nàng nắm chặt tay cắn chặt găng ánh mắt tràn đầy sự lạnh lẽo cùng sát khí, trong lòng nàng sát tâm đã nổi lên
Tiêu Tiên Nhi thầm nói " Sư tôn để ta mượn lực lượng ngươi giết nàng ta !"
" Tiên Nhi cần gì phải làm thế, mượn lực lượng Linh Hồn của ta sẽ hao tổn " Vũ Lạc Trần bên trong nhẫn thở dài đáp
Tiêu Tiên Nhi lạnh lùng nói " Yên tâm ta đã chuẩn bị đồ vật cần thiết, hiện tại ta muốn nàng ta phải chết !"
Vũ Lạc Trần nhìn nàng thật sau thở dài nói " Được thôi có điều ta nên nói trước với ngươi, ghen ghét sẽ khiến ngươi trở nên ngu ngốc hiểu chứ ?
Lời nói ám chỉ nàng đừng quá ghen ghét
" Ta đã biết người không cần nói " Tiêu Tiên Nhi lườm nàng có chút tức giận đáp
Sư tôn ngươi có hiểu vấn đề không ? người kia đang quyến rũ vị hôn thê của ta trước mặt ta, làm sao ta có thể không tức giận được
Vũ Lạc Trần thở dài sau đó im lặng không nói gì
Triệu Hoàng im lặng một hồi rồi nói " Trẫm đã biết tâm ý của ngươi nhưng ngươi cứ thu về đi "
" Vì sao phụ hoàng ?" Triệu Thiên khó hiểu đáp
Một bên Triệu Huyền chăm chọc nói " Phụ Hoàng đang cầu trường thọ, muốn sống yên bình, nhị đệ tặng bảo vật có chút không thích hợp "
Lời vừa dứt dù là thằng ngu Nhị Hoàng Tử Triệu Thiên cũng hiểu ý, nhìn xem bảo vật tràn đầy hung vật cùng sát khí này hắn thầm mắng không xong
Thế là Triệu Thiên cắn chặt răng tức giận lườm Triệu Huyền một cái, sau đó xoay người quay lại vị trí ban đầu