Chương 29: Chính Nghĩa Bạo Phát

30 ngày trong "Hòn Nam Bộ"

Việt Long vừa bồi dưỡng tình cảm với các Nữ Nhân của mình vừa cùng nhau gieo trồng Hạt Giống Thượng Cổ

Đến lúc cũng nên đi ra ngoài để các nàng tập trung Lĩnh Ngộ Công Pháp cũng như nghiên cứu Bách Khoa Toàn Năng Thư

Hôm nay, Việt Long muốn đi làm nhiệm vụ Tông Môn để tích lũy điểm Cống hiến sớm ngày leo lên Đệ Tử Ngoại Môn..

Nhiệm Vụ Đường nơi đây là nơi giao và nhận Nhiệm vụ của Tông Môn có tất cả 4 Tầng

Tầng thứ nhất dành cho Đệ Tử Dự Bị, Tầng thứ 2 dành cho Đệ Tử Ngoại Môn, Tầng 3 của Đệ Tử Nội Môn, Tầng cuối cùng của Đệ Tử Chân Truyền

Hiện tại Việt Long chỉ mới có tư cách đi vào tầng một mà thôi, ở quầy giao nhận nhiệm vụ có một Lão Già dáng người tròn tròn, đúng chất của Nam Nhân của thế giới này..

Lão ta đang đứng đó, ánh mắt híp lại vuốt ve bộ râu, ra vẻ Trưởng Bối trước mặt đám Đệ Tử Dự Bị, xung quanh cũng có rất nhiều Đệ Tử Luyện Khí, chỉ có vài Trúc Cơ như Việt Long tại tầng một mà thôi

Thường thì Trúc Cơ thường thấy nhất ở Tầng 2 và 3, cũng vì Việt Long không có Gia Tộc chống lưng nên phải dùng thực lực mà tiến lên, không giống các chúng nữ vừa gia nhập đã là Đệ Tử Nội Môn..

Việt Long đi đến Lão Già để nhận nhiệm vụ thì kế bên hắn có thêm một thân ảnh cùng nhau đi chung hướng

Việt Long quay sang nhìn thì phát hiện Nữ Nhân mặt có vết sẹo kia ,mà cũng là hàng xóm của mình, hắn cũng lịch sự Miễm cười lên tiếng "Chào"

"Chào Nàng...Nàng cũng đến nhận nhiệm vụ à..

Triệu Ngọc Trinh không ngờ Nam Nhân này không ghét bỏ mình mà còn chủ động chào hỏi với mình

Khi thấy khuôn mặt đẹp trai và nụ cười tỏa nắng của hắn kết hợp với ánh mắt không chút nào là khinh bỉ nhìn mình

Điều này làm Triệu Ngọc Trinh có phần hảo cảm nên cũng đáp lời : "Ân...ta đang muốn làm nhiệm vụ để sớm ngày bước vào Đệ Tử Ngoại Môn...

"Ồ thế à...ta cũng giống như nàng, cũng muốn tiến thêm một bước, sau này tài nguyên mới có nhiều thêm để tu luyện nha...

"Hay là ta với nàng cùng nhận nhiệm vụ nào có điểm tích lũy nhiều một chút rồi cả hai cùng làm..thế nào..

Triệu Ngọc Trinh nghe đề nghị của Việt Long cảm thấy không tệ nên cũng gật đầu đồng ý

"Được ta đồng ý...

"Tốt...nếu đã hợp tác với nhau rồi ta xin giới thiệu ta tên Việt Long, còn nàng..

"Ta tên Triệu Ngọc Trinh...

Việt Long ngạc nhiên với cái tên của nàng sao lại dễ nghe như vậy a, rất tiếc nếu trên mặt nàng ấy không bị vết sẹo, chắc chắn cũng là một giai nhân diễm lệ rồi!!

"Ngươi thất thần cái gì đó...

Triệu Ngọc Trinh thấy Việt Long sau khi nghe tên của mình tự nhiên suy tư khiến nàng không hiểu vì sao, Chẳng lẽ tên mình có vấn đề gì sao..

"Không có gì, chỉ là tên nàng rất hay...rất dễ nghe....

Nghe Việt Long khen, không biết là thật lòng hay giả dối nhưng dù sao được khen tặng, Nữ Nhân ai lại không vui...

"Hừ...Nam Nhân miệng lưỡi như ngươi chắc chắn không phải người tốt..

Triệu Ngọc Trinh Khẩu Xà Tâm Phật mà nói, dù sao hắn quá đẹp trai lại còn dẻo miệng lưỡi, sợ rằng Nữ Nhân không giữ vững nội tâm sẽ bị hắn mê hoặc

"Trời đất ơi...Ngọc Trinh sao nàng nghỉ xấu về ta như thế này, không được...ta là hàng hiếm đấy, về sau nàng sẽ biết thôi...

Hai người vui vẻ cười nói rồi từ từ đi đến nơi Lão Già để tìm kiếm nhiệm vụ thích hợp...

"A...Hạ Sư Huynh đến kìa...

"Hạ Sư Huynh là Đệ Tử Nội Môn tu vi Trúc Cơ tầng 9, thực lực mạnh mẽ

"Đúng vậy... Nghe nói Hạ Sư Huynh cũng như chúng ta không có Gia Tộc chống lưng..một đường tiến vào Tông Môn, Thiên Phú rất tốt còn suýt chút nữa là được Trưởng Lão thu làm Đệ Tử Chân Truyền rồi...

"Đúng là hâm mộ Hạ Sư Huynh quá...ước gì huynh ấy chiếu cố chúng ta một chút cũng tốt rồi...

Hạ Thu Đông là một thanh niên 28 tuổi nghèo khó, nhờ vào sự cố gắng và nổ lực cũng như Thiên Phú, thế là hắn gia nhập Thiên Nhất Tông được Tông Môn bồi dưỡng

Đến hôm nay hắn đã là Đệ Tử Nội Môn cao quý được rất nhiều Nam Nữ trong Tông Môn hâm mộ đi đến đâu cũng được tung hô..

Từ đó bãn tính chất phát thật thà của hắn vì đó mà thay đổi, giờ hắn rất ngạo mạn và xem thường kẻ yếu, vì hắn cảm thấy mình xứng đáng được vậy...

Hạ Thu Đông nghênh ngang đi vào Nhiệm vụ đường không biết vô tình hay cố ý, hắn ta thấy phía sau dáng người yêu kiều thướt tha của Triệu Ngọc Trinh liền muốn tiến đến làm quen

Thay vì chào hỏi thì hắn muốn chèn ép Đệ Tử mới như Ngọc Trinh để nàng phải sợ hãi mà tự động thuần phục, cách này hắn dùng nhiều riết thành thối quen rồi..

"Ui...

"Hừ Nữ Nhân không có mắt hay sao mà đi đụng trúng ta hả...

"Nói mau... ngươi tên gì đang ở khu nào...

"Xin lỗi Sư Huynh ta không cố ý đụng vào huynh..

"Ta chỉ là Đệ Tử Dự Bị mới Gia nhập Thiên Nhất Tông thôi...

Rõ ràng Hạ Thu Đông chạm trúng Triệu Ngọc Trinh trước nhưng nàng cảm thấy mình là Đệ Tử mới nên xin lỗi một tiếng cho yên ổn..

Nhưng cuộc đời đối với nàng lúc nào cũng trái ngược, cứ tưởng xin lỗi rồi sẽ qua chuyện..ai ngờ Hạ Thu Đông nhìn thấy vết sẹo trên mặt nàng thì lập tức ghét bỏ

Trong lòng Hạ Thu Đông thầm mắng : " Mạ nó..cứ tưởng dáng người xinh đẹp như tiên nữ ai ngờ lại là Ma Nữ mặt sẹo..

Hắn ta ghét bỏ ra mặt vốn dĩ muốn dọa nàng sợ để dễ thu phục, nhưng bây giờ là dọa thiệt vì nàng dám làm hắn nhìn lầm...khiến trong lòng bực tức..

"Nữ Nhân xấu kia...đi đứng không có ý tứ, định nhân cơ hội tiếp cận ta chứ gì, nhìn kĩ khuôn mặt của ngươi đi...

"Thôi...dù sao cũng là Sư Muội mới gia nhập Tông Môn nên ta không làm khó để tránh người khác nói ta ăn hiếp Đồng Môn

"Xin lỗi thì cũng xin lỗi rồi nên ta không tính toán với ngươi, nhưng về sau đừng làm trò cấp thấp này để tiếp cận ta nữa biết chưa...

Các Đệ Tử Đồng Môn xung quanh không biết mô tê gì chỉ nghe Hạ Sư Huynh nói nên mới nhận ra vấn đề

"Á..À..thì ra Nữ Nhân này muốn tiếp cận Hạ Sư Huynh để ôm bắp đùi..

"Thật không biết xấu hổ..mặt sẹo như vậy cũng muốn gần gũi Hạ Sư Huynh..

"Nữ Nhân xấu như vậy ta nhìn là biết tâm địa khó lường rồi, người ta nói Tướng là do Tâm sinh mà..

Mọi người xung quanh muốn lấy lòng tên Hạ Thu Đông mà không biết xấu hổ hùa nhau chế giễu, nói những lời khó nghe vô cùng...

Khiến Triệu Ngọc Trinh tức giận run người, rõ ràng mình không làm gì hắn ta, nhưng sao hắn lại ăn nói như kiểu mình phạm phải sai lầm, được hắn từ bi bỏ qua, và phải biết ơn hắn vì được tha thứ...

"Ngươi...

Triệu Ngọc Trinh không nói thành lời chỉ biết nâng ngón tay chỉ vào Hạ Thu Đông ánh mắt nàng nhìn xung quanh thấy ai ai cũng trào phúng mình để hùa theo tên khốn kiếp Hạ Thu Đông, khiến lòng người ngụi lạnh buồn không thể tả

Chỉ có duy nhất Việt Long đứng kế bên nàng là không dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn mình mà thôi..

"Việt Long...Ta...Ta..không có cố ý mà..

"Sao mọi người lại nhìn ta như vậy..

Khi bắt gặp ánh mắt chân thành của Việt Long nhìn mình khác với mọi người khiến Ngọc Trinh như tìm được nơi giải tỏa nỗi buồn, nên nàng mới hỏi hắn

Việt Long không chịu được cảnh này, hắn là người hiện đại nên Chính Nghĩa trong lòng bọc phát hắn quát to...

"Các ngươi câm họng hết cho ta...

"Cùng là Đồng Môn sao lại đối với nàng ấy như vậy..

"Các ngươi biết rõ đầu đuôi sự tình hay sao mà nói như đúng rồi thế...

"Nàng ấy không có làm gì chọc đến các ngươi, vì sao nhao nhao lên như Cha mẹ chết thế...

"Việt Long khinh các ngươi...

Thế là Việt Long nhà ta lại khiến đám đông há hốc mồm hít khí lạnh, coi bộ hắn hay khiến người dễ bệnh phổi vì liên tục phải hít khí lạnh..

"Việt Long ngươi bình tỉnh, đừng vì ta mà chọc giận mọi người, ta không muốn ngươi xảy ra chuyện đâu...

Việt Long vỗ ngực Bành Bạch..hô : Yên Chí...đi

Nơi nào có Công Lý nơi đó có Việt Long...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!