Chương 121: Phụ Thân Người Đây Là Hố Ta Rồi

Bên trong Đại Sự Điện nơi diễn ra các sự việc quan trọng trong Sở Vương Phủ, một nam tử trung niên có khuôn mặt vài phần soái khí giống Sở Đế Hoàng thời trẻ vài phần, mặc một bộ y phục hai màu đen đỏ trên tay cầm một tờ giấy, người này là Sở Thiên Hùng

Tờ giấy hắn vừa cầm là thư do Sở Đế Hoàng sai người gửi, khi nghe đấy đứa con trai của mình sắp quay về hắn liền vui đến nở hoa

Sở Thiên Hùng cười lớn nói " Con ta quả nhiên là đỉnh cao cường giả ánh nhìn, đúng như nó dự đoán Tiêu Tiên Nhi thật sự có sư tôn thần bí sau lưng "

Công văn bên trong Sở Đế Hoàng ghi lại những gì Tiêu Tiên Nhi từng nói với hắn ở Võ Đạo Minh, sau đó dựa theo thông tin bản thân thu thập, suy đoán,... đủ loại để ra đáp án là Tiêu Tiên Nhi có một vị sư tôn sau lưng

Sở Thiên Hùng lao mồ hôi khẽ nói " May mắn không có từ hôn, nếu không có đại phiền phức rồi "

Sau đó hắn liền phân phó cho thị vệ quét dọn phòng ở, ngoài ra chuẩn bị nghi thức long trọng báo rằng con trai mình sắp quay về

Lời vừa dứt thị vệ liền truyền cho gác cửa, gác cửa nói nhảm người qua đường nghe, người qua đường truyền cho người buôn, người buôn truyền cho khách nhân, lập tức cả Vương Đô liền biết Sở Đế Hoàng sắp quay về

Bên trong Đại Triệu Vương Triều Hoàng Cung chỗ ở của Hoàng Đế

Một nam tử mặc long bào, đầu đôi vương miệng, đang ung dung nghe thị vệ truyền lại thông tin

Người này là chủ nhân Đại Triệu Vương Triều Triệu Hoàng Triệu Ung Chính

Triệu Hoàng sờ cằm nói " Sở Đế Hoàng là thiên kiêu đi ra từ Đại Triệu Vương Triều ta, quay về đáng được tiếp lễ, có điều hi vọng Phụ Thân hắn biết chừng mực một chút, đừng làm như Thắng Trận hoặc Hoàng Đế về đô "

Bên dưới Triệu Hoàng một nam tử toàn thân mặc hắc y tuân chỉ ôm quyền

Triệu Hoàng gõ vào tay ghế như đang suy nghĩ gì đó, sau đấy hắn liền rời đi dựa theo hướng đi là đang đi dến Hậu Cung

Thời gian trôi qua hai ngày, lúc này trên Thần Không Pháo Sở Đế Hoàng đang đứng trước mũi thuyền ngắm nhìn khung cảnh, vi hắn biết sắp đến thời điểm hạ cảnh, Tiêu Tiên Nhi đứng ngay sát bên

Sau đó trên tầng mây dần dần xuất hiện từng hình ảnh tòa thành thị, từ từ rõ ràng hơn khi thấy rõ là một tòa Thành khổng lồ

Diện tích gấp chục lần Thiên Khải Thành, thậm chí không kém Võ Đạo Minh Thành Trì là mấy, Đông-Tây-Nam-Bắc bốn cửa đều có cận vệ binh lính canh gác, chỉ là cửa Nam hiện tại không còn lính nào canh gác

Bên trong Thành Trì đường xá náo nhiệt, vô số người dân trong thành mua bán, trao đổi, trò chuyện có vài võ giả còn tỉ thí với nhau

Mỗi cửa ra vào đều ghi rất rõ hai chữ màu vàng kim, ở trên có một con Ngũ Trảo Kim Long đang ngậm viên long được khắc họa trên bảng hiệu hai chữ " Vương Đô "

Không sai đây là Vương Đô của Đại Triệu Vương Triều

Lúc này ở cửa Nam một tấm lụa bằng vải màu đỏ được trải ra, xung quanh có vô số người đứng xung quanh chật mích tràn đầy náo nhiệt, cận vệ binh lính không hề dẹp loạn mà cũng nhìn xem

Bỗng lúc này có người nói " A tới rồi "

Câu nói như dây kiếp nổ vô số người nhìn theo, từ trên bầu trời một phi thuyền khổng lồ làm bằng gỗ khó đốt, mỗi bên có bốn chiếc bườm chèo chống đang bay lượn trên không, trước mũi thuyền có thể dùng cơ chế để một quả Pháo xuất hiện, đây là Thần Không Pháo

Cách đễ nhận biết rõ hơn là nó có cờ hiệu Võ Đạo Minh

Sau đó bọn họ liền tụ tập tụm năm tụm bảy, khiên một tấm vải màu đỏ lớn ghi " Mừng Hài Nhi Cùng Con Dâu Quay Về " màu vàng kim

Ở mũi thuyền Thần Không Pháp, hắn cùng Tiêu Tiên Nhi đang ngơ ngác nhìn xem

Tiêu Tiên Nhi không nhịn được đỏ mặt nói " A Sở cái này là...huynh là ra ?"

" Ta....cũng không biết !" Sở Đế Hoàng im lặng một hồi rồi đáp

Cái quỷ gì đây rõ ràng hắn nói rất bí mật, vì lo lắng rời khỏi Võ Đạo Minh sẽ bị người ám sát dù có Mẫu Đơn Võ Hoàng bảo vệ, nên hắn chỉ nói cho một mình Phụ Thân mình biết

Khoan đã Phụ Thân..phụ thân...phụ thân có lẽ nào !

Nói đến đây Sở Đế Hoàng liền đen mặt nhìn xuống dưới

Chỉ thấy một bóng người quen thuộc, đang tràn đầy đắc ý

Người này không ai khác là Sở Thiên Hùng đang cầm đầu đám người mỉm cười vẫy tay lên chào hắn

Sở Đế Hoàng nhịn không được mém phun ra vài ngụm máu

Hắn đen cả mặt khuôn mặt hiện lên vẻ cười cực kì khó coi thầm mắng " Có câu nhi tử hố cha, bây giờ lại có cha hố nhi tử "

Nói đến đây hắn khóc không ra nước mắt nói " Phụ Thân người đây là hố ta rồi "