Chương 48: Chơi Xấu

"Khục Khục"

Việt Long dáng vẻ đứng chấp tay ra sau đít, miệng ngậm Xì Gà nói nói, khiến cho Thạch Sanh tò mò không biết thứ Việt Long muốn là thách đấu kiểu gì

"Vậy ngươi nói xem, ta và ngươi đấu như thế nào...Thạch Sanh ánh mắt nghiêm túc mà hỏi?

"Rất đơn giản, cả hai chúng ta đều là Thể Tu, vậy thì thi đấu sức mạnh đi" Việt Long vừa nhã khói vừa nói!!

"Thi đấu sức mạnh sao, được ta rất hứng thú, nói xem thi đấu như thế nào..

"Đúng vậy..là nó

Việt Long vừa nói ngón tay hắn chỉ về một Tảng Đá lớn phía sau : "Chúng ta xem ai Nâng được Tảng Đá đó lên thì chiến thắng!!

"Thế nào rất đơn giản, không cần đánh đánh giết giết, nhưng đủ thể hiện Sức mạnh của Nam Nhân!!

Đám người Lý Thông, và Thạch Sanh cùng với các Huynh Đệ của hắn nhìn về Tảng Đá mà thấy kì lạ, rõ ràng bọn họ lúc trước không để ý hay Tảng Đá đó đã có từ lâu, nhưng nhìn kĩ thì không có gì bất thường

Chỉ là một khối đá to lớn bình thường mà thôi, Lý Thông thấy lần này Huynh Đệ bọn họ thắng là chắc rồi, vì Nhị Đệ của mình trời sinh thần lực, sức mạnh Thể Tu luôn luôn mạnh hơn người cùng Cảnh Giới, nói gì đến Đẳng cấp Thể Tu của Việt Long còn kém hơn Nhị Đệ mình..

"Haha Nhị Đệ cố lên, cho bọn họ thấy thế nào mới gọi là Sức Mạnh đi" Lý Thông vui vẻ vổ vai Thạch Sanh mà nói

"Được, Đại Ca yên tâm lần này Đệ sẽ lấy lại mặt mũi cho chúng ta"

Thạch Sanh bước đến Tảng Đá to lớn tìm kiếm chổ để thuận thế nhất lên, bắt đầu cơ bắp và làn da màu đồng của hắn săn cứng lại, miệng gầm lên một tiếng :

"Hư...Ha...

"Hư...Ha...

Việt Long và Chúng Nữ liếc mắt trộm nhìn nhau mà cười thầm, chỉ có các Nàng mới biết Tảng Đá đó là thứ gì, đó là "Hồng Hoang Như Ý Thạch" là một loại Nguyên Liệu để tạo ra Pháp Khí đến từ thời Hồng Hoang..

Chỉ có Chủ nhân của nó mới sử dụng và cầm lên được, bằng không dù có mạnh mẽ đến đâu cũng chỉ vô ích...

"Khúc khích, Phu Quân đúng là chuyên gạt người, bản tính xấu xa không biết xấu hổ đã luyện thành Chánh Quả rồi"

Âu Cơ Tuyết che miệng nói khẽ, làm cho Việt Long và các Tỷ Muội bật cười..

"Hay Da....Hư Ha...Hư Ha...

Thạch Sanh đã gồng hết sức mạnh hiện có của mình nhưng vẫn không lây động hay nhúc nhích được Tảng Đá, khiến hắn dần dần hoài nghi nhân sinh...

"Không thể nào, một Tảng Đá bình thường sao ta lại không Nâng lên được, Không thể nào"""

"A A A...Hư Ha..

Thạch Sanh gồng lên đỏ cả mắt, cơ bắp cùng những giọt mồ hôi nổi bật trên làn da, khiến hắn càng thêm điên cuồng, hắn đang hoài nghi chính mình, chắc là chưa ăn cơm đủ no hay là do mình bị yếu lúc nào không hay biết, chuyện này quá sức tức giận rồi!!!

Lý Thông cùng các Huynh Đệ của mình đang dùng ánh mắt không dám tin nhìn cảnh này, bọn họ cũng cho rằng Nhị Ca chiến thắng là chuyện nằm trong lòng bàn tay rồi

nhưng sao Nhị Ca dùng hết sức, đến nỗi mặt đất cũng bị lõm xuống và rạn nứt ra từng mãng, hai chân Nhị Ca đang lúng xuống nhưng vẫn không thể nhúc nhích Tảng Đá dù chỉ là một chút..

"Chuyện gì đang xảy ra, Không lẽ Nhị Đệ bị giảm sức mạnh Thể Tu rồi sao, nhưng chuyện đó làm sao có thể, Thể Tu trước giờ chỉ tăng không giảm, thế thì tại sao Nhị Đệ rõ ràng dùng toàn lực mà Tảng Đá không nhúc nhích được chứ?

Lý Thông cùng các Huynh Đệ lo lắng siết chặt nắm đấm, chỉ thầm cầu mong Thạch Sanh sẽ xê dịch Tảng Đá đó dù chỉ một chút cũng là tốt rồi..

Nếu Thạch Sanh Thể Tu Tam Giai mà Nâng Tảng Đá đó khó khăn như vậy, vậy thì Việt Long có thể làm được gì chứ, mọi chuyện xem ra phải chờ hết 2 canh giờ mới biết được!!

"Tức chết ta rồi...A A A Hư Ha....

Mặc kệ Thạch Sanh Hư Ha cái gì Việt Long cùng Chúng Nữ hiện giờ đang rất vui vẻ, cuộc chiến này Phu Quân chơi xấu nên thắng là chắc rồi..

2 canh giờ trôi qua...

"Phù Phù Phù...

"Hộc Hộc Hộc..

Thạch Sanh mệt mỏi đến thở như trâu, cả đám Huynh Đệ chạy đến kéo hắn lên từ dưới mặt đất, hiện tại hai chân của Thạch Sanh bị lúng xuống đến tận eo mà không hay biết gì, tất cả tinh thần của hắn đã tập trung vào Tảng Đá quỷ quái này đến điên đầu rồi!!

Thạch Sanh đưa ánh mắt nhìn về hướng Việt Long mà nói : "Ta không nâng nó lên được, nếu thật sự ngươi Nâng nó lên hoặc nhúc nhích được nó, vậy đời này Thạch Sanh ta nguyện vì ngươi xông pha khói lửa quyết không nuốt lời...

"Haha, đây là lời ngươi hứa đấy nhé, ta rất quý tài, giờ hãy xem ta có đủ điều kiện khiến ngươi cam tâm tình nguyện thuần phục hay không..

Việt Long dặn dò mọi người nên đứng cách xa ra một chút, hoặc dùng vật gì đó bảo vệ lỗ tai, tránh bị thương trong lúc thi triển Sức mạnh

Đám người Thạch Sanh kì lạ không thôi, thi triển Sức mạnh liên quan gì đến lổ tai, nhưng Việt Long đã nói thế, vậy thì bọn họ đứng xa ra và dùng Linh Lực bịt chặc lổ tai

Nữ nhân của Việt Long thì chơi sang chảnh hơn, Triệu Ngọc Trinh đưa Phòng Ngự Phù cho từng người Tỷ Muội phòng thân thoải mái..

Sau khi mọi thứ đã đâu vào đấy, Việt Long diễn xuất như một diễn viên chuyên nghiệp, khiến cho mọi người cả kinh...

Lúc này hắn gồng thật mạnh, cơ bắp từ hai cánh tay nổi lên cuồng cuộng, ánh mắt nghiêm túc, miệng hít sau một hơi hét lớn :

Không có "Hư Ha" giống Thạch Sanh mà hắn làm bộ dùng Hồn Lực hòa vào Chiến Kỹ của Kim Long Hoàng Tộc

"Long Ngâm Cuồng Nộ...

"Lên Cho Taaaa....Hóng Hóng Hóng Hóng

Tiếng của Việt Long thét dài "Vang Vang Vang" sóng âm thanh xung kích tỏa ra, làm cho đất đá cây cối xung quanh lật đổ ngã loạn khắp nơi

Mọi người dù có phòng bị trước, được Việt Long nhắc nhở đã đứng từ xa rồi, nhưng đầu óc quay cuồng choáng váng, lão đảo ôm đầu, trong lòng khiếp sợ Việt Long đến muốn bay lên trời!!

Chỉ có Âu Cơ Tuyết và Chúng Nữ là an toàn nhất khi được Triệu Ngọc Trinh hổ trợ Phòng Ngự Phù, bên phía Thạch Sanh chỉ có mình hắn là ổn nhất, nhưng lổ tai và đầu óc vẫn hơi nhức nhức

Nhịp tim cũng gia tốc đập mạnh kịch liệt, Lý Thông và chúng Huynh Đệ thì khổ không sao nói hết

"Aaaa Con Mợ Nó, miệng tên này có Độc hắn làm gì la làng la xóm nhức đầu quá trời quá đất rồi!!

"Lên...Hóng Hóng Hóng Hóng" Việt Long tiếp tục "Rống"

Tiếng Hóng vừa dứt, mặt đất rung chuyển : "Ầm Ầm Ầm Ầm"

Tảng Đá khiến cho Thạch Sanh đau đầu bay giờ đã bị Việt Long Nâng lên cao qua đầu

Diễn viên Việt Long còn chơi lớn nữa, hất mạnh Tảng Đá bay lên cao, xong rồi dùng Chiêu : Kim Long Chưỡng, chưỡng ra một con Kim Long đang in bên cánh tay trái bay vọt ra ngoài :

"Rống...Ngao...

Con Kim Long dài vài chục mét hướng thẵng Tảng Đá đang ở trên cao mà lao nhanh đến:

"Oành Đùng...

Tảng Đá bị Kim Long va chạm bay cao càng cao hơn, nhất thời chỉ thấy được bóng dáng Tảng Đá to lớn bây giờ nhỏ xíu xiu..đang dần dần biến mất ở trên không trung

Cả đám người Lý Thông và Thạch Sanh lúc này nghẹn họng, há hốc miệng, dùng ánh mắt như nhìn quái thai mà nhìn Việt Long...

Miệng cứ lấp ba lấp bấp không nói nên lời, đợi một lúc Tảng Đá quay trở lại rơi từ trên cao xuống, dọa cho tất cả bọn họ vãi cả Linh hồn ôm đầu la oai oái

Yên Đại Phu từ đầu đến cuối không nói gì, chỉ im lặng quan sát bây giờ bị dọa cho cầm Gậy cũng loạng choạng râu tóc dựng ngược, chỉ chỉ cây Gậy về phía Đô Thành hét to:

"Không tốt, tất cả trốn đi, đừng cãi Thầy, Núi Đè a...

Việt Long nhìn bọn họ nhốn nháo mà bật cười, khi Tảng Đá rơi xuống gần đè mọi người hắn khụy hai chân xuống lấy đà, nhúng một phát bay lên đá mạnh một Cước vào Tảng Đá:

"Kim Long Cước"

"Rống...

Cú đá xoáy tứ dưới bay lên đẹp đến xuất chúng, sức mạnh như Rồng vẩy Đuôi : "Đùng Oành Oành

Tảng Đá lại bị Việt Long làm cho bay lên cao biến mất như lúc nãy, khiến đám người Thạch Sanh, Lý Thông thở phào nhẹ nhõm, bọn họ nhìn nhau một lúc cũng đưa ra quyết định cam tâm tình nguyện quy phục không một lời oán trách

Được đi theo một Chủ Nhân uy mãnh như Việt Long là việc tốt, biết đâu tương lai sẽ sáng rực như ánh Mặt Trời!!

Một lúc sau

Tảng Đá lại rơi xuống, lần này Yên Đại Phu không chạy nữa, vì biết Việt Long có thể giải quyết rồi, nên chống gậy xuống đất, râu tóc cũng nằm ngay ngắn trở lại, hai mắt khép hờ miệng thì thào khẽ nói : "Hừ, ta không sợ Núi Đè..không chạy nữa, Thầy hơi mệt a!! khụ

Tảng Đá vừa rơi đến gần Việt Long dùng một tay chống đỡ thân hình cao lớn đứng thẳng tắp, hình ảnh lúc này của hắn như một vị Anh Hùng một tay có thể Nâng đở cả thế giới

"Haha thế nào...

"Các ngươi có nguyện ý cùng ta làm nên chuyện lớn, xây dựng "Việt Long Hội" càng thêm hùng mạnh...

Việt Long một tay chống Tảng Đá to, một tay đưa về phía đám người Thạch Sanh, như đang chờ đợi một cái bắt tay, tượng trưng cho một sự Khởi Đầu..

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!