Chương 13: Thiên Tài Sa Ngã Hoàn Toàn

Ngụy Trường Thiêm cảm nhận được lực lưỡng của bản thân mình không khỏi ưỡng ngực lên cười lên " Muhaha ta thế nhưng lại thức tỉnh được Cao Cấp Võ Hồn, bây giờ Thiên Khải Thành cùng thế hệ ai dám tranh phong "

Lời vừa dứt tất cả mọi người đều liếc sang nhìn Sở Đế Hoàng, điều làm mọi người bất ngờ là hắn lại bình tĩnh đến mức đáng sợ. Sở Thiên Hùng hơi nhíu mày cảm giác Ngụy Trường Thiên không coi con mình ra gì, chỉ là Cao Cấp Võ Hồn bây giờ ngươi còn chưa trưỡng thành, ta đập một chưởng là đủ tiễn ngươi sang tây thiên rồi

Sở Đế Hoàng tuy bề ngoài vẫn bình thường, tuy nhiên sâu bên trong mắt lại ẩn chứa sự khinh bỉ cực độ nói " Ngu xuẩn chỉ Cao Cấp Võ Hồn đã cho mình là thiên tài vô địch, người như này chết sớm "

Lộ Chấp Sự cũng có suy nghĩ tương tự Sở Đế Hoàng nhưng không nói ra, liếc nhìn danh sách đọc tên vị kế tiếp " Được rồi người tiếp theo Tiêu Tiên Nhi "

Lời vừa dứt tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía nàng, Tiêu Tiên Nhi hít một hơi thật sau trấn an bản thân mình đi về phía Thức Tỉnh Võ Hồn Thạch

Ngụy Trường Thiên liếc nhìn tu vi không khỏi chế giễu nói " Yo Tiêu Đại Thiên Tài của chúng ta đây sao, sao nào tu vi vẫn ở Nhập Võ Sơ Kỳ không quay về thời đỉnh cao Nhập Võ Viêm Mãn thì thôi đi, thế mà không thăng cấp lên Nhập Võ Trung Kỳ luôn sao "

Lộ Chấp Sự nghe xong có chút nhíu mày nhìn thẳng vào Tiêu Tiên Nhi nói " Ngươi vốn là Nhập Võ Viêm Mãn, bây giờ lại rớt xuống Nhập Võ Sơ Kỳ thì thôi đi mấy năm cũng đủ quay lại Đỉnh Phong vì sao vẫn còn là Sơ Kỳ, rốt cuộc ngươi làm việc thất đức gì thế "

Lời vừa nói tất cả mọi người đều hiểu Ngụy Trường Thiên thì đang chế giễu Tiêu Tiên Nhi, còn vị Lộ Chấp Sự thì đang mắng cô thất đức

" Ta..."

Tiêu Tiên Nhi định phản bác lại nhưng lời cô chưa dứt thì một âm thanh vang lên

" Tu Vi của hôn thê tại hạ không cần nhị vị quảng "

Một bóng người màu đen xuất hiện chắc trước mặt Tiêu Tiên Nhi, hắn có mái tóc dài màu đen khuôn mặt khôi ngô tuấn tú hiếm có khó tìm, đôi mắt màu xanh nước biển cơ thể răn chắc khí huyết sung mãn, mặt một bộ Y Phục màu đen cùng chiếc áo lông màu đen. Người này không ai khác chính là Sở Đế Hoàng

" Hử Sở Thiếu Chủ có ý gì " Lộ Chấp Sự khẽ nhíu mày nói

Lão ta có chút khó hiểu vì sao Sở Đế Hoàng lại đứng ra bảo vệ nàng ta, một phế vật như thế đáng giá đắc tội chấp sự hay sao, trừ phi nàng ta đang che giấu tu vi không thể tu vi Nhập Võ Sơ Kỳ của nàng dù là Võ Tông cũng thấy nói gì Võ Tướng. Chỉ còn một khả năng là Sở Đế Hoàng biết được nàng sẽ thức tỉnh cường đại Võ Hồn, nhưng mà có gì đó sai sai nha làm sao hắn lại biết được ?

Ngụy Trường Thiên nâng mắt lên nhìn xuống Sở Đế Hoàng nói " Yo Sở Thiếu Chủ muốn bảo vệ nàng ta sao, không sợ đắc tội tại hạ à ?"

" Rác rưởi còn không xứng để đắc tội ta " Sở Đế Hoàng khinh thường hừ lạnh một cái

Qủa nhiên lời vừa dứt Ngụy Trường Thiên liền tức giận, phóng thích khí thế cùng Võ Hồn tức giận nói " Ngươi tính là gì mà dám mắng ta là rác rưởi, đừng tưởng là Thiếu Thành Chủ ta sợ ngươi "

Sở Đế Hoàng không quan tâm hắn mà trực tiếp xoay người xoa đầu Tiêu Tiên Nhi nói " Đừng sợ có ta đây "

Tiêu Tiên Nhi được hắn xoa đầu cùng bảo vệ thì không khỏi cảm động gật đầu nói " Ừm ta sẽ không khiến huynh thất vọng "

Sau đó nàng đi về phía Thức Tỉnh Võ Hồn Thạch mặc kệ mọi việc

" Muốn đi nói qua ta chưa ?" Ngụy Trường Thiên hừ lạnh một cái xoay người lao đến tung một chưởng về phía nàng

Tuy nhiên một điều làm mọi người bất ngờ đến chấn kinh thậm chí là cả Lộ Chấp Sự, chỉ nghe thấy Sở Đế Hoàng nói một câu

" Qùy xuống "

Lời vừa dứt khí thế từ Sở Đế Hoàng trực tiếp tăng vọt, tu vi Nhập Võ Viêm Mãn phóng ra nhưng không hề kém cạnh Võ Đồ Trung Kỳ, đôi mắt hắn chuyển sang màu hoàng kim tràn đầy cao thượng cùng lạnh lùng, khuôn mặt không một tia cảm xúc trông như một vị Đế Hoàng vô thượng

Ngụy Trường Thiên đang định lao đến là vì áp chế tu vi, hay áp chế huyết mạch trực tiếp có một luồng uy áp đè hắn xuống đất

Chỉ nghe một tiếng " Phập " trước mặt mọi người là Ngụy Trường Thiên đang run sợ quỳ dưới đất, thậm chí ánh mắt hắn có chút khó tin

Lộ Chấp Sự thấy cảnh này là người đầu tiên hoảng hốt nói thầm " Chuyện gì thế này Ngụy Trường Thiên là Nhập Võ Viêm Mãn cho dù là theo thông tin đột phá trễ hơn Sở Đế Hoàng một năm ,tuy nhiên bản thân cũng không thể vì một câu nói cùng khí thế của Sở Đế Hoàng mà trực tiếp run sợ quỳ xuống, đây là áp ché Huyết Mạch Võ Hồn nhưng Sở Đế Hoàng rõ ràng vẫn chưa thức tỉnh, chỉ có thể là Huyết Mạch Võ Hồn của hắn vẫn còn đang ngủ say chưa thức tỉnh, đặc biệt tên gia hỏa này tu luyện kiểu gì mà khí thế Nhập Võ Viêm Mãn đủ sánh vai Võ Đồ Trung Kỳ, xem ra tên này là quái vật ta không thể đắc tội "

Suy nghĩ của lão cũng vài phần trùng khớp với các gia chủ, tiểu tông chủ, võ quán chủ còn lại dù gì bọn họ cũng không phải kẻ ngu

Tiêu Tiên Nhi có chút thất thần bất ngờ trước cảnh tượng này, tuy nhiên nàng nhanh chóng trấn định lại tiếp tục tiến về Thúc Tỉnh Võ Hồn Thạch

" Tiêu Tiên Nhi Cô Nương mời thức tỉnh "

Lần này ngữ khí Lộ Chấp Sự trở nên khách sáo hơn vài phần, lí do là vì những gì Sở Đế Hoàng vừa thể hiện

Tiêu Tiên Nhi hích một hơi thật sau tập trung tinh thần, dùng Linh Khí của mình truyền vào Thức Tỉnh Võ Hồn Thạch. Ngay khi vừa dứt một tia sáng vốn định phát ra từ trong Thức Tỉnh Võ Hồn Thạch, vòng cổ Tiêu Tiên Nhi sáng ra trong một khoảng khắc tất cả ở đây không ai nhìn thấy được trừ Sở Đế Hoàng, ngay lúc nó phát ra nặng lượng Sở Đế Hoàng giạt mình chảy đầy mồ hôi cảm nhận trước mặt mình như một tòa núi khổng lồ, tuy nhiên qua vài giây nó đã tan biến không còn tồn tại nguồn năng lượng từ nó phát ra trực tiếp khiến cho Tiêu Tiên Nhi không thể làm sáng bất kì vòng tròn nào, phán quyết thức tỉnh thất bại

Sở Đế Hoàng đứng một bên nhìn thầm mắng nói " Hừ kẻ trong vòng cổ thật vô liêm sỉ đường đường là một Võ Tôn trở lên lại chơi trò như thế với một tiểu cô nương, khiến nàng rơi vào cảnh thê thảm bị người khác khinh thường. Khi nãy rõ ràng hắn đã thức tỉnh được một chút tuy nhiên lại ngăn cản vì muốn Tiêu Tiên Nhi tiếp tục cung phụng Linh Khí cho hắn, tuy ta biết khi Thức Tỉnh hắn sẽ truyền cho nàng ta Võ Hồn của mình tuy nhiên bây giờ cũng nên báo trước để người ta không nên sóc như thế chứ "

Hệ Thống có chút bất ngờ nói " Ngươi đây là đang đau lòng cho nàng ta nên mới mắng "

Sở Đế Hoàng lắc đầu phản bác " Không phải ta là đang tiếc thay cho công cụ của ta, dù gì tương lai nàng cũng sẽ nghe lời ta thấy công cụ của mình bị lừa gạt thân là chủ ta có chút không vui. Ngoài ra ta cũng hận muốn tát cho bản thân trong cốt truyện một vã, Võ Đế Viêm Mãn lại bị người ít nhất là Võ Tôn cao nhất Võ Thánh lừa gạt quả thật ngu xuẩn "

Hệ Thống : "..."

Đây là lần đầu nó thấy có người đang tức giận thay cho công cụ, cùng với chửi bản thân mình là đồ ngốc

Lộ Chấp Sự có chút nhíu mày xoa mắt cảm thấy mình nhìn lầm phải không, vì sao cô ta lại chưa thức tỉnh Võ Hồn nên cố tình kéo dài thời gian một chút. Sau khi thấy Tiêu Tiên Nhi dù cố hết sức vẫn chưa thức tỉnh gì thì thở dài nói

" Tiêu Tiên Nhi thức tỉnh Võ Hồn thất bại "

Lời vừa dứt tất cả mọi người đều chấn kinh vô cùng, mọi người tưởng rằng Sở Đế Hoàng nhận được bí mạt gì đó mới biết Tiêu Tiên Nhi sẽ thức tỉnh Võ Hồn cường đại, nhưng không nàng không thức tỉnh được cả một ngôi sao

" Haha chết cười ta rồi tưởng rằng thiên tài quay lại chứ " Một tán tu nhịn không được cười nói

" Haha đường đường là cựu Đệ Nhất Thiên Tài Thiên Khải Thành bây giờ Hạ Cấp Võ Hồn Hạ Phẩm cũng không thức tỉnh ra được, quả thật là phế vật " Một thiếu nữ khác chế giễu nói

" Haizz Sở Thiếu Chủ lần này nhìn lầm rồi, tưởng rằng nàng sẽ quay lại đỉnh vinh quang nào ngờ lại như thế..... " Một lão già lắc đầu thở dài

Âm thanh này liên tục xuất hiện từ ba người đến ba mươi, bă trăm đến ba ngàn rồi đến khắp toàn trường ai nấy cũng đều khinh thường chế giễu bây giờ họ chắc chắn Tiêu Tiên Nhi chính là " Thiên Tài Sa Ngã Hoàn Toàn " vì sao lại thêm chữ hoàn toàn, vì lúc trước vẫn chưa biết nàng có thể thức tỉnh Võ Hồn hay không nên không có, bây giờ nhìn thấy nàng thất bại nên thêm vào. Dù sao từ mười sáu đến hai tư tuổi là tuổi tu luyện hoàng kim, cho dù nàng còn cơ hội thức tỉnh thì sao cũng đã bỏ lỡ hai năm rồi, lúc đó người ta đã là Võ Đồ Đỉnh Phong hoặc Võ Sư nàng làm sao theo kiệp,