Chương 4: Quyết Định

Hôm nay song tu đến đây thôi... nàng nghĩ ngơi cho tốt, ta đi tìm thức ăn nhé, Việt Long vuốt ve khuôn mặt của nàng mà nói!

Nhìn thần sắc cũng như vết thương của nàng có tiến triển tốt khiến cho Việt Long vui mừng, đi lấy y phục rách của nàng lại Việt Long ngại ngùng nói

"Nàng còn y phục khác không bộ này rách hết rồi, lỡ ta đi ra ngoài có người tiến vào đây vậy là ta lỗ lớn rồi...không tốt a!

Nàng "Hừ.. một tiếng giờ có nói gì thì cũng bị tên này ăn sạch sẽ rồi

nhưng nàng chưa muốn cho hắn màu sắc tốt, dù đã trải qua chuyện xấu hổ kia

Mình cần thời gian để tiếp nhận sự việc lần này Lấy từ Nhẫn Trữ Vật ra một bộ y phục rồi khoắc vào cơ thể

Nàng liền nhắm mắt lại không để ý đến Việt Long nữa, nàng không muốn mình bị khuất phục nhanh như vậy

Sợ hắn về sau sẽ khinh thường mình, nghĩ mình là người dễ dàng có được, Nữ Nhân cũng phải có chút khó nắm bắt mới tốt !

Đi ra ngoài hang núi, Việt Long tìm kiếm một lát liền bắt gặp một con Heo cách đó không xa Trên tay cầm lấy Cục Gạch chạy nhanh đến hô to:

Nhưng nhìn kĩ thì con heo này là yêu thú cấp thấp nên thôi

Thế là hắn cất Cục Gạch vào Dùng ánh mắt trừng chết nó cho lẹ

"ÉT...ÉT...ÉT

Ánh vàng kim từ hai mắt Việt Long bắn ra, lao đến con heo khiến nó ngã lăn ra chết tốt

Nhanh gọn lẹ...

Xách con heo đến khe Suối rửa sạch, Việt Long đi về Sơn Động thấy nàng đang ngồi đó tu luyện liền hỏi

"Nàng khỏe hơn chút nào chưa ta mới bắt được con heo này lát nữa ta nướng Đặc Sản Vú Heo cho nàng ăn nhé"

khẽ mở mắt ra nàng nhìn hắn rồi trả lời

"Vết thương ngoài da thì khỏi hẳn rồi..nhưng kinh mạch của ta bị rạn nứt vừa mới khôi phục được một chút...

"Ồ thế là tốt rồi..Song Tu thêm thời gian nữa ta tin sẽ chữa khỏi kinh mạch cho nàng"

Việt Long nhìn nàng ngồi đó dung nhan xinh đẹp động lòng người nhưng vẫn lấy cớ đàng hoàng mà nói..

Nàng xụ mặt xuống...

"Ngươi...ta không cần, ta sẽ tìm cách khác khôi phục không cần ngươi quan tâm"

Việt Long thấy nàng tuy đẹp nhưng kiêu ngạo đến giờ vẫn chưa bị dâm uy của mình chấn phục, liền miễm cười tiến đến bế nàng lên theo kiểu Công Chúa bước ra khỏi Sơn Động..

"Aaa ngươi cái tên Lưu Manh này...thả ta ra ngươi muốn làm gì?

"Haha Nam Nhân của nàng tên Việt Long hãy nhớ kĩ , về sau không được gọi Lưu Manh nữa

hiện tại cơ thể nàng tuy khôi phục vết thương nhưng tu vi và kinh mạch thì vẫn chưa!

lúc này nàng như một tiểu cô nương phàm nhân không có sức chống cự nên bị hắn bế đi mà chỉ biết la oai oái thôi!

"Ta muốn tắm cho Bảo Bối...tắm xong về ăn vú heo nướng ha ha "

Việt Long muốn dạy dỗ nàng từ từ cho bớt tính kiêu ngạo trước mặt mình, dạy vợ là phải dạy từ sớm mới được

thế là trong sự bất lực của bé, hắn bế nàng đi tắm!!

1 tháng trôi qua...

Việt Long buổi sáng thì đi săn yêu thú, trưa về làm thức ăn xong bế nàng đi tắm cho mát

Chiều xuống hắn ngồi tâm sự nói chuyện kéo gần tình cảm đến tối bắt nàng ra song tu trị thương...

Tu vi của Việt Long bây giờ đã đạt đến Trức Cơ tầng 3, xem như Trúc Cơ sơ kỳ gần vào Trung Kỳ

Tu vi có tiến bộ một phần cũng do Công Pháp Song Tu kéo Linh Khí về rất nhiều nên mới có tiến bộ kinh hỷ như vậy

Nhưng về sau tu vi nếu cứ dựa vào Song Tu thì hiệu quả sẽ không nhanh bằng trực tiếp tìm Năng lượng mà Thôn Phệ

Nếu Công Pháp Song Tu này rơi vào tay kẻ khác chắc sẽ giúp kẽ đó tu luyện vừa sướng mà tu vi tăng vèo vèo

Việt Long nhà ta thì lại khác "Hồng Hoang Thôn Thiên Bá Thể" của hắn cần năng lượng rất nhiều đan điền của hắn to lớn hơn người khác không biết bao nhiêu lần

Nên việc Song Tu chỉ giúp Nữ Nhân của hắn sau này hưởng lợi lớn, riêng bản thân Việt Long cũng tốt nhưng tu vi sẽ chậm hơn..

Lúc này trong Hang Động

Thời gian qua... hai người nói chuyện cũng thoải mái hơn lúc trước, cũng biết được nàng tên Âu Cơ Tuyết

Tuy Âu Cơ Tuyết còn ra vẻ kiêu ngạo với mình nhưng Việt Long biết nàng ấy đã thay đổi cái nhìn đối với hắn

Chỉ là không biết vì nguyên nhân gì đến nay nàng vẫn chưa chịu nói lời yêu thương gì với mình..

"Cơ Tuyết nàng khôi phục nhanh hơn ta nghĩ, hôm nay chắc cũng khỏe được 9 phần rồi nhỉ" Việt Long lên tiếng hỏi?

Âu cơ Tuyết đang ngồi đả tọa cũng mở mắt ra nhẹ giọng trả lời

"Uh có lẽ một đến hai ngày nữa ta hoàn toàn khôi phục, Cảm ơn ngươi.."

Việt Long trách cứ " Nói ngốc cái gì đó nàng đối với ta còn cần khách khí làm gì..nói ta nghe ai làm nàng bị thương ta sẽ tìm kẻ đó cạo trọc hắn!!

Âu Cơ Tuyết đáp lời " Ngươi tu vi còn thấp không nên dính vào chuyện của ta sẽ khiến ngươi chết thế nào cũng không biết đâu "

Nàng thật sự không muốn Việt Long vì mình mà dính vào giang hồ hiểm ác, thời gian tiếp xúc nàng đã hiểu Nam Nhân này tuy có chút xấu xa dâm dê với mình

Nhưng thật ra hắn là tên hiền lành chưa hiểu chuyện đời, như một thiếu niên mới lớn mà thôi..

Âu Cơ Tuyết cố ý lạnh nhạt với hắn cũng vì sợ hắn lúng sâu vào, sẽ bị những kẻ địch biết mối quan hệ của hai người mà ra tay nhắm vào hắn..

Âu Cơ Tuyết lòng cũng không phải sỏi đá, song tu ái ân thời gian qua đã khiến nàng dần dần yêu hắn nhưng do Âu Cơ Tuyết giấu cảm xúc quá tốt khiến Việt Long không nhìn ra mà thôi

Cũng do tình trường của Việt Long còn non nớt mới không nhận ra Âu Cơ Tuyết đang vì yêu mình mà cố tỏ ra vẻ lạnh nhạt để bảo vệ hắn sợ hắn gặp phải tai họa...

Việt Long không phục trả lời nàng " Gì mà chết lúc nào không biết chứ, dám làm hại Nữ Nhân của ta xa đâu cũng đấm

Âu Cơ Tuyết thở dài lắc đầu

"Ngươi chưa trải qua sự hiểm ác của nhân gian nên không biết sợ là gì

"sau này bước ra giang hồ nhớ đừng vội tin tưởng ai

"hãy cố gắng tu luyện đừng trêu chọc kẻ thù mạnh..thế giới này chỉ khi nào ngươi có đủ thực lực mới nhận được sự Tôn trọng của mọi người bằng không cái gì cũng chỉ là mơ mộng thôi...

Nghe Âu Cơ Tuyết nói mà Việt Long nghẹn họng.. không biết trả lời thế nào nhưng trong lòng hắn lúc này thật sự như đang tỉnh mộng...

"Phải a... nàng nói không sai, thế giới này là thế giới cường giả vi tôn cũng không phải địa cầu Kiếp trước của mình

"Hèn gì tu vi của mình còn thấp nên nàng không xem trọng mình..xem ra là một đấng Nam Nhi muốn được xem trọng

"cần phải có thực lực mới đủ sức bảo vệ người mình thương yêu tiếng nói cũng sẽ uy quyền hơn...

Nghĩ thông suốt Việt Long cũng có quyết định nên rời xa Âu Cơ Tuyết một thời gian để rèn luyện đến khi có đủ thực lực thì bắt cóc nàng về dạy dỗ lại, giờ tu vi yếu kém có nói gì thì nàng cũng chỉ xem mình như kẻ ngốc nói mơ mà thôi..

Việt Long không hỏi Âu Cơ Tuyết thêm chuyện gì nữa

đêm nay hắn sẽ song tu một lần cuối trị dứt điểm cho nàng hắn sẽ rời đi..

Âu Cơ tuyết thấy hắn thất thần, sợ mình nói quá lời khiến Việt Long mất lòng tin, nên cũng nhẹ giọng an ủi

"Việt Long ngươi còn trẻ tuổi tương lai còn dài cố gắng tu luyện ta tin với tư chất của ngươi sớm muộn gì thế gian này cũng có một chỗ cho ngươi xưng hùng...

Việt Long không nói gì chỉ miễm cười rồi gật gật đầu xem như đồng ý lời nàng nói..

Âu Cơ tuyết thấy hắn miễm cười cũng nhẹ lòng hơn, tiếp tục nhắm mắt đả tọa khôi phục tu vi

Đêm nay Việt Long song tu với nàng, lần nào Âu Cơ Tuyết cũng ởm ờ chống cự nhưng nghỉ lại

dù sao xem như hắn cũng là Nam Nhân của mình rồi

Cùng hắn song tu cũng không có gì xấu, song tu cả tháng nay, lật qua lật lại không biết bao nhiêu kiểu còn ngại ngùng với hắn làm gì nữa..

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!